Tải bản đầy đủ (.doc) (4 trang)

thơ tự sáng tác

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (85.85 KB, 4 trang )

Người thanh niên năm nào
Bây giờ trở thành ông cụ
Là ta, một đời lao đao
Với khúc hồ cầm phiêu bạt.
Huế xưa làm chứng tình si
Nhòp bước lạc cơn mộng ảo
Mây trắng đùn nơi quê xưa
Ngỗn nagng một đời xa xứ.
Bây giờ rừng chiều nhà vắng
Ta ngồi tính lại tháng năm
Mới hay một đời mất trắng
Chẵng có chi mang theo mộ phần.
Ta nghe
Nặng tróu trong tim
Đêm,
Thao thức nhớ,
Những ngày ấu thơ
Bây giờ,
Tuổi đã về già.
Vẫn còn
Mê đắm,
Câu thơ yêu người
Em ơi,
Đêm quả thật dài
Thức rồi
Mới biết
Dặm đời
Quạnh hiu.
Tíu xưa
Xưa công tằng Tôn nữ đi
Đường lá me bây đầy tóc


Xưa, lối về đạp xe qua cầu tràng tiền
Nó lá nghiêng che nửa vầng trăng.
Nay ngồi nhớ Công tằng Tôn Nữ
Đường lá me bây mù xa,
Giọt cà phê, gioạt đắng màu hổ phách
Đâu rồi, áo tím Công tằng Tôn nữ xưa
Tháng 7 mưa ngâu 2007
Chân dung em
(1964 – 1999)
Bức chân dung có nụ cười thánh thiện,
Lão đứng nhìn cô gái đạp trong khung
Man mán nhớ trong sương mù quá khứ
Một giọng cười không thấy vẽ trong tranh
Lão đứng đợi mãi một điều không thể
Cô gái cười ......xa vắng gọi tên ông.
Ông và Cháu
1
Sáu mươi ba năm trước
Ông giống cháu bây giờ
Đỏ hỏn và ọ ẹ
Bú no ngủõ vô tư
2
Sáu mươi ba năm sau
Cháu giống ông bây giờ
Trăn trở về thân phận
Đến từ đâu về đâu ?
3
Sáu mươi ba sau nữa
Ông trốn sâu vào đất
Đào tìm trong huyệt lạnh

Chẵng còn gì trống không
Mồng 6 tết Ất Dậu
Ngày đầu tiên thăm cu Bon
Dư Hương tình đầu
Em đi qua đời tôi
Để lại mùi quyến rủ
Năm mươi năm còn nhớ
Vẫn quanh quẫn bên đời
Em đi qua đời tôi
Để lại dư vò ngọt
Đọng mãi hoài trên môi
Hết còn phân biệt được
Em đi qua đời tôi
Ngày thanh xuân quá ngắn
Tôi vật lộn quá khứ
Chẳng thể nào quên được
Em đi qua đời tôi
Để lại chi nhiều thứ
Cố quên nhưng không được
Mối tình đầu phôi pha
Em đi qua đời tôi
Để lại mùi quyến rũ
Năm mươi năm vẫn nhớ
Vẫn quanh quất trong đời
Em đi qua đời tôi
Để lại mùi quyến rũ
Kiếp sau đầu thai lại
Vẫn nhớ mùi hương thôi
Đưa Võng
Đưa võng dưới gốc mai già

Lắng nghe thời khắc chầm chậm đi
Mùa xuân mùa xuân trôi nhè nhẹ
Loáng thoáng điểm vàng những búp hoa
Nụ biết đeo cành xum xuê
Mùa xuân, mùa xuân về em ơi
Nắng xuân chừng đủ ấm
Chen chúc mai vàng nụ lao xao
Mùa xuân, mùa xuân đang trở lại
Ta, một đời mộng du
Lang thang trời huyễn mộng
Trôi theo mùa xuân đi,
Mùa xuân, mùa xuân bao nhiêu tuổi
Mãi rộn ràng sắc hoa
Ta đón bao nhiêu xuân nhỉ ?
Sao không thấy xuân già
Câu thơ viết giữa mây trời lộng gió
Lòng cứ mơ hồ một phương nao
Mày chuyển giùm tao về cố xứ
Hồn xuân canh cánh tận quê xa .
30 tết Ất Dậu
Lời tự tình của mùa xuân
Trời ở đây không có mùa đông
Chút rét cuối năm đưa lại tận quê nhà
Bao xuân ngồi với mai vàng nở
Chén rượu mùa xuân ta với ta.
Năm ở đây chỉ có hai mùa
Chút mưa bụi đầu năm làm chi có
Thôi mừng xuân với những gì hiện có
Đón xuân này ăntết xuân xưa.
Xuân tha hương làm sao mà trọn vẹn

Thiếu một chút gì của tuổi thơ ngây
Có lẽ mùa xuân của người lang bạc
Lòng vẫn luôn hoài niệm sắc xuân xưa
Năm ở đây chỉ có hai mùa
Chút mưa bụi đầu năm làm chi có
Xuân đã đến mừng xuân trời đất
Còn xuân ta, ở về phía quê nhà
Lời tự tình với xuân
Thời khắc đang giao mùa
Lòng nhen chút bân khuân
Nổi lòng người xa xứ
Xuân 2002
Điều còn lại
Đường mưa trơn lạng quạng bánh xe lăng
Anh thả dốc từ từ sợ té
Những vòng quay bám đầy đất đỏ
Chỉ một nhếch ga là lao xuống vực liền.
Đã như thế, bao nhiêu năm như thế
Anh đi về với vườn tượt với em
Con dốc hình thành mối tình lang bạc
Ngay từ đầu ta biết luân chuyên
Con dốc lượn lờ trên cao đổ xuống
Những khúc cua trơn trợt rợn người
Tay anh bây giờ không còn khoẻ nữa
Rất khó lòng điều khiển bánh xe lăn.
Đêm một mình bơ vơ trên gác thương
Nhìn trăng đêm tràn ngập cả vườn
Anh chỉ còn một nơi nương tựa
Là em thôi, hơi em ấm vô cùng.

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×