Tải bản đầy đủ (.docx) (27 trang)

Tuyển tập những bài viết xin học bổng hay .

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (130.88 KB, 27 trang )

1)
Kính gửi: Các cô, chú, anh chị cùng các nhà hảo tâm trong Quỹ Học
Bổng Quảng Ngãi.
Cháu tên là Nguyễn Thị Thanh Quýt, Sinh ngày 20/8/1993 Sinh viên
năm thứ 2, Khoa Giáo dục Tiểu học-Mầm non trường Đại học sư
phạm Đà Nẵng. Ba má cháu là nông dân trồng lúa nước nên kinh tế
gia đình phụ thuộc vào 2 sào ruộng thường hay bị mất mùa, đói
kém. Dù cuộc sống khó khăn thiếu thốn nhưng ba má vẫn nuôi 4 chị
em ăn học đến nơi đến chốn với hy vọng con cái sau này khỏi phải
làm ruộng vất vả. Ba má cháu tuổi đã gần 60, sức khỏe ngày càng
yếu lại mang nhiều bệnh tật, ngày nào cháu cũng thấy bố mẹ làm
việc đồng án vất vả. Chị Cả đã lấy chồng vì gia đình chị ở xa quê
nên chưa giúp đỡ gì được ba má. Gia đình cháu khó khăn lại càng
khó khăn hơn khi biết tin anh trai cháu đã đi làm phải nhập viện vì
căn bệnh Viêm gan B cấp tính. Nỗi lo vật chất chưa xong giờ lại
thêm cú sốc lớn về tinh thần với cả gia đình, khoản tiền điều trị
bệnh cho anh trai quá lớn ba má không thể có được đành vay mượn
của người thân, bạn bè để chạy chữa nhưng cuối cùng anh vẫn
không qua khỏi, gia đình cháu hoàn toàn suy sụp không lời nào có
thể diển tả được hết nỗi đau mất mát người thân. Ngày anh trai mất
lại là ngày cháu phải nhập học để bước vào cánh cửa Đại học, một
nơi hoàn toàn mới lạ, bắt đầu cuộc sống tự lập, không còn ở gần gia
đình, ba má bên cạnh và trong sự tiếc thương anh trai yêu quý nhất
của cháu. Nhưng cháu tự hứa với bản thân phải cố gắng học tập đạt
kết quả cao để ba má còn có động lực để sống vui và cháu đã đạt kết
quả học tập khá tốt. Ba má cũng vì vậy mà vơi bớt nỗi buồn. Bây giờ
chị Ba và cháu đều đang học Đại học, đó là niềm tự hào của ba má
nhưng để trang trải cuộc sống hằng ngày và lo cho 2 chị em cháu
học xong ra trường xây dựng tương lai cho bản thân, giúp đỡ gia
đình và giúp ích cho xã hội thật sự gặp rất nhiều trắc trở. Dù vẫn
biết phải cố gắng học tập tốt bất kể mọi hoàn cảnh nhưng cháu vẫn




cần lắm sự giúp đỡ của Quỹ học bổng để con đường đến thành công
bớt gập ghềnh chông gai hơn và để ba má đỡ phải lam lũ, vất vả.
Cháu xin chân thành cảm ơn!
Cháu

Nguyễn Thị Thanh
Quýt
2)
Kính gửi : Các cô chú, các anh chị trong ban tổ chức quỹ học
bổng Quãng Ngãi cùng các vị ân nhân tài trợ cho quỹ.
Con tên là Nguyễn Thị Diễm , hiện đang là sinh viên năm 2
khoa sinh học của trường Đại học Sư Phạm Thành Phố Hồ Chí
Minh. Hôm nay, con viết đơn này mong nhận được sự quan tâm và
giúp đỡ của quỹ.
Con sinh ra và lớn lên trong một gia đình làm nông ở huyện Di
Linh tỉnh Lâm Đồng. Tháng 3 năm 2012, mẹ con mang bầu bé út
nhưng vì sức khỏe quá yếu nên đến tháng 11 năm 2012, bác sĩ quyết
định mổ cho mẹ. Ca mổ kết thúc, em bé sống sót nhưng mẹ con lại bị
mất máu quá nhiều, mẹ được chuyển xuống bệnh viện Chợ Rẫy với
hi vọng sống mong manh. Những chuỗi ngày dài đằng đẵng ở bệnh
viện, với kinh phí chữa trị hơn 200 triệu cùng với những cố gắng
không ngừng của bác sĩ và gia đình con, nhưng đành bất lực và mẹ
con đã ra đi mãi mãi. Mẹ ra đi khi tuổi đời mới bước sang cửa ngỏ
bốn mươi, mẹ ra đi để lại một đàn con thơ và một đứa bé mới sinh
chưa bao giờ được thấy mặt. Ngoài những nỗi đau không thể nói nên
lời vẫn còn đó một khoảng nợ chồng chất khiến gia đình ngày càng



khó khăn hơn.
Cả sáu chị em đều đang trong tuổi ăn, tuổi học – cái độ tuổi
đáng lẽ không phải lo nghĩ nhiều chỉ chuyên tâm học cho thật tốt để
đủ vững vàng bước vào đời, thì giờ đây những điều đó là không thể.
Chị hai và con đều đang học cao đẳng và đại học. Mặc dù cả hai chị
em ai cũng muốn hoàn thành sự nghiệp học tập đang dở dang, nhưng
hoàn cảnh lại đưa đẩy buộc một trong hai chị em phải nghĩ học. Và
rồi, chị hai đành tạm gác việc học để cho con có thể tiếp tục theo đuổi
ước mơ trở thành cô giáo. Thương cho chị hai, đã tạm gác việc học
nay phải thay mẹ chăm sóc cho các em, phải thức thâu đêm chăm lo
từng miếng ăn, giấc ngủ cho bé út đang còn yếu ớt. Châu - là em gái
con, hiện đang học lớp 10, từ ngày mẹ mất đã làm cho em chịu một
cú sốc lớn về tinh thần và hơn hết chuyện học hành cũng gặp phải
những khó khăn. Ngoài ra, gia đình con vẫn còn ba người em nhỏ.
Một em học lớp một, em bé hơn học mẫu giáo và bé út mới sanh. Cả
hai bé đều là học sinh giỏi của trường, và đạt rất nhiều giải trong các
hội thi. Năm tháng qua, út sống được chính là nhờ những giọt sữa
mà hàng xóm cưu mang cùng sự giúp đỡ của chính quyền địa
phương.
Ba con từ ngày mất mẹ cứ buồn hoài, nợ nần giờ đây đè nặng
lên đôi vai gầy của ba. Ngày đêm ba ra đồng với hi vọng có thể trang
trải cho gia đình. Ba bảo: “Con của ba ai cũng phải vào đại học”.
Nhưng con biết việc nuôi bọn con ăn học là quá sức đối với ba!
Con muốn được tiếp tục học, con muốn mình trở thành một cô
giáo giỏi. Và trên hết con mong sao, mong sao các em con cũng được
như con. Được đến trường như chúng bạn, được viết tiếp ước mơ của
mình. Không có tiền trang trải cho cuộc sống đắt đỏ nơi thành phố,
con đã đi dạy thêm ở ngoài, đi phát tờ rơi để cho ba bớt đi được một
phần nỗi lo, nhưng như thế vẫn là chưa đủ. Con đã cố gắng tiết kiệm
đừng đồng lẽ bằng việc ăn mì gói, đôi khi con chỉ mong sao được ăn

một bữa cơm với gia đình dù là rau cơm đạm bạc cũng đã đủ lắm rồi,
nhưng sống nơi đất khách quê người, con biết ước mơ đó cũng biến
thành xa xỉ. CON SẼ KHÔNG BỎ CUỘC, CON HỨA ĐẤY! Giờ
đây, con thật sự cần lắm những vòng tay của những nhà hảo tâm,


cần lắm sự giúp đỡ của quỹ để con tiếp tục bước đi trên con đường
gập ghềnh đầy trắc trở và biến ước mơ của mình thành sự thật.
Con xin chân thành cám ơn!
Con
Nguyễn Thị Diễm
Số điện thoại liên lạc: 01269634900
Địa chỉ liên hệ: Số nhà 57/24, đường An Dương Vương, phường
8, quận 5, tphcm.
email:

3)
Kính gửi:Quỹ Học Bổng Sinh Viên.
Thân gửi tới Cô (Chú) Anh (Chị) trong quý học bổng thân thương.!
Thật tình cờ khi đang tìm công việc làm thêm trên mạng ,em đã có cơ
hội biết đến thông tin về quỹ học bổng sinh viên .Một tia sáng hy
vọng rạo rực trong lòng em, đây cũng là dịp để em chia sẻ những
ước mơ,dự định ấp ủ của bản thân.
Em tên Trịnh Thị Lan ,hiện tại là sinh viên sắp bước sang năm cuối
chuyên ngành luật Đại học Sài Gòn,Hiện tại bao nhiêu nổi lo lắng ,sự
suy nghĩ đè nặng trong tâm trí em.Sinh ra tại mảnh đất miền Trung
đầy nắng và gió,thời tiết không thuận lợi.Cả gia đình sống nhờ vào
mấy sào ruộng ở quê, quê em thường xuyên hứng chịu những trận
bão,để rồi những năm mất mùa,Cha phải đi làm thuê,mẹ lớn tuổi
,suy nhược cơ thể và huyết áp cao theo mẹ mỗi ngày.

Thấu hiệu được nổi nhọc nhằn mà Cha mẹ phải bươn chải nuôi 03
chị em .Năm 15 rời xa Cha mẹ,rời xa mái trường một mình vào Sài
Gòn đi phụ việc nhà ,dành tiền gửi về quê cho Cha mẹ nuôi hai em
ăn học.Tưởng chừng như con đường đến trường đã khép lại từ năm
2006 .Nhưng với công việc phụ việc nhà,lao động tay chân,tôi đã ý
thức mình cần tiếp tục học.Tôi đã giành dụm tiền vừa đi học thêm


lớp bổ túc văn hóa hy vọng lấy được tấm bằng cấp 3,vừa đi làm phụ
việc giúp Cha mẹ nuôi em.
Nhờ sự động viên của bạn bè và thầy cô,tôi đã học hết cấp 3,khi nhận
được tin vui tôi nhận được danh hiệu học sinh giỏi cấp thành phố
môn Lịch Sử,tôi đã khóc thật nhiều,muốn có người thân bên cạnh
cùng san sẻ.
Xa nhà 8 năm nhưng tôi mới về quê có 3 lần,vì điều kiện đi lại
không cho phép,lòng quyết tâm sẽ vào Đai học để thay đổi số
phận,với ước vọng giúp được Cha mẹ.
Năm 2009 tôi thật vui mừng khi cùng lúc nhận hai giấy báo trúng
tuyển ,khoa kế toán trường Cao Đẳng giao thông vận tải, Luật của
ĐH Sài Gòn.
Khó khăn nối tiếp khó khăn,khi chuẩn bị sang học năm 02 thì cậu em
trai tôi sắp học xong lớp 12.Tôi không muốn em mình phải nghỉ
học.Vậy là quyết định bảo lưu 01 học để đi làm kiếm tiền phụ tiền
học và đưa em trai đi thi Đại Học.Vốn dĩ 02 cậu em trai tôi kém may
mắn ,lúc 5 tuổi em trai đầu tiên bị tại nạn giao thông,mất 01
chân.Hiện tại em trai thứ 02 không may gặp bệnh tự kỷ.
Vậy là gác lại một năm học..Năm 2010 tôi trở lại nhập học,với tin vui
cậu em thứ nhất cũng đậu một lúc 02 trường Đại Học. Tôi lại phải cố
gắng làm việc dành dụm làm chân giả cho em ,với mong muốn em có
chân đi lại.

Những nổ lực ,phấn đấu trong thời gian qua,đã được đền đáp.Giờ
đây sắp bước sang năm 4 bài vở nhiều hơn,chi phí cuộc sống Sài Gòn
thật đắt đỏ.02 chi em tôi ở Sài Gòn phải tự nuôi lấy nhau.
Nhưng tôi sẽ cố gắng,vì bên cạnh tôi luôn có những người yêu
thương tiếp sức bằng những lời động viên,sự chia sẻ về cuộc
sống.Thầm cảm ơn cuộc sống !
Ước mơ ấp ủ của tôi sau khi ra trường,sẽ làm việc tại Tòa Án,học
tiếng anh tốt để có thể giải quyết những tranh chấp nước ngoài.Với
mong mỏi giúp đươc Cha mẹ và Cậu em út.
Ước mơ vẫn còn đó,tôi tự hứa với lòng sẽ cố gắng và không bỏ
cuộc.Qua những dòng chia sẻ trên
Tôi xin chân thành cảm ơn,Quỹ học bổng sinh viên,đã tiếp sức cho


nhiều bạn sinh viên,có số phận thiếu may mắn ,có thể vững bước tới
trường.
Lời cuối xin kính chúc mọi người trong quỹ học bổng có sức khỏe tốt
và hạnh phúc trong cuộc sống.!
Chân thành cảm ơn đã lắng nghe những dòng chia sẻ của em

4)
Kính gửi: Qũy học bổng “Sinh viên nghèo học giỏi”
Hiện tại em đang là sinh viên năm thứ 3 trường Đại học Sư phạm
Thái Nguyên.
Em sinh ra và lớn lên ở một xã vùng sâu, vùng xa ( Tiên Thành –
Phục Hòa – Cao Bằng), trong một gia đình nông dân nghèo khó.
Thấu hiểu được nỗi vất vả của bố mẹ suốt ngày “bán mặt cho đất, bán
lưng cho trời” từ đó trong sâu thẳm em luôn mơ ước mình trở thành
một giáo viên giỏi để có thể dìu dắt, dạy dỗ các thế hệ học trò trở
thành người có ích cho xã hội và để đóng góp cho sự nghiệp giáo dục

ngày một giàu đẹp hơn.
Bởi vậy, em luôn cố gắng vươn lên trong học tập và sự cố gắng
của em đã được đền đáp bằng những thành tích mà em đạt được: 12
năm liền em đều là học sinh khá giỏi của trường, là Bí thư đoàn
gương mẫu của lớp, giải ba học sinh giỏi môn Ngữ Văn, giải thưởng
Hoa trạng nguyên, học bổng Tiếp sức đến trường và nhiều thành tích
khác!
Bản thân em không được may mắn như bao bạn bè đồng trang
lứa, khi mới bước vào lớp 10 em đã sớm mất đi người mẹ thân yêu
nhất của mình, để lại ba bố con bất hạnh. Mất mẹ là nỗi đau, nỗi mất
mát lớn nhất trong em nhưng em đã cố gắng kìm nén nỗi đau đó
“nuốt nước mắt để mỉm cười nỗ lực hết mình để học tập” để không
phụ lòng người cha phải gánh vác cả vai trò người mẹ tần tảo, nuôi
nấng em ăn học. Vì nhà xa trường nên học cấp 3 em phải đi trọ, cứ


cuối tuần là em lại đi bộ gần 20km đến nhà để giúp bố làm công việc
đồng áng. Thương bố bao nhiêu em lại càng quyết tâm học bấy nhiêu
và rồi niềm vui cũng đến với em khi em thi đỗ Vào trường đại học
nơi em đang học để thực hiện ước mơ của mình. Dù phải vay vốn
ngân hàng, xoay sở từng đồng để có tiền ăn học nhưng em đã và đang
cố gắng để vượt qua.
Nỗi đau chồng chất lên nhau, khi em đang học đại học năm thứ
nhất thì chẳng may người anh trai thân yêu nhất của em cũng qua
đời. Căn nhà sàn lạnh lẽo trống trải từ đó, em đi học xa còn lại người
bố già yếu ở nhà. Những lúc ốm đau không người chăm sóc, 1 mình
bố phải làm ruộng, chắt chiu từng đồng để nuôi em ăn học thậm chí
không đủ cơm ăn, áo mặc. Mỗi lúc cơn đau dạ dày và căn bệnh tim
của bố tái phát thì bố lại phải chịu đựng sự dày vò đau đớn của thể
xác. Thiếu thốn cả vật chất lẫn tinh thần, nên đã bao năm nay gia

đình em đều thuộc diện hộ nghèo.
Học ở xa, thương bố em chỉ biết cố gắng học thật giỏi. Nên trong
2 năm vừa qua em đều là sinh viên khá, giỏi, điểm rèn luyện tốt,
tham gia nhiều hoạt động của lớp, của khoa, nghiên cứu khoa học. Kì
vừa rồi với sự miệt mài học tập nên em cũng được sinh viên giỏi (8,1)
và là 1 trong 6 sinh viên có đề tài nghiên cứu khoa học xuất sắc được
báo cáo ở khoa, ở trường.
Hiện tại, em vẫn đang ngày đêm phấn đấu học tập để thực hiện
ước mơ của mình, thời gian rảnh em luôn tranh thủ đạp xe hơn 10
km đi dạy thêm để có tiền trang trải cuộc sống.
Qũy học bổng “Sinh viên nghèo học giỏi” này có ý nghĩa to lớn
đối với bản thân em. Đó là niềm động lực, niềm tin để giúp em vượt
qua tất cả, vững bước trên con đường lập nghiệp. Đó là niềm an ủi,
động viên cả vật chất và tinh thần để giúp em vơi bớt khó khăn cuộc
sống hiện tại và thực hiện hoài bão trở thành một giáo viên giỏi trong
tương lai không xa mà em hằng ấp ủ bấy lâu nay.
Tuy ước mơ ấy không cao sang nhưng tràn trề nhựa sống, đong
đầy tri thức, niềm lạc quan và tình yêu thương vô bờ bến!
’’Những ước mơ chỉ trở thành hiện thực nếu chúng ta thực sự
mong muốn. Bạn có thể có được bất cứ thứ gì trong cuộc sống nếu bạn


chịu hy sinh mọi thứ vì nó’’
Em biết thời hạn nhận hồ sơ xin cấp học bổng hết hạn từ ngày
30/5/2013, vì em nhận được thông tin hơi muộn nên hôm nay 8/6 em
mới gửi hồ sơ. Mặc dù vậy, em vẫn kính mong các cô, chú, anh, chị
trong Ban tổ chức Qũy học bổng lần này tiếp nhận hồ sơ, xem xét và
cấp học bổng cho em.
Nếu được cấp học bổng, em sẽ dùng để trang trải cho việc học
tập. Em hứa, sẽ quyết tâm học giỏi hơn nữa để xứng đáng với những

tấm lòng cao cả, đầy sự yêu thương, chia sẻ mà các cô, chú, các anh,
chị đã dành tặng và tin tưởng chúng em!.
Lời cuối cùng em xin gửi lời chúc thân mật nhất đến các cô chú,
anh chị sức khỏe, hạnh phúc. Chúc cho Quỹ học bổng thành công tốt
đẹp!
Em xin chân thành cảm ơn!
Thái Nguyên, ngày 8 tháng 6 năm
2013
Người viết đơn
Thúy
Đinh Thị Thúy
Họ tên: Đinh Thị Thúy
Ngày sinh: 15/07/1992
Dân tộc: Tày
Lớp: Văn A-K45
Khoa: Ngữ Văn
Trường: Đại học Sư phạm Thái Nguyên
Email:
SĐT: 01692970713/ 01256479412

5)


Kính gửi: Quỹ học bổng Sinh viên nghèo học giỏi!
Lời đầu tiên cho phép con được gửi lời hỏi thăm sức khỏe đến tất cả
các cô, các chú, các anh chị là nhà bảo trợ cũng như là ban điều hành
của quỹ học bổng.
Con tên là Lê Thị Hồng, sinh ngày 10/03/1992, hiện là sinh viên năm
Ba, khoa Tài Chính Doanh Nghiệp, trường Đại học Kinh Tế TP Hồ
Chí Minh.

Con sinh ra trong một gia đình thuần nông tại xã miền núi đặc biệt
khó khăn phía Tây huyện Nghĩa Hành (xã Hành Tín Tây, huyện
Nghĩa Hành, tỉnh Quảng Ngãi). Con tình cờ biết đến quỹ học bổng
cho sinh viên nghèo Quảng Ngãi trong một lần tìm những thông tin
về sinh viên Quãng Ngãi, nhưng đây là lần đầu tiên con viết thư này
gửi đến cô chú (vì lần trước con đọc được thông tin thì đã quá hạn).
Con là con thứ hai trong gia đình có ba chị em gái. Lúc con chào đời
là thời kì khó khăn nhất của gia đình. Vì tình hình gia đình bấy giờ
khiến ba mẹ không thể chăm sóc con được nữa nên đành gửi con về
nhà ông bà ngoại (xã Hành Dũng, huyện Nghĩa Hành). Nghe mẹ kể
lại, chưa đầy một tuổi mà phải xa nhà, đó vừa là tình yêu thương của
ba mẹ mong con được về nhà ngoại để được chăm sóc kĩ hơn, vừa là
nỗi bất lực của gia đình trước hoàn cảnh. Thời thơ ấu của con gắn
với những kỉ niệm không có mẹ, không có cha, không có chị em, chỉ
có tình yêu thương của các dì, các cậu và ông bà ngoại. Chắc tại vì
thế mà con quý trọng hơn giá trị của sự sum họp gia đình?
Sau đó mấy năm, ba con kiếm được nghề phụ hồ, có ai kêu thì đí xây
đó. Còn mẹ ở nhà suốt ngày quần quật với ruộng vườn. Nhưng sao
cuộc sống vẫn không hết trêu ngươi ba má con. Em gái con ra đời
trong ốm yếu và bênh tật. Số tiền dành dụm được đều được dùng để
chữa bệnh, mua thuốc cho em. Biết sự vất vả của ba mẹ, ba chị em
con đều cố gắng học tập để sau này thoát cảnh nghèo, “không nghèo
như ba má”.
Thời gian trôi qua thật nhanh. Mới ngày nào thôi, giờ con đã là cô
sinh viên sắp sửa ra trường và đi làm. Ba năm học đại học là thời
gian để thử thách lòng quyết tâm và sự cố gắng của con cũng như của
gia đình, và cũng là thời gian để con nhìn lại quá khứ để cố gắng hơn


nữa. Hoàn cảnh khó khăn là vậy nhưng ba mẹ không cho phép đứa

nào thất học, dù phải vay mượn thế nào chăng nữa. Con chưa bao
giờ phụ lòng của ba mẹ, của ông bà. Mười hai năm liền là học sinh
giỏi, từng là học sinh giỏi môn Văn cấp huyện và cấp tỉnh, là lớp
trưởng, phó bí thư chi đoàn những năm trung học cơ sở, là học sinh
trường Trung học phổ thông chuyên Lê Khiết-Quãng Ngãi, tốt
nghiệp Trung học phổ thông bằng giỏi, con quyết định thi vào trường
đại học Kinh tế TP Hồ Chí Minh với mong muốn kiếm tiền về cho gia
đình bằng chính khả năng và bàn tay của mình, hi vọng cải thiện tình
hình của gia đình cũng như góp một phần nhỏ vào sự phát triển của
quê hương. Ba năm đại học đã qua không phải là quá dài, nhưng đủ
để con trưởng thành hơn nữa từ những giọt mồ hôi của ba mẹ. Là
một bí thư chi đoàn trong khoa Tài Chính Doanh Nghiệp, con luôn cố
gắng tham gia các hoạt động tình nguyện, phong trào vì cộng đồng
của trường và của Thành đoàn TP Hồ Chí Minh, vì con biết rằng,
mình còn may mắn hơn nhiều người khác. Đã từng đi rất nhiều mái
ấm, nhà mở, viện dưỡng lão, đến với những khu nhà ổ chuột trong
thành phố, đến với vùng sông nước Sóc Trăng-chiến dịch Mùa hè
xanh 2012 và sắp tới là Tiếp sức mùa thi cùng Thành đoàn, con
hiểu rằng, sự chia sẻ, cảm thông và tình đoàn kết làm nên sức mạnh
kì diệu. Nhưng con vẫn không quên một trách nhiệm nặng nề đối với
gia đình, phải hoàn thành chương trình đại học với kết quả tốt nhất
có thể. Con cũng tham gia câu lạc bộ sinh viên nghiên cứu khoa học
SFR của trường, nhằm trau dồi khả năng nghiên cứu Tài Chính cũng
như kĩ năng làm việc nhóm.
Chỉ còn một năm nữa thôi là con sẽ ra trường, sẽ làm việc và chăm lo
cho gia đình. Nhưng sao dài quá. Cứ mỗi đêm ngủ, con lại nghĩ đến
ba con giờ này không được ngủ trên giường chiếu đàng hoàng mà
phải mắc võng. Bởi ba phải đi xây tận huyện Tây Trà-nơi chỉ có dân
tộc địa phương. Hằng ngày ba phải phơi mình giữa cái nắng chang
chang của vùng đất miền Trung khắc nghiệt, đêm về lại đau khớp,

đau dạ dày. Cái gai cột sống quái ác lại hành hạ dã man ba hơn nữa.
Còn mẹ chỉ ở nhà một mình, suốt ngày với lúa, bắp, đậu phộng. Chị
gái con đã có chống, còn đứa em gái cũng đi học xa (ngành Điều


dưỡng-cao đẳng Y tế Quảng Nam). Gia đình có 5 người mà mỗi
người một nơi.
Con viết thư này mong được sự đồng cảm và chia sẻ từ các cô, các
chú. Con cũng viết thư này như một lời động viên khích lệ bản thân
cố gắng hơn trên con đường chông gai để đến đích thành công và
hạnh phúc.
Cuối thư, con xin kính chúc các cô chú sức khỏe và luôn gắn bó với
quỹ học bổng, mãi là những mạnh thường quân nâng đỡ và góp sức
cho các sinh viên có hoàn cảnh không may mắn trong cuộc sống.
Kính thư!
Lê Thị Hồng
Lớp TC05-k36
Khoa Tài Chính Doanh Nghiệp, trường Đại học Kinh Tế TP Hồ Chí
Minh.
SĐT: 01664969794
Email:
Địa chỉ thường trú: thôn Tân Phú 1, xã Hành Tín Tây, huyện Nghĩa
Hành, tỉnh Quảng Ngãi
Địa chỉ liên hệ: số nhà 348/21 Cách mạng tháng Tám, p10, q3, Tp Hồ
Chí Minh.
-Lê Thị Hồng
Chi Đoàn TC05-k36
Đại học Kinh tế TP Hồ Chí Minh
Số điện thoại: 01664969794
Email:


6)


Kính gửi quỹ học bổng "SINH VIÊN NGHÈO HỌC GIỎI"!
Tên em là Hoàng Thị Bé, sinh viên năm thứ 2, Khoa Bác sỹ Đa
khoa, Trường ĐH Y Thái Bình.
Sinh ra và lớn lên trong gia đình 7 anh chị em trên vùng quê miền
núi nghèo của tỉnh Bắc Giang, em chứng kiến cuộc sống lam lũ, vất
vả của những người nông dân tần tảo quê em, và trong số họ có cả bố
mẹ em, người đã sinh thành, nuôi nấng, thức khuya dạy sớm kiếm
gạo nuôi lớn 7 anh chị em em.
Em nhớ mãi không quên, những năm tháng khi em học cấp 1, cấp
2, những ngày ăn cơm trộn ngô, chỉ vì gạo còn quá ít không đủ nấu
đầy nồi, mẹ đã trộn ngô nấu cùng, em và chị gái đã ăn thật nhiều để
mẹ vui. Em cũng không quên những ngày đi học, em chỉ mong có
chiếc xe đạp riêng như các bạn cùng trang lứa, được tự mình ngồi
đạp xe đến trường. Nhưng 6 chị em cùng đi học với 2 chiếc xe đạp cũ,
buổi sáng em được anh thứ tư trong gia đình lai đi cùng, có những
buổi chiều em đi học thêm bồi dưỡng học sinh giỏi, chị gái em đã
nhường xe cho em, chị đã lóc cóc đi bộ sớm hơn mọi ngày để không
bị muộn học trên quãng đường 5 km để đến trường. Em nhớ những
ngày mùa, mẹ dạy sớm từ 4h sáng ra đồng, trên lưng mẹ phủ tấm lá
cây, cấy tới buổi trưa, khi lá cây trên lưng đã khô giòn, mẹ mới lên
bờ, về nhà. Em nhớ những ngày tháng bố mẹ em bán con gà, con lợn,
bán bao thóc lấy tiền cho chúng em đi học, nhưng chưa đủ vì nhiều
anh chị em quá, bố mẹ lại vay hết nhà này, tới nhà khác. Và mỗi khi
năm học mới tới, bố mẹ em vẫn thường lo lắng, bởi không chỉ lo đóng
học phí cho chúng em, mà còn lo mua thêm sách vở, quần áo cho
chúng em. Mặc dù khi còn nhỏ, chỉ cần mua cho anh chị lớn, còn em

nhỏ hơn, sẽ mặc lại của anh chị. Nối tiếp nhau, anh chị trong gia đình
học hết cấp 3 và chuẩn bị thi Đại học. 2 anh trong gia đình em đã
quyết định không đi thi, vì không có tiền mua hồ sơ, và không có
kinh phí đi thi, các anh đã quyết định đi làm thuê để giúp đỡ Gia


đình.
Phải chăng sự vất vả thiếu thốn của gia đình đã trở thành động lực
cho anh em, chị em và em phấn đấu cho tương lai. Liên tiếp, những
năm học cấp 1, cấp 2, em luôn là họ sinh tiên tiến, học sinh giỏi của
trường.
Và niềm vui tiếp đến, sau khi học xong lớp 9, em dự thi vào trường
Phổ thông Dân tộc nội trú của tỉnh, em đã trúng tuyển, được sự quan
tâm của Đảng và Nhà nước, em được ăn ở nội trú trong trường, có
thời gian, có sách vở, có điều kiện để chuyên tâm học hành. Em tham
gia thi học sinh giỏi của tỉnh, và đạt giải Khuyến Khích môn Sinh
học.
Cũng trong những năm đó, phải chăng mẹ đã cúi lưng quá nhiều khi
đi làm, mẹ đã đau lưng liên tiếp, mẹ đi châm cứu, nhưng chỉ được
một tuần sau mẹ lại đau trở lại. Chứng kiến người mẹ tần tảo hy sinh
vì đàn con, thức khuya giã gạo đến nay đau lưng, ốm triền miên,
chứng kiến cảnh mẹ mổ u vú , rồi cả những trận đau dạ dày mà mẹ
phải vượt qua. Chứng kiến người cô thứ 5 bị liệt một nửa người,ngày
càng yếu, thấy cảnh ông ngoại mất vì ung thư phổi, thấy ông nội mất
vì bệnh Lao. Cùng với đó là những lần nhìn thấy các bác trong làng
đau bụng, đau đầu hay bị ốm mà không đi mua thuốc, cũng không đi
khám để phát hiện bệnh. Em đã tự nhủ mình rất nhiều lần, tại sao
mình không trở thành bác sỹ? Như thế, khi mẹ ốm, em có thể chăm
sóc mẹ chu đáo và khoa học hơn, như thế em có thể chữa chạy cho cô
của em, như thế khi mọi người nơi em sinh sống bị đau ốm, em có thể

khám và chữa bệnh cho họ. Cuộc sống nơi làng xóm còn lạc hậu, mọi
người không mấy chú trọng sức khỏe, hay đúng hơn là không có điều
kiện để chú trọng, họ chỉ lo sao kiếm cơm rau hàng ngày. Vậy thì, em
sẽ cố gắng, mang hiểu biết về tầm quan trọng của sức khỏe và cách
chăm sóc đến với họ.
Với suy nghĩ đó, sau khi học xong cấp 3, em đã dự thi vào Đại học Y


Thái Bình, với mong muốn biến ước mơ thành hiện thực.
Là một nữ sinh Dân tộc thiểu số, học chung với đại đồng các bạn
khắp mọi nơi. Ban đầu em có ngại, ngại vì mình là dân tộc, nhưng với
nỗ lực, với kết quả học tập, em dần xóa đi sự ngại ngùng đó. Em
giống các bạn, em chỉ cần quyết tâm, em sẽ học tốt, sẽ làm tốt. Em tự
hứa với mình sẽ cố gắng, cố gắng hơn nữa trong năm học này và
những năm học tiếp theo.
Mục tiêu đề ra với bản thân là ra trường với Bằng tốt nghiệp loại
Giỏi, trở thành người bác sỹ giàu kiến thức, dày kinh nghiệm, sau đó,
tiếp tục vừa học vừa khám bệnh cho mọi người. Mục tiêu đó đã thôi
thúc em từng ngày, từng giờ tích lũy kiến thức, rèn luyện tính cách
tâm tư của một lương y. Những dịp nghỉ hè, nghỉ Tết, em luôn luôn
kêu gọi người chị gái của mình chắt góp lại những chiếc bút, những
quyển vở không dùng hết để phát cho những đứa em, đứa cháu trong
làng, những em mà bố mẹ chúng chưa coi trọng lắm việc học cho
chúng. Đã nhiều lần em tuôn nước mắt khi nhìn thấy sự sung sướng
của chúng khi chúng nhận những món quà nhỏ nhoi đó.
Với bản thân em, hơn lúc nào hết, em đang cố gắng trong học tập,
những lời thầy cô giảng, em luôn chăm chú lắng nghe và ghi nhớ.
Những bài thí nghiệm, em mạnh dạn thực hành và hỏi ngay thầy cô
những điều chưa rõ, chưa hiểu. Em tin rằng, em sẽ trở thành niềm tự
hào của bố mẹ, của gia đình và bản làng em.

Các cô chú, anh chị trong Ban điều hành ạ, hôm nay em viết bài cũng
là những lời em muốn tâm sự cùng cô chú, anh chị, như những lời mà
em giữ trong lòng bấy lâu, em muốn kể cho ai đó nghe. Em muốn nói
thật nhiều ạ, vì tuổi thơ của em, gia đình em, em nghĩ em có nhiều
điều khác biệt với các bạn cùng trang lứa. Nhưng em sẽ để những suy
nghĩ ấy của em thành những hành động trong thực tế. Gia đình em
chưa có điều kiện mua máy tính cho em, em biết đến quỹ học bổng
Sinh viên nghèo học giỏi, biết tới sự quan tâm của anh chị trong BĐH


và mọi người thông qua người chị gái em, đang học năm thứ 5.
Với sự tham dự của mình, em không quá tham vọng là em sẽ được
nhận học bổng. Nhưng em vẫn mong anh chị lắng nghe và đọc những
dòng tâm sự của em. Em nghĩ trong tương lai, sẽ có ngày em cũng trở
thành những người như anh chị, thì em cũng sẽ lắng nghe chia sẻ với
những học sinh giống em bây giờ. Và nếu may mắn, được nhận Học
bổng, em sẽ mua một quyển ATLAT giải phẫu, để thuận tiện cho việc
học của em, em sẽ mua thêm 1 cái áo Blu để có thể giặt cái áo này của
em những ngày mặc 2 ngày liên tiếp. Vì tiền bố mẹ bán lợn, bán
khoai, vừa gửi cho anh chị em, gửi cho em hàng tháng không đủ ăn
hết tháng, em đi qua hiệu sách chỉ dám nhìn và mơ thôi, chứ không
dám nghĩ là mua nó.
Cuối thư, em muốn gửi lời cảm ơn sâu sắc tới BĐH, tới các cô chú,
các anh chị, tới những ai quan tâm học bổng Sinh viên nghèo học
giỏi. Em muốn bày tỏ mong muốn của mình rằng bản làng em sẽ tiến
bộ hơn, văn minh hơn, có nhiều người đi học Đại học hơn, chứ không
phải chỉ là 3 anh em trong gia đình em như bây giờ. Em tự hứa sẽ cố
gắng nhiều hơn nữa, góp phần bé nhỏ của mình để xây dựng quê
hương, đất nước.
Thân ái, em Hoàng Thị Bé

Số điện thoại: +84 163 2573 638
Địa chỉ email:
Địa chỉ liên hệ: Hoàng Thị Bé, lớp Y2G-K41, Đại học Y Thái Bình,
số 373, phố Lý Bôn, Thành phố Thái Bình, tỉnh Thái Bình.


7)
Kính gửi: Quỹ học bổng sinh viên nghèo học giỏi.
Lời đầu tiên cho con xin gửi lời chúc sức khẻo đến các cô chú, các vị
ân nhân trong quỹ học bổng Quãng Ngãi.
Con tên là : Phan Thị Thạnh hiện con đang học tại trường Đại học
ngoại ngữ _Đại học ĐÀ NẴNG .Năm nay con sẽ bước vào năm cuối.
Con được biết quỹ học bổng Quãng Ngãi xét học bổng cho sinh viên
nghèo vượt khó nên con viết đơn này xin các cô chú xem xét giúp đỡ
hoàn cảnh gia đình con ạ.
Con sinh là ở miền quê nghèo ở huyện Thăng Bình tỉnh Quảng
Nam. Hoàn cảnh con rất khó khăn ,ba con sức khỏe yếu vì căn bệnh
thận,sưng phù đã hành hạ ba con suốt mấy năm qua, ba con phù hết
cả người, người nặng nề ba chỉ nằm một chỗ thôi nên mẹ con lại phải
lo chạy thuốc thang chữa bệnh cho ba, nhưng mẹ cũng không có thu
nhập gì ngoài mấy luống rau lang và vài ba sào ruộng, ngày nào cũng
vậy buổi chiều mẹ lo cắt rau về để sáng mai dậy sớm quảy gánh đi
bán nhưng chỉ thu được vài ba chục ngàn không đủ lo thuốc thang
cho ba và còn ba đứa con tuổi ăn học và chăm sóc ông bà nội tuổi
già,nhưng mẹ lại bị căn bệnh viêm khớp hành hạ sức khỏe của mẹ
cũng sa sút cả gia đình phải trông chờ vào mấy sào ruộng và dăm con
heo , con vịt nhưng thiên tai và dịch bệnh làm cho mùa màng thất bát
heo và vịt thì dịch chết hết. Anh trai vì hoàn cảnh gia đình khó khăn
nên học xong cấp ba không có kinh phí để vào đại học anh ra Đà
Nẵng làm công nhân. Còn chị gái cũng vậy. Giờ anh chị đã có gia

đình nhưng cũng đủ sống không thể giúp gì được cho ba mẹ.Vì vậy
mọi chi phí học tập trong hai năm qua con phải tự bươn chải phải tự
làm thêm kiếm thêm thu nhập để lo cho việc học. Con đi dạy thêm,
làm thêm ở nhà hàng café nhưng số tiền ít ỏi con kiếm được con tích
góp để nộp học phí, và cũng chỉ đủ thuê phòng trọ và tiền ăn uống ,
trang trải sách vở , nhiều lúc thiếu thốn ba mẹ vay thêm tiền hỗ trợ
sinh viên nghèo cho con đi học.Nhiều lúc việc học của con tưởng


chừng như bị gián đoạn vì không đủ chi phí.Nhiều lúc con nghĩ hay
là mình nghĩ học đi làm công nhân một vài năm kiếm tiền giúp ba mẹ
rồi sau này có cơ hội thì đi học tiếp nhưng con không thể bỏ dỡ ước
mơ của mình vậy là con cố gắng có bữa con phải nhịn ăn sáng hay chi
tiêu tiết kiệm miễn là con được tiếp tục đi học là con may mắn lắm
rồi.Con mong muốn sau này ra trường có thể làm được những công
việc có ích để giúp đỡ gia đình con và góp một phần nhỏ của mình để
giúp đỡ các bạn và các em nhỏ có hoàn cảnh như con.Nếu được xét
duyệt học bổng con sẽ dành dụm tiền để mua sách và các phương tiện
học tập và nộp tiền học phí cho kì tiếp tiếp theo.Con mong muốn các
cô chú tạo điều kiện giúp đỡ cho con được tiếp tục đi học và tốt
nghiệp đại học.Không biết có được các cô chú xét duyệt hay không
nhưng con cảm thấy vui vì đươc các cô chú san sẻ những khó khăn
của sinh viên nghèo như chúng con.Con thành thật biết ơn các cô
chú.
Địa chỉ mail của con:
Số điện thoại:01659030279
Địa chỉ liên hệ : Tổ 15 , thôn Tú Ngọc B, xã Bình Tú , Huyện Thăng
Bình , tỉnh Quảng Nam.
ĐÀ NẴNG,ngày 5/11/2012
Sinh viên

Phan Thị Thạnh

8)
Kính gởi: BAN ĐIỀU HÀNH QUỸ HỌC BỔNG SINH VIÊN QUẢN


G NGÃI
Em tên là: Tô Văn Vinh
Hiện đang học lớp Y4D
Ngành: Bác sĩ đa khoa
Hệ chính quy Trường Đại học Y Dược Huế.
Quê quán: Tịnh Long - Sơn Tịnh - Quảng Ngãi SĐT: 01649823631
Email:
Lời nói đầu tiên cho em gởi lời hỏi thăm sức khỏe tới các cô, chú,
anh, chị
trong ban tổ chức.
Em thật sự rất vui khi biết được thông tin về học bổng và đây là lầ
n đầu tiên
em mạnh dạn viết thư này cho các cô chú.
Em là con út trong một gia đình có 3 anh chị em. Chị cả em đã lập
gia đình
và sống trong Bình Định. Anh thứ của em vì hoàn cảnh gia đình k
hó khăn
nên đã nghỉ học từ năm lớp 6 để tạo điều kiện cho đứa em út học
và vô
rẫy cà phê làm công cho họ. Đến năm 26 tuổi thì anh về quê lấy vợ
và ở
ba mẹ cho tới giờ. Hai vợ chồng anh thứ đều làm nông và làm thê



m nghề
sông nước khi tới mùa. Cuộc sống của vợ chồng anh rất chật vật v
ì phải lo
tiền sinh hoạt phí cho cả nhà, vừa lo tiền thuốc than cho ba, cho n
ội và
tiền gởi hằng tháng nuôi em ăn học. Chỉ quanh quẩn với 3 sào ru
ộng và
nghề sông nước nên số tiền anh chị kiếm được rất eo hẹp mà lại p
hải lo
biết bao nhiêu thứ.
Bà nội em đã 84 tuổi, hiện đã già yếu, không còn lao động được nữ
a. Nội
em đã lớn tuổi nên bệnh tình cũng nhiều, nội bị thoái hóa khớp và
tăng
huyết áp đã lâu năm nhưng không có tiền điều trị thường xuyên, c
hỉ khi
nào đau nhiều mới điều trị.
Ba em năm nay đã 60 tuổi, vì phải làm việc lao động vất vả cộng v
ới bệnh
tật nên ba trông yếu và già hơn tuổi rất nhiều. Ba em được phát hi
ện xơ
gan cổ trướng đầu năm 2012. Trước giờ ba với anh thứ là trụ cột c
hính


trong gia đình, giờ ba phát bệnh nặng nên mọi khó khăn đều dồn
lên đôi
vai của anh trai. Giai đoạn đầu mẹ em phải chăm cho ba từng chú
t một vì
ba yếu không thể tự đi vệ sinh hay tự ăn uống được. Đến nay nhờ

điều trị
phối hợp tây y và các bài thuốc nam sức khỏe ba đã khá hơn có th
ể tự đi
lại và vệ sinh cá nhân được.
Riêng bản thân em, thấu hiểu vất vả của vợ chồng anh trai, bệnh t
ật của
ba, em luôn cố gắng chi tiêu tiện tặn tiền ăn, tiền nhà....Hai năm đ
ầu đại
học em có đi dạy thêm để trang trải tiền học phí, sách vở và các k
hoản phí
khác nhưng từ năm 3 vì khối lượng học tập nhiều cộng với việc đi
lâm
sàng bệnh viện (em còn đi thêm lâm sàng ngoài giờ) nên em không

thời gian đi dạy thêm nữa. Anh của em vẫn cố gắng chu cấp học p

nhưng rất khó khăn và chật vật. Anh phải vay chỗ này đắp chỗ ki
a mới có
tiền học phí cho em nộp. Còn chị cả thỉnh thoảng có gởi cho em v


ài trăm
nghìn để cho em mua sách vở.
Khó khăn là vậy nhưng chưa bao giờ em nản bước, em luôn cố gắ
ng nỗ
lực học tập. Kết quả học tập của em qua các năm là: năm 1 là 7,7
8;
năm 2 là 8,62; năm 3 là 7,9; kỳ I năm 4 là 8,24. Để thực hiện mục
tiêu
trở thành một bác sĩ giỏi em biết mình phải nỗ lực rất nhiều và đó

cũng
là một thách thức đối với em lúc này. Mặc dù chật vật khó khăn t
rong
chi phí sinh hoạt và chi phí học tập, những áp lực về sự thiếu thốn
vật
chất nhưng em sẽ nỗ lực hơn nữa để vượt qua khó khăn, phấn đấu
từng
ngày từng giờ với một niềm tin vào tương lai, em tin rằng mình sẽ
làm
được.
Dù vẫn biết phải cố gắng học tập thật tốt bất kể mọi hoàn cảnh n
hưng vẫn
không thể thiếu sự quan tâm, chia sẻ của các cô chú, góp một phầ
n động


lực cho em vững bước hơn trên con đường học tập. Dù được học b
ổng
hay không, em vẫn xin chân thành cảm ơn các cô chú, các anh chị,
những
con người sống với tấm lòng nhân ái, sống vì mọi người. Và mong
các
cô chú, anh chị sẽ mãi vui vẻ, khỏe mạnh để tiếp tục xây dựng Qu
ỹ, và
mong Quỹ học bổng sẽ ngày càng lớn mạnh để có thể giúp đỡ nhiề
u
hoàn cảnh khó khăn hơn trong cuộc sống.
Nếu được nhận học bổng số tiền nhận được em sẽ dành để nộp họ
c phí
cho học kỳ II năm 4 để chia sẻ bớt phần nào gánh nặng cho anh t

rai.
Huế ngày 20 tháng 05 năm 2013
Sinh viên
Tô Văn Vinh

9)
Kính gửi Quỹ học bổng sinh viên nghèo học giỏi!
Đầu tiên, em xin gởi lời chào và lời chào và lời chúc sức khỏe chân


thành đến các anh chị. Chúc các anh chị luôn mạnh khỏe và đạt
nhiều thành công trong cuộc sống. Sau đây, em xin phép được bày tỏ
đôi nét về hoàn cảnh gia đình em.
Gia đình em hiện tọa lạc tại số 13, hẻm 3 DDS59 Điện Biên Phủ, ấp
Ninh Thọ, xã Ninh Sơn, Thị xã Tây Ninh, tỉnh Tây Ninh. Gia đình
gồm bốn thành viên: ba, mẹ, anh trai và em. Hiện tại gia đình em
đang trong hoàn cảnh vô cùng khó khăn, ba mẹ phải làm lụng vất vả
để nuôi hai anh em ăn học.
Ba em đang mang trong người căn bệnh ngặt nghèo (tim và phổi) nên
không còn khả năng lao động để kiếm thêm thu nhập phụ giúp mẹ
em. Đã bao năm qua, nhìn ba hằng đau quằn quại, da mặt ba tái
nhợt, xanh xao, em thương ba nhiều lắm.
Về mẹ em, hằng ngày khi mặt trời chưa ló dạng, mọi người còn say
trong giấc ngủ. Khoảng 3 giờ sáng, mẹ phải thức dậy đi ra chợ Thị xã
sớm để lấy rau sau đó chở về chợ địa phương bán. Chiều chiều, ba
em nấu cơm nhiều nhiều một chút và đợi mẹ em đi bán về ăn cơm
chung. Cơm còn dư, mẹ em đem theo để ăn trưa ở chợ, mẹ nói với
ba: "Mình ở nhà ăn sao cũng được, tui chịu cực khổ, ăn tiết kiệm vậy
để còn dư đồng nào đỡ đồng nấy nuôi hai đứa nó ăn học". Em nghĩ
trên đời này, người yêu thương, chở che, bảo bang cho mình không

ai khác chính là ba mẹ. Em thương ba mẹ em nhất trên đời. Trong
tâm khảm của em, họ luôn luôn là nguồn động lực và niềm khuyến
khích học tập rất lớn đối với hai anh em trai.
Thời gian trước khi ba em chưa bệnh, gia đình có mướn đất để làm
ruộng. Nhưng do thời tiết thất thường, sâu bọ hoành hành, vụ mùa
thất bát, gia đình lâm vào hoàn cảnh nợ nần. Qua bao năm, gia đình
quyết định bán đất để trả nợ cho người ta. Đời người đôi lúc cũng có
sa cơ thất thế. Bác em thấy hoàn cảnh gia đình khó khăn, bác kêu gia
đình đến đát nhà bác cất nhà ở tạm. Hiện tại gia đình em đang ở tạm
trên phần đất của nhà bác.
Về anh trai của em, vì thời gian bắt đầu học đại học năm nhất, anh
lại mang trong người căn bệnh "tuần hoàn não". Bác sỹ nói: "Em nó
học quá sức, thức khuya nhiều, không được bồi bổ nên dẫn đến suy
nhược cơ thể và là nguyên nhân của căn bệnh này". Vì thế, anh ấy


không thể tiếp tục việc học, phải bảo lưu kết
quả, nghỉ một năm ở nhà dưỡng bệnh. Với kết quả trúng tuyển vào
Đại học Bách Khoa TP. HCM là 25.5 điểm, gia đình em vỡ òa trong
niềm hạnh phúc, sung sướng, tự hào nhưng cảm giác ấy không được
bao lâu thì anh trai lâm vào căn bệnh này. Nỗi buồn đau và sự khó
khăn, vất vả lại đến với gia đình em. Nhưng may mắn thay, sau
khoảng thời gian một năm chạy chữa thuốc thang, sức khỏe của anh
đã dần hồi phục. Anh bắt đầu học lại năm nhất vào tháng 9/2010.
Mặc dù hoàn cảnh gia đình khó khăn, bắp bênh đến thế nhưng chúng
không thể ngăn cản được lòng quyết tâm và ý chí say mê học tập của
hai anh em. Em nghĩ, thành tích học tập tốt của mình sẽ là một món
quà thật quý báu để dâng lên ba mẹ. Vì thế, em luôn ra sức học tập
thật tốt để không phụ lòng của ba mẹ.
Nếu em vinh hành được trao học bổng này, em sẽ chi vào việc học

tập, đăng ký học thêm các lớp ngoại khóa và một ít chi tiêu vào sinh
hoạt thường nhật của em. Trong tương lai, em sẽ ra sức phấn đấu trở
thành người giáo viên mẫu mực của các em học sinh.
Trên đây là phần giới thiệu chi tiết về hoàn cảnh gia đình. Em chân
thành cảm ơn các anh chị.
Ký tên
Trần Hoài Nhân.
SĐT: 01688877205.
Email:
Địa chỉ: Ký túc xá ĐH Sư phạm TP. HCM, 351A Lạc Long Quân,
phường 5, quận 11 TP. HCM.

10)
Kính gửi quỹ học bổng sinh viên Quãng Ngãi!
Lời đầu tiên em xin gửi đến các anh chị, cô chú các nhà hảo tâm lời


chúc sức khỏe, may mắn và thành công trong cuộc sống.
Em tên là Lê Thị Kim Nhung, là sinh viên năm 3 hệ Cử nhân của Đại
học Sư Phạm TPHCM.
Nói đến Đại học Sư phạm ai cũng nghĩ là không phải đóng học phí.
Nhưng em lại học hệ Cử nhân nên gánh nặng học phí đang đè nặng
lên đôi vai nhỏ nhắn của em. Ngày ngày em tới trường nhưng luôn
nau náu trong mình câu hỏi: Bao giờ mình có thể tiết kiệm đủ tiền để
đóng học phí đây?. Gánh nặng cơm áo gạo tiền đã theo em gần ba
năm nay. Và đến bây giờ thì gần như em đã kiệt quệ. Bài vở và
lượng kiến thức quá lớn khiến em không còn đủ thời gian để mưu
sinh, kiếm sống và tiết kiệm từng đồng tiền nhỏ nhặt để mong đến
ngày đóng đủ học phí. Có những hôm đến trường trong tình trạng
bụng đói cồn cào nhưng dặn lòng mình cố gắng nhịn ăn.

Có lẽ đọc đến đấy các anh chị, cô chú sẽ hỏi gia đình em đâu? Tại sao
không gửi tiền giúp đỡ em. Vâng, em xin trình bày hoàn cảnh mình.
Sinh ra và lớn lên ở một vùng quê nghèo thuộc tỉnh Bà Rịa Vũng
Tàu, ba mẹ di cư từ miền Trung vào miền Nam lập nghiệp. Mẹ em đã
già yếu, bệnh tật thường xuyên. Mỗi lần trái gió trở trời là bệnh đau
nhức, thấp khớp. Thêm vào đó là đau dạ dày, hở van tim và chứng
mất ngủ kinh niên. Kinh tế gia đình phụ thuộc vào mấy sào ruộng là
chính. Ba em mất đã hơn hai năm nên hiện nay mọi gánh bặng đổ
dồn lên vai mẹ. Em là con út nhưng các chị đã lập gia đình và hoàn
cảnh cũng khó khăn nên chẳng thể đỡ đần cho mẹ lo cho các em.
Con đường đếm trường của em ngày một gian nan vất vả hơn. Từ
khi đặt chân lên thành phố, em đã làm nhiều việc để kiếm sống từ
phát tờ rơi,phục vụ, gia sư đếnbán hàng rong. Nhưng hiện nay, khi
đã là sinh viên năm ba, thời gian rảnh không còn nhiều nên em
không còn có thể dành dụm để đóng học phí nữa.
Khi biết được có chương trình học bổng sinh viên Quãng Ngãi, em


×