Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

UPU 1995

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (82.15 KB, 2 trang )

Cuộc thi viết thư UPU năm 1995
Lá thư đạt giải nhất Quốc gia
Đề tài: Thư cho một người bạn để người bạn hiểu về đất nước mình
Tác giả: Em Trương Thị Bích Tâm, học sinh lớp 9 Văn, Trường THCS
Phan Chu Trinh - Buôn Ma Thuột - Đắc lắc
Nội dung:
Đắc Lắc ngày 5 tháng 3 năm 1995
Susan thân mến!
Lá thư này tôi gửi đến bạn không phải là lần đầu tiên cũng không phải là lần cuối
cùng. Bưu chính ngày nay đã làm tín sứ nối chúng ta lại với nhau, san sẻ cho nhau những
niềm vui, nỗi buồn. Qua mỗi lá thư của bạn giúp tôi thêm yêu quý đất nước Ba Lan xinh
đẹp diệu kỳ. Và để cho bạn hiểu thêm về Tổ quốc tôi, lá thư này xin giới thiệu đôi nét về
đất nứớc con người Việt Nam yêu quý của tôi nhé. Tôi sinh ra và lớn lên ở vùng cao
nguyên lồng lộng gió mà nơi đó không giống như bất cứ một miền quê nào trên đất nước
tôi.
Dòng Krông Na cuồn cuộn chảy. Tuổi thơ tôi đã gắn bó bên dòng sông ấy. Bao nhiêu
kỷ niệm không bao giờ phai mờ trong ký ức tôi. Trên khắp mọi miền đất nước còn biết
bao con sông khác to lớn, rộng dài hơn sông quê tôi. Đó là sông Bạch Đằng với những
chiến công hiển hách. Ngày xưa là mồ chôn quân giặc. Hôm nay trong hòa bình là dòng
nước mát nuôi cây. Sông Hồng gắn liền với Thủ đô Hà Nội mang nặng phù sa, bồi đắp
nên cả vùng châu thổ Bắc Bộ rộng lớn. Sông Hương tím biếc chảy xuyên qua cố đô Huế
thơ mộng, trữ tình. Sông Cửu Long với chín "đầu rồng" đang vươn chảy ra Biển Đông. Tất
cả các dòng sông quê tôi như những dải lụa xanh tô điểm thêm vẻ đẹp cho các miền quê
Việt Nam yêu dấu. Nhưng tôi vẫn yêu con sông Krông Na quê tôi hơn cả.
Đắc Lắc quê tôi nổi tiếng về cà phê. Nó được nhiều người ưa chuộng bởi vị thơm tinh
khiết được chắt chiu, gạn lọc từ vùng đất đỏ bazan. Còn ở Nam Bộ là những đồng lúa
"thẳng cánh cò bay ", sóng lúa rập rờn với những gié lúa nặng trĩu, căng tròn sữa cho
mùa bội thu. Đến đâu trên Tổ quốc tôi, bạn cũng sẽ gặp vườn trái xum xuê quả: Dừa
Bình Định, nhãn Hưng Yên, xoài Nam Bộ.... mỗi loại mang hương vị khác nhau.
Sẽ thiếu sót nếu không giới thiệu hồ Lăk với bạn. Vào những đêm trăng, mặt hồ như
được giát vàng. Ngồi trên thuyền độc mộc nhìn đâu cũng gặp mênh mông sóng nước.


Còn ở giữa Thủ đô Hà Nội nổi lên một viên ngọc biếc xanh. Đó là Hồ Gươm - nơi ngày
xưa vua Lê Lợi đã trả lại thanh gươm thần cho đức Long Quân sau khi đã dẹp tan giặc
Minh xâm lược. Và đây, Hồ Xuân Hương nằm giữa thành phố Đà Lạt trên cao nguyên Lâm
Viên xinh đẹp và thơ mộng.... Mỗi con hồ là một vẻ đẹp riêng, Tổ Quốc tôi có hàng trăm
con hồ đẹp như thế.
Nếu có dịp đến thăm Thác Trinh Nữ, Đray Sáp, bạn sẽ không thể nào quên được cột
nước khổng lồ từ trên cao đổ xuống tạo thành màn xương mỏng phủ lên mặt nước. Rồi
Thác Bản Dốc ở Cao Bằng, Thác Prem, Cam Ly ở Đà Lạt với vẻ đẹp không nơi nào có
được.
Ngày mùa, nếu bạn có mặt ở bất cứ đâu trên quê hương tôi, bạn sẽ được nghe tiếng
chiêng, tiếng cồng vang lên rộn rã hòa trong điệu múa của bao thiếu nữ, vút lên nền trời
cao nguyên xanh thẳm. Rồi tiếng khèn, đàn tính, đàn bầu, đàn tơ-rưng vang lên từ các
bản làng khắp miền đất nước.... cùng quyện vào nhau tạo thành bản âm hưởng bất tận.
Những đêm mùa ấy làm cho câu quan họ Bắc Ninh, giọng hò Huế, là dân ca Nam Bộ cứ
ngân vang mãi, thấm vào lòng người, hun đúc nên tình yêu Tổ quốc của mỗi người dân
đất Việt.
Cao nguyên quê tôi còn có thủy điện mang tên người con gái Tây Nguyên: Đray
H'ling. Thủy điện sông Đà đang vẫy gọi Yaly, Thác Mơ cùng nhau hòa vào mạng điện cả
nước. Đường dây siêu cao áp năm trăm kilôvôn kéo dài từ Bắc đến Nam như khuông
nhạc chạy suốt chiều dài đất nước. Đi cùng đường dây cao áp là hệ thống cáp thông tin
xuyên Bắc - Nam. Thông tin và Bưu chính đã nối tình cảm của mọi miền quê tôi gần gũi
nhau hơn.
Mảnh đất bazan của quê hương tôi trù phú từ ngàn đời đến ngày nay. Vì mảnh đất ấy
biết bao người dân quê tôi đã ngã xuống... biết bao anh hùng đã cống hiến đời mình vì
Tổ quốc. Đất nước sạch bóng quân thù, những con người ấy lại bắt đầu nhịp điệu lao
động thân quen. Những đồi cà phê, cao su, những đồng lúa những vườn trái cây xanh, lại
mượt, lại tràn trề nhựa sống...
Tuy nhiên, đất nước tôi còn nghèo do hậu quả của hơn 30 năm chiến tranh xâm lược.
Nền nông nghiệp còn lạc hậu, công nghiệp chưa phát triển. Nhưng tôi tin rằng với sự
phát triển như hiện nay không lâu nữa nước tôi sẽ giầu mạnh sánh vai cùng các cường

quốc năm châu.
Viết về đất nước tôi không bao giờ hết. Vì thế, tôi hy vọng khi đọc xong thư này bạn
sẽ đến thăm Tổ quốc tôi, một đất nước mến khách và thơ mộng.
Cuối cùng, tôi mong rằng mọi điều may mắn sẽ đến với bạn và gia đình.
Chào thân ái
Bạn gái thân
Trương Thị Bích Tâm

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×