Tải bản đầy đủ (.docx) (16 trang)

tiểu luận vấn đề an toàn thực phẩm

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (881.31 KB, 16 trang )

BỘ CÔNG THƯƠNG
TRƯỜNG ĐẠI HỌC CÔNG NGHIỆP THỰC PHẨM

KHOA LÝ LUẬN CHÍNH TRỊ

BÀI TIỂU LUẬN
CHỦ ĐỀ:
VỆ SINH AN TOÀN THỰC PHẨM

Giáo viên hướng dẫn:
Tên sinh viên:
Mã số sinh viên:
Lớp:


TP.HCM ngày 8 tháng 11 năm 2016

MỤC LỤC

MỞ ĐẦU
Thực phẩm là nguồn cung cấp năng lượng, các chất dinh dưỡng cần thiết để con
người sống và phát triển. Thế nhưng thực phẩm cũng là nguồn truyền bệnh nguy
hiểm, nếu như không bảo đảm được vệ sinh và an toàn.Vệ sinh an toàn thực
phẩm (VSATTP) đang là vấn đề bức xúc của mọi người, bởi lẽ VSATTP tác
động trực tiếp đến sức khỏe cũng như chất lượng cuộc sống con người và do đó
ảnh hưởng đến chất lượng phát triển của xã hội và nòi giống. Công tác quản lý
chất lượng VSATTP vừa là yêu cầu cấp bách, vừa có tính chiến lược lâu dài,
đồng thời đây cũng là mảng công tác rất rộng lớn và phức tạp, đan xen với nhau
bởi rất nhiều hoạt động.An toàn thực phẩm không chỉ ảnh hưởng trực tiếp,
thường xuyên đến sức khỏe mà còn liên quan chặt chẽ đến năng suất, hiệu quả
phát triển kinh tế, thương mại, du lịch và an sinh xã hội. Rõ ràng vấn đề an toàn


thực phẩm (ATTP) ngày càng nhìn nhận có tầm quan trong hơn. Thực phẩm an
2


toàn đóng góp to lớn đối với việc cải thiện sức khỏe con người và chất lượng
cuộc sống cũng như về lâu dài đối với phát triển giống nòi.Thực tế năm qua việc
cấp giấy chứng nhận cơ sở đủ điều kiện VSATTP mới chỉ đạt 29,8% so với số cơ
sở sản xuất, kinh doanh thực phẩm toàn tỉnh. Như vậy việc kiểm tra, kiểm soát
đảm bảo ATVSTP đang còn chỗ hở và đây cũng là cảnh báo để người tiêu dùng
chủ động lựa chọn các sản phẩm thực phẩm lưu hành trên thị trường.Vì vậy,
người dân dù ăn từ nhà hàng sang trọng nhất cho đến quán cóc vỉa hè, từ trong
bếp ăn mỗi gia đình cho đến các căngtin trường học, bệnh viện, công sở... vẫn
không thể yên tâm và không tìm được câu trả lời: thực phẩm sạch ở đâu? Dưới
đây sẽ điểm lại một số sự kiện gây xôn xao dư luận trong thời gian gần đây về
thực trạng về vệ sinh an toàn thực phẩm hiện nay theo từng chương.

3


CHƯƠNG 1 VỆ

SINH AN TOÀN THỰC PHẨM – NHỮNG CON
SỐ ĐÁNG KINH NGẠC

Cho dù Bộ Y tế đã ban hành Quyết định số 41/2005/QĐ-BYT nhưng đã qua ba
năm, dường như tình trạng yếu kém về vệ sinh an toàn thực phẩm vẫn không
được cải thiện. Thực trạng đó được minh chứng bởi liên tiếp các vụ ngộ độc tập
thể, còn số các ca cá nhân bị ngộ độc thực phẩm thì khó đếm xuể. Theo số liệu
thống kê của bộ Y tế, năm 2007, cả nước xảy ra 248 vụ ngộ độc thực phẩm
(NĐTP) với 7329 người mắc, trong đó 55 người tử vong, so với năm 2006, tuy

số lượng tử vong giảm 3% nhưng tổng số người mắc lại tăng 2.7%.
Từ đầu năm đến hết tháng 9-2008, cả nước xảy ra 150 vụ ngộ độc thực phẩm với
6.724 người mắc, trong đó tử vong 49 người. Riêng trong tháng 10/2008, có ít
nhất 12 vụ ngộ độc thực phẩm trên cả nước với khoảng 300 người mắc, trong đó
đáng lưu ý nhất là tình trạng ngộ độc rượu tại TP.HCM (bảy vụ với 12/30 bệnh
nhân tử vong). Những quán ăn vệ sinh góp phần giảm thiểu tình trạng ngộ độc
hiện nay Hiện có 40 tỉnh, thành phố trong nước xảy ra các vụ ngộ độc thực phẩm
thường xuyên. Số ca ngộ độc thực phẩm phải nhập viện tập trung cao nhất ở
miền Đông Nam bộ (chiếm 51,91%). Nguyên nhân là do khu vực này đang phát
triển nhiều khu công nghiệp và chế xuất nhưng vệ sinh an toàn thực phẩm
(VSATTP) ở các bếp ăn tập thể chưa được đảm bảo. Thế nhưng số ca tử vong do
ngộ độc lại tập trung nhiều ở các vùng núi phía Bắc (55,81%) và nguyên nhân
thường do người dân vô tình sử dụng nấm độc, bánh ngô chứa độc tố nấm mốc
và rượu không đảm bảo vệ sinh an toàn. Tuy nhiên, theo thống kê của Tổ chức Y
tế thế giới (WHO), mỗi năm nước ta có tới hơn tám triệu người bị ngộ độc và
tiêu chảy do ăn uống. Đáng nói là do tập quán ăn uống mất vệ sinh nên tỷ lệ
nhiễm giun sán ở Việt Nam chiếm khoảng 80% dân số.
Làm thịt gia cầm ngay trên miệng cống Tại hội nghị toàn quốc về VSATTP lần II
năm 2008 (ngày 9-4-2008), các số liệu thống kê đã khiến không ít người phải
nghi ngờ về khả năng quán xuyến của các nhà quản lý trong việc kiểm tra
VSATTP. Ban Chỉ đạo quốc gia về VSATTP có hơn mười bộ, ngành tham gia,

4


nhưng cho đến nay vẫn chưa có một cơ quan chuyên trách về thanh kiểm tra
VSATTP.
Năm 2007, một xã trung bình chỉ có 0,73 lượt đoàn đi thanh kiểm traVSATTP.
Hiện nay, lực lượng và số lần thanh tra y tế quá mỏng khiến những người kinh
doanh ăn uống dễ dàng tìm cách đối phó với sự kiểm tra. Đơn cử như tại một

thành phố lớn như TP.HCM, trong khi tổng cơ sở sảnxuất kinh doanh chế biến
thực phẩm ở các tuyến phường xã có gần 25.000 điểm, ở quận, huyện là hơn
10.140 cơ sở thì cấp thành phố quản lý chỉ có gần 1.500 cơ sở.Toàn ngành y tế
thành phố chỉ có 36 nhân viên chuyên trách và năm kiêm nhiệm về việc thanh tra
VSATTP, tuyến quận huyện là 50 cán bộ chuyên trách và 36 cán bộ kiêm nhiệm,
còn tuyến phường xã có 317 nhân viên vệsinh an toàn thực phẩm cũng hoạt động
kiêm nhiệm nhiều chức năng. Nghĩa là bình quân mỗi cán bộ quản lý khoảng
450 cơ sở, chưa kể các vụ dịch theo mùa như cúm gia cầm, dịch heo tai xanh,
dịch tiêu chảy cấp… Với khối lượng công việc quá tải như thế, việc kiểm tra
thiếu sâu sát và hiệu quả cũng là lẽ đương nhiên.Theo Phó thủ tướng thường trực
Nguyễn Sinh Hùng, một trong những nguyên nhân khiến tình trạng mất VSATTP
xảy ra nhiều trong thời gian qua là do việc xử lý các vụ việc vi phạm còn nhẹ,
chưa kiên quyết và quá qua loa, khiến nhiều người kinh doanh thực phẩm “lờn
thuốc”.Trên thực tế, trong năm 2007, số cơ sở vi phạm chiếm hơn 14% số cơ sở
được thanh tra. Tuy nhiên, 61% số cơ sở vi phạm được hưởng “án treo”(cảnh
cáo), 25,9% số cơ sở bị phạt hành chính với tổng số tiền phạt là 2,33 tỉ đồng,
mức độ tiêu hủy sản phẩm chỉ chiếm 8,67% và mức độ đóng cửa cơ sở vi phạm
còn kiêm tốn hơn, chỉ 0,44%.Riêng tại TP.HCM, trong tháng 5-2008, Chi cục
Quản lý thị trường và các cơ quan chức năng đã kiểm tra 414 cơ sở kinh doanh
và chế biến thực phẩm tại các quận huyện. Kết quả là có đến 232 cơ sở vi phạm
về vệ sinh môi trường, kinh doanh thực phẩm không có giấy chứng nhận đăng ký
kinh doanh, không tập huấn VSATTP và khám sức khỏe cho nhân viên (chiếm
tỷlệ 56,04%).
Ăn uống ngay trên vỉa hè, cạnh bãi rác cũng… chẳng sao! hiện nay, toàn thành
phố có hơn 28 ngàn cơ sở sản xuất, kinh doanh thực phẩm, trong đó 70% có điều
kiện vệ sinh ở mức trung bình và kém. Bốn quận huyện có tỷ lệ các cơ sở vi
phạm VSATTP cao nhất theo thứ tự là Thủ Đức (61,5%), Nhà Bè (51,9%), Phú

5



Nhuận (48,8%), Bình Tân (43,1%), kế đó là các quận 10 (41,4%), 6 (40,6%) và 2
(40,1%).
Năm 2007, Sở Y tế thành phố triển khai xây dựng 24 khu thức ăn đường phố
điểm trên 22 quận huyện. Theo báo cáo tổng kết hoạt động, thực tế chỉ có 20 khu
có thể triển khai xây dựng, trong đó 5/20 khu đạt tiêu chuẩn (25%), cáckhu còn
lại tuy chưa đạt như quy định nhưng lại… không để xảy ra ngộ độc thực phẩm!?
Chất lượng vệ sinh an toàn thực phẩm gắn liền, chặt chẽ, ảnh hưởng trực tiếp đến
sức khỏe của mọi tầng lớp nhân dân. Đây không chỉ là vấn đề bức xúc trước mắt,
mà còn là vấn đề cơ bản lâu dài trong quá trình công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất
nước và hội nhập kinh tế quốc tế ngày càng sâu rộng.
Theo một báo cáo gần đây của Bộ NN&PTNT thì kết quả kiểm tra ngẫu nhiên
trên rau quả tươi ở một số tỉnh, thành phố ở quý III, quý IV năm 2008, trong 76
mẫu rau có đến 40 mẫu ô nhiễm vi sinh vật vượt quá giới hạn cho phép (chiếm
52,6%). Tình trạng sử dụng hóa chất, thuốc bảo vệ thực vật (BVTV) hiện đang
được sử dụng một cách tùy tiện, ảnh hưởng tới môi trường và sức khỏe cộng
đồng, nhất là ở vùng nông thôn.
Báo chí đã từng lên tiếng cảnh báo về vụ ngộ độc rượu dẫn đến tử vong do uống
phải loại rượu được sản xuất từ cồn công nghiệp, cồn đã pha chế, hòa với đạm
urê, clo, men Trung Quốc và một số hóa chất khác. Người tiêu dùng cũng đã
từng giật mình và nơm nớp lo sợ bởi nhiều vấn đề khác như sữa nhiễm
Melamine, xúc xích nhiễm độc chất Polychlorobifenyls, bơ đậu phộng nhiễm
khuẩn Salmonella typhimurium, nước tương có hàm lượng 3 -MCPD vượt quá
mức quy định của Bộ Y tế từ 4 lần đến 488 lần,...
Đặc biệt,trong tháng 7 năm 2009, người tiêu dùng phải chịu một cơn dư chấn
mạnh bởi vụ hàng trăm tấn thịt quá hạn của Công ty cổ phần Thực phẩm Việt
Nam (VinaFood Corporation). Những sản phẩm đông lạnh có hạn sử dụng đến
tháng 4-2009, được dán chồng hạn sử dụng mới đến tháng 4-2010. Mới
đây,ngày 21/12, dantri.com.vn đưa tin Phòng Cảnh sát môi trường cùng các đơn
vị liên ngành địa phương đã kiểm tra, phát hiện 150 kg mỡ, 1.720 kg mỡnước,

160 kg tóp mỡ, 340 kg da lợn sấy khô, 50 kg da chưa chế biến không rõ nguồn
gốc đã và đang được chế biến tại hai cơ sở rất mất vệ sinh và nặng mùi hôi thối ở
phường Hương Sơ và phường Vỹ Dạ.

6


Một nguy cơ có liên quan đến sức khỏe con người hiện nay là dịch vụ thức ăn
đường phố. Đây là loại hình đang ngày càng phát triển và khó kiểm soát.Với
dịch vụ này, bên cạnh những tiện ích nhất định, nó bộc lộ rất nhiều nhược điểm.
Thức ăn đường phố rất dễ bị ô nhiễm và là nguyên nhân của ngộ độc thực phẩm
cũng như các bệnh truyền qua thực phẩm bởi thiếu hạ tầng cơ sở và các dịch vụ
vệ sinh môi trường như: cung cấp nước sạch, xử lý rác, chất thải, các công trình
vệ sinh, trang bị chế biến bảo quản,…Theo thống kê của Cục An toàn vệ sinh
thực phẩm, trong tổng số vụ ngộ độc hàng năm xảy ra trên cả nước, có tới 76,2%
số vụ do thức ăn đường phố và dịch vụ ăn uống công cộng gây ra.Vệ sinh an
toàn thực phẩm (VSATTP) đang là vấn đề thời sự, có nhiều vấn đề liên quan.
Thế nhưng, nước ta là nước đang phát triển, người dân còn nghèo, cho nên chỉ
mỗi việc sản xuất nguồn rau sạch, rau an toàn cũng đã và đang là một dấu hỏi.
Cái tốn kém đầu tư cho rau an toàn nằm ở việc ứng dụng công nghệ cao vào sản
xuất với nhà nylon, hệ thống tưới phun và kỹ thuật chăm sóc, bón phân, phòng
trừ sâu bệnh,…tất cả đều cần đầu tư. Với một ngành nông nghiệp, chịu nhiều tác
động của thời tiết và rủi ro khác, chúng ta chưa dám mơ tới sự bùng nổ của
“nông nghiệp sạch”. Bên cạnh đó, việc giám sát vấn đề VSATTP còn có sự
chồng chéo, chưa chặt chẽ, vừa thiếu nhân lực, vừa thiếu tiền. Chế tài cho việc
xử phạt còn chưa nghiêm,còn có nhiều lỗ hổng tạo điều kiện cho các đối tượng
vi phạm có điều kiện lách luật. Vì thế, nhiều nhà sản xuất, kinh doanh, do chạy
theo lợi nhuận vẫn tiếp tục kinh doanh những mặt hàng thực phẩm kém chất
lượng, không bảo đảm VSATTP.Hy vọng rằng, trong thời gian tới, các cơ quan
chức năng sẽ đưa ra nhữngchế tài đủ mạnh, điều chỉnh lại mức phạt vi phạm

VSATTP nặng hơn để tạo hiệu lực răn đe. Cần nhanh chóng tiến tới việc xã hội
hóa công tác kiểm tra chất lượng sản phẩm, hàng hóa. Người tiêu dùng đều có
trách nhiệm giám sát, phát hiện những cách làm ăn gian dối, không mua những
mặt hàng kém chất lượng. Việc thể chế hóa quyền khởi kiện của công dân trong
trường hợpmua phải hàng giả, hàng kém chất lượng cần được nghiên cứu, ban
hành. Trước mắt, cần “đẩy mạnh tuyên truyền rộng rãi Pháp lệnh VSATTP; tăng
cường công tác kiểm tra các cơ sở sản xuất, chế biến thực phẩm, đồng thời cụ thể
hóa các chế tài xử lý vi phạm; xử phạt thật nghiêm lực lượng, địa phương nào để
xảy ra ngộ độc thực phẩm cũng như gây ra dịch bệnh, kể cả phải xử lý hình sự”

7


(Phó Thủ tướng thường trực Nguyễn Sinh Hùng). Bảo đảm VSATTP là trách
nhiệm của cả cộng đồng, của Nhà nước, doanh nghiệp và người tiêu dùng.

CHƯƠNG 2
1
1.1

ĂN GÌ CŨNG “CHẾT”

Những thực phẩm không chế biến
Trái nào cũng chín

Rất nhiều loại hóa chất làm chín trái cây đang được bán tại các cửa hàng vật tư
nông nghiệp. Tuy nhiên, chính người sử dụng cũng không biết rõ về những hóa
chất này.

(nguồn internet)

Hóa chất ngâm hoa quả của Trung Quốc
Vietnamnet đưa tin về việc những người buôn
bán hoa quả dùng một loại dung dịch có nguồn
gốc từ Trung Quốc (còn gọi là ethrel) để biến
quả xanh thành quả chín vàng chỉ sau một đêm
xuất hiện trên các phương tiện truyền thông đã
thực sự làm người tiêu dùng lo sợ. Điều đáng lo
ngại hơn là loại thuốc này không phải khó để
mua được. Theo tiết lộ của một người buôn
chuối, phóng viên đã có thể mua được loại thuốc này với giá 4000đồng/2 lọ, mỗi
lọ 2ml tại địa chỉ số 34, Bạch Đằng, Hoàn Kiếm, Hà Nội.
Theo hướng dẫn của người buôn hoa quả, chỉ cần đổ một nửa lọ ethrel vào chậu

8


với 2-4 lít nước (tương đương một chậu nước nhỏ). Hòa tan thuốc vào nước, đợi
khoảng năm phút sau cho vào bình phun đều hoặc dội cả chậu nước lên hoa quả.
Với chuối họ ngâm cả buồng chuối vào hóa chất cho thấm đều qua vỏ. Tiếp theo,
ủ kín chuối bởi một lớp chăn nhung, sau 2-3 ngày thì mở ra. Trong quá trình ủ,
không được để chuối hở và không nên mở. Chuối dấm không được quá non, nếu
không sẽ bị héo quắt hoặc thối nhũn.
Với đu đủ, chỉ cần nhỏ một giọt ethrel vào đầu cuống, sau một ngày quả đu đủ
xanh sẽ chín vàng, trông rất đẹp. Chị Hằng - một tiểu thương bán hoa quả chợ
Long Biên, tiết lộ, nếu nhỏ thuốc không trúng vào cuống thì ngay hôm sau, quả
đu đủ sẽ bị thối.

nguồn internet

Loại hoá chất này ban đầu chỉ được các tiểu thương dùng cho một số quả, nhưng

hiện tại, nó được sử dụng tràn lan từ chuối, xoài, đu đủ đến hồng ngâm, ổi, mít...
bởi những lời lãi mà nó mang lại. Điều đáng nói, trên bao bì của tất cả các hộp
thuốc này chỉ ghi hạn dùng hai năm kể từ ngày sản xuất, nhưng không hề có
ngày sản xuất trên bao bì cũng như trên ống thuốc, chỉ có vài dòng chữ Trung
Quốc. Điều đáng ngạc nhiên là tuy ethrel đã được đưa vào VN từ khoảng hai
năm nay và được nhiều công ty, viện nghiên cứu thử nghiệm ở quy mô khá lớn,
nhưng việc sử dụng hóa chất này trên hoa quả cho đến nay là không được phép
tại VN vì ethrel (ethephon) không nằm trong danh mục phụ gia thực phẩm được
phép sử dụng (theo các quyết định 867/QĐ-BYT ngày 4-4-1998 và
9


305/2000/QĐ-BYT ngày 2-2-2000 của bộ trưởng Bộ Y tế), đồng thời nó cũng
"nằm ngoài danh mục các loại thuốc bảo vệ thực vật được sử dụng ở VN" đại
diện Cục Bảo vệ thực vật (Bộ NN-PTNT) cho biết.
1.2

Công nghệ tẩy trắng dừa

Dọc trên các tuyến phố Lạc Long Quân, Nguyễn Phong Sắc kéo dài, đường
Láng, Hồ Tùng Mậu… những hàng bán dừa thương hiệu Bến Tre chen nhau.
Phần lớn dừa bày bán tại đây đều được gọt lớp vỏ xanh bên ngoài, và có màu
trắng phau, với giá mỗi quả dao động 15.000 - 20.000 đồng. Điểm chung của các
hàng này là bên cạnh đống dừa luôn có chậu nước, được chủ quán nói rằng là
nước sạch.
Tại cửa hàng bán dừa của chị T. trên đường Nguyễn Phong Sắc kéo dài, những
quả dừa sau khi gọt vỏ trắng phau bày trên quầy luôn thu hút khách ghé mua.
Những khách qua đường hầu hết lấy dừa gọt sẵn thay vì mất công chờ bổ. Chị T.
cho biết mỗi ngày chị bán hàng trăm quả dừa, ngoài ra còn đi giao buôn cho các
quán cà phê, quán nước lân cận. Khi hỏi vì sao dừa gọt ra cứ phải ngâm trong

chậu nước, chị T. bực dọc: “Dừa nào mà chả phải ngâm nước cho đỡ thâm, chứ
quả màu đen xì thì ai dám uống!”.

Còn trên đường Lạc Long Quân (quận Tây Hồ, Hà Nội), một người bán liên tiếp
gọt dừa, sau đó nhúng từng quả vào một chậu nước lớn rồi đặt lên bàn bày bán.
Quả dừa chuyển từ màu thâm đen trở nên trắng phau. Số còn lại, anh này bỏ vào
bao và chở đến các hàng nước.

10


Chủ quán khá lúng túng khi được hỏi về những quả dừa có vỏ trắng. “Dừa sau
khi bổ vỏ thường thâm đen lại, thậm chí để lâu khách hàng tưởng là dừa mốc,
nên phải ngâm nước để giữ màu trắng được lâu hơn”, anh giải thích. Sau khi
đóng bao hơn 30 quả dừa lên xe, người này bê chậu nước to vào khuất phía
trong.
Khi chủ đi vắng, quán chỉ còn lại 2 nhân viên bán trà đá kiêm bổ dừa. Lúc này,
dừa không được bày sẵn mà để nguyên cả quả. Một trong hai nhân viên cho biết,
chậu nước dùng để ngâm dừa là "thuốc tẩy javel với phèn hòa tan". Cũng theo 2
nhân viên này, loại nước này giống như thuốc tẩy trắng quần áo, nhưng dưới
dạng bột, không mùi, không vị.
Chị Trang (Tây Hồ, Hà Nội), ngày nào đi làm về cũng ghé lại quán này mua
nước dừa uống. Chị cho biết, dừa Bến Tre quả nhỏ nên uống rất ngọt. Ngày
thường, chị thường lấy dừa bổ sẵn có cùi màu trắng để về tiện dùng. “Cũng
nhiều lần thắc mắc làm sao quả dừa mình bổ ra để một lát là màu thâm đen,
trong khi dừa mua trên phố để đến 2 ngày vẫn trắng. Nhưng uống thấy bình
thường, mùi vị ổn nên không mấy bận tâm”, chị Trang chia sẻ.
Ông Thịnh cũng chia sẻ, có một bí kíp để giữ cho hoa quả sau khi gọt không bị
thâm đen là dùng chất natri sunfit và oxy già. "Sau khi nhúng dừa qua dung dịch
này, vỏ dừa sẽ được sát trùng và làm sạch, có màu trắng phau. Tuy nhiên, chỉ nên

sử dụng với lượng nhỏ, và sau khi nhúng dừa phải được rửa lại bằng nước sạch".
Cũng theo ông Thịnh, cách tốt nhất để giữ vỏ dừa màu trắng là nên sử dụng oxy
già, vừa có giá thành rẻ lại đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm.

2

Thực phẩm đã qua chế biến

Cơm sinh viên
Có một thực trạng đau lòng cho nhiều sinh viên làng Đại học là họ không hề hay
biết các chủ quán cơm đang lừa mình theo nhiều chiêu thức tinh vi của công
nghệ biến đồ ôi thiu thành đồ ngon rẻ nhưng độc hại.
2.1

11


Sau buổi học mệt nhọc, đường xa…thay vì tự nấu cho mình những bữa cơm
sạch; nhiều sinh viên đã sà vào các quán cơm ven trường để đánh chén no nê.
Nhưng sinh viên không biết mình đang ăn phải món “thịt lừa” hảo hạng của
những kẻ kinh doanh theo kiểu làm hại sức khỏe người khác.
Chúng tôi ghé nhiều quán cơm tại nơi đây mới biết mức độ bẩn mà nhiều người
đã kể lại, từ thực phẩm cho đến việc vệ sinh nồi niêu, chén đũa. Quán cơm càng
đông sinh viên thì càng bẩn vì nếu họ làm sạch thì sẽ không được hưởng lời trên
trời dưới đất.
Nhiều bạn sinh viên phản ánh với chúng tôi sau khi ăn những bữa cơm bẩn như
thế này: “Trước đây, khi còn tự nấu ăn cho riêng mình thì ăn cảm thấy rất ngon.
Nhưng đôi lúc việc học chồng chéo, tụi em phải ghé quán ăn cho qua ngày.
Nhưng ngày chưa qua mà họa đã đến…đang buổi học bụng sôi sùng sục và tiếp
đó bị “tào tháo” rượt đuổi gần chết”.

Đáng sợ nhất là những quán cơm “treo đầu dê bán thịt chó” như quán ĐB gần
trường ĐH KHXH&NV. Mới bước vào quán các bạn sinh viên sẽ gặp ngay
những bảng hiệu theo kiểu quảng cáo rao vặt như: “cơm rẻ, ngon, đảm bảo chất
lượng, bình ổn giá…”. Ngoài ra còn treo bằng kỹ thuật viên để đánh lừa khách
sinh viên. Nhưng đằng sau cái mác và nhiều bảng hiệu “đẹp” ấy là thế giới của
sự nhơ nhớp; các loại chén đĩa tại quán đều được rửa qua loa cho kịp khách ăn.
Rồi thực phẩm của quán chẳng biết có sạch hay không mà khi ăn mùi thum
thủm. Để lừa sinh viên tất cả các món ăn đều được nhuộm màu thật mát mắt, ăn
xong có tác dụng “đau bụng” liền.

12


Thượng khách sinh viên đến quán này đông như vậy cũng bởi chiêu quảng cáo
rất hay, đồng thời khi sinh viên đến ăn còn được món rau sống miễn phí. Nhưng
nhìn tận mắt rổ rau xà lách, diếp cá, rau má, tía
tô… đã úa, nát, khiến chúng tôi không phát sợ
không dám ăn khi nghĩ tới cảnh về nhà phải mua
thuốc “xổ” sẵn. “Hậu trường” của quán, rau
được vứt trong sọt, đổ ngổn ngang trên nền đất
cạnh ngay bếp củi, rồi nhặt, rửa vội vàng qua hai
lần nước.
Tương tự ở nhiều quán gần trường ĐH Khoa học Tự nhiên, đồ ăn được chế biến
tại chỗ trước mặt sinh viên. Đầu bếp chiên sườn, cá, trứng… trên chảo dầu đen
kịt. Cạnh bên, chồng bát đĩa chất đống, rải rác các loại thịt, cá, rau, cơm thừa đổ
tràn lan và bốc mùi kinh khủng.
Rồi những bữa ăn theo kiểu “treo đầu dê bán thịt chó” cũng bị lộ, bởi khi sinh
viên ăn phải những miếng thịt, cá, rau… ngon thì không sao nhưng ăn phải
những miếng thịt, cá thối thì có mà phát ói chứ đừng nghĩ tới việc quay lại quán.
Trên thực tế đã có nhiều sinh viên phát hoảng và thầm chửi cái kiểu kinh doanh

độc ác này: “Miếng ăn là miếng nhục, bỏ tiền đi ăn chứ đâu phải xin gì đâu mà
chủ quán làm ăn thất đức quá!”, sinh viên M.H.K nói trong bức xúc.
Theo ghi nhận của chúng tôi, các món liên quan đến thịt đều được nhập về từ các
chủ buôn thịt bẩn tại Đồng Nai hoặc chợ đầu mối. Những món thịt này sau khi
được các đầu bếp “thượng hạng” chế biến đều trở thành món ngon nhìn thấy chỉ
muốn ăn liền. Nếu tinh ý chúng ta có thể nhận thấy những miếng thịt bị xén phần
bì, có mùi hôi, ăn hơi cứng và dai…đều là thịt heo nọc hoặc heo nái đã chết và
được chủ quán mua về với giá rẻ. Thực trạng kinh doanh bát nháo của các quán
ăn trong làng ĐH sẽ để lại hệ lụy khôn lường nếu chủ tiệm ăn chỉ quan tâm tới
lợi nhuận mà làm hại sinh viên.

13


Chế biến thực phẩm bằng dầu phế thải
Những loại dầu mỡ từ cống rãnh có nguồn gốc thực vật, động vật hoặc dầu mỡ
từ máy móc (những loại dầu mỡ bôi trơn), vệ sinh công nghiệp. Các loại dầu mỡ
này làm cho bề mặt nước thải không được thoáng khí, vi sinh vật không tồn tại
được nên phải tiến hành thu hồi dầu mỡ như một biện pháp để bảo vệ môi
trường.
Người dân không thể nhận biết dầu bẩn bằng mắt thường. Phần lớn, những người
có mức sống thấp thường ăn các loại thức ăn chứa dầu bẩn. Thói quen ăn vỉa hè
là một trong những thói quen nên bỏ của đa số người Việt Nam. Bởi thức ăn vỉa
hè thường chế biến từ các loại dầu bẩn để đảm bảo lợi nhuận của người bán
hàng. Đây là thói quen vô tình tiếp tay cho tình trạng mất an toàn thực phẩm.
2.2

Nguồn internet

Thức ăn vỉa hè là một trong những thực phẩm hay sử dụng dầu bẩn


14


Hãy tự bảo vệ mình
Khi thực phẩm bẩn bủa vây đời sống, việc cần làm là hãy tự bảo vệ sức khỏe của
mình và người thân bằng cách tẩy chay hàng độc hại, cảnh giác với đồ ăn, ưu
tiên củ hơn rau, cá hơn thịt, chọn thực phẩm xấu mã, mác nhà quê, hàng
nội...hàng có xuất xứ rõ ràng và mỗi người khi buôn bán hay làm ra những loại
thực phẩm bẩn để đầu độc chính người dân của mình, hãy suy nghĩ đến hai từ
lương tâm.

15


TÀI LIỆU THAM KHẢO

/> /> />
16



×