Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Đây là 1 câu chuyện rất hay và mỗi người đều có những suy nghĩ riêng của mình

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (86.71 KB, 3 trang )

Đây là 1 câu chuyện rất hay và mỗi người đều có những suy nghĩ riêng của mình,
Peace dịch lại từ 1 cuốn sách về y khoa của thế giới của nhà xuất bản Elsevier kể
lại rằng:
Louis Pasteur là người đã khám phá ra vi trùng là nguyên nhân của bệnh tật.
Nhưng khi ông công bố khám phá của mình ra trước toàn thể hội đồng Y khoa tại
Pháp, ông đã bị phản đối kịch liệt thuyết vi trùng và lập luận của ông. Hội Đồng Y
Khoa Pháp Quốc đã thành công khi đày Louis Pasteur ra khỏi Paris, không cho tiếp
tục nghiên cứu nữa, nhưng nhà bác học Louis Pasteur không đi xa thành phố Paris.
Ông trốn vào 1 khu vườn gần thành phố và lập lên một phòng thí nghiệm nhỏ để
tiếp tục công trình nghiên cứu của mình.
Lúc bấy giờ bác sỹ Émile Roux là một người đồng nghiệp rất thân thiết với Louis
Pasteur. Ông đã có một đứa cháu gái bị chết vì bệnh bạch hầu (Diphtheria). Bác sỹ
Roux mới thề rằng, phải tìm cho bằng được nguyên nhân cái chết của đứa cháu gái
mình và ông chỉ đi ra cho đến khi nào ông chứng minh được vi trùng đã gây ra
bệnh và giết chết đứa cháu gái của ông. Ông chôn chân trong đó nhiều ngày, cùng
nghiên cứu về vi trùng bạch hầu với Louis Pasteur.
Hai nhà bác học nghiên cứu trong căn phòng thí nghiệm đơn sơ ở một khu rừng
gần sát thành phố Paris. Louis Pasteur đem vào đó 20 con ngựa đẹp, mạnh mẽ, và
có sức khỏe bình thường như bao con ngựa khác. Bây giờ các khoa học gia, các
bác sỹ điều dưỡng của Hội Đồng Y Khoa Pháp Quốc muốn coi công trình nghiên
cứu của Louis Pasteur và họ họp lại tại nơi đó, để họ coi cuộc thí nghiệm của Louis
có đi tới đâu không.
Louis Pasteur đứng trước mặt nhiều người của Hội Đồng Y Khoa Pháp Quốc và
mở một cái thùng rất lớn, lấy ra một cái thùng sắt bên trong đó chứa rất nhiều vi
trùng bạch hầu mà Louis Pasteur đã cấy ở trong đó. Và số lượng vi trùng mà Louis
Pasteur đã cấy ở trong đó có đủ để giết chết tất cả dân Pháp lúc bấy giờ.
Nhà bác học Louis Pasteur và các phụ tá viên của ông lấy số lượng vi khuẩn đó trét
vào mắt, mũi, lưỡi, và cổ họng của 20 con ngựa mạnh khỏe mà họ đã đem đến để
làm thí nghiệm lúc bấy giờ. Chỉ sau ít phút, tất cả các con ngựa bắt đầu nóng lạnh
bất thường, một số con lên cơn co giật và thoáng một lát tất cả các con ngựa đều
ngã ra chết hết.


Nhưng chỉ còn lại có 1 con ngựa duy nhất đã ngã ra đó nhưng mà nó chưa chết. Nó
nằm đó bên cạnh các con ngựa đã chết và thân nhiệt nó tăng lên rất cao, tất cả mọi
người đều lắc đầu mà nói rằng con ngựa đó không sớm thì muộn cũng ngã ra chết


mà thôi. Nhưng có 1 điều lạ đã xảy ra, con ngựa đó cứ nằm đó ngấp ngoải mấy
ngày mà vẫn chưa chết. Louis Pasteur, Roux, và các đồng nghiệp khác mệt mỏi
quá, họ nói với những người khác thức canh để mà theo dõi nhiệt độ cơ thể của con
ngựa hấp hối đó, và chỉ cần một chút thay đổi nhỏ, hãy đánh thức chúng tôi dậy.
Khoảng 2h sáng, nhiệt độ của con ngựa đó hạ xuống nửa độ, các người phụ tá mới
đánh thức Louis Pasteur và bác sĩ Roux dậy để theo dõi con ngựa đang dần dần hạ
nhiệt độ xuống. Cứ dần dần như vậy, đến buổi trưa thì con ngựa hạ tiếp 2 độ nữa,
cho đến tối thì nhiệt độ cơ thể con ngựa trở lại bình thường như bao con ngựa
khác. Con ngựa hồi phục trở lại, đứng dậy ăn uống như bình thường.
Lúc bấy giờ Louis Pasteur cầm một cái búa tạ (Sledgehammer) và đánh vào đầu
của con ngựa đó thật mạnh, giữa trán con ngựa. Ngay lập tức con ngựa khỏe mạnh
đó gục xuống. Louis Pasteur nói tất cả phụ tá của mình: “Mau lấy toàn bộ máu của
con ngựa đó!, rút ra tất cả số máu của con ngựa đó! Và đi theo tôi!”.
Louis Pasteur chạy vào trong thành phố Paris, vượt qua tất cả sự an ninh lúc bấy
giờ (Louis Pasteur bị cấm vào trong thành phố bởi Hội đồng y Khoa Pháp Quốc).
Ông chạy thẳng vào trong bệnh viện thành phố, tông cửa qua mặt nhân viên gác
cổng, bảo vệ và các nhân viên quản lý bệnh viện… ông chạy vào trong khu nhi
đồng. Lúc bấy giờ tại khu nhi đồng có 300 đứa bé đang nằm chờ chết vì bệnh bạch
hầu vì không có thuốc chữa.
Nhà bác học Louis Pasteur và các đồng nghiệp lấy máu của con ngựa và chích vào
tất cả 300 đứa bé. Kết quả là 297 đứa bé được cứu sống, khỏe mạnh và phục hồi
trở lại. Tuy nhiên có 3 đứa bé đã chết vì đã mắc bệnh quá nặng không thể vượt qua
được.
297 đứa bé đã được cứu từ máu của 1 con ngựa đã chiến thắng được bệnh bạch
hầu.

Qua câu chuyện này chúng ta rút ra được 3 bài học:
1, Chắc chắn việc tốt mình làm sẽ có người chống đối, phản kháng, thậm chí là thù
ghét và cấm đoán mình. Nhưng mình đã biết rằng nó là việc đúng thì hãy cứ làm,
cứ tiếp tục bước tới. Chắc chắn sẽ không vô ích.
2, 1 con ngựa chết đi và cứu sống được 297 đứa bé vì nó đã chiến thắng cái chết.
Có thể không ai biết đến mình, mình cứ nghĩ rằng chỉ như bao người khác mà thôi.
Chỉ là người vô dụng, nhưng biết đâu khi mình lại là người cứu sống được bao
nhiêu người khác? Biết đâu đời sống của mình giúp ích được biết bao nhiêu người
từ những việc nhỏ nhặt nhất???


3, Những người chống đối lẽ phải, vùi đập đi sự thật, hay đôi khi lên án những
người cá nhân đóng góp cho điều tốt. Không sớm thì muộn cũng gặp chính hậu quả
mà mình đã tự chọn trước cho mình.

gọi là Ford Motor), được Tạp chí Forbes xếp hạng là một trong số 20 doanh nhân có
ảnh hưởng nhất thời đại nhờ quan điểm của ông về ô tô, về cách thức áp dụng dây
chuyền sản xuất ô tô và cách quản lý điều hành hãng sản xuất ô tô. Henry Ford là
người làm nên ngành công nghiệp xe hơi, khiến xe hơi trở nên phổ biến và là một
phương tiện dành cho quảng đại quần chúng.
Henry Ford sinh ngày 30/07/1863 trong một gia đình làm nghề nông, cha mẹ ông có một
trang trại ở hạt Springwells, thành phố Dearborn, bang Michigan, Mỹ. Ngay từ khi còn nhỏ,
ông đã có niềm đam mê với máy móc, ở tuổi 15, ông đã nổi tiếng trong việc chữa đồng hồ
cho hàng xóm và bạn bè. Dù cha mẹ ông để lại cho ông một trang trại thịnh vượng nhưng
ông không yêu thích nghề nông. Đến độ tuổi đi làm, ông rời trang trại và làm việc cho công
ty James F. Flower & Bros., tiếp đến là công ty Detroit Dry Dock Company. Một thời gian
sau đó, ông quay về trang trại và trở thành thợ lão luyện trong việc điều khiển máy hơi
nước loại nhỏ Westinghouse, do đó ông được Công ty Westinghouse thuê để bảo dưỡng
các loại máy móc của họ.




×