Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (91.36 KB, 3 trang )
Định giá thiết kế
By Họa Sĩ Ròm December 25, 2014
0
271
Trên đời, thứ khó định giá nhất chính là tác phẩm nghệ thuật, bởi giá trị
của nó hoàn toàn phụ thuộc vào mắt người xem. Người ta chỉ nhận định là
nó hay hay dở, chứ chẳng bảo giờ định giá nó bao nhiêu tiền. Hơn nữa,
người nghệ sỹ cũng chẳng bao giờ tự định giá tác phẩm của mình đáng bao
nhiêu. Đối với họ “tiền không phải là vấn đề.” Có thể là do họ giàu thật,
nhưng quan trọng hơn vẫn là họ làm vì đam mê.
Thà cứ nghệ sỹ như các bác nghệ sỹ ấy, không thì cứ rạch ròi như các bác
làm kinh tế thì đời đã bớt phức tạp. Đằng này đời lại đẻ ra thêm một bác
mỹ thuật lai công nghiệp (gọi nôm na là những anh thiết kế), khiến các
anh luôn phải đau đầu khi trả lời câu hỏi (thường là cuối cùng): “Em tính
phí bao nhiêu?”.
Tôi cũng đau đầu nên đi hỏi các anh ấy xem “Cái này mình nên tính phí
bao nhiêu” thì nhận được câu trả lời cũng tổn hại các nơ ron thần kinh
không kém: “Cứ… trông mặt mà tính thôi em!”.
Sở dĩ có chuyện “mặt mũi” ở đây vì dù sao cũng mang trong người dòng
máu “nghệ sỹ”, nên thích thì tính rẻ cho khách này, không thì tính mắc cho
khách kia , hay ít ra cũng tùy vào “cái bóp” của họ ra sao mà tính.
Khổ nổi, cứ tính như vậy thì có ngày ta mất khách, mà thường là khách sộp
mới chết. Tưởng tượng ra cảnh này cho đơn giản nè: Bạn tính phí cho
khách A là 1 đồng, nhưng khách B lại bị chém tới 4 đồng cho cùng một
công việc. Tình cờ, họ nói chuyện với nhau và biết được sự thật cay đắng
ấy. Nếu bạn là anh B kia, bạn có đi hỏi rằng vì sao đằng ấy tính giá như
vậy không?
Thường là KHÔNG! Thế là anh B nghỉ chơi với bạn, mà bạn cũng không biết