Tải bản đầy đủ (.docx) (11 trang)

Quản lý di sản văn hóa: Khu di tích Hoàng thành Thăng Long Hà Nội

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (122.85 KB, 11 trang )

QUẢN LÍ DI SẢN VĂN HÓA
I. KHẢO SÁT CÔNG TÁC QUẢN LÝ CỦA DI TÍCH LỊCH SỬ HOÀNG
THÀNH THĂNG LONG
1.1 Vị trí địa lí và lịch sử phát triển của khu di tích Hoàng thành Thăng Long:
1.1.1 Vị trí địa lí
Khu di tích trung tâm Hoàng thành Thăng Long - Hà Nội có tổng diện tích
18,395ha, bao gồm: khu khảo cổ học 18 Hoàng Diệu và các di tích còn sót lại trong
khu di tích Thành cổ Hà Nội như cột cờ Hà Nội, Đoan Môn, điện Kính Thiên, nhà
D67, Hậu Lâu, Bắc Môn, tường bao và 8 cổng hành cung thời Nguyễn. Cụm di tích
này nằm ở quận Ba Đình và được giới hạn bởi phía bắc là đường Phan Đình
Phùng; phía nam là đường Bắc Sơn và nhà Quốc hội; phía tây là đường Hoàng
Diệu, đường Độc Lập và nhà Quốc hội; phía tây nam là đường Điện Biên Phủ và
phía đông là đường Nguyễn Tri Phương.
1.1.2 Lịch sử hình thành và phát triển
Năm 1009, Lý Công Uẩn lên ngôi vua, sáng lập vương triều Lý. Tháng 7
mùa thu năm 1010, nhà vua công bố thiên đô chiếu (chiếu dời đô) để dời đô từ Hoa
Lư (Ninh Bình) về thành Đại La. Ngay sau khi dời đô, Lý Công Uẩn đã cho gấp rút
xây dựng Kinh thành Thăng Long, đến đầu năm 1011 thì hoàn thành. Khi mới xây
dựng, Kinh thành Thăng Long được xây dựng theo mô hình tam trùng thành quách
gồm: vòng ngoài cùng gọi là La thành hay Kinh thành, bao quanh toàn bộ kinh đô
và men theo nước của 3 con sông: sông Hồng, sông Tô Lịch và sông Kim Ngưu.
Kinh thành là nơi ở và sinh sống của dân cư. Vòng thành thứ hai (ở giữa) là Hoàng
thành, là khu triều chính, nơi ở và làm việc của các quan lại trong triều. Thành nhỏ


nhất ở trong cùng là Tử Cấm thành, nơi chỉ dành cho vua, hoàng hậu và số ít cung
tần mỹ nữ.
Nhà Trần sau khi lên ngôi đã tiếp quản Kinh thành Thăng Long rồi tiếp tục
tu bổ, xây dựng các công trình mới. Sang đến đời nhà Lê sơ, Hoàng thành cũng
như Kinh thành được xây đắp, mở rộng thêm ra.
Trong thời gian từ năm 1516 đến năm 1788 thời nhà Mạc và Lê trung hưng,


Kinh thành Thăng Long bị tàn phá nhiều lần. Đầu năm 1789, vua Quang Trung dời
đô về Phú Xuân, Thăng Long chỉ còn là Bắc thành.
Thời Nguyễn, những gì còn sót lại của Hoàng thành Thăng Long lần lượt bị
các đời vua chuyển vào Phú Xuân phục vụ cho việc xây dựng kinh thành mới. Chỉ
duy có điện Kính Thiên và Hậu Lâu được giữ lại làm hành cung cho các vua
Nguyễn mỗi khi ngự giá Bắc thành. Năm 1805, vua Gia Long cho phá bỏ tường
của Hoàng thành cũ và cho xây dựng Thành Hà Nội theo kiểu Vauban của Pháp
với quy mô nhỏ hơn nhiều. Năm 1831, trong cuộc cải cách hành chính lớn, vua
Minh Mạng đã cho đổi tên Thăng Long thành tỉnh Hà Nội. Khi chiếm xong toàn
Đông Dương, người Pháp chọn Hà Nội là thủ đô của liên bang Đông Dương thuộc
Pháp và Thành Hà Nội bị phá đi để lấy đất làm công sở, trại lính cho người Pháp.
Từ năm 1954, khi bộ đội ta tiếp quản giải phóng thủ đô thì khu vực Thành
Hà Nội trở thành trụ sở của Bộ quốc phòng. Như vậy giá trị đầu tiên của khu trung
tâm Hoàng thành Thăng Long - Hà Nội thể hiện ở chỗ nó gần như là một "bộ lịch
sử sống" chảy suốt theo cả chiều dài lịch sử hơn 10 thế kỷ của Thăng Long- Hà
Nội, kể từ thành Đại La thời tiền Thăng Long đến thời đại ngày nay.
1.2 Công tác quản lý khu di tích Hoàng thành Thăng Long
1.2.1 Những nguyên tắc trong quản lý di sản văn hóa
Gồm 5 nguyên tắc:


1. Nhà nước thống nhất quản lí di sản văn hóa thuộc sở hữu toàn dân; công
nhận và bảo vệ các hình thức sở hữu tập thể, sở hữu chung của cả cộng đồng, sở
hữu tư nhân.
Mọi di sản văn hóa ở trong lòng đất thuộc đất liền, hải đảo, ở vùng nội thủy,
lãnh hải, vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của nước Cộng hòa xã hội chủ
nghĩa Việt Nam đều thuộc sở hữu toàn dân.
Di sản văn hóa phát hiện được mà không xác định được chủ sở hữu, thu
được trong quá trình thăm dò, khai quật khảo cổ đều được sở hữu toàn dân.
2. Mọi di sản văn hóa trên lãnh thổ Việt Nam xuất xứ ở trong nước hoặc từ

nước ngoài, thuộc các hình thức sở hữu, đều được bảo vệ và phát huy giá trị.
Di sản văn hóa của Việt Nam ở nước ngoài được bảo hộ theo tập quán quốc
tế và theo quy định của các điều ước quốc tế mà CHXHCNVN ký kết hoặc tham
gia
3. Các cơ quan nhà nước, tổ chức chính trị, tổ chức chính trị - xã hội, tổ chức
xã hội - nghề nghiệp, tổ chức kinh tế đơn vị vũ trang nhân dân và cá nhân có trách
nhiệm bảo vệ và phát huy giá trị di sản văn hóa. Các cơ quan văn hóa thông tin đại
chúng có trách nhiệm tuyên truyền, phổ biến rộng rãi ở trong nước và nước ngoài
các giá trị văn hóa của cộng đồng các dân tộc Việt Nam, góp phần nâng cao ý thức
bảo vệ và phát huy di sản văn hóa trong nhân dân.
4. Di sản văn hóa Việt Nam được sử dụng nhằm mục đích:
+ Phát huy giá trị di sản văn hóa vì lợi ích của toàn xã hội
+ Phát huy truyền thống tốt đẹp của cộng đồng các dân tộc Việt Nam.


+ Góp phần sang tạo những giá trị văn hóa mới, làm giàu kho tàng di sản
văn hóa Việt Nam và mở rộng giao lưu văn hóa quốc tế.
5. Nghiêm cấm các hành vi sau đây:
+ Chiếm đoạt, làm sai lệch di tích lịch sử- văn hóa, danh lam thắng cảnh.
+ Hủy hoại hay gây nguy cơ hủy hoại di sản văn hóa.
+ Đào bới trái phép địa điểm khảo cổ, xây dựng trái phép, lấn chiếm đất đai
thuộc di tích lịch sử- văn hóa, danh lam thắng cảnh.
+ Mua bán, trao đổi, vận chuyển trái phép di vật, cổ vật, bảo vật quốc gia,
thuộc di tích lịch sử - văn hóa, danh lam thắng cảnh và di vật, cổ vật, bảo vật quốc
gia có nguồn gốc bất hợp pháp, đưa trái phép di vật, cổ vật, bảo vật quốc gia ra
nước ngoài.
+ Lợi dụng việc bảo vệ và phát huy giá trị di sản văn hóa để trục lợi, hoạt
động mê tín dị đoan và thực hiện những hành vi khác trái pháp luật.
1.2.2 Thực trạng công tác quản lý di sản tại Hoàng thành Thăng Long
Hiện khu Di sản Hoàng Thành Thăng Long đang đứng trước tình trạng hết sức lo

ngại, có nguy cơ bị đưa ra khỏi danh sách Di sản văn hoá thế giới.
Nguyên nhân : sau khi được công nhận di sản văn hóa thế giới, di sản vẫn chưa
hoàn hành công tác nhất thể hóa quản lý. Việc thực hiện cam kết của Chính phủ
với UNESCO chưa đầy đủ, tình trạng xuống cấp di tích ở khu C - D đã xảy ra
nghiêm trọng.
Di tích bị lấm bùn:
Phạm vi di tích bị bùn che phủ là 366 m2, khối lượng bùn được xác định 98 m3.
Sau sự việc này, Ban Quản lý dự án đầu tư xây dựng nhà Quốc hội đã phối hợp với
Viện Khảo cổ học xử lý và khắc phục hậu quả. Tuy nhiên, đến tháng 3 - 2011, việc


thi công đào đất xung quanh tường chắn của tầng hầm nhà Quốc hội tiếp tục làm
sụt, lún đất, dẫn đến việc đổ sập một đoạn tường bảo vệ dài hơn 10m.
Thêm vào đó, việc đào máy và khoan hệ neo đã làm nứt vỡ kết cấu các tầng
đất của khu di tích ở dọc tuyến tường bao phía Bắc. Khu vực tường bị đổ hiện vẫn
chưa có biện pháp xử lý hiệu quả, đất vẫn đang tiếp tục bị sụt, lún sâu, vết nứt vỡ
kéo dài vào lòng hố đang bảo tồn di tích, nước bùn hằng ngày vẫn tràn sang lòng
hố bảo tồn di tích. Ở một số khu vực, máy xúc đã khoét sâu xuống tầng đất thời
Đại La, đào phá vào các tầng đất thuộc chỉ giới bảo tồn và vượt qua chỉ giới bảo
tồn di tích về phía Đông khoảng hơn 4m.
Trước sự việc trên, Viện Khảo cổ học đã nhiều lần làm việc trực tiếp với
Ban Quản lý dự án đầu tư xây dựng nhà Quốc hội yêu cầu phải dừng việc dùng
máy xúc thi công đào đất, đồng thời cần đưa ra biện pháp thi công khả thi nhằm
bảo đảm không làm phá hủy di tích. Nhưng cho đến thời điểm này, đơn vị thi công
vẫn tiếp tục dùng máy xúc đào khoét làm sụt, lún đất, hằng ngày, máy khoan hệ
neo vẫn đang làm nứt vỡ kết cấu các tầng đất và làm tràn nước bùn sang khu di
tích.
Mặt khác, hiện tượng sa mạc hóa bề mặt di tích đang diễn ra khá nhanh vì do
cạn kiệt nguồn nước ngầm, do tác động của bụi công nghiệp, do rung chấn từ máy
thi công… Các hiện tượng này dự báo tốc độ xuống cấp của khu di tích diễn ra sẽ

rất nhanh chóng và mức độ phá hủy di tích là có nguy cơ cao trong tương lai.
Theo giáo sư, nhà giáo nhân dân Phan Huy Lê, Chủ tịch Hội Khoa học lịch
sử Việt Nam, nhất thể hóa công tác quản lý là một nguyên tắc cơ bản để thực hiện
tốt công tác bảo tồn và phát huy giá trị khu di sản Khu trung tâm Hoàng thành
Thăng Long. Đã có nhiều cuộc họp bàn giữa thành phố Hà Nội với Bộ Quốc phòng
và hai gia đình đang sử dụng đất thuộc khu vực của Hoàng thành Thăng Long
nhưng đến nay việc bàn giao mặt bằng vẫn chưa hoàn tất. Cụ thể, Nhà khách Bộ


Quốc phòng và hai gia đình vẫn chưa được di dời. Thực trạng này kéo dài gây ảnh
hưởng đến công tác quản lý disản.
Khu khảo cổ học 18 Hoàng Diệu bắt đầu được khai quật từ cuối năm 2002 và mở
rộng với quy mô từ đầu năm 2003 do Viện Khảo cổ học thuộc Viện khoa học xã
hội Việt Nam (nay là Viện Hàn lâm khoa học xã hội Việt Nam) thực hiện. Nhưng
gần 12 năm qua, công việc bàn giao mặt bằng di tích, di vật, hồ sơ khoa học giữa
cơ quan khai quật với cơ quan quản lý rất chậm.
Theo đúng Luật Di sản, sau khi khai quật khoảng 6 tháng, với Hoàng thành
Thăng Long có thể vài năm phải có sự bàn giao nhưng tại Khu khảo cổ học 18
Hoàng Diệu, việc bàn giao kéo dài tới 12 năm.
Từ cuối năm 2013 đến đầu năm 2014, mặt bằng khu C-D và các di vật đã
từng bước được bàn giao nhưng đến nay vẫn chưa hoàn thành, các hồ sơ (nhật ký
khai quật, báo cáo sơ bộ về khai quật) mới bàn giao một số bộ phận, nhiều di vật
quý còn chưa bàn giao.
Thậm chí ngay cả chỉ đạo của Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch về vấn đề
hoàn tất việc bàn giao, tiếp nhận trước ngày 30/4/2014 nhưng đến nay vẫn còn tồn
đọng. Theo Trung tâm Bảo tồn di sản Thăng Long-Hà Nội, toàn bộ hồ sơ khoa học
khu A - B - C - D và các tài liệu liên quan đến nay vẫn chưa có kế hoạch bàn giao
cụ thể.
Hiện tại, theo một chuyên gia, việc bảo tồn tại đây đang được thực hiện theo
cách “hành chính hóa”. Nghĩa là mỗi một khu vực liên quan lại được chia cho các

đơn vị khác nhau chịu trách nhiệm. Chỗ này là Viện Hàn lâm KHXH quản lý, chỗ
kia là Bộ Xây dựng. Trung tâm bảo tồn di sản Thăng Long là đơn vị quản lý Hoàng
thành, nhưng khi di sản sang dự án thì trung tâm tự dưng không còn vai trò gì nữa.
Về việc này, khi được hỏi ý kiến, KTS Lê Thành Vinh, Viện trưởng Viện
Bảo tồn di tích, cho rằng đáng lý ra Trung tâm bảo tồn di sản Thăng Long cần phải


được quản lý di sản, dù di sản đó đang nằm trong tay ai. Chẳng hạn, khi giao mặt
bằng cho xây dựng thì trung tâm này vẫn phải được quyền quản lý, giám sát. Trên
thực tế, theo các nhà khoa học, Hà Nội đã không thực hiện được điều này.
Việc quản lý kiểu hành chính hóa này còn dẫn đến một hậu quả khác là di
sản không được chăm sóc theo đúng cách nó cần. Bởi di sản cần được chăm sóc
theo chuyên môn sâu. Nhà khảo cổ nghiên cứu khảo cổ học. Người nghiên cứu vật
liệu sẽ giúp bảo tồn vật liệu. Người nghiên cứu vi sinh sẽ nghiên cứu cách chống
nấm mốc. Những nhà chuyên môn này sẽ bảo đảm cho di sản bất chấp nhà quản lý
về hành chính của nó là ai.
Chính vì thế, trong tương lai, Hà Nội có lẽ cũng cần xem lại cơ chế quản lý
và cơ chế bảo tồn tại Hoàng thành Thăng Long. Bởi việc bảo tồn nếu không được
thực hiện đúng nguyên lý, đúng kỹ thuật sẽ dẫn đến những hậu quả khó lường.
Trước tình hình đó, Ủy ban Nhân dân thành phố Hà Nội đang quan tâm chỉ
đạo thực hiện nhiều giải pháp để bảo vệ di sản Khu trung tâm Hoàng thành Thăng
Long(18HoàngDiệu).
-Hà Nội tiếp tục mở rộng diện tích khai quật khảo cổ học, nhất là tại khu
thành cổ Hà Nội, tăng cường nghiên cứu làm rõ giá trị các di tích kiến trúc thời
Tiền Nguyễn trên trục trung tâm của Cấm thành Thăng Long.
-Trong năm 2013, Trung tâm bảo tồn di sản Thăng Long-Hà Nội chủ trì phối
hợp với Viện Khảo cổ học thực hiên khai quật tại khu vực xây dựng đường hầm và
bãi đỗ xe của công trình Nhà Quốc hội và mở rộng khai quật khu vực Điện Kính
Thiên.
-Thành phố giao Trung tâm bảo tồn di sản thường xuyên quản lý vùng đệm

và vùng chuyển tiếp, đảm bảo sự an toàn và cảnh quan hài hòa với di sản, tiến tới
mở rộng vùng đệm, vùng chuyển tiếp phía Bắc, Đông và Nam khu di sản.
-Để đảm bảo thống nhất trong quản lý, Ủy ban Nhân dân thành phố Hà Nội


đã được giao thẩm quyền quản lý toàn bộ vùng đất thuộc khu di sản.
-Ủy ban Nhân dân thành phố cũng đang thực hiện di chuyển các hộ dân hiện
đang sinh sống trong khu di sản ra phía ngoài trên cơ sở vận động tự nguyện và có
các chính sách đền bù thỏa đáng, hợp lý.
-Thành phố đang tiếp tục công tác giải phóng mặt bằng để bàn giao 20ha tại
xã Mễ Trì, huyện Từ Liêm để bố trí xây dựng Trung tâm thể thao quân đội.
-Ủy ban Nhân dân thành phố Hà Nội chỉ đạo Trung tâm bảo tồn di sản
Thăng Long-Hà Nội phối hợp với các chuyên gia UNESSCO, chuyên gia vùng
ILede France (Pháp), các chuyên gia Nhật Bản xây dựng xong dự thảo kế hoạch
quản lý khu di sản và hiện đã hoàn thiện ý kiến tham vấn từ các cơ quan chuyên
môn, cơ quan quản lý để chuẩn bị trình phê duyệt.
Cụ thể hơn, theo quy hoạch, Khu Trung tâm Hoàng thành Thăng Long sẽ
được tu bổ, tôn tạo thành một công viên lịch sử văn hóa, nằm trong tổng thể khu
Trung tâm chính trị Ba Đình, có sự kết nối với Khu khảo cổ 18 Hoàng Diệu và Nhà
Quốc hội.
Khu Trung tâm hiện có 119 công trình. Quy hoạch đề xuất bảo tồn nguyên
trạng 7 công trình, giữ lại 19 công trình để cải tạo chỉnh trang chuyển đổi chức
năng sử dụng. Quy hoạch cũng mở rộng vùng đệm bảo tồn lên trên 176ha theo
khuyến cáo của UNESCO.
Các khu vực dự kiến được cải tạo như đường Điện Biên Phủ để tạo thành
một khối thống nhất cho Cột cờ và Công viên Lênin. Không gian quảng trường từ
Cột cờ đến Đoan Môn. Khu vực Đoan Môn vào đến Điện Kính Thiên sẽ di dời trụ
sở làm việc của Cục Tác chiến, tạo thành một khối không gian thống nhất.
Khu Hậu Lâu sẽ quy hoạch thành không gian trưng bày và lưu trữ các cổ
vật. Nền Điện Kính Thiên được mở rộng theo hướng hạ giải một số công trình



xung quanh. Tại Cửa Bắc sẽ nghiên cứu phục dựng hai lối lên bằng bậc thang như
Đoan Môn…
Khu vực Thành Cổ Loa, xác định thành 4 khu vực bảo tồn tương ứng với 4
vòng thành. Khu lõi là khu trung tâm của tòa Thành sẽ được bảo tồn nguyên trạng.
Khu dân cư đang sinh sống, sẽ tổ chức các dịch vụ phục vụ tham quan, du lịch kết
hợp với bảo tồn các giá trị nhân văn.
Khu ngoại sẽ bố trí bảo tàng, các địa điểm tham quan, du lịch. Toàn bộ Khu
di tích có tổng diện tích 860ha, dự kiến giai đoạn 1 sẽ có 720 hộ phải di dời.
Ý kiến phần lớn các đại biểu cho rằng, bản quy hoạch đã cơ bản đáp ứng
được các nhiệm vụ cần thiết để bảo tồn và tôn tạo các khu di tích nhưng cần lưu ý
những công trình bảo tồn, tôn tạo, hạ giải cần thống nhất với phê duyệt của
UNESCO.
Chủ tịch Ủy ban nhân dân thành phố Nguyễn Thế Thảo lưu ý khi quy hoạch
cần phải xác định nguyên tắc mở, để vừa phát huy giá trị trước mắt, vừa có tầm
nhìn lâu dài.
Quy hoạch cần cân nhắc, tính toán kỹ đối với việc bảo tồn, tôn tạo và hạ giải
các công trình. Những công trình có giá trị sẽ tiến hành khẩn trương công tác tu bổ,
phục dựng.
Bên cạnh việc trùng tu, việc gìn giữ và phát huy giá trị di tích phải gắn với
phát triển du lịch. Những ý kiến đóng góp của các đại biểu sẽ được tổng hợp, chắt
lọc để căn chỉnh phù hợp.
Phát huy hiệu quả tiềm năng giá trị lịch sử - văn hóa của Hoàng thành Thăng
Long, đặc biệt là trong lĩnh vực du lịch là cách bảo tồn di sản bền vững nhất.


Trong khuôn khổ Dự án Quỹ tín thác UNESCO/Nhật Bản, các nhà khoa học
Việt Nam và Nhật Bản đã dành một hợp phần nghiên cứu những giá trị kinh tế - xã
hội của Trung tâm Hoàng Thành Thăng Long, Di sản Văn hóa thế giới.

Một buổi tọa đàm khoa học vừa được tổ chức các nhà khoa học Việt Nam và
Nhật Bản chia sẻ thông tin, trao đổi ý kiến về kết quả nghiên cứu của dự án và qua
đó nâng cao sự quan tâm, hiểu biết nhằm góp phần bảo tồn, phát huy di sản Hoàng
thành Thăng Long.
Nhóm nghiên cứu đã đưa ra nhận định và đề xuất phương hướng đối với
việc phát huy hiệu quả những tiềm năng của di sản.
GS Yoshiharu Tsuboi (ĐH Waseda, Nhật Bản) đánh giá cao việc Chính phủ
Việt Nam đã thực hiện khoanh vùng bảo tồn Hoàng thành Thăng Long, nhưng cần
có nguồn hỗ trợ lớn hơn để tiến hành nghiên cứu sâu hơn, xây dựng chiến lược
quảng bá về Hoàng thành Thăng Long.
Theo GS Tsuboi, rất cần thiết tăng cường quan hệ giữa người dân và di sản,
đưa nội dung này vào chương trình giáo dục ngoại khoá từ tiểu học đến trung học
để trẻ em Việt Nam nhận thức được rằng cha ông mình đã xây dựng được những
công trình vĩ đại.
Th.s Nguyễn Quang Hà, Trung tâm Bảo tồn di sản Thăng Long cho rằng
tăng cường khai thác hàng lưu niệm (mũ, áo, đồ dùng sinh hoạt, vật trang trí, hiện
vật phục chế…) vừa làm dịch vụ, đồng thời cũng là cách quảng bá về di sản.
Bên cạnh đó, theo ông Nguyễn Quang Hà, cùng với bảo tồn di sản, để
Hoàng thành Thăng Long tỏa sáng, có sức thu hút du khách, chúng ta cần tiếp tục
nghiên cứu phục dựng các lễ hội và nghi thức cung đình Thăng Long xưa như: Lễ
hội Đèn Quảng Chiếu, Hội Nhân Vương, Hội Thiên Phật, Hội La Hán, Hội khánh
thành bảo tháp, lễ xuất sư (xuất quân), lễ báo tiệp (mừng thắng trận), lễ tức vị (lên
ngôi)…. Trong tương lai, sau khi Hoàng thành Thăng Long được phục dựng tương


đối đầy đủ, nơi đây có thể là trường quay đặc biệt để tái hiện những thước phim
lịch sử, phục vụ nhu cầu tìm hiểu lịch sử của thế hệ trẻ.
Theo TS Tống Trung Tín, muốn khai thác, phát huy giá trị của di tích, cần
tích cực tuyên truyền, quảng bá giá trị của di tích. Về mặt này, chúng ta nên học
tập kinh nghiệm của các nước trong khu vực và trên thế giới có loại hình di tích

gần tương tự nước ta, như cách quản lý, trưng bày của khu di tích cố đô Nara của
Nhật Bản. Hà Nội nên phối hợp với các công ty du lịch quốc tế trong và ngoài
nước để tuyên truyền, quảng bá hình ảnh, phải tăng cường, đa dạng hóa hình thức
trưng bày, từ trưng bày di tích tại chỗ đến trưng bày di vật và thay đổi các hình
thức trưng bày sao cho hấp dẫn hơn. Bên cạnh đó, cần tăng cường các hạng mục
tham quan du lịch, ví dụ các nhà khoa học đang có kế hoạch nghiên cứu để phục
dựng một vài tòa điện tiêu biểu của thời Lý, Trần, hay Điện Kính thiên thời Lê sơ
để du khách thấy tận mắt hình ảnh của một cung điện ở Hoàng thành Thăng Long
xưa.
Ngoài ra, Hà Nội cũng có thể phát triển các dịch vụ đi kèm như dịch vụ
thuyết minh, mua bán đồ lưu niệm đặc trưng của Hoàng thành Thăng Long. Cụ thể,
chúng ta chế tác các bức tượng nhỏ, sản xuất quần, áo in hình biểu trưng của
Hoàng thành Thăng Long qua các thời kỳ Lý, Trần, Lê. Học tập kinh nghiệm các
nước, chúng ta có thể tìm một vị trí nào đó tổ chức kinh doanh ẩm thực của Thăng
Long. Trong tương lai, khi du khách đến tham quan đông thì chúng ta cần phải
quản lý lượng người tham quan một cách hợp lý, khoa học sao cho vừa bảo đảm
được việc thưởng ngoạn của du khách, vừa bảo tồn được giá trị của di tích.



×