ĐẠI HỌC QUỐC GIA HÀ NỘI
TRƯỜNG ĐẠI HỌC KHOA HỌC XÃ HỘI VÀ NHÂN VĂN
-----------------------------
NGUYỄN ĐÌNH THUẬN
VAI TRỊ CỦA GIỚI DOANH NHÂN TRONG NỀN
CHÍNH TRỊ THÁI LAN HIỆN ĐẠI: TRƯỜNG HỢP
CỦA CỰU THỦ TƯỚNG THAKSIN SHINAWATRA
LUẬN ÁN TIẾN SĨ CHÍNH TRỊ HỌC
Hà Nội - 2016
ĐẠI HỌC QUỐC GIA HÀ NỘI
TRƯỜNG ĐẠI HỌC KHOA HỌC XÃ HỘI VÀ NHÂN VĂN
-----------------------------
NGUYỄN ĐÌNH THUẬN
VAI TRỊ CỦA GIỚI DOANH NHÂN TRONG NỀN
CHÍNH TRỊ THÁI LAN HIỆN ĐẠI: TRƯỜNG HỢP
CỦA CỰU THỦ TƯỚNG THAKSIN SHINAWATRA
Chuyên ngành:
Mã số:
Chính trị học
62310201
LUẬN ÁN TIẾN SĨ CHÍNH TRỊ HỌC
NGƯỜI HƯỚNG DẪN KHOA HỌC:
PGS.TS. Hoàng Khắc Nam
XÁC NHẬN NCS ĐÃ CHỈNH SỬA THEO QUYẾT NGHỊ
CỦA HỘI ĐỒNG ĐÁNH GIÁ LUẬN ÁN
Người hướng dẫn khoa học
Chủ tịch Hội đồng đánh giá
Luận án Tiến sĩ
PGS.TS. Hoàng Khắc Nam
Hà Nội - 2016
GS. Vũ Dương Ninh
LỜI CAM ĐOAN
Tơi cam đoan đây là cơng trình nghiên cứu của riêng tôi. Các số liệu
nêu trong luận án là trung thực. Các kết luận của luận án chưa từng được cá
nhân hoặc tổ chức nào công bố trong bất cứ cơng trình nào khác
TÁC GIẢ LUẬN ÁN
Nguyễn Đình Thuận
LỜI CẢM ƠN
Trước hết, tơi xin bày tỏ lịng biết ơn đến PGS.TS. Hồng Khắc Nam,
người thầy kính mến, vì đã hết lòng chỉ bảo, hướng dẫn và tạo mọi điều kiện
tốt nhất để tơi hồn thành luận án này. Tôi xin gửi lời tri ân sâu sắc tới các
thầy, các cơ, giảng viên của Khoa Chính trị học, Đại học Khoa học xã hội và
nhân văn, Đại học Quốc gia Hà Nội đã tích cực giúp đỡ để tơi được học tập,
nghiên cứu và hồn thành cơng trình này.
Trong q trình xây dựng và hồn hồn thành cơng trình này, tơi đã
nhận được sự giúp đỡ tận tình về chuyên môn của các thầy, cô giáo và các
học giả về chính trị học và chính trị Đơng Nam Á. Đó là: GS.TS. Đỗ Quang
Hưng, GS. NGND. Vũ Dương Ninh, GS.TS. NGƯT. Phùng Hữu Phú, GS.
TS. Trình Quang Phú, PGS.TS. Trần Khánh, PGS.TS. Nguyễn Duy Dũng,
GS.TS. Ngô Văn Doanh, PGS.TS. Nguyễn Thu Mỹ, PGS.TS. Phạm Thái
Việt, PGS.TS. Lại Quốc Khánh, GS.TS. Nguyễn Thiết Sơn, nhà báo Đặng
Bảo Trung.
Xin cảm ơn và ln ghi nhớ sự hỗ trợ nhiệt tình của các đồng nghiệp từ
Ban Nội chính Trung ương trước đây và Trung tâm Phát triển nguồn nhân lực
chất lượng cao thành phố Đà Nẵng hiện nay, đã tạo điều kiện các mặt để tơi
hồn thành luận án này.
Xin cảm ơn tồn thể gia đình, người thân và rất nhiều bạn bè đã sát
cánh bên tôi trong suốt thời gian vừa qua.
MỤC LỤC
MỞ ĐẦU ........................................................................................................... 1
1. Lý do chọn đề tài ......................................................................................... 1
2. Mục đích và nhiệm vụ nghiên cứu .............................................................. 3
3. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu .............................................................. 4
4. Cơ sở lý luận và phương pháp nghiên cứu ................................................. 4
5. Đóng góp của Luận án ................................................................................ 7
6. Ý nghĩa của Luận án ................................................................................... 7
7. Bố cục của Luận án ..................................................................................... 8
Chương 1: TỔNG QUAN TÌNH HÌNH NGHIÊN CỨU .................................. 9
1.1. Tình hình nghiên cứu trong và ngồi nước................................................. 9
1.1.1. Tình hình nghiên cứu ở trong nước ................................................. 9
1.1.2. Tình hình nghiên cứu ở nước ngồi ............................................... 13
1.2. Những kế thừa từ các cơng trình nghiên cứu đã xuất bản ........................ 21
1.3. Những vấn đề đặt ra cần tiếp tục nghiên cứu ........................................... 21
Chương 2: KHÁI QUÁT VỀ NỀN CHÍNH TRỊ THÁI LAN HIỆN ĐẠI ...... 23
2.1. Tiến trình chính trị Thái Lan (1932 - 2014) ............................................. 23
2.1.1. Chính thể quan liêu (1932 - 1978) ................................................. 23
2.1.2. Nền chính trị “bán dân chủ” (1978 - 1988) ................................... 29
2.1.3. Nền chính trị dân chủ tuyển cử (1988 - 2014)............................... 32
2.2. Thể chế và hệ thống chính trị Thái Lan qua các bản hiến pháp ............... 37
2.2.1. Hiến pháp 1978 .............................................................................. 37
2.2.2. Hiến pháp 1991 .............................................................................. 38
2.2.3. Hiến pháp 1997 .............................................................................. 39
2.3. Đảng phái chính trị và chế độ bầu cử của Thái Lan ................................ 41
2.3.1. Sự hình thành và phát triển của các đảng phái .............................. 41
2.3.2. Chế độ bầu cử và đặc điểm cử tri .................................................. 44
2.4. Các lực lượng chủ yếu trong nền chính trị Thái Lan ............................... 46
2.4.1. Quốc vương Bhumibol Adulyadej................................................. 46
2.4.2. Giới quan liêu ................................................................................ 48
2.4.3. Các tướng lĩnh quân đội................................................................. 50
2.4.4. Giới doanh nhân ............................................................................. 52
2.4.5. Mối tương quan giữa các lực lượng chính trị ................................ 54
2.5. Tiểu kết ..................................................................................................... 57
Chương 3: VAI TRỊ CỦA GIỚI DOANH NHÂN TRONG NỀN CHÍNH TRỊ
THÁI LAN .......................................................................................................... 59
3.1. Nguồn gốc và quá trình phát triển của cộng đồng doanh nhân Thái Lan .. 59
3.1.1. Người Hoa, người Thái gốc Hoa và sự hình thành cộng đồng
doanh nhân Thái Lan ............................................................................... 59
3.1.2. Các loại hình doanh nhân Thái Lan hiện đại ................................. 63
3.2. Những hoạt động và ảnh hưởng chính trị của doanh nhân ....................... 68
3.2.1. Hoạt động trong các đảng phái ...................................................... 68
3.2.2. Hoạt động trong quá trình bầu cử .................................................. 73
3.2.3. Hoạt động trong chính phủ ............................................................ 75
3.3. Doanh nhân - tác nhân dẫn đến sự sụp đổ của các chính phủ liên minh .... 81
3.3.1. Đằng sau nhóm lợi ích và nạn tham nhũng ................................... 81
3.3.2. Sự sụp đổ của các chính phủ liên minh ........................................ 85
3.4. Đánh giá vai trò của giới doanh nhân trong nền chính trị Thái Lan ........ 88
3.4.1. Vai trị tích cực .............................................................................. 88
3.4.2. Vai trị tiêu cực .............................................................................. 90
3.5. Tiểu kết ..................................................................................................... 92
Chương 4: TRƯỜNG HỢP CỦA CỰU THỦ TƯỚNG THAKSIN
SHINAWATRA............................................................................................... 94
4.1. Nguồn gốc gia đình và q trình phát triển .............................................. 94
4.1.1. Hồn cảnh xuất thân ...................................................................... 94
4.1.2. Quá trình phát triển kinh doanh ..................................................... 95
4.1.3. Tham gia vào “Nền chính trị tiền bạc” .......................................... 97
4.2. Những hoạt động và ảnh hưởng chính trị của Thaksin Shinawatra ......... 99
4.2.1. Hoạt động đảng phái .................................................................... 100
4.2.2. Tham gia tranh cử ........................................................................ 106
4.2.3. Hoạt động trong chính quyền ...................................................... 113
4.3. Thủ tướng Thaksin - tác nhân chính khiến chính phủ sụp đổ ................ 122
4.3.1. Thực hiện các chính sách gây tranh cãi ....................................... 122
4.3.2. Thể hiện phong cách trịch thượng và hiếu thắng ........................ 122
4.3.3. Lạm dụng quyền lực và trục lợi cá nhân .................................... 132
4.3.4. Tạo điều kiện cho các đối thủ chính trị trỗi dậy .......................... 134
4.4. So sánh về vai trò của Thaksin và giới doanh nhân trong nền chính trị .. 138
4.4.1. Những điểm tương đồng .............................................................. 141
4.4.2. Những điểm khác biệt .................................................................. 143
4.5. Tiểu kết ................................................................................................... 145
KẾT LUẬN ..................................................................................................... 148
DANH MỤC CƠNG TRÌNH KHOA HỌC CỦA TÁC GIẢ LIÊN QUAN
ĐẾN LUẬN ÁN .............................................................................................. 151
TÀI LIỆU THAM KHẢO ................................................................................ 152
PHỤ LỤC ........................................................................................................ 159
DANH MỤC CÁC TỪ VIẾT TẮT
Viết tắt
AIS
Nghĩa tiếng Việt
Tên tiếng Anh
Advanced Info Service
ASEAN Association of Southeast Asian
Công ty Dịch vụ Thông tin
Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á
Nations
BBC
Bangkok Bank of Commerce
Ngân hàng Thương mại Bangkok
BECL
Bangkok Expressway Consortium
Công ty TNHH đường cao tốc
Limited
Bangkok
Bangkok Mass Transit System
Dự án Phát triển hệ thống giao
BMTS
thông Bangkok
CAT
Communications Authority of
Công ty Viễn thông Thái Lan
Thailand
CEO
Chief Executive Officer
Tổng giám đốc điều hành
CP
Charoen Pokphand
Tập đoàn kinh tế Charoen Pokphand
ETA
Express and Rapid Transit
Công ty Cao tốc và vận tải nhanh
Authority
GDP
Gross Domestic Product
Tổng sản phẩm quốc nội
JPPCC
Joint Public-Private Consultative
Ủy ban Tư vấn hợp tác công tư
Committee
NCPO
National Council for Peace and
Hội đồng Hịa bình và Trật tự
Order
quốc gia
NESDB The National Economic and
Cục Phát triển kinh tế xã hội
Social Development Board
quốc gia
PAD
People‟s Alliance for Democracy
Liên minh nhân dân vì dân chủ
PDP
Parlang Dharma Party
Đảng Sức mạnh đạo đức
PPP
People Power Party
Đảng Sức mạnh nhân dân
TOT
Telecom of Thailand
Công ty điện thoại Thái Lan
TRT
Thai Rak Thai
Đảng Người Thái yêu người Thái
UDD
United Front of Democracy
Mặt trận dân chủ thống nhất chống
Against Dictatorship
độc tài
United States Dollar
Đồng đô la Mỹ
USD
DANH MỤC BẢNG
Bảng 2.1: Các đảng phái dẫn đầu trong các cuộc bầu cử Hạ nghị viện .................. 42
Bảng 2.2: Chính quyền đa đảng của Thái Lan ........................................................ 43
Bảng 3.1: Số liệu về nghị sĩ quốc hội chuyển sang đảng phái khác ....................... 71
Bảng 3.2: Nguyên nhân hình thành và kết thúc của các chính phủ Thái Lan ........ 85
Bảng 4.1: So sánh số lượng cơ sở và đảng viên các đảng phái .............................. 105
Bảng 4.2: Số ghế và tỷ lệ phiếu bầu trong cuộc bầu cử năm 2001 ......................... 113
Bảng 4.3: Danh mục các dự án cơ sở hạ tầng dự kiến triển khai trong giai đoạn
cầm quyền của Thủ tướng Thaksin ......................................................................... 119
Bảng 4.4: Tổng hợp hoạt động của giới doanh nhân và Thaksin Shinawatra
trong nền chính trị Thái Lan ................................................................................... 139
MỞ ĐẦU
1. Lý do chọn đề tài
Chính trị học là một ngành học mới ở nước ta trong khi chính trị thế giới lại
càng mới mẻ hơn nữa. Nhiều vấn đề chính trị quốc gia, đặc biệt là chính trị nội tại
mỗi quốc gia trong khu vực Đông Nam Á, trong đó có Thái Lan, cần được nghiên
cứu một cách thấu đáo để góp phần mở rộng tri thức cũng như có cách nhìn khách
quan khoa học về khu vực.
Thái Lan, một quốc gia láng giềng, có lịch sử quan hệ ngoại giao đầy thăng
trầm với Việt Nam. Hai nước hiện nay đều là thành viên của ngôi nhà chung Hiệp
hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN). Năm 2013, hai nước cũng đã nhất trí thiết
lập quan hệ đối tác chiến lược với 5 trụ cột chính gồm quan hệ chính trị; hợp tác
quốc phịng và an ninh; kinh tế; xã hội-văn hóa; hợp tác khu vực và quốc tế. Trong
bối cảnh đó, việc tìm hiểu một cách tồn diện về đất nước, con người, trong đó có
nền chính trị của Thái Lan là điều vô cùng cần thiết. Bởi vì hiểu biết rõ về các đặc
điểm của nền chính trị của một quốc gia góp phần tạo nền tảng cơ bản để hiểu về
nhau hơn và giúp hai nước tiến tới hợp tác lâu dài và bền vững.
Mặc dù nhìn từ bên ngồi, Thái Lan được coi là đất nước thanh bình, đất
nước của những nụ cười, song ở bên trong, nhất là trong bản chất chính trị của quốc
gia này, nó lại mang một bộ mặt hồn tồn khác. Kể từ cuộc chính biến năm 1932
cho đến nay, nền chính trị ln ln có sự đan xen, đấu tranh và cùng tồn tại giữa
các giai cấp và đại diện tầng lớp xã hội khác nhau. Mỗi biến động lớn về chính trị
của quốc gia này đều có sự xuất hiện và tham gia của các thế lực khác nhau từ quân
đội, cảnh sát, giới quan lại, lực lượng bảo hoàng và sau này là giới doanh nhân. Sự
bất ổn về chính trị của quốc gia này cho đến nay vẫn được nhiều nhà nghiên cứu
nhìn nhận và đánh giá dưới các lăng kính khác nhau, thậm chí tương phản nhau.
Chính vì vậy, việc hệ thống hóa lại lịch sử vấn đề, chỉ ra các nguyên nhân căn bản
của những bất ổn, phát hiện tính quy luật, sự lặp lại trong q trình vận động của hệ
thống chính trị Thái Lan hiện đại là việc làm cần thiết để có sự hiểu biết đúng đắn
và tồn diện hơn.
1
Trong các lực lượng chính trị tại Thái Lan, giới tướng lĩnh quân đội thường
được nhắc đến nhiều hơn cả. Đây là lực lượng truyền thống từng lãnh đạo độc tơn
nền chính trị Thái Lan suốt một thời gian dài, họ dường như là tác nhân tạo ra nhiều
bất ổn chính trị nhất cho Thái Lan và hiện nay, họ vẫn đang nắm quyền sau cuộc
đảo chính năm 2014. Tuy vậy, bên cạnh sự nổi trội của các tướng lĩnh quân đội
cũng như sau này là các chính khách dân sự trên chính trường Thái Lan, cịn có một
lực lượng khác, tuy mới nổi nhưng lại đóng vai trị rất quan trọng trong nền chính
trị của Thái Lan hiện đại. Đó là cộng đồng các doanh nhân. Trong chế độ độc tài
quân sự, doanh nhân Thái Lan chỉ đơn thuần hoạt động kinh tế, bị động về chính trị.
Khi nền dân chủ Thái Lan được hình thành, giới doanh nhân trở thành lực lượng
chủ đạo nắm quyền chính trị. Từ thân phận những người chịu bảo trợ, phải cung
phụng cho giới tướng lĩnh quân đội lãnh đạo, doanh nhân Thái Lan vụt trưởng thành
về chính trị, họ trở thành một chủ thể quan trọng trong nền dân chủ tuyển cử và là
thế lực thao túng các hoạt động chính trị ở Thái Lan từ cuối thập niên 1980 cho đến
những năm đầu của thế kỷ 21. Như vậy là, việc tìm hiểu, phân tích để từ đó đánh
giá đúng mức vai trị của giới doanh nhân sẽ góp phần quan trọng trong việc kiến
giải những chuyển biến chính trị Thái Lan trong giai đoạn vừa qua cũng như dự báo
biến động chính trị của Thái Lan trong thời gian tới.
Việc làm rõ vai trò của giới doanh nhân trong đời sống chính trị Thái Lan
khơng phải là nhiệm vụ dễ dàng. Chính trường Thái Lan trong giai đoạn đó có rất
nhiều doanh nhân tham gia chính trị, họ có động cơ khác nhau, tác động khác nhau
và mức độ thành công cũng khác nhau. Để giải quyết vấn đề này, một trong những
cách tiếp cận phổ biến là lựa chọn được một nhân vật chính trị làm trường hợp điển
hình. Nhân vật đó vừa phải là doanh nhân đồng thời là chính khách. Người đó vừa
mang những đặc điểm chung nhất về bản chất, động cơ của giới doanh nhân khi
tham gia chính trị vừa cũng có những ảnh hưởng lớn hơn tới nền chính trị Thái Lan.
Chúng tơi nhận thấy, có thể chọn Thaksin Shinawatra là nhân vật chính trị điển
hình, thể hiện được gần như đầy đủ vai trị của giới doanh nhân nói chung trong nền
chính trị Thái Lan. Thaksin Shinawatra vốn là một tỷ phú viễn thông; ông trực tiếp
sáng lập và xây dựng thành công một đảng phái lớn mạnh và là một trong số không
2
nhiều doanh nhân trở thành thủ tướng chính phủ. Cuộc đời hoạt động chính trị của
Thaksin Shinawatra dù khơng dài song đã trải qua gần như đầy đủ các mối quan hệ
giữa đảng phái và nhóm lợi ích, giữa lợi ích cử tri và lợi ích của các trùm tài phiệt,
giữa lợi ích quốc gia và lợi ích gia đình, giữa quá trình chỉ đạo tập trung và vấn đề
dân chủ hóa chính trị. Với thực tiễn như vậy, việc chọn Thaksin Shinawatra làm
trường hợp đặc thù cho giới doanh nhân Thái Lan sẽ làm cho bức tranh toàn cảnh
doanh nhân Thái tham gia chính trị thêm sống động hơn, sắc nét hơn và đặc biệt,
với hình ảnh người thật, việc thật sẽ làm cho những nhận định về vai trị của doanh
nhân trong nền chính trị Thái Lan có sức thuyết phục hơn.
Với những lý do như trên, chúng tơi chọn chủ đề: “Vai trị của giới doanh
nhân trong nền chính trị Thái Lan hiện đại: Trường hợp của cựu Thủ tướng
Thaksin Shinawatra” là đề tài nghiên cứu của luận án.
2. Mục đích và nhiệm vụ nghiên cứu
2.1. Mục đích: Luận án trình bày và làm sáng tỏ vai trị tích cực và tiêu cực
của giới doanh nhân trong nền chính trị Thái Lan hiện đại với việc nghiên cứu chủ
yếu trường hợp Thaksin Shinawatra. Việc nhiên cứu vai trị của giới doanh nhân
chủ yếu thơng qua các hoạt động trong các đảng phái, trong các cuộc bầu cử và
trong các chính phủ liên minh.
2.2. Nhiệm vụ
Để đạt được mục đích trên, luận án tập trung giải quyết các nhiệm vụ sau đây:
Một là, dựng lại bức tranh tổng thể về tiến trình chuyển đổi chính trị Thái
Lan kể từ sau năm 1932, phân tích những đặc điểm cơ bản trong nền chính trị Thái
Lan, bao gồm hệ thống chính trị Thái Lan, đảng phái và các vấn đề về bầu cử.
Hai là, phân tích các lực lượng tham gia vào tiến trình chính trị Thái Lan và
mối tương quan giữa các lực lượng chính trị này.
Ba là, phân tích sự nổi lên của giới doanh nhân Thái Lan trong nền chính trị
gồm thơng qua những hoạt động trong các đảng phái chính trị1, q trình bầu cử, và
1
“Đảng phái chính trị” được hiểu trong Luận án này là những tổ chức chính trị được pháp luật Thái Lan
cơng nhận, là tập hợp của các lực lượng chính trị hoặc giai cấp với mục đích đấu tranh với các lực lượng
chính trị khác nhằm giành, giữ, sử dụng quyền lực nhà nước.
3
TÀI LIỆU THAM KHẢO
Tiếng Việt
1. De Soto Hernando (2006), Sự bí ẩn của tư bản: Vì sao chủ nghĩa tư bản thành
công ở phương Tây và thất bại ở mọi nơi khác, NXB Chính trị quốc gia, Hà Nội.
2. Trương Duy Hịa (2009), Kinh tế Thái Lan: Một số chính sách cơng nghiệp hóa
hướng về xuất khẩu trong ba thập niên cuối thế kỷ XX, NXB Thế giới, Hà Nội.
3. Mạnh Kim (2006), “Chính trường Thái Lan: Nồi súpde đã nổ!”, Báo Tuổi trẻ,
24/6/2006.
4. Plate Tom (2013), Đối thoại với Thaksin - Lưu vong và giải thốt: Ơng trùm
dân túy Thái bộc bạch đời mình, NXB Trẻ, TP. Hồ Chí Minh.
5. Skiner William G. (1957), Cộng đồng người Hoa ở Thái Lan, tài liệu dịch Thư
viện Quân đội, số tháng 11/1957.
6. Nguyễn Khắc Viện (1988), Thái Lan, một số nét về tình hình kinh tế xã hội
chính trị lịch sử, NXB Văn hóa Thơng tin, Hà Nội .
7. Trần Khánh (1992), Vai trò người Hoa trong nền kinh tế các nước Đông Nam
Á, NXB Đà Nẵng, Đà Nẵng.
Tiếng Anh
8. Anek Laothamatas (1988), “Business and Politics in Thailand: New Patterns of
Influence”, Asian Survey (28), pp. 451-470.
9. Arghiros Daniel (2002), “Political reform and civil society at the local level:
Thailand‟s local government reforms”, Reforming Thai politics, Nordic Institute
for Asian studies, Copenhagen, pp. 223-246.
10. Arghiros Daniel (1993), Rural transformation and local politics in a central
Thai district, PhD. Thesis, University of Hull.
11. Baker Chris (2005), “Pluto-populism: Thaksin and popular politics”, Thailand
Beyond the crisis, Routledge Curzon, London and New York, pp. 107-137.
12. Bernstein Richard (2010), “The failure of the Thailand‟s democracy”, New York
Times, />
152
13. Bloomberg (1996), “An embarrassment of scandals even for Thailand” Int'l
Edition, />14. Bank of Thailand (2009), Statistics of Thailand 2009,
/>15. Browning E. S. (1981), “East Asia: In search of a second economic miracle”,
Foreign Affairs, Fall issue, pp. 123-147.
16. Case William (2001), „„Thai Democracy, 2001: Out of equilibrium‟‟, Asian
Survey 41 (3), pp. 525-547.
17. Case William (2002), Politics in Southeast Asia, Richmond, Curzon Press.
18. Chambers Paul (2013), “Military “shadows” in Thailand since the 2006 coup”,
Asian Affairs: An American Review 40 (2), pp. 67-82.
19. Connors, Michael Kelly (1999), “Political reform and the state in Thailand”,
Journal of Contemporary Asia (29), pp. 202-226.
20. Connors, Michael Kelly (2005), “Thailand: The facts and f(r)ictions of ruling”,
Southeast Asian Affairs 2005, Institue of Southeast Asian Affairs, Singapore,
pp. 365-384.
21. Chai-anan Samudavanija (2002), Thailand state building, democracy and
globlization, Institute of Public Policy Studies, Bangkok.
22. Divjak Carol, Peter Symonds (2001), New Thai cabinet loaded with
businessmen,
bureaucrats
and
ex-generals,
World
Socialist
Website,
/>23. Doner Richard F., Ansil Ramsay (1997), “Competitive, clientism and economic
government: The case of Thailand”, Business and the state in developing
countries, Ithaca Cornell University Press, pp. 237-276.
24. Doner Richard F. (2009), The politics of uneven development: Thailand’s
economic growh in perspective, Cambridge University Press, Cambridge.
25. Forbes (2010), Thailand weathiest,
/>153
26. Geocities (1999), “On the career of Montree Pongpanit: let we forget”,
Georcities website, />27. George Haley T., Usha T.V. (1999), “Weaving opportunities: The influence of
oversea Chinese and oversea Indian business networks on Asian business
operations”, Business network in Asia: promises, doubts and perspectives,
Quorum Books, Westport, pp. 149-170.
28. Glassman Jim (2011), “Cracking hegemony in Thailand: Gramsci, Bourdieu and
the dialectics of rebellion”, Journal of Contemporary Asia 41 (1), pp. 25-46.
29. Girling John E. (1981), Thailand: Society and politics, Ithaca, Cornell.
University Press, New York.
30. Handley Paul (1997), “More of the same? Politics and business, 1987-96”,
Political change in Thailand: Democracy and participation, Routledge, New
York, pp. 94-113.
31. Hewison Kevin (1999), “Thailand‟s Capitalism: The Impact of the economic
crisis”, Asia Papers (1), pp. 21-49.
32. Hicken Allen D. (2002), The politics of economic reform in Thailand: crisis
and compromise, William Davidson Institute, Working Paper (638).
33. Hicken Allen D. (2006), “Party fabrication: Constitutional reform and the rise
of Thai Rak Thai”, Journal of East Asian Studies 6 (3), pp. 381-407.
34. Jansen Karel (2002), “Thailand, the making of a Miracle?”, Development and
Change 32 (2), pp. 343-370.
35. Kavi Chongkittavorn (2001), “Media reform in Thailand: New prospects and
new problems”, Paper presented at the conference on “Thailand: The next
stage, Conference, SAIS, John Hopkin University, Baltimore.
36. Kazmin Amy (2005), “Thailand's Thaksin to the Rescue”, Current History
(104), pp. 110-113.
37. King Daniel E. (1997), “Thailand in 1996: Economic slowdown clouds year”,
Asian Survey 37 (2), pp. 160-166.
38. Kobkua Suwannathat Pian (2003), Kings, Country and Constitutions:
Thailand's political development 1932-2000, Routledge Curzon, Richmond.
154
39. Leahy Chris (2004), “Thaksin shapes his brave new Thailand”, Euromoney,
/>40. Lee Kwuan Yew (2013). “Southeast Asia”, One Man’s View of the World,
Straits Times Press, Singapore, pp. 159-203.
41. Leifer Michael (2001), Dictionary of the modern politics of Southeast Asia,
Routledge, London.
42. LePoer, Barbara Leich (1987), Thailand: a country study, Federal Research
Division, Library of Congress.
43. LoGerfo James P. (2000), "Beyond Bangkok: The provincial middle class in the
1992 protests”, Money and power in provincial Thailand, Nordic Institute of
Asian Studies, Copenhagen, pp. 221-270.
44. Looney Robert (2004), “Thaksinomics: A new Asian paradigm?” The Journal
of Social, Political, and Economic Studies (29), pp. 65-86.
45. McCargo Duncan (1997a), "Thailand‟s political parties: Real, authentic and
actual”, Political change in Thailand, democracy and participation, Routledge,
New York, pp. 114-131.
46. McCargo Duncan (1997b), Chamlong Srimuang and the New Thai Politics,
Hurst, London.
47. McCargo Duncan (2002), “Security, development and political participation in
Thailand: Alternative currencies of legitimacy”, Contemporary Southeast Asia
(24), pp. 50-67.
48. McCargo Duncan, Ukrist Pathmanand (2005), Thaksinization of Thailand,
University of Hawai Press, Hawai.
49. McDorman Ted L. (1995), “The 1991 Constitution of Thailand”, Pacific Rim
Law and Policy Journal (3), pp. 257-298.
50. Nichapha Siriwat (2003), Branding Thai Rak Thai, Higher Press, Bangkok.
51. Nohlen, D., Grotz F., Hartmann, C. (2001), Elections in Asia: A data handbook,
Volume II, Oxford University Press, London.
52. Ockey James (2004), “State, bureaucracy and polity in modern Thai politics”,
Journal of Contemporary 34 (2), pp. 143-62.
155
53. Ockey James (2007), “Thailand in 2006: retreat to military rule”, Asian Survey
47 (1).
54. Painmanakul Arissara (2010), Politics of macroeconomic policy making in
Thailand, PhD. Thesis, University of Bath, Bath.
55. Pasuk Phongpaichit, Chris Baker(1997a), “Power in transition: Thailand in
1990”, Political changes in Thailand: Democracy and participation, Routledge,
New York, pp. 21-41.
56. Pasuk Phongpaichit, Chris Baker (1997b), Thailand: Economy and politics,
Oxford University Press, Oxford.
57. Pasuk Phongpaichit, Chris Baker (2004a), Thaksin, the business of politics in
Thailand, Silkworms Book, Chiangmai, Thailand.
58. Pasuk Phongpaichit, Chris Baker (2004b), “Pluto-populism in Thailand:
Business remaking politics”,
/>59. Pasuk Phongpaichit, Chris Baker (2009), Thaksin, Silkworms Book,
Chiangmai.
60. Pasuk Phongpaichit, Sungsidh Piriyarangsanand (1994), Corruption and
democracy in Thailand, Chulalongkorn University, Bangkok.
61. Pasuk Phongpaichit, Sundsidh Piriyarangsan, Nualnoi Theerat (1996), Gun,
Girls, Gambling and Ganja, Silkworm Book, Chiangmai.
62. Polsiri Piruna (2004), Business groups in Thailand: Before and after the East
Asian financial crisis, Center for Economic Institutions, Institute of Economic
Research, Hitotsubashi University.
63. Ponsudhirak Thitinan (2008), “Thailand: Since the coup”, Journal of
Democracy 19 (4), pp. 140-153.
64. Riggs Fred Warren (1966), Thailand: The Modernization of a Bureaucratic
Polity, East-West Center Press, Honolulu.
65. Ross Prizzia, Narong Sinsawasdi (1974), Thailand: Student activism and
political change, DK Bookhouse, Bangkok.
66. Sakkarin Niyomsilpa, (2000), The political economy of telecommunications
reform in Thailand, Pinter, London.
156
67. Shalendra Sharma D. (2003), The Asian financial crisis: Crisis, reform and
recovery, Manchester University Press, Manchester.
68. Siripan Nogsuan Sawasdee (2006), Thai political parties in the age of reform,
Institute of Public Policy Studies, Bangkok.
69. Sombat Chantorvong (2000), “Local godfathers in Thai politics”, Money and
power in provincial Thailand, Nordic Institute of Asian Studies, Copenhagen,
pp. 53-73.
70. Somchai Phatharathananunth (2008), “The Thai Rak Thai party and elections in
North-eastern Thailand”, Journal of Contemporary Asia 38 (1), pp. 106-123.
71. Sorakol Adulyanon (1996), Thaksin Shinawatra, knight of the Third Wave,
Matichon Bangkok.
72. Sowell Thomas (1996), Migrations and cultures: A world view, Basic Books,
New York.
73. Suchit Bunbongkarn (1996), “Elections and democratization in Thailand”, The
Politics of elections in Southeast Asia, Woodrow Wilson Center Press, New
York, pp. 184-200.
74. Suehiro Akira (1989), Capital accumulation in Thailand 1855 - 1985, Central
for East Asian Cultural Studies, Tokyo.
75. Surin
Maisrikrod,
Duncan
McCargo
(2002),
“Electoral
politics:
Commericalisation and exclusion”, Political Change in Thailand: Democracy
and Participation, Routledge, New York, pp. 132-148.
76. Surin Maisrikrod (1992), Thailand's two general elections in 1992: Democracy
sustained, Institute of Southeast Asian Studies, Singapore.
77. Tasker Rodney (2001), “Thaksin is big. Is Thailand bigger?” Far Eastern
Economic Review, 31-May.
78. Thailand Constitution (1991), />79. Thailand Constitution (1997),
/>80. Thaksin Shinawatra (2003), Thailand: A true strategic partnership, speech at
MEDEF, Paris, May 13,
/>157
81. Thaksin Shinawatra (2006), A Conversation with Thaksin Shinawatra, Prime
Minister of Thailand [Rush Transcript; Federal News Service, Inc,
/>82. The Economist (2005), “Special Report: Thaksin's way; Thailand's election”,
The Economist, 05-February.
83. Ueda Yoko (2000), “The Entrepreneurs of Khorat”, Money and power in
provincial Thailand, Nordic Institute of Asian Studies, Copenhagen, pp. 154194.
84. Ukrist Pathmanand (1998), “Thaksin Shinawatra Group, a study of the
relationship betweet money and politics in Thailand”, The Copenhagen Journal
of Asian Studies (13), pp. 60-81.
85. Ukrist Pathmanand (2001), “Globalization and democratic development in
Thailand: The new path of the military, private sector, and civil
society”, Contemporary Southeast Asia 23 (1), pp. 24-42.
86. Yoshihara Kunio (1994) The nation and economic growth: The Philippines and
Thailand, Oxford University Press, Oxford.
87. Walden F. Bello, Shea Cunningham, Kheng Poh Li (1998), A Siamese
tragedy: Development and disintegration in modern Thailand, Zed Books,
London.
88. White Lynn (2009), Political Boom: Local money and power in Taiwan, East
China, Thailand and the Philippines, Princeton University, New Jersey.
89. Wingfield Tom (2002), “Democratization and economic crisis in Thailand,
Edmund Gomez (ed), Political business in East Asia, Routledge, London, pp.
250-300.
90. Wyatt David (2003), Thailand, A short history, Yale University press, London.
158