Tải bản đầy đủ (.docx) (12 trang)

Đạo đức của người giáo viên

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (67.49 KB, 12 trang )

MỤC LỤC
A.
B.

C.

Lời mở đầu
Phần nội dung
I.
Người giáo viên nhân dân.
1. Tiêu chí để trở thành người giáo viên.
2. Nhiệm vụ và quyền của nhà giáo.
3. Tầm quan trọng của người giáo viên.
II.
Đạo đức nhà giáo.
1. Đạo đức là gì?
2. Để trở thành tấm gương về đạo đức và tự học nhà giáo cần
phải làm gì?
3. Lấy đạo đức để rèn luyện đạo đức.
Phần kết luận


A.

Lời mở đầu

Từ xưa đến nay, ở đâu người ta cũng thừa nhận vai trò to lớn của người
thầy giáo, bởi vậy mà ông cha ta có câu: “Không thầy đố mày làm nên”.
Người thầy giáo là người thay mặt cho xã hội điều khiển quá trình dạy
học. Đó là nguồn thông tin, nguồn tri thức cơ bản, dễ hiểu là lí thú và trên
hết đó là tấm gương về đạo đức và tác phong cho các em, nhất là ở các lớp


nhỏ. Dần dần càng lên lớp trên thì nhiệm vụ của người thầy thầy chỉ còn là
truyền đạt tri thức, đặc biệt nhiều người thầy giáo ở bậc cao hình như
không cho rang mình là tấm gương cho học sinh điều đó cần phải có sự
điều chỉnh cần thiết. Trong thời đại ngày nay người thầy trước hết phải là
nhà giáo dục, bằng chính nhân cách đạo đức của mình tác động tích cực
đến sự hình thành nhân cách đạo đức của học sinh. Giáo viên phải có tính
tích cực của công dân, có ý thức trách nhiệm đối với xã hội hăng hái tham
gia vào sự kiện phát triễn cộng đồng. Giáo viên là nhân vật chủ yếu góp
phần hình thành bầu không khí dân chủ trong nhà trường có lòng yêu
nghề mến trẻ.
Một câu hỏi đặt ra là: “Làm thế nào để con em chúng ta, thế hệ trẻ
tương lai của đất nước có được những phẩm chất cao quý” đây thật sự là
một câu hỏi khiến chúng ta đáng phải suy nghĩ. Chắc hẳn ai trong chúng
ta cũng đề mong những cá thể trong tương lai có một đời sống tinh thần
phong phú và lành mạnh, giàu lòng nhân ái, có tinh thần khách quan và độ
lượng, đó cũng chính là yêu cầu của chúng ta trong nền giáo dục đương
thời.
Những người thầy chính là những “Người lái đò qua sông”, dìu dắt
những thế hệ trẻ, chủ nhân tương lai của đất nước. Vậy nên phong cách
đạo đức sư phạm của người thầy sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triễn
tư duy và nhân cách của học sinh. Càng quan tâm đến giáo dục thế hệ trẻ
thì càng phải quan tâm tới giáo dục đạo đức của nhà giáo từ các trường
sư phạm từ mỗi tập thể sư phạm. Tư cách đạo đức nhà giáo đang có
những hiện tượng thiếu lành mạnh, suy thoái đạo đức của người thầy. Vậy
muốn có chấy lượng giáo dục đính thực chúng ta bắt đầu quan tâm chất
lượng đội ngũ giáo viên và toàn bộ quản lí giáo dục.


B.


Phần nội dung

I.
1)

Người giáo viên nhân dân:
Tiêu chí để trở thành người giáo viên
Một là: Người thầy phải có phẩm chất chính trị và đạo đức cách mạng
của giai cấp công nhân.
Phẩm chất chính trị đó là sự trung thành tuyệt đối với lý luận chủ nghĩa
Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh và đường lối quan điểm của Đảng
trong sự nghiệp giải phóng dân tộc, giải phóng giai cấp, xây dựng chủ
nghĩa Xã Hội, phẩm chất đó còn thể hiện ở sự nhạy cảm về tình hình
chính trị, sắc sảo, trong sự phân tích khoa học đối với những hiện
tượng chính trị xã hội mới xuất hiện trong đời sống hằng ngày ở trong
nước và trên thế giới. Để có khả năng định hướng đúng cho mình trong
mọi tình huống phức tạp của cuộc đấu tranh trên mặt trận giáo dục tư
tưởng và lý luận hiện nay. Phẩm chất chính trị đúng đắn ở người giáo
viên là “cái gốc cơ bản” để hoàn thành nhiệm vụ giáo dục được giao
trong bất cứ tình huống khó khăn nào.
Cùng với phẩm chất chính trị, người giáo viên còn phải có đạo đức cách
mạng trong sáng. Đạo đức cách mạng như Bác Hồ đã dạy “Quyết tâm
suốt đời đấu tranh cho Đảng, cho cách mạng” đây cũng là quan điểm
chủ yếu nhất trong đại đức cách mạng của bất kỳ người cán bộ nào.
Đạo đức cách mạng của người giáo viên thể hiện trong lĩnh vực giáo
dục hằng ngày đó là sự say mê với công việc giảng dạy, nghiên cứu,
trung thành với khoa học là lao động sáng tạo không biết mệt mỏi cho
sự nghiệp giáo dục, là lấy tự phê bình và phê bình để phát huy ngày
càng cao những ưu điểm và sửa chữa những khuyết điểm; là khiêm tốn,
thật thà, trung thực, giản dị; là sự quý mến, tôn trọng học sinh, sinh

viên là đức tính cần kiệm, liêm chính, chí công, vô tư như Bác Hồ đã
dạy.
Hai là: Người thầy phải có kiến thức khoa học chuyên sâu kiến thức
này đòi hỏi hay mặt, một mặt phải có kiến thức nhất định về khoa học
cơ bản, về khoa học bổ trợ, mặt khác phải đạt trình độ nhuần nhuyễn về


khoa học chuyên môn đặc biệt là môn mình đảm nhiệm giáo dục. Người
giáo viên nhất thiết phải có trình độ học vấn cao hơn người học từ “Một
cái đầu trở lên”. Bác Hồ chỉ rõ “Một sự ngu dốt này làm phát sinh một
sự ngu dốt khác và một sai lầm này gây nên một sự sai lầm khác. Không
nên quan niệm rằng một người giáo viên có phẩm chất chính trị và đạp
đức tốt là có thể làm tốt công tác giảng dạy các môn khoa học chuyên
môn mặc dù đó là “Cái gốc cơ bản”.
Ba là: Người thầy phải có kỹ năng sư phạm. Kỹ năng sư phạm là một
phần nào đó do bẩm sinh, nhưng chủ yếu là do sự khổ công rèn luyện để
ngày càng hoàng hảo hơn. Muốn trở thành người giáo viên giảng dạy
tốt không thể thiếu kỹ năng sư phạm, đây là một nghệ thuật của công
tác giáo dục.
Bốn là: Người thầy phải có đức tính yêu ngành, yêu nghề. Người giáo
viên là một “Kiến trúc tâm hồn” phải biết yêu quý nghề nghiệp và yêu
quý cả những đối tượng (học sinh) mà mình đang thực hiện nhiệm vụ
kiến trúc.
Làm gì để có những tiêu chí cơ bản nói trên ở mỗi người thầy. Điểu
trước hết về phía những người giáo viên phải ra sức học hỏi, tự trao
dồi thêm kiến thức khoa học và thực tiễn để nâng cao tầm hiểu biết của
mình lên ngang với thời đại và ngang tầm đòi hỏi của cách mạng và sự
nghiệp đổi mới giáo dục đang đặt ra ở nước ta, phải không ngừng học
tập và làm theo tấm gương sáng của chủ tịch Hồ Chí Minh. Lời dạy của
Bác Hồ: “Không phải ai cũng huấn luyện được”. Theo Bác, “…Muốn huấn

luyện thợ rèn, thợ người thì người huấn luyện phải thạo nghề rèn, nghề
nguội. Người huấn luyện của đoàn thể Đoàn thể phải làm kiểu mẫu về
mọi mặt tư tưởng, đạo đức, lối làm việc… Người huấn luyện phải học
thêm mãi thì mới làm được công việc huấn luyện của mình. Người huấn
luyện nào tự cho mình là đã biết đủ cả rồi thì người đó là dốt nhất. Bác
Hồ là người học trò Việt Nam hiếu học nhất vì vậy mà người trở thành
người thầy mẫu mực nhất.
2. Nhiệm vụ và quyền của nhà giáo:
Nhà giáo là người làm nhiệm vụ giảng dạy, giáo dục trong nhà
trường cơ sở và giáo dục khác
_ Nhà giáo phải có những tiêu chuẩn sau đây:


+ Phẩm chất đạo đức tư tưởng tốt.
+ Đạt trình độ chuẩn được đào tạo về chuyên môn và nghiệp vụ.
+ Đủ sức khỏe theo yêu cầu nghề nghiệp.
_ Nhiệm vụ của nhà giáo:
+ Giáo dục, giảng dạy theo mục tiêu, nguyên lí giáo dục thực hiện
đầy đủ và có chất lượng chương trình giáo dục.
+ Gương mẫu thực hiện nghĩa vụ công dân, các quy định của pháp
luật và điều lệ của nhà trường.
+ Giữ gìn phẩm chất, uy tín, danh dự của nhà giáo tôn trọng nhân
cách người học, bảo vệ quyền lợi lợi ích chính đáng của người học.
_ Quyền của nhà giáo:
+ Được giảng dạy theo chuyên ngành đào tạo.
+ Được đào tạo nâng cao trình độ, bồi dưỡng chuyên môn, nghiệp vụ.
+ Được hợp đồng thỉnh giảng và nghiên cứu khoa học tại trường, cơ sở
giáo dục khác, cơ sở khoa học khác bảo đảm thực hiện đầy đủ nhiệm vụ
nơi mình công tác.
+ Được bảo vệ nhân phẩm, danh dự.

+ Được nghĩ hè, nghĩ lễ…theo quy định của Bộ trưởng Bộ giáo dục
và Đào tạo, của Bộ Lao động.
3. Tầm quan trọng của người giáo viên:
Giáo dục là sự nghiệp chung của Đảng, Nhà Nước và toàn dân,
nhưng người trực tiếp thực hiện nhiệm vụ là nhà giáo. Các nhà giáo có
nhiệm vụ nặng nề nhưng vẻ vang đó là đào tạo cán bộ cho nước nhà, là
người chiến sĩ tiên phong trên mặt trận tư tưởng, văn hóa có trách
nhiệm truyền bá cho thế hệ trẻ lý tưởng đạo đức chân chính, hệ thống
giá trị, tinh hoa văn hóa của dân tộc nhân loại, bồi dưỡng cho họ
những phẩm chất cao quý và năng lực sáng tạo phù hợp với sự phát
triễn và tiến bộ xã hội. Hồ Chí Minh nhấn mạnh: “Không có thầy giáo thì
không có giáo dục…Không có giáo dục thì không có cán bộ thì không
nói gì đến Kinh tế_Văn hóa”. Cho nên trong mọi chương trình, mọi chính
sách, tài liệu giáo khoa dù hay đến đâu nếu không có thầy giáo tốt thì
không có tác dụng gì đối với thế hệ trẻ. Người thầy giáo tốt, người thầy
giáo xứng đáng là người thầy vẻ vang nhất, dù tên tuổi không đăng lên
báo, không được hưởng huân chương, song những người thầy giáo tốt
là những anh hùng vô danh.
Để xứng đáng với danh hiệu “Người kỹ sư tâm hồn” người chiến sĩ
trên mặt trận tư tưởng văn hóa, mỗi người thầy giáo phải không
ngừng học hỏi trau dồi chuyên môn nghiệp vụ và phẩm chất đạo đức


cách mạng của nhà giáo thực sự vừa “Hầng” vừa “Chuyên”. Trong giáo
dục học sinh, Hồ Chí Minh luôn chú ý tới phương pháp giáo dục đạo
đức; theo người “Một tấm gương sống còn có giá trị hơn 100 bài diễn
văn tuyên truyền”. Thật vậy, thầy cô giáo là người đi khai sáng kiến trí
tuệ, mở mang trí thức, đem đến cho học sinh một tâm hồn cao đẹp, lành
mạnh, trong sáng và tiến bộ.Nếu không tích cực học tập chủ nghĩa MácLeenin thì không thể khai sáng được trí tuệ, thắp sáng ngọn lửa tâm
hồn cho học sinh. Thầy tốt thì ảnh hưởng tốt, thầy xấu thì ảnh hưởng

xấu; một hành vi xấu của người thầy có thể làm tổn thương, làm mất
niềm tin của một lớp người
II. Đạo đức nhà giáo:
1. Đạo đức là gì?
Đạo là đường đi, hướng đi, lối làm việc, ăn ở.
Đức là sống đúng luân thường là có đức (Khổng Tử).
Đạo đức được xem là khái niệm luân thường đạo lý của con
người nó thuộc về vấn đề tốt-xấu, đúng-sai; được sử dụng trong ba
phạm vi: lương tâm con người, hệ thống phép tắc đạo đức và trừng
phạt đôi lúc còn được gọi là giá trị đạo đức nó gắng liền với nền văn
hóa, tôn giáo, chủ nghĩa nhân văn, triết học và những luật lệ của
một xã hội về cách đối xử từ hệ thống này.
Đạo đức thuộc hình thành ý thức xã hội là tập hợp những nguyên
tắc, quy tắc nhằm điểu chỉnh và đánh giá cách ứng xử của con người
trong quan hệ với nhau.
Đạo đức là một hiện tượng lịch sử xét cho cùng là sự phản ánh
của các quan hệ xã hội. Có đạo đức của xã hội nguyên thủy, đạo đức
của chế độ chủ nô, đạo đức phong kiến, đạo đức tư sản, đạo đức
công sản. Trong xã hội có giai cấp đại đức có tính giai cấp, đồng thời
đạo đức cũng có tính kế thừa nhất định.
2. Để trở thành tấm gương về đạo đức và tự học nhà giáo cần phải
làm gì?
Một trong những vấn đề sống còn của giáo dục nước ta hiện nay là
phải đạt được bốn mục tiêu giáo dục của thời đại như UNESCO đã
đặt ra là học để biết, học để làm, học để tồn tại, và học để chung
sống. Đạo đức người thầy giáo xưa nay đều có một điểm chung: Đạo
đức là điểm khởi đầu và là điều kiện tất yếu của nghề dạy học. Cái
tâm trong sáng đạo đức mẫu mực, phẩm chất thanh cao, cuộc sống
giản dị, chân thành, độ lượng, khoang dung và xuyên suốt cả cuộc



đời và ngày càng tỏa sáng là một trong những mục tiêu của đời
người thầy giáo
Tài năng sư phạm của người thầy giáo là điều kiện “Đủ” của nghề
dạy học. Tài năng sư phạm không phải tự nhiên mà có, mà phải là cả
một quá trình học tập, rèn luyện. Người thầy giáo cần phải đặt ra
cho mình một nhu cầu tự học, nội dung tự học và phương pháp tự
học. Việc tiếp cận những thành quả của nền văn minh trí tuệ của
công nghệ giáo dục hiện đại trong môi trường toàn cầu hóa với sự
giao thoa về văn hóa và trước yêu cầu phải nâng cao chất lượng
giáo dục của các nước ngang tầm với các nước tiên tiến, đồng thời
giữ gìn, phát huy những bản sắc của nền giáo dục cũng như văn hóa
dân tộc.
Nghề giáo có một điều rất đặc biệt so với các nghề khác đó là, người
thầy giáo dùng cả nhân cách của mình để làm công cụ giáo dục cho
thế hệ trẻ. Làm sao có thể giáo dục đạo đức, đạo đức của người thầy
giáo là chuẩn mực của đạo đức xã hội. Tất cả các phạm trù đạo đức,
khái niệm đạo đức, ý thức đạo đức, niềm tin đạo đức, nhu cầu về đạo
đức, hành vi về đạo đức cần phải được phản ánh sinh động qua lời
nói và việc làm của người thầy giáo. Trong xã hội của chúng ta hiện
nay, những hiện tượng tiêu cức như quan lieu, tham nhũng, hối lộ,
sự thỏa hiệp không trung thực, dối trá của người lớn diễn ra không
phải là ít. Trước thực trạng đó học sinh chúng ta rất dễ mất phương
hướng, niềm tin. Bởi vậy vai trò giáo dục là đặc biệt quan trọng, nhà
giáo phải làm sao để sách vở và cuộc sống, lý thuyết và thực tiễn
không bị tách rời nhau. Nhà giáo phải làm sao để học sinh nhìn nhận
đánh giá những mặt tiêu cức của cuộc sống với con mắt bình tĩnh,
phần việt được giữa bản chất và hiện tượng, thấy được cái tốt vẫn
là cái chủ đạo nhiều hơn quyết định hơn so với cái xấu và cái xấu
cũng là một tất yếu trong quá trình vận động phát triễn cần được

hợp sức đấu tranh để hạn chế, tiêu diệt chúng, làm cho cuộc sống
tươi đẹp hơn. Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh,
kiên quyết đấu tranh chống chủ nghĩa cá nhân trong chính bản thân
mình bằng sự trung thực, bằng sự khiêm tốn, giản dị, dũng cảm,
bằng lòng tự trọng trong việc rèn luyện đạo đức của người thầy
giáo hiện nay. Người thầy giáo là những người thuộc thành phần tri
thức, họ có nhiều ưu điểm song vẫn còn có những khuyết điểm. Một
trong những khuyết điểm đó là bệnh chủ quan, đề cao cá nhân, đề


cao cái tôi, đề cao thành tích, bảo thủ, cố chấp, thành kiến. Chúng ta
dễ dàng nhận diện những hạn chết đó qua các hoạt động chuyên
môn, thanh tra, kiểm tra, dự giờ, thao giảng, sinh hoạt, hội họp, dạy
thêm học thêm, công tác thi đua, quan hệ đồng chí đồng nghiệp. Vì
vậy cuộc đấu tranh này là cuốc đấu tranh lâu dàu mà bản thân
những người thầy giáo bằng sự khiêm tốn học hỏi, bằng lòng tự
trọng, sự trung thực, dũng cảm, đấu tranh phê và tự phê thấy được
những hạn chế, khuyết điểm của mình, phấn đấu khắc phục trở
thành hình mẫu thống nhất giữa lời nói và việc làm. Với sự phát
triễn vượt bậc của khoa học công nghệ, phát triễn kinh tế, văn hóa,
chất lượng cuộc sống ngày một nâng cao, đồng thời các mối quan hệ
chính trị, xã hội trên thế giới cũng cũng như trong bản thân mỗi
nước đều có sự thay đổi lớn. Cái tích cực với cái tiêu cực, cái tốt với
cái xấu, cái tiến bộ với cái trì trệ đan xen. Tất cả những điều đó đặt
ra yêu cầu đối với ngành giáo dục, với thầy giáo phải tự học, tự rèn
luyện để nâng cao nghiệp vụ sư phạm. Nội dung của phương pháp
giáo dục cần phải được bổ sung, cập nhật và hoàn thiện cho phù hợp
với sự phát triễn của thời đại, đặc biệt là thời đại công nghệ thông
tin hiện nay. Nếu người thầy giáo không tự học, không bổ sung vận
dụng thì chắc chắn sẽ lạc hậu so với thời đại. Do đó có thể nói yêu

cầu thường xuyên tự học, tự rèn của người thầy giáo là tấm gương
cho học sinh. Thông qua tự học, học sinh sẽ tự giải quyết được vấn
đề, tự chiếm lĩnh tri thức, thấy được các mối quan hệ, biết phân tích
và tổng hợp từ đó có thể sáng tạo ra cái mới. Cái mới chính là yêu
cầu của cuộc sống, yêu cầu của sự phát triễn. Vấn đề đặt ra là, người
thầy giáo sau khi xác định được các nội dung tự học cần phải biết
phương pháp tự học, trong đó quan trọng là phải biết tìm kiếm,
chọn lọc, xử lí thông tin, đó là điều không phải đơn giản trong thời
đại tràn ngập thông tin hiện nay. Thực tiễn cho thấy những thầy
giáo giỏi, có trình độ, năng lực là những thầy giáo biết cách tự học
biết khiêm tốn học hỏi, biết trăn trở tư duy, biết không bằng lòng với
chính mình, biết cầu tiến, mong muốn sự hoàn thiện có ý chí vươn
lên cùng với ý thức trách nhiệm và tình thương yêu đối với học sinh.
3.

Lấy đạo đức để rèn luyện đạo đức:
Thầy giáo có ảnh hưởng rất lớn đối với học sinh về những quan
điểm, niềm tin, những hành vi cử chỉ và cách xử sự. Thông qua thầy


mà học sinh hiểu biết về các chuẩn mực, cách nguyên tắc đạo đức
mà noi theo thầy, bắt chước thầy một cách tự giác. Học sinh càng
nhỏ càng có xu hướng xem thầy là một mẫu mực cho cách hành bi
cử chỉ của chúng. Với học sinh lớn, họ luôn coi thầy là một hình mẫu
lí tưởng mà cần phải phấn đầu noi theo. Tóm lại, sự trao dồi nhân
cách đối với thầy giáo là tất yếu, đây là một quá trình lâu dài, phức
tạp đòi hỏi một sự học tập rèn luyện kiên trì và giàu sáng tạo về mọi
mặt (chính trị, chuyên môn nghiệp vụ) để từng bước hình thành lý
tưởng nghề nghiệp cao cả và tài năng sư phạm.
4.


Đạo đức của người thầy trong giai đoạn hiện nay:
Ngoài việc tiếp tục cuộc vận động hay không ở năm học trước là:
nói không với tiêu cực và bệnh thành tích trong giáo dục, hai năm
học nay Ngành giáo dục và đào tạo lại tiếp tục thực hiện cuộc vận
động. Nói không với việc ngồi nhầm lớp của học sinh và việc vi phạm
đạo đức của nghề nhà giáo. Như vậy đạo đức của nhà giáo thời gian
qua đang có vấn đề, đang “báo động đỏ”, thực thế có như thế không?
Đây là một câu hỏi lớn cần có lời giải đáp rõ ràng minh bạch, cụ thể,
có tính thuyết phục trả lại sự trong sáng, nhân cách của nhà giáo.
Thực tế trong thời gian qua, trên lãnh thể nước ta, mỗi tỉnh
thành, mỗi huyện, xã có bai nhiêu nhà giáo nói riêng, bao nhiêu
người làm công tác giáo dục-đào tạo nói chung vi phạm đạo đức, tác
phong, nhân cách nhà giáo. Các cơ quan pháp luật đã xử được bao
nhiêu nhà giáo vi phạm đạo đức. Có vài trường hợp như một thầy
giáo nào đó trong quá trình giảng dạy không kiềm chế được bản
thân, suy nghĩ nông cạn thiếu tỉnh tháo ức chế tâm lí đã có hành vi
chưa đúng đạo làm thầy dẫn tới việc hành xử sai trái như đánh học
sinh, bắt phạt các em, lợi dụng tình cảm của các em, trù dập điểm số,
cưỡng dâm, chạy bằng, bản điểm…dẫn đến công luận lên tiếng phản
ứng. Xét cho cùng đó là hiện tượng cá biệt không phải hiện tượng
mang tính phổ quát, đại trà trong ngành nhà giáo.
Nói một cách khách quan nhà giáo cũng là con người bình
thường như bao người khác, cũng mang trong người cái tham, sân,
si, cho nên trước cuộc sống nhiều cám dỗ thì một số ít không giữ
được mình mà vấp ngã. Song số vấp ngã ấy không quá vài chục
người trong số lượng nhà giáo hàng triệu người. Ngành nhà giáo
chỉ vài con sâu làm cho nồi canh phải điên đảo. Ngành giáo dục phải



xem lại cuộc vận động này, khẳng định: “Đạo đức nhà giáo trong
thời gian qua và hiện nay vẫn rất tốt, người thầy giáo vẫn mẫu mực,
nhân cách vẫn sáng trong chứ không đến nỗi hư đốn đến mức phải
báo động, phải chỉnh chu”. Xử sự với nhà giáo cần phải khách quan
công tâm có văn hóa mới là động lực thúc đẩy, mới làm khởi sắc nền
giáo dục nước nhà, góp phần đưa đất nước đi lên.


C.

Phần kết luận:
Mỗi giáo viên để trở thành một nhà giáo tốt, một kỹ sư tâm hồn thì
đòi hỏi phải nỗ lực phấn đấu rèn luyện thường xuyên liên tục về phẩm
chất đạo đức, năng lực chuyên môn, phương pháp, lương tâm nghề
nghiệp…phải vi tu cuộc sống hằng ngày. Mỗi giáo viên phải luôn ảnh
hưởng tích cực và tiêu cực của xã hội hiện tại với ngành mình.
Phải thực sự thấm nhuần những phẩm chất đạo đức cần rèn luyện
của nhà giáo, không lung lay trước thời cuộc, gắn bó với nghề. Tự hào
nghề của mình “cao quý nhất” vượt lên trên những khó khăn chung của
đất nước và yêu cầu của xã hội. Vui vẻ với công việc luôn tạo được
không khí giáo viên và học sinh “Mỗi ngày đến trường là một ngày vui”.
Giáo viên và học sinh là hai nhân tố quyết định đến chất lượng giáo
dục. Việc tu dưỡng và rèn luyện đạo đức nhà giáo, sự rèn luyện có tính
thường xuyên, liên tục sử dụng đen hết khả năng của mình để phục vụ
sự nghiệp giáo dục. Bản thân luôn có ý chí phấn đấu để trở thành một
giáo viên tốt, dần hoàn thiện nghề của mình để xứng đáng tên gọi nghề
“Trồng người”, và ước mong một thế hệ học trò thành đạt.





×