Tải bản đầy đủ (.docx) (12 trang)

tiểu luận vấn dề bạo hành trẻ em

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (160.63 KB, 12 trang )

MỤC LỤC
LỜI MỞ ĐẦU
1. Tính cấp thiết của đề tài...........................................................................................................1
2. Mục tiêu và nhiệm vụ của đề tài..............................................................................................1
2.1.

Mục tiêu:..................................................................................................................................1

2.2.

Nhiệm vụ:.................................................................................................................................2
3. Ý nghĩa đề tài.......................................................................................................................2
4. Kết cấu của đề tài.................................................................................................................2
PHẦN NỘI DUNG
I. CƠ SỞ LÍ LUẬN.................................................................................................................3
1. Một số khái niệm.....................................................................................................................3

1.1.

Thế nào là trẻ em bị bạo hành.................................................................................................3

1.2.

Các loại bạo hành trẻ em.........................................................................................................3

II.

THỰC TRẠNGVÀ HẬU QUẢ ĐỂ LẠI CỦA NẠN BẠO HÀNH TRẺ EM......................3
1. Thực trạng trẻ em bị bạo hành.................................................................................................3
2. Hậu quả của bạo hành trẻ em..................................................................................................6


II.

NGUYÊN NHÂN....................................................................................................................7
1. Văn hóa “thương cho roi cho vọt” .........................................................................................7
2. Thiếu hiểu biết.........................................................................................................................7
3. Sự yếu kém trong công tác quản lí..........................................................................................7
4. Điểu liện kinh tế.......................................................................................................................7
5. Bất bình đẳng giới....................................................................................................................8
6. Hệ thống pháp luật chưa đủ mạnh...........................................................................................8

IV.GIẢI PHÁP........................................................................................................................8
1. Nâng cao nhận thức của xã hội: .............................................................................................8
2. Nâng cao ý thức cho trẻ...........................................................................................................8
3. Tiếp tục hoành thiện hệ thống pháp luật về bảo vệ trẻ em.....................................................8
4. Tăng cường sự kết hợp chặt chẽ giữa nhà trường, gia đình, xã hội trong việc quản lí, giáo

dục trẻ em.................................................................................................................................9
5. Xây dựng môi trường sống an toàn thân thiện cho mọi trẻ em..............................................9
6. Tăng cường năng lực và nâng cao chất lượng hệ thống dịch vụ bảo vệ trẻ em.....................9

PHẦN KẾT LUẬN...........................................................................................................10
DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO.........................................................................11
1


LỜI MỞ ĐẦU
3. Tính cấp thiết của đề tài

Trẻ em là mần non tương lai của đất nước. Trẻ em xứng đáng được hưởng những
điều kiện tốt nhất để phát triển. Bác Hồ đã từng viết “Trẻ em như búp trên cành, biết ăn

ngủ. Biết học hành là ngoan”
Tuy nhiên, nạn bạo hành trẻ em vẫn đang là vấn đề nhức nhối, làm cả xã hội phải
giật mình và lên án bởi hành vi xuống cấp đạo đức nghiệm trọng của một bộ phận nhóm
người đang tồn tại trong xã hội.
Bạo hành trẻ em đã và đang gây bức xúc trong dư luận, nhiều vụ việc kẻ bạo hành
phải trả giá đắt về hành vi vô nhân tính của mình. Thế nhưng, trên thực tế, nạn bạo hành
trẻ em vẫn xảy ra liên tục và có chiều hướng gia tăng.Theo thống kê, mỗi năm có khoảng
1000 vụ bạo lực, xâm hại trẻ em được báo cáo tại Việt Nam, trong đó hàng chục trẻ đã
thiệt mạng. Đáng chú ý, tuổi trẻ em bị bạo hành ngày càng nhỏ, nhiều em bị chính cha mẹ
ruột hoặc người thân bạo hành. Tuy nhiên số lượng vụ bạo hành, xâm hại trẻ em thống kê
được mới chỉ là mảng nổi của tảng băng chìm, con số thực tế sẽ cao hơn nhiều.
Bạo lực gia đình gây ra nhiều hậu quả nghiêm trọng, làm ảnh hưởng nghiêm trọng
đến sức khỏe thể xác và tinh thần cho trẻ, gây rối loạn về mặt trật tự xã hội, ảnh hưởng
xấu đến sự phát triển nhân cách của trẻ em.
Nhận thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, em quyết định làm tiểu luận: “ Nạn
bạo hành trẻ em ở Việt Nam hiện nay” qua đó giúp mọi người hiểu hơn về thực trạng
bạo hành trẻ em ở nước ta hiện nay và đề xuất một vài hướng giải pháp giúp hạn chế và
giảm thiểu hành vi bạo hành trẻ em ở nước ta hiện nay .
4. Mục tiêu và nhiệm vụ của đề tài

Mục tiêu:

4.1.

Tìm hiểu thực trạng bạo hành trẻ em đã và đang xảy ra trên cả nước.
Thấy được hậu quả do nạn bạo hành trẻ em gây ra, ảnh hưởng của nó đến sự phát
triển của đất nước.
Hiểu được nguyên nhân dẫn đến nạn bạo hành từ đó rút ra giải pháp để cải thiện tình
trạng bạo hành trẻ em hiện nay.
Nhiệm vụ:


4.2.


Làm rõ các khái niệm liên quan.



Tìm hiểu về thực trạng, hậu quả, nguyên nhân của nạn bạo hành trẻ em ởViệt Nam.



Đưa ra những giải pháp khắc phục và giảm thiểu tình trạng bạo hành trẻ em ở Việt Nam.

2


3. Ý nghĩa đề tài
Đây là vấn đề đáng quan tâm của tất cả các cấp, các nghành và của toàn xã hội, bởi
trẻ em chính là tương lai của đất nước. Nhưng nạn bạo hành trẻ em lại đang là vấn đề dẫn
đến sự hạn chế phát triển cả về thể chất lẫn tinh thần. Thông qua tiểu luận này hi vọng
rằng toàn xã hội sẽ quan tâm hơn đến thế hệ trẻ em, đặc biệt là những em đang chịu sự bạo
hành.
Nhận thức được tầm quan trọng trong việc bảo vệ trẻ em, giáo dục, tuyên truyền về
cách nuôi dạy trẻ cho cha mẹ và thầy cô để có thể cung cấp cho trẻ môi trường sống và
học tập tốt nhất.
4. Kết cấu của đề tài
Bài tiểu luận gồm 3 phần: phần mở đầu, phần nội dung và phần kết luận
Nội dung chính của bài tiểu luận được trình bày ở phần nội dung:



I. Cơ sở lí luận



II. Thực trạng và hậu quả để lại của nạn bạo hành trẻ em



III. Nguyên nhân



IV. Giải pháp
Cuối cùng em xin chân thành cảm ơn cô Trịnh Thị Thươngđã tận tình giúp đỡ em
hoàn thành bài tiểu luận này.
Sinh viên
Nguyễn Thị Hoàng Nga

3


PHẦN NỘI DUNG
I. CƠ SỞ LÍ LUẬN
2. Một số khái niệm
1.3.

Thế nào là trẻ em bị bạo hành
Trước hết cần hiểu rõ khái niệm “bạo hành” - đó là hành vi bạo lực thô bạo, biểu
hiện trạng thái tâm lý tức giận của người độc ác. Mục đích của bạo hành là trừng phạt,

khuất phục trẻ để thỏa mãn và khẳng định vị trí gia trưởng của một người nào đó. Như vậy
nạn bạo hành trẻ em ngày nay hoàn toàn khác về bản chất và không phải là sự kế thừa
quan niệm “thương cho roi cho vọt” của người xưa - mà thực chất là di sản của ý thức hệ
phong kiến, gia trưởng được phát triển trong một môi trường xã hội thiếu sự nghiêm minh
của pháp luật và thiếu dân chủ.
Khái niệm bạo hành ngày nay không chỉ là dùng bạo lực làm tổn thương thân thể,
gây thương tích, tàn tật mà còn là sự lăng nhục về tinh thần, là sự xúc phạm danh dự và
nhân phẩm người khác đến mức có thể gây ra những “sang chấn tâm lý” - tức là bạo hành
bằng tinh thần cũng có thể cấu thành tội phạm hình sự.
Vậy, trẻ em bị bạo hành là trẻ em bị người khác sử dụng bạo lực thô bạo làm tổn
thương thân thể hoặc tinh thần nhằm trừng phạt, khuất phục trẻ em tuân theo một việc làm
nào đó. Mặc khác, bạo hành còn có các hành vi như xao nhãng, bỏ mặc không chăm sóc.
Một trẻ em đã từng bị bạo hành thường sẽ có những biểu hiện tâm lý đặc trưng, dễ
dàng đoán biết như: hay tỏ ra giận dữ, gắt gỏng, buồn chán, ăn ngủ bất thường hoặc hay bị
ám ảnh là sẽ bị bỏ rơi, hay mơ ác mộng…

1.4.

Các loại bạo hành trẻ em
Bạo lực thể xác: đấm đá, đánh, xô đẩy....
Bạo lực tinh thần: nguồn rủa, chửi bới, mắng nhiếc, hạ thấp hay xúc phạm danh dự,
nhân phẩm...
Bạo lực tình dục: có các hành vi lạm dụng tình dục trẻ em như sờ mó, dùng ngôn ngữ
gạ gẫm, thực hiện hành vi giao cấu với trẻ em...
II. THỰC TRẠNGVÀ HẬU QUẢ ĐỂ LẠI CỦA NẠN BẠO HÀNH TRẺ EM
3. Thực trạng trẻ em bị bạo hành

Trong cuộc họp mở rộng tại Hà Nội vừa qua của Ủy ban Văn hóa, Thanh Thiếu niên
và Nhi đồng của Quốc hội, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng phát biểu: “Công tác
bảo vệ, chăm sóc và giáo dục trẻ em là sự nghiệp to lớn, là trách nhiệm của Đảng, Nhà

nước và nhân dân mà trực tiếp là gia đình. Đây cũng là sự nghiệp có ý nghĩa nhân văn sâu
sắc, bảo đảm cho sự phát triển của dân tộc. Tuy nhiên, tình trạng bạo lực, xâm hại trẻ em
ngày càng nghiêm trọng và diễn biến khôn lường tại Việt Nam”.
4


Chiếu theo công ước về Quyền trẻ em, Luật Chăm sóc bảo vệ trẻ em Việt Nam nhiều
nghiên cứu, thống kê liên quan bạo lực trẻ em đã được đưa ra. Mới đây, tháng 4.2014 tổng
cụ thống kê dưới sự trợ giúp của tổ chức UNICEF đã công bố số liệu khiến dư luận phải
giật mình, gần 75% số trẻ em từ 2- 14 tuổi ở Việt Nam từng bị cha mẹ, người chăm sóc và
các thành viên khác trong gia đình bạo hành.
Công bố của UNICEF trong thời gian qua cũng cho thấy gần 24% số phụ nữ đã lập
gia đình và có con dưới 15 tuổi ở Việt Nam cũng cho biết, chồng của họ đã từng có hành
vi bạo lực đối với con cái.
11% trong số các vụ bạo lực đó là dưới dạng đấm, đá, đánh; 15,7% dưới dạng tát,
đẩy ngã hoặc ném đồ vật vào người và 56,6% dưới dạng chửi mắng hoặc đe dọa. Cứ 10 trẻ
khi được hỏi thì có 9 trẻ nói rằng, các em đã từng chứng kiến bạo lực trong gia đình mình.
Qua khảo sát hơn 2.000 trẻ em Việt Nam mới đây cho thấy, có đến 39,5% trẻ bị lạm
dụng về mặt tinh thần, 46,5% bị lạm dụng về thể chất, 19,7% bị lạm dụng tình dục và
29,3% bị bỏ bê. Riêng tại Bệnh viện Nhi Đồng 2, theo bác sĩ Diệp, có đến 2-10% trẻ đến
bệnh viện là nạn nhân của bạo hành hoặc bỏ bê.
Không chỉ bị hành hạ bằng đòn roi, thống kê của Bộ Lao động – Thương binh và Xã
hội cũng cho thấy, số lượng trẻ em bị xâm hại tình dục có xu hướng tăng nhanh và độ tuổi
bị xâm hại ngày càng thấp.
Hiện tượng bạo hành trẻ em trong nhà trường đang có xu hướng gia tăng cả về số
lượng cũng như tính chất nghiêm trọng. Theo số liệu thống kê từ đường dây nóng của Cục
Bảo vệ - Chăm sóc trẻ em cho thấy, sự xâm hại và bạo lực đối với trẻ em trong gia đình
tăng gấp 3 lần; tại cộng đồng tăng 7 lần và trong trường học tăng 13 lần so với chục năm
về trước. Những địa phương xảy ra nhiều vụ xâm hại trẻ em nhất gồm: Hà Nội, Đồng Nai,
Đắc Lắc, Thành phố Hồ Chí Minh, Tây Ninh, Bắc Giang... Tuy nhiên, trên thực tế số vụ

xâm hại, ngược đãi trẻ em còn cao hơn nhiều.
Biểu hiện của bạo hành trong nhà trường như :
Viết sai chính tả bị cô giáo lấy thước vụt vào mu bàn tay, nói chuyện khi xếp hàng
vào lớp là bị đánh. Có khi giám thị đánh cả lớp chỉ vì một vài em làm mất trật tự (chuyện
này tôi đã viết bài báo có tựa đề “Sự kỳ diệu của lời xin lỗi” đăng trên báo Thanh Niên số
ra ngày chủ nhật 28/8/2005, chuyện kể về lớp học bị thầy giám thị đánh. Biết chuyện tôi
đến gặp hiệu trưởng phản ánh. Ngay ngày hôm sau hiệu trưởng đến xin lỗi cả lớp học đó
và hứa không để chuyện tương tự xảy ra. Thế nhưng đã có mấy vị hiệu trưởng có được sự
dũng cảm, phục thiện như thế?)
Một em học sinh nói chuyện riêng trong giờ sinh hoạt dưới cờ đầu tuần bị giáo viên
thể thao giang tay tát đánh “bốp” vào má, dưới con mắt ngơ ngác, phẩn nộ của bao học
sinh, khi nhìn thấy hằn đỏ trên má bạn vết những ngón tay thầy…
5


Không ghi chép bài đầy đủ, không thuộc bài – bị đánh! Có những buổi học 1/3 lớp
“xơi đòn”. Khi ra về còn vạch lưng cho nhau xem những vằn lưng bầm đỏ.
Có học sinh làm bài không đầy đủ đã bị quản nhiệm đánh trước mặt cả lớp – với học
sinh nữ thì thầy không đánh mà bắt học sinh tự tát vào mặt mình. Ngoài những hành vi
bạo hành như bị đánh bằng thước, bằng roi, bằng tay còn phổ biến là véo tai, lấy thước gõ
vào đầu, dí tay vào trán, còn những biểu hiện bạo hành tinh thần bằng những lời lẽ xúc
phạm .
Thực tế, cho đến nay chúng ta chưa có một con số thống kê cụ thể về các vụ bạo
hành trẻ em trong nhà trường mà chỉ có một vài số liệu thống kê chưa đầy đủ trong các
báo cáo liên quan đến các vụ bạo hành trẻ em trong trường học diễn ra ở một số tỉnh,
thành trong cả nước. Theo thống kê của Bộ Giáo dục và Đào tạo, trong thời gian vừa qua
có khoảng gần 20 vụ bạo hành học sinh đã xảy ra liên tiếp tại nhiều tỉnh, thành trong cả
nước, 10 địa phương xảy ra các vụ bạo hành điển hình là Hà Nội có 5 vụ, Thành phố Hồ
Chí Minh có 3 vụ, Đồng Tháp 2 vụ, Thanh Hóa 2 vụ, Hải Phòng, Nghệ An, Vĩnh Phúc,
Trà Vinh, Kon Tum, Đắc Lắc mỗi nơi có 1 vụ và trong năm học 2008 - 2009, cả nước đã

có 46 giáo viên vi phạm đạo đức nhà giáo, trong đó có 9 người bị buộc thôi việc[3]. Một
khảo sát vào tháng 3 năm 2006 do Ủy ban Dân số, Gia đình và Trẻ em và Tổ chức Plan tại
Việt Nam thực hiện tại 5 tỉnh (Hà Nội, Bắc Giang, Phú Thọ, Thái Nguyên và Quảng Bình)
cho thấy có đến 58,3% trẻ em được hỏi nói rằng người lớn dùng các phương pháp quát
mắng, chửi, sỉ nhục, tát vào mặt, phát vào mông và phạt úp mặt vào tường, đe dọa, hỏi
cung… để răn dạy khi các em mắc lỗi. Điển hình nhất là các vụ bạo hành trẻ em đang
được dư luận hết sức quan tâm là Cháu Huỳnh Thị Ngọc Trâm, 10 tuổi, học lớp 5, trường
tiểu học An Hiệp 2, huyện Châu Thành, Đồng Tháp bị thầy hiệu trưởng, tổng phụ trách
Đội, công an xã dọa nạt, ép cung dẫn đến sang chấn tâm lý, hoảng loạn, mất khả năng nói
trong thời gian dài. 4 học sinh lớp 9 trường Trung học cơ sở Trần Phú, phường 15, quận
10, Thành phố Hồ Chí Minh bị các dân quân phường đánh gây thương tích nặng. Cháu Đỗ
Ngọc Bảo Trâm, 18 tháng tuổi, ở Thành phố Hồ Chí Minh, bị cô giáo dùng băng dính bịt
miệng, ngạt thở và tử vong. Các em nhỏ ở cơ sở trông giữ trẻ tổ 6, khu phố 3, phường
Quyết Thắng, thành phố Biên Hòa, Đồng Nai bị người trông giữ Quảng Thị Kim Hoa
đánh đập tàn nhẫn vào giờ ăn... Theo ông Nguyễn Văn Minh, Phó ban Văn hóa Xã hội,
Hội đồng nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh cho biết: “Hiện nay, trẻ bị bạo hành không
chỉ trong gia đình mà còn cả trong nhà trường, điển hình là những vụ cô giáo, bảo mẫu
đánh học sinh đến thương tật, rối loạn tâm thần được phát hiện vừa qua. Đây là điều rất
đáng lo ngại vì gia đình và nhà trường là hai môi trường chính cho sự phát triển của trẻ”.
Đối với nhiều phụ huynh và thầy cô, bạo hành trẻ là hành vi bình thường để dạy trẻ tuân
theo kỷ luật. Tuy nhiên, nhiều trẻ em bị bạo hành từ nhỏ thường có những biểu hiện như:
hèn nhát, dễ đầu hàng trước khó khăn, dễ phục tùng người khác vô điều kiện; còn đứa trẻ
6


chai lì trước nỗi đau da thịt của mình cũng sẽ không đồng cảm với nỗi đau của người
khác.
4. Hậu quả của bạo hành trẻ em

Bạo hành trước hết ảnh hưởng trực tiếp đến sức khỏe thể chất của trẻ hoặc nguy hại

hơn, khiến trẻ có thể bị nguy hiểm đến tính mạng. Trẻ có thể trở nên còi cọc, chậm lớn,
đau bụng, rối loạn tiêu hóa, nước da tái, môi nhợt nhạt, ánh mắt đờ đẫn bạc nhược hoặc
hung dữ… Trải qua những trận bạo hành, các em nhỏ phải đối mặt với nhiều tổn như gãy
xương sườn, tổn thương thần kinh vĩnh viễn, suy giảm sự phát triển não bộ… Trong tương
lai, những trẻ em ấy lớn lên và mang theo những di chứng suốt đời. Theo một nghiên cứu
năm 2007, người lớn có tiền sử bị bạo hành hay lạm dụng khi còn nhỏ dễ mắc các chứng
dị ứng, viêm khớp, hen suyễn, cao huyết áp…
Bạo hành cũng ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe tâm thần của trẻ, đặc biệt ảnh
hưởng nghiêm trọng đến việc hình thành và phát triển nhân cách của trẻ.
Trẻ em thường hay quan sát và bắt chước người khác. Trẻ học lối cư xử bằng cách
nhìn mọi người xung quanh, xem những nhân vật trên truyền hình, trong phim ảnh. Trên
hết, trẻ học cách đối xử với người chung quanh bằng cách bắt chước hành vi của cha mẹ
chúng. Hãy suy nghĩ cách thức chúng ta phản ứng trong một tình huống khó khăn như thế
nào. Chúng ta sẽ đối xử với người phối ngẫu làm sao? Chúng ta sẽ xử sự với bạn bè, hàng
xóm, và các thành viên trong gia đình theo cách nào? Đó là những lúc chúng ta đang dạy
cho con cái của chúng ta. Khi thấy cha mẹ cùng với những người khác giải quyết mọi vấn
đề một cách ôn hòa thì trẻ sẽ học cách đối phó với người khác một cách tích cực hơn.
Ngược lại khi trẻ nhìn thấy cha mẹ giải quyết bằng bạo lực thì chúng cũng sẽ học cách
hành động giống như vậy.
Tất cả những hành động như đánh đập, vùi dập, khủng bố, làm nhục đều khiến đứa
trẻ thiếu tự tin, rụt rẻ, luôn trong trạng thái lo lắng. Bị bạo hành, trẻ dần dần hình thành
một nhân cách nhút nhát, tự ti, thiếu sự khẳng định mình khi mà trong cuộc sống có biết
bao điều cần khẳng định bản thân mỗi người. Thử thách trong cuộc sống là rất nhiều.
Riêng học tập cũng đã là một chuỗi thử thách nặng nề. Nếu suốt ngày bị đánh đập, chửi
bới, nhiếc móc, chắc chắn trẻ sẽ bị ảnh hưởng rất lớn tinh thần. Một đứa trẻ không được
yêu thương, làm sao biết yêu thương? Một đứa trẻ chịu sự giáo dục bằng roi vọt dễ có
hành vi độc ác khi trưởng thành. Biểu hiện lúc nhỏ của trẻ có thể đơn giản là hung bạo,
hay cáu gắt, khó tính, nhưng khi lớn lên, trẻ có thể trở thành một con người cục cằn, lỗ
mãng và độc ác. Sống trong môi trường không lành mạnh, bị bạo hành hoặc chứng kiến sự
bạo hành, trẻ sẽ có quan niệm sống lệch lạc, không biết tôn trọng người khác và cũng

không biết tôn trọng chính bản thân mình.
Một tác hại cũng không thể không nhắc tới, đó là việc bạo hành, làm nhục có thể
khiến trẻ trở nên mất lòng tự trọng. Khi liên tục bị đánh đập, hành hạ hoặc bị làm nhục
7


dưới mọi hình thức, trẻ trở nên mất lòng tự trọng, lì lợm, ngang bướng, và không còn coi
chuyện vi phạm lỗi là quan trọng. Trẻ sẵn sàng không tôn trọng người khác nơi công cộng,
có những hành vi mà người có lòng tự trọng không bao giờ làm. Trẻ cũng trở nên vô cảm,
không biết lên án những hành vi phi đạo đức của người khác.
IIINGUYÊN NHÂN
1. Văn hóa “thương cho roi cho vọt”

Văn hóa “thương cho roi cho vọt” của người Việt Nam mình làm cho người ta coi
chuyện đánh con nít là bình thường. Nhiều trường hợp người dân không lấy giáo dục tâm
lý để dạy con mà lại giáo dục bằng đòn roi Cha mẹ, thầy cô viện cớ mình làm vậy là
thương con, thương học sinh mà ra sức đánh đập khi con trẻ làm điều không vừa ý.
2. Thiếu hiểu biết

Hầu hết các vụ bạo hành trẻ em đều ở những kẻ ít học, kém hiểu biết pháp luật, hoặc
có cuộc sống nhiều thua thiệt và bất an hoặc họ đã từng bị bạo hành lúc nhỏ nên họ lại
theo lối mòn ấy mà dạy con.Rõ ràng, trẻ em dễ trở thành nơi trút giận của những cáu gắt,
những bực bội, những não nề của người lớn. Hay nói cách khác, trẻ em giống như nạn
nhân của bạo lực xã hội, vì trẻ em không có khả năng tự vệ, không có khả năng chống trả,
và cũng không có khả năng kêu cứu.
3. Sự yếu kém trong công tác quản lí

Mặt khác nhà nước ta đã ban hành nhiều bộ luật để bảo vệ quyền trẻ em nhưng công
tác tuyên truyền, giáo dục về các quyền của trẻ em, về các quy định của pháp luật về bảo
vệ quyền trẻ em chưa thật sự hiệu quả. Sự thờ ơ, vô cảm hoặc tâm lý nể nang, sợ bị trả thù,

đã khiến những người xung quanh không can thiệp hoặc tố giác.
Công tác kiểm tra, giám sát việc thực thi các quy định pháp luật về bảo vệ các quyền
của trẻ em nhiều nơi còn chưa tốt. Chính quyền và các đoàn thể ở địa phương nhiều nơi
còn thiếu quan tâm, không thực hiện đầy đủ trách nhiệm của mình. Thậm chí, nhiều vụ
bạo hành xảy ra trong một thời gian dài, lại ở gần UBND phường nhưng lãnh đạo phường
không biết, dân ở gần đó biết cũng không lên tiếng. Đội ngũ cán bộ, đặc biệt là ở cấp cơ sở
chưa đáp ứng được yêu cầu công tác,có một số trường hợp công an khu vực thiếu trách
nhiệm, thậm chí thông đồng với kẻ xấu.
Pháp luật chưa phân định một cách rõ ràng trách nhiệm, quyền hạn của các cơ quan,
đoàn thể có liên quan nên bạo hành xảy ra mà không ai chiu trách nhiệm. Hơn nữa nhiều
gia đình do hoàn cảnh khó khăn hoặc quá mải mê với cuộc sống mưu sinh mà sao lãng,
không quan tâm đúng mức đến việc chăm sóc, nuôi dạy con. Do đó, các quy định của pháp
luật về bảo vệ quyền trẻ em đã không được thực hiện đầy đủ và hiệu quả trong thực tế.
4. Điểu liện kinh tế

8


Gia đình nghèo, kinh tế khó khăn cũng là nguy cơ dẫn tới bạo lực gia đình vì kinh tế
khó khăn sẽ gây ra nhiều áp lực, căng thẳng, bế tắc dẫn đến mâu thuẫn trong gia đình, hậu
quả trẻ em phải hứng chịu tình cảnh bị bạo lực hay ép các em tham gia lao động ở độ tuổi
quá nhỏ.
5. Bất bình đẳng giới

Bất bình đẳng giới cũng là nguyên nhân sâu xa dẫn đến sự loại bỏ thai nhi khi biết là
gái, vứt bỏ trẻ sơ sinh là gái và bạo lực với trẻ em gái.
6. Hệ thống pháp luật chưa đủ mạnh

Pháp luật chưa đủ mạnh, chưa đủ răn đe những người có hành vi bạo lực, như
Điều 110 Luật Hình sự có quy định ″Người nào đối xử tàn ác với đối tượng là trẻ em lệ

thuộc mình thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ từ 1 năm đến 3 năm″. Mức án như
vậy là quá nhẹ.
Pháp luật về bảo vệ trẻ em còn nhiều khoảng trống, chưa có quy định cụ thể về
bảo vệ trẻ em là nạn nhân, nhân chứng; chưa có quy định đặc biệt trong trường hợp nhận
tố giác từ trẻ em.
Đã có Luật Phòng, chống bạo lực gia đình nhưng thực hiện chưa nghiêm túc.
Tiếng nói và cách xử lý của chính quyền với các vụ cha, mẹ bạo hành với con cái còn yếu.
Cùng với thái độ thờ ơ, vô cảm của cộng đồng đã dẫn tới nhiều trẻ em bị bạo lực nhiều
lần, gây hậu quả khá nghiêm trọng mà vẫn không bị xử lý trong khi Nghị định
114/2006/NĐ - CP đã quy định mức phạt rất cụ thể.
IV.GIẢI PHÁP
1. Nâng cao nhận thức của xã hội:

Tăng cường trách nhiệm và năng lực của gia đình, nhà trường, cộng đồng trong việc
chủ dộng phòng ngừa có hiệu quả với các hành vi xâm phạm, bạo lực đối với trẻ em. Thực
hiện các hoạt động truyền thông giáo dục, phổ biến kiến thức, pháp luật, kĩ năng bảo vệ,
chăm sóc và giáo dục trẻ em cho cha mẹ, người chăm sóc trẻ, giáo viên, cộng đồng và bản
thân trẻ em.
2. Nâng cao ý thức cho trẻ

Tăng cường kỹ năng cho trẻ em cuộc sống - như tư duy phê phán và khả năng tự ra
quyết định, xây dựng lòng tự trọng và ý thức cá nhân, kỹ năng giao tiếp hiệu quả, hợp tác
và giải quyết vấn đềđể giúp tự bảo vệ khỏi bạo lực trong suốt cuộc đời của các em.
3. Tiếp tục hoành thiện hệ thống pháp luật về bảo vệ trẻ em

Sửa đổi, bổ sung Luật bảo vệ, chăm sóc và giáo dục trẻ em, trong đó xác định rõ
quyền hạn, trách nhiệm và vai trò của các cơ quan nhà nước, các tổ chức xã hội, nhà
trường, gia đình và các cá nhân trong việc bảo vệ chăm sóc trẻ em, đáp ứng các nhu cầu
chăm sóc và bảo vệ an toàn cho mọi trẻ em; bổ sung một chương riêng về bảo vệ trẻ em
9



nhằm tăng khả năng phòng ngừa, ngăn chặn các nguy cơ xâm hại, bạo lực trẻ em; bổ sung
những quy định, chế tài cụ thể về các hành vi xâm hại, bạo lực đối với trẻ em; quy định rõ
các thủ tục và quy trình phòng ngừa, trợ giúp và giải quyết các trường hợp trẻ em bị xâm
hại, bạo lực, trách nhiệm của các cơ quan nhà nước, các tổ chức xã hội, nhà trường, gia
đình và các cá nhân phòng ngừa các hành vi xâm hại, bạo lực đối với trẻ em.
4. Tăng cường sự kết hợp chặt chẽ giữa nhà trường, gia đình, xã hội trong việc quản lí,

giáo dục trẻ em
Cần phải thực hiện tốt công tác tư vấn, tham vấn học đường và phát huy vai trò của
công tác Đoàn, Đội. Môi trường gia đình có tác động tích cực đến việc hình thành nhân
cách, do đó cha mẹ phải là tấm gương tốt để con cái noi theo. Chính quyền địa phương
phải quan tâm, chăm lo cho trẻ em. Cộng đồng không vô cảm trước những nguy cơ trẻ em
bị xâm hại, bạo lực.
5. Xây dựng môi trường sống an toàn thân thiện cho mọi trẻ em

Nhằm phòng ngừa có hiệu quả các hành vi xâm hại bạo lực đối với trẻ em; ngăn
ngừa trẻ em vi phạm pháp luật, trên cơ sở thực hiện có hiệu quả việc xây dựng xã phường
phù hợp với trẻ em theo Quyết định số 37/2010/QĐ-TTg ngày 22/4/2010 của Thủ tướng
Chính phủ ban hành Quy định tiêu chuẩn xã, phường phù hợp với trẻ em. Đẩy mạnh thực
hiện Cuộc vận động “Xây dựng trường học thân thiện, học sinh tích cực” do Bộ Giáo dục
và Đào tạo phát động.
Tiếp tục củng cố và kiện toàn tổ chức bộ máy quản lý nhà nước về bảo vệ, chăm sóc
trẻ em từ trung ương đến cơ sở; xây dựng cơ chế phối hợp liên ngành trong đó xác định rõ
trách nhiệm của các ngành, các tổ chức trong việc thực hiện công tác bảo vệ, chăm sóc trẻ
em. Phát triển đội ngũ cán bộ xã hội, cộng tác viên, tình nguyện viên đến tận thôn, bản,
khu, ấp…
6. Tăng cường năng lực và nâng cao chất lượng hệ thống dịch vụ bảo vệ trẻ em


Thúc đẩy và cung cấp dịch vụ cho trẻ em và gia đình của cá em để xác định, giúp đỡ,
hỗ trợ và chăm sóc, cũng như cơ chế để báo cáo về những trường hợp bạo hành trẻ em.
Dịch vụ giúp đỡ trẻ em đối phó với hoàn cảnh, và phá vỡ vòng xoáy của sự lạm dụng và
giảm những tác hại sâu xa hơn.

10


PHẦN KẾT LUẬN
Tất cả các em trai và em gái đều có thể có cuộc sống hạnh phúc, lành mạnh và thành
đạt. Phải chứng kiến hoặc chịu đựng bạo lực về thể xác, tình dục và tình cảm có thể làm
tổn hại khả năng đó và ảnh hưởng tới sức khỏe, hạnh phúc và tương lai của trẻ em. Khi
xảy ra bạo hành trẻ em, những vết thương thể xác có thể biến mất song những vết sẹo tinh
thần sẽ in hằn mãi mãi vào tâm hồn trẻ, điều này sẽ làm tổn hại khả năng học tập và hòa
nhập xã hội, làm suy yếu sự phát triển của trẻ để trở thành những người có ích và những
bậc cha mẹ gương mẫu trong tương lai..
Vì vậy chúng ta cần nỗ lực ngăn chặn bạo lực trẻ em. Đã đến lúc lên tiếng. Cho trẻ
em thấy rằng bạn quan tâm đến các em, im lặng là một điều không thể chấp nhận được.
Nếu bạn nhìn thấy bạo lực mà không hành động gì có nghĩa là bạn đang nói với trẻ em
rằng những gì đang diễn ra với em là không sao. Việt Nam ta là nước đầu tiên ở Châu Á
đã ký kết công ước về đảm bảo quyền trẻ em. Chúng ta hãy nỗ lực thực hiện bằng được
cam kết ấy, hãy cùng chung tay tạo ra một môi trường sống tốt đẹp cho sự phát triển, lớn
lên của các em.

11


DANH MỤC TÀI LIỆU THAM KHẢO

1. Chủ biên: Nguyễn Thị Oanh,An sinh xã hội và các vấn đề xã hội 1997.

2. Chủ biên: Mai Quỳnh Nam, Trẻ em gia đình xã hội, Chính trị Quốc gia, Hà Nội, 2004.
3. Vụ Pháp luật Hình sự Hành chính; Unicef, Quyền trẻ em: Trong pháp luật Việt Nam, Tư

pháp, Hà Nội, 2005.
4. />5. />
12



×