Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

UPU 1996

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (73.46 KB, 2 trang )

Cuộc thi viết thư UPU năm 1996
Lá thư đạt giải nhất Quốc gia
Đề tài: Điều thích thú khi viết một bức thư.
Tác giả: Em Nguyễn Thu Thuỷ Tiên (học sinh lớp 7A, Trường Thực hành
sư phạm, ĐH Sư phạm Khánh Hoà, Quảng Nam - Đà Nẵng)
Nội dung:
Hiền thân mến !
Hôm nay mình thật là vui, và cứ muốn chia sẻ niềm vui với các bạn; thế
là mình viết thư cho Hiền để nói với bạn điều này. Hiền ơi, bạn có nghĩ
rằng chỉ những bức thư có người nhận, có người đọc mới làm cho người
viết sung sướng không ? Mình vừa viết một bức thư không gửi đi, không
người nhận, không người đọc nhưng mình lại sung sướng và mãn nguyện
vô cùng Hiền ạ. Đó là bức thư mình viết cho bà, mà bà mình thì đã mất
năm năm rồi. Hiền thắc mắc phải không ? Mình sẽ viết lại bức thư đó để
Hiền hiểu và chia sẻ nỗi lòng cùng mình nhé!
Bà ơi! Cháu Thuỷ Tiên của bà đây. Năm nay cháu đã mười ba tuổi và
đang học lớp bảy. Cháu lớn lắm rồi không còn bé tí như hồi nào nữa đâu
bà ạ. ở nơi xa xôi nào đó bà có được khoẻ không ? Chắc là bà nhớ cháu
lắm. Cháu cũng vậy, cháu nhớ bà nên viết thư này cho bà và để báo cho bà
một tin vui: Nhà nước ta vừa mới truy tặng danh hiệu "Bà mẹ Việt Nam
Anh hùng" cho bà. Cả nhà đều vui và tự hào về bà. Cháu biết bà vui vì Tổ
quốc và nhân dân không quên bà, có đúng không bà ?
Hôm nay là ngày giỗ bà, cả nhà cháu đều về đông đủ. Bố cháu treo tấm
bằng danh dự ở giữa bàn thờ, xung quanh là ảnh của ông bà và các bác. Cả
nhà như thấy bà đang cười, nụ cười thật hiền hậu. Bà thường bảo " Các
cháu thật sung sướng, sinh ra trong hoà bình không hề biét chiến tranh".
Chính cuộc đời bà đã cho cháu hiểu về những mất mát, những nỗi đau
trong chiến tranh. Bà đã tiễn đưa ông và ba bác lên đường nhập ngũ nhưng
cả bốn người đều không trở về.
Đêm đêm ru cháu ngủ, nước mắt bà cứ lăn dài trên đôi gò má nhăn nheo.
Cháu thương bà lắm vì cháu biết đêm về bà thường nhớ ông và các bác, chỉ


có ban ngày bà lặn lội với công việc để quên đi nỗi đau thương nhớ. Trong
xóm, có gì bất hoà, gia đình nào không hoà thuận lại tìm đến bà vì bà là tổ
trưởng tổ hoà giải mà. Bà con thường gọi bà bằng cái tên trìu mến "Bà
Hạnh phúc" làm bà rất vui. Bao nhiêu tình thương bà đều giành cho cháu.
bà săn sóc cháu từng ly từng tý. Bà dạy cháu những điều hay điều tốt. Bà
buồn lo khi cháu ốm đau. Bà vui mừng khi cháu lớn khôn, ngoan ngoãn.
Cháu nhớ mãi lần hát cho bà nghe bài " Cháu yêu bà", bà ngồi nghe mà
nước mắt chảy ròng. Cháu hỏi : " Bà ơi sao bà lại khóc, hay cháu làm bà
buồn ? ". Bà bảo: " Không đó là vì bà vui quá, cháu là người mang lại niềm
vui, niềm hạnh phúc cho bà". Lúc đó cháu chẳng hiểu gì cả, mãi đến bây
giờ cháu mới hiiêủ được câu nói của bà thì bà đã đi xa.
Bà ơi! Cháu thường về đây, ra vườn, đứng dưới gốc na, gốc ổi, mong
tìm lại hình dáng của bà và nhớ lại ngày nào bà trồng cây. Cháu chạy lon
ton bên bà. Bà bảo khi nào cây có quả bà sẽ giành quả to nhất, ngon nhẩt
cho cháu, nhưng cháu lại bảo quả to nhất, ngon nhất phải để cho bà. Thế là
bà ôm cháu hôn một cái thật kêu và nói: "Cha bố mày". Đến nay cây đã
lớn, quả đã nhiều, cháu thường cắt những quả to và ngon nhất dâng lên bàn
thờ để bà biết cháu luôn nhớ bà. Cháu biết bà vẫn còn buồn vì chưa tìm
thấy mộ các bác. Bố mẹ cháu cũng đã tìm nhiều mà chưa thấy. Nhưng bà ạ,
hiện nay cả nước đang có phong trào đền ơn đáp nghĩa , có chương trình
tìm và quy tụ mộ liệt sĩ về nghĩa trang. Cháu tin rằng ở đâu đó các bác sẽ
được bà con chăm sóc chu đáo, bà hãy yên lòng bà nhé. Cháu viết thư cho
bà cũng để bà biết là cháu của bà đã lớn khôn, được học hành trong một
đất nước thanh bình và phát triển. Đất nước mà ông bà, các bác và biết bao
người đã hy sinh để gìn giữ. Cháu hứa với bà sẽ cố gắng học thật giỏi,
chăm ngoan để xứng đáng là cháu yêu của bà. Cháu hôn bà và hẹn gặp lại
bà vào ngày này năm sau.
Cháu của bà
Thu Thuỷ Tiên
Sau khi viết xong bức thư, mình đặt nó lên ban thờ và thắp một nén

hương. Mình tin là bà mình sẽ đọc và khi đọc xong bức thư chắc bà mừng
lắm vì biết rằng trên đời này mọi người không quên bà, con cháu không
quên bà, luôn ở bên bà và bà sẽ không cô đơn trong vũ trụ bao la này.
Mình đã làm cho linh hồn bà ấm lại, như vậy thì làm sao lại không vui
sướng, không thích thú và mãn nguyện khi viết bức thư đó cho bà phải
không Hiền ? Hiền cũng vui lây với mình chứ ? Thế là viết thư cho Hiền,
niềm vui, sự thích thú của mình lại được nhân lên,. Thật là vui !
Thôi nhé, tạm biệt Hiền, hẹn thư sau. Mình chúc bạn đạt kết quả tốt
trong kỳ thi học kỳ I này.
Bạn thân của Hiền
Thu Thuỷ Tiên

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×