Tải bản đầy đủ (.doc) (7 trang)

Kịnh bản hội diễn mừng Ngày nhà giáo Việt Nam

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (63.98 KB, 7 trang )

Trờng THCS Đông Ngũ tien yen quang ninh
Hội diễn sân khấu kịch về Nhà giáo Việt Nam
Vở kịch: Tân Đông-Ki-Sốt.
(Dựa theo truyện ngắn cùng tên của tác giả Nguyễn Đình Giám)
kịch bản:
đao diễn: le quang hè, hiệu trởng trờng THCS Đông Ngũ tiên yên quangt ninh
chỉ đạo sx: trần Thinh
Vai diễn:
1.Tân Đông Ki Sốt: Thụy, (Mạnh)
2. Tuyết Mai (vợ Tân): Li (hoặc Thủy)
3.Con trai: Dơng
4. Hiệu trởng: Kiên
5. Chủ tịch công đoàn: Thinh, (Mừng)
6.Thầy giáo cũ: Quang (hoặc Hà, Thông)
7. Giáo viên1: Vĩ
8.Giáo viên2: Mận
9.2 ngời đi xe máy: Hớng, Thuyết.
10. 2 GV cho buổi họp hội đồng: (vai quần chúng, không lời thoại).
--------------
Cảnh 1: tại nhà
DV: Tân, Tuyết Mai, Con trai.
(Tân đang chăm chú soạn giáo án, viết bảng phụ, Vợ vào).
Tuyết Mai (TM): ơ Kìa, ông xã, sao hôm nay về sớm vậy.
Tân Đồn ki sốt: em quan tâm tới anh thế, mấy đứa HS anh dạy kèm hôm nay có việc
bận nên anh tranh thủ về sớm lau chùi dọn dẹp nhà cửa và chuẩn bị cho tiết thao giảng
vào tuần sau.
- à, mà anh đã giặt hết quần áo rồi đấy, cơm nớc anh đã nấu xong, chỉ đợi em và con về
là ăn thôi.
TM: Đúng là anh chồng Đông Ki Sốt của em, có lẽ cả cái thành phố này chỉ có anh là
nh vậy thôi.
T: Nh vậy là nh thế nào?


TM: Thời buổi kinh tế hội nhập rồi, anh phải đổi mới, phải thức thời đi chứ. Anh biết
giá cả thị trờng biến động nh thế nào không? Giá vàng đang tăng vọt, rồi thị trờng
chứng khoán
T: Thôi Thôi Anh xin em, những điều đó anh không quan tâm, những điều anh quan
tâm nhất bây giờ là: dạy học, làm thơ và chăm lo co con và em. Mà chẳng phải nhà ta đã
có sự phân công rồi à (cời): Trong gia đình này, em sẽ là bộ trởng bộ ngoại giao và tài
chính phụ trách đối ngoại, còn anh, tổng cục hậu cần, anh sẽ lo đa đón con, nội trợ gia
đình và dọn dẹp nhà cửa.
- Chẳng phải chúng ta đã hoàn thành rất tốt?
1
TM: Em biết vậy, em biết anh yêu con và yêu em, nhng điều anh cần là thực tế hơn.
đúng là thầy dạy văn, lúc nào cũng mơ mơ màng màng, rồi tâm hồn treo ngợc lên cành
cây.
T: đó là nghề cao quý đó em biết không, mà là thầy giáo dạy văn mới oách chứ! Là văn
nhân đấy có oách không em!
TM: Văn nhân cái nỗi gì, có mà mọt sách, hâm tỉ độ, chập. mọi ngòi gọi anh là Đông
Ki sốt cũng phải thôi.
- Cũng là thầy, sao ngời ta hết giờ là thể thao, bia bọt, là karaoke, là th giãn, cho xứng
mặt nam nhi, đằng này lúc nào cũng gò l ng đạp xe đạp vào các ngõ ngách thăm học
trò ốm, rồi là trò chuyện phụ huynh..rồi
T: Thôi mà em!
TM: anh nhìn lại mình đi, có khác cá mắm không?
T (cời): Anh vậy nhng lúc nào cũng sách sẽ, tinh tơm, comple, cavat đỏ, sơ vin nghiêm
chỉnh. Ai biết trong túi anh có tiền hay giấy báo? Ai mổ bụng biết ta no hay đói?
- Cứ lịch sự, cứ đàng hoàng! là thầy mà.
TM: Thầy nhng mà trong túi rỗng tuếch, anh biết đồ đạc, tiện nghi trong nhà này, ti vi,
tủ lạnh, rồi cơ ngơi này do ai làm mà có không? Dựa vào đồng lơng của anh có mà đói.
-Thời buổi này đẹp trai đi bộ không bằng mặt rỗ đi lơ, lành đi xe đạp không bằng què đi
pây si.
- Hồi xa lấy anh cũng chỉ vì anh nói giỏi, văn hay

T: anh xin em mà, thôi em nhé! Anh thấy sống thế là hạnh phúc rồi.
- Thôi em ở nhà nghỉ, anh phải đi đón con đây.
(Con trai vào)
Con trai (CT): Con chào bố, con chào mẹ con đi học về!
Tân: con đã về rồi sao! Ai đa con về?
CT: dạ, con đi nhờ bạn cùng phố ạ.
TM: con vào rửa mặt mũi chân tay chuẩn bị an cơm.
CT:vâng ạ, nhng bố ơi
T: chuyện gì vậy con?
CT: ở trờng sáng nay xảy ra việc lớn rồi, lớp 11A của bố chủ nhiệm đó!
T: việc gì vậy?
TM: con nói đi.
CT: cả thờng đang xôn xao lên bố ạ. Thằng Trờng quậy HS của bố, đã hành hung cô
Lam, giáo viên dạy môn địa.
T: trời! Có chuyện đó thật sao?
CT: Con nghe các bạn đồn mà.
T: (tức giận) thật côn đồ. Ta phải giải quyết vụ này cho ra nhẽ mới đợc.
TM: Anh định làm gì? anh biết nó là con ai không?
T: anh biết, nhng hành động đó không thể tha thứ. Anh phải họp kiểm điểm lớp, báo cáo
BGH, báo cáo công an thành phố! Nó vừa đăng kí nghĩa vụ quân sự, có chứng minh th,
phải chịu trách nhiệm về hành vi của mình chứ.
2
TM: anh mất trí à. Con của phó chủ tịch tỉnh đó, đừng có làm ầm ĩ lên. anh định rớc họa
vào thân đấy à?
T: Con chủ tịch cũng là học trò.
TM: em xin anh! Nếu anh thơng mẹ con em, nếu muốn gia đình yên ổn!
CT: mẹ nói phải đó, ở trờng nó luôn là đứa quậy phá, không ai dám đả động gì
T: không đợc, thôi, hai mẹ con ăn cơm trớc đi! anh phải đi ngay mới đợc.
CT: bố ăn cơm hẵng đi!
TM: đúng đấy anh ạ!

T: việc này để lâu không ổn.
(Tân vội vã xách cặp đi).
TM (vẻ buồn rầu): bố con là thế đó! Hai mẹ con ta ăn cơm đi!
CT: Vâng mẹ ạ, nhng sao ở trờng ngời ta cứ gọi bố con là Đông Ki Sốt, Đông Ki Sốt là
ai hở mẹ?
TM: à, thì đó là một dũng sĩ thờng đánh nhau với cối say gió!
TC: thế bên nào thắng hở mẹ?
TM: một con ngựa già, tráng sĩ còm, thanh kiếm han gỉ sẽ không đánh nổi sức mạnh
của cối say gió đâu con ạ!
- Thôi, con yêu của mẹ, ăn cơm đi, lớn lên con sẽ hiểu.
CT: vâng!
------------------------
Cảnh 2: (tại trờng).
GV1: này, anh đã biết chuyện gì xảy ra cha?
GV2: chắc lại chuyện của anh chàng Tân ĐKS chứ gì!
1: sao anh biết?
2: Thì ở trờng này, ngoài hắn ta chuyên gây chuyện rắc rối thì chẳng có ai.
1: Nghe đâu hắn đến tận công an TP để báo cáo sự việc, hôm qua hắn đã làm rối loạn cả
trờng này lên rồi. Còn ông hiệu trởng và bà chủ tịch công đoàn đang tìm cách để kìm
hãm sự thịnh nộ của chàng Đôn ki ho te. Ha ha.
2: hắn bị chập, có mà con kiến kiện củ khoai.
1: Đúng vậy, công an ngời ta cũng không giải quyết vì không đủ chứng cứ. Quan trọng
hơn, họ cũng biết em HS đó là con ai, vấn đề tế nhị.
2: Sao không bắt hắn dịu đi, nàng Tuyết Mai xinh đẹp đâu? bó tay à?
1: Thì đích thân ông hiệu trởng đã thuyết phục Tuyết Mai giúp cho trờng vụ này; nhng,
khuyên căn hắn lúc này chỉ nh nớc đổ lá khoai. Chàng kĩ sĩ vấn ngựa thẳng tiến.
2. cứ nh tôi đây, chẳng liên quan đến ai, chẳng ảnh hởng gì hết, đúng là hắn rớc họa vào
thân. dại gì
1.(cời)
2: Hình nh hắn đến kìa.

1: (ngồi xuống)
(Tân vào)
1: Chào anh tân, có gì mà sốt sắng vậy?
Tân: Chắc các đ/c đã biết, tôi không phải giải thích nhiều.
3
(Loa: Alô, yêu cầu tất cả các đ/c giáo viên tập trung về văn phòng họp khẩn cấp, BGH
Nhà trờng xin thông báo).
Cảnh 3. họp hội đồng:
(Ghế kê, các GV, hiệu trởng, chủ tịch công đoàn, Tân).
(mọi ngời vừa tập trung, xì xào)
Hiệu trởng (HT): Kính tha Hội đồng giáo dục Nhà trờng, hôm nay tôi yêu cầu triệu tập
cuộc họp khẩn cấp là có lí do của nó.
- Trớc tiên, xin mời đ/c Chủ tịch công đoàn có ý kiến.
Chủ tịch công đoàn (CTCĐ): nh chúng ta đã biết, cả thành phố đang đồn ầm lên vụ việc
diễn ra tại lớp 11A do đ/c Tân làm chủ nhiệm là em HS Trờng quậy đã hành hung cô
Lam, vấn đề chúng ta đang lo ngại ở đây chính là có một số ngời đã đồn thổi sự thật,
làm cho nó nghiêm trọng quá mức cần thiết. Tôi không tiện nói tên, nhng tôi mong các
đ/c hãy suy trớc tính sau, kẻo ảnh hởng đến lợi ích của tập thể.
- Chúng ta phải hết sức tế nhị, mềm mỏng, kẻo chờ đợc vạ mà má đã xng.
- Trờng chúng ta đang thi đua lập thành tích để xảy ra vấn đề này là một việc hết sức
đáng tiếc, mong các đ/c hãy bỏ qua, dĩ hòa vi quý. Tôi xin hết ý kiến.
Tân: tôi xin có ý kiến (giơ tay)
CTCĐ: khoan đã đ/c Tân, đ/c hãy nghe cho tỏ trớc đã, kính mời đ/c hiệu trởng.
HT: Kính tha các đ/c, nh chúng ta đã biết, nếu không có gì thay đổi, sắp tới trờng ta sẽ
đợc công nhận là trờng chuẩn quốc gia, đó là một vinh dự, sự tự hào của cả tập thể,
thành quả đó chắc chắn không chỉ là sự tự hào của riêng trờng ta mà còn của cả lãnh đạo
thành phố.
- Vậy mà chỉ vì một sự việc nhỏ nhặt, không khéo công sức của bao nhiêu con ngời trở
thành sôi hỏng bỏng không.
- Các đ/c phải suy xét cho kĩ, phải biết giữ uy tín cho nhà trờng,

kẻo vạch áo cho ngời xem lng. Hãy cho HS một cơ hội, để rút kinh nghiệm trớc tập thể,
chúng ta cứ làm ngơ đi là xong. Hơn nữa đó lại là con của đ/c phó chủ tịch tỉnh, nếu
chẳng may có chuyện gì xảy ra thì hậu quả không thể lờng trớc đợc
- Xin mời ý kiến các đ/c,
(cả hội đồng im lặng hồi lâu)
Tân: (giơ tay) tôi có ý kiến
HT: vâng, xin mời đ/c trình bày.
- Tôi không đồng ý với ý kiến của đ/c hiệu trởng, sự thật vẫn là sự thật. Nếu chúng ta
biết yêu thơng học trò thì phải trung thực, phải chỉ cho nó biết cái sai để nó chịu trách
nhiệm trớc việc làm sai trái của mình. Lờ đi ? Yêu theo kiểu ấy, giúp theo kiểu ấy nghĩa
là hại nó đấy. Lơng tâm không cho phép chúng ta làm nh vậy.
CTCĐ: Tôi xin phép ngắt lời đ/c, chúng ta nên tính lợi ích của tập thể. Thôi thì chín bỏ
làm mời. đ/c phó chủ tịch cũng rất quan tâm tới chúng ta, nếu chúng ta thẳng tay e
rằng chuyện nhỏ chỉ cần nhắc nhở, rút kinh nghiệm là đ ợc, làm ầm ĩ lên làm gì, chỉ
thiệt chúng ta. Tôi đã trực tiếp thăm cô Lam, không có chuyện hành hung đánh đập cô
giáo nh tin đồn, vết thơng trên mặt cô Lam là do ngã xe trên đờng về nhà. Một lần nữa
tôi lu ý, xin các vị, cả anh Tân nhớ cho, chúng ta sắp đợc công nhận là chuẩn quốc gia
rồi đó.
4
(im lặng)
HT: còn ai có ý kiến gì? đ/c Tân?
Tân: Tôi là GVCN, tôi biết, Trờng là em có hạnh kiểm yếu, đã từng gây gổ đánh nhau
với HS lớp 12, nay xảy ra sự việc này là không thể chấp nhận đợc, là sự báng bổ đạo
đức, là vi phạm pháp luật. Tôi yêu cầu hội đồng kỉ luật làm rõ trắng đen sự việc này.
HT: thôi, đ/c Tân à, chúng ta phải biết mình đang ở đâu, đang làm gì. để khỏi mất thời
gian, ngoài đ/c Tân, ai có ý kiến không?
(im lặng)
Vậy giơ tay biểu quyết là công bằng và dân chủ. Xin mời các đ/c, ai đồng ý ý kiến của
đ/c Tân xin giơ tay.
(xì xào, không có cánh tay nào trừ Tân).

Vậy là đã rõ quan điểm! Tôi tuyên bố kết thúc cuộc họp. Mời các đ/c nghỉ.
(Tân chán nản, ra về,).
-----------------
Cảnh cuối:
(Tân rũ rợi, lang thang trên đờng, vẻ chán nản và thất vọng vì tất cả mọi ngời phản đối).
- 2 thanh niên đi xe máy phanh két, trớc mặt kẻ lang thang.
Thanh niên 1: củ chuối, muốn chết à.
Thanh niên 2: đi nh này ra đờng có mà mua quan tài sớm.
- Hôm nay đã đen, ra đờng lại gặp phải ông dở hơi.
GV1: Kìa ai có phải lão Tân trờng mình?
GV2: Kệ lão, đem trứng chọi với đá, chẳng làm gì đợc đâu, lão đông ki sốt này đang
đánh nhau với cối say gió, khác nào đấm bị bông.
(cời, bỏ đi)
(nhạc nền, buồn)
Tân: (độc thoại) Hừm, họ biết cả đấy nhng mà họ làm ngơ đi, họ nhân danh nhà trờng
mà từ bỏ cả công lí, họ vô cảm, vô trách nhiệm trớc học trò.
- Chuẩn quốc gia cái nỗi gì chứ, chỉ là giả tạo, là vỏ bọc, là thành tích ảo. Rồi đây học
sẽ phải chịu trách nhiệm trớc lơng tâm nghề nghiệp.
- Nhng một mình ta thì biết làm gì đây (buồn rầu)
- Tôi đang đi đâu thế này? Trông quen quá! (ngơ ngác) những cây si già quấn quýt, rồi
những viên gạch rêu phong xỉn màu loang lổ mòn vẹt, lỗ chỗ chứng tích của thời gian
tàn phá, rồi cây sung, bông hoa lộc vừng có phải thầy Sang, bao năm nay thầy vẫn là
ngời ta kính trọng nhất.
Thầy Sang: trời, có phải Tân, Tân Đông ki sốt, có phải không?
Tân: Thầy thầy San! Em Tân đây, thầy có nhận ra em không?
Thầy San: Tân ĐKS, học trò cng của ta lẽ nào ta không nhận ra.
Tân: tóc thầy đã bạc nhiểu rồi.
Thầy San: bao năm nay còn gì! thầy vẫn nhớ em, là cây văn trong lớp, mọi ngời vẫn gọi
em là gàn mà phá cách và lãng mạn.
Tân: còn thầy gàn mà tự phụ.

5

×