Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (68.4 KB, 2 trang )
DANH NGÔN BỐN PHƯƠNG
- Lời nhã nhặn, lời ôn tồn, tựu trung là lời mãnh liệt nhất.
- Hoặc hay hoặc dở cũng đừng khi nào nói chuyện về mình, kẻ phô trương là người kiêu
ngạo, mà tự hạ mình là người dại dột.
- Hãy suy nghĩ những điều bạn nói, nhưng đừng nói tất cả những điều bạn nghĩ.
- Nói ít thôi về những gì ta biết, im lặng hoàn toàn về những gì ta không biết.
- Im lặng còn tốt hơn là nói một cách vô ích.
- Lặng im lắng nghe, ghi nhớ, hành động và học khôn. Đó là những cung bậc khác nhau
của trí tuệ.
- Câu trả lời dịu dàng làm nguôi cơn giận dữ, lời bực tức làm tăng cơn thịnh nộ.
- Bệnh do ở mồm vào, hoạ do ở mồm ra.
- Lời thành thật thì không đẹp, lời đẹp thì không thành thật.
- Nói chuyện với người lúc nào cũng tán đồng ý kiến của mình cũng giống như đùa với
bóng. Vui đấy nhưng chóng chán.
- Vấn đề là ở chỗ trước khi cái lưỡi phát ra một lời nào đó thì hai mắt phải nhìn, hai tai
phải nghe.
- Nghe lời chê bai mà giận là làm ngòi cho người dèm pha; nghe câu khen ngợi mình
mà mừng là làm mồi cho người nịnh hót.
- Câu nói trái ý ta, phải xem nó hợp lý không. Câu nói chiều lòng ta, phải xem nó có vô
lý không.
- Đừng thích thú vì những lời nói ngọt ngào, đừng bực tức vì những lời gay gắt.
- Yêu ai phải biết cái dở của người ấy. Ghét ai phải biết cái hay của người ấy.
- Tự khiêm người ta càng phục, tự khoe người ta càng khinh.
- Người khôn không màng đến những gì mình không thể có.
- Người khôn ngoan không bao giờ để tất cả số trứng của mình trong một cái giỏ.
- Điều gì xuất phát từ trái tim thì sẽ đến trái tim.
- Trái tim nhìn được những cái mà con mắt không nhìn thấy được.
- Sắc đẹp làm vui mắt, sự dịu hiền thu hút lòng người.
- Kín đáo là phần tuyệt đẹp của giá trị.