Tải bản đầy đủ (.docx) (58 trang)

Tổng quan về một số phương pháp nghiên cứu tính ổn định ngẫu nhiên

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (739.16 KB, 58 trang )

Đ I H C QU C GIA HÀ N I
TRƯ NG Đ I H C KHOA H C T NHIÊN
KHOA TOÁN - CƠ - TIN H C

TĂNG TH NGA

T NG QUAN V M T S PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN
C U TÍNH N Đ NH NG U NHIÊN

LU N VĂN TH C SĨ KHOA H C

Ngành: Toán h c

Hà N i - 2015


Đ I H C QU C GIA HÀ N I
TRƯ NG Đ I H C KHOA H C T NHIÊN
KHOA TOÁN - CƠ - TIN H C

TĂNG TH NGA

T NG QUAN V M T S PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN
C U TÍNH N Đ NH NG U NHIÊN

LU N VĂN TH C S

Ngành: Toán h c

Cán b hư ng d n: GS. TS. Nguy n H u Dư


Hà N i- 2015


L I C M ƠN

Trư c khi trình bày n i dung chính c a khóa lu n, em xin bày t lòng bi
t ơn sâu s c t i GS. TS. Nguy n H u Dư ngư i Th y đáng kính đã luôn t n
tình ch b o giúp đ em trong su t th i gian qua.
Nhân d p này em cũng xin đư c g i l i c m ơn chân thành t i gia đình,
b n bè đã luôn bên em, c vũ, đ ng viên, giúp đ em trong su t quá trình
h c t p và th c hi n khóa lu n t t nghi p.
M c dù có nhi u c g ng, song trong quá trình th c hi n khóa lu n em
không tránh kh i nh ng thi u sót. Vì v y, em r t mong nh n đư c ý ki n
đóng góp c a Th y Cô và b n bè đ ng nghi p, đ khóa lu n đư c hoàn thi
n hơn.
Em xin chân thành c m ơn!
Hà N i, ngày 06 tháng 06 năm 2015.
Sinh viên
Tăng Th Nga

1


M cl c
5
1 Ki n th c chu n b

5

1.1 Các khái ni m cơ b n v xác su t . . . . . . . . . . . . . 1.2 Các


12

khái ni m cơ b n v n đ nh . . . . . . . . . . . . .
2 Các phương pháp nghiên c u tính n đ nh c a h sai
phân ng u nhiên

14
14

2.1 Phương pháp s d ng hàm Lyapunov . . . . . . . . . . . 2.2
Phương pháp so sánh nghiên c u tính n đ nh theo mo-

19

ment c a phương trình t a tuy n tính . . . . . . . . . .

36

2.3 Phương pháp s d ng Martingale và các b t đ ng th c .

36

2.3.1 Dáng đi u đuôi c a phân ph i xác su t. . . . . .
2.3.2

n đ nh ti m c n h u ch c ch n. . . . . . . . . .

2.3.3 Không n đ nh h u ch c ch n. . . . . . . . . . . .


40
43

K t lu n

45

Tài li u tham kh o

46

2


M đu
Nghiên c u tính n đ nh c a m t h đ ng l c là m t bài toán h t s c quan
tr ng trong c lý thuy t l n th c hành. Năm 1892, nhà toán h c n i ti ng
A.M. Lyapunov, trong b n lu n án ti n s c a mình, đã đưa ra hai phương
pháp nghiên c u tính n đ nh c a nghi m c a phương trình vi phân. Đó là
phương pháp s mũ và phương pháp hàm Lyapunov [12]. T đó đ n nay,
bài toán này đã thu hút đư c s quan tâm nghiên c u c a nhi u nhà toán
h c và có nhi u k t qu sâu s c v c lý thuy t l n
ng d ng. Chúng ta có th k đ n các nhà toán h c có nhi u đóng góp
trong lĩnh v c này như là Hahn (1967) và Lakshmikantham et al. (1989)
[10, 11] và nhi u nhà toán h c khác như X. Mao [18]; L. Arnol [2]....
Trong các h đ ng l c, h đư c mô t b i các phương trình sai phân đóng
vai trò h t s c quan tr ng. Chúng ta có th th y s xu t hi n nó trong nhi u
bài toán th c t như là mô hình tăng trư ng c a qu n th ki u Leslie, mô
hình đ ng h c kinh t đa lĩnh v c Leontief ho c là khi ta r i r c hóa đ tính
toán nghi m c a m t phương trình vi phân, trong phân tích h th ng d li u

m u c a th ng kê... Vi c phân tích d li u trong cơ khí, đi n, kĩ thu t đi u
khi n và các v n đ th c t khác cũng ph i c n đ n các nghiên c u c a
phương trình sai phân ng u nhiên.
Chính vì v y, v n đ nghiên c u tính n đ nh đ i v i nghi m c a phương
trình sai phân là bài toán đư c r t nhi u ngư i quan tâm và phát tri n nhi
u phương pháp đ nghiên c u bài toán này. Cũng như h đ ng l c kh vi,
các phương pháp Lyapunov cũng đư c s d ng đ nghiên c u tính n đ nh.
V i phương pháp hàm Lyapunov, ngư i ta xây d ng m t phi m hàm (g i là
hàm Lyapunov). Phi m hàm này đóng vai
trò như là m t "chu n" hay như "phi m hàm năng lư ng" và các qu
3


đ o d c theo hàm này s gi m ho c tăng. Đi u đó cho phép chúng ta bi t
đư c h s n đ nh ho c không n đ nh. Như c đi m chính c a phương pháp
này là các đi u ki n đưa ra ph thu c vào hàm đư c ch n nên nói chung ch
là đi u ki n đ .
Phương pháp th hai đư c s d ng là phương pháp so sánh. đây ta so
sánh các qu đ o c a h v i các qu đ o c a h m t chi u. Ưu đi m c a
phương pháp này chúng ta có th d dàng bi t h 1 chi u có
n đ nh hay không thông qua các tiêu chu n đơn gi n. Tuy nhiên vi c so
sách này không ph i lúc nào cũng th c hi n đư c vì các qu đ o c a h nhi
u chi u nói chung là r t ph c t p.
Phương pháp ti p theo là s d ng các đ nh lý gi i h n đã có trong lý
thuy t h i t c a các quá trình ng u nhiên (ch y u là các đ nh lý gi i h n
trong lý thuy t martingale). V i phương pháp này ngư i ta phân tích quá
trình thành t ng c a m t quá trình tăng (ho c gi m) v i m t martingale. T
đó ta có th đưa ra k t lu n h h i t hay không.
N i dung chính c a lu n văn bao g m 2 chương. Trong chương 1 chúng
tôi đưa vào các ki n th c t i thi u đ s d ng v sau. Chương 2 là n i

dung chính c a b n Lu n văn. Ph n 2.1 c a chương này đ c p đ n s
d ng hàm Lyapunov đ nghiên c u tính n đ nh. Trong đó chúng tôi trình
bày các đi u ki n đáp ng tr ng thái đ xích Markov là n đ nh. Trong m c
2.2 chúng tôi s d ng phương pháp so sánh v i h 1 chi u. Đây là m t t ng
quát hóa c a đ nh lý so sánh c a Ma và Caughey's [14] và s d ng đ nh lý
này đ nghiên c u các đ nh lý n đ nh chung c a phương trình sai phân
ng u nhiên phi tuy n. M c 2.3 chúng tôi tái l p l i các ý tư ng cơ b n t các
lý thuy t c a martingale cùng v i các k t qu v t p h i t . N i dung chính c
a ph n này là hai k t qu v n đ nh ti m c n h u ch c ch n.
M c dù đã c g ng h t s c nhưng do th i gian th c hi n khóa lu n không
nhi u nên trong khóa lu n không tránh kh i nh ng h n ch và sai sót. Em
r t mong nh n đư c nh ng góp ý và s ch b o c a các th y
cô. Em xin chân thành c m ơn!

4


Chương 1

Ki n th c chu n b
1.1

Các khái ni m cơ b n v xác su t

Gi s Ω là m t t p tuỳ ý khác r ng, Φ là m t σ-đ i s các t p con c a Ω. Khi đó, c
p (Ω, Φ) đư c g i là m t không gian đo.
Gi s (Ω, Φ) là m t không gian đo. M t ánh x P : Φ → R đư c g i
là đ đo xác su t trên Φ n u
(i) P(A) 0 v i ∀A ∈ Φ (tính không âm);
(ii) P(Ω) = 1 (tính chu n hoá);

(iii) N u An ∈ Φ (n = 1, 2, 3, . . . ), Ai ∩ Aj = AiAj = ∅ (i = j) thì


P(∪

n

=1A

)=

n



=1

P(An) (tính c ng tính đ m đư c).
n

Các đi u ki n (i)-(iii) đư c g i là h tiên đ Kolmogorov v xác su t. B
ba (Ω, Φ, P) đư c g i là không gian xác su t.
Đ nh nghĩa 1.1. Gi s (Ω1, Φ1) và (Ω2, Φ2) là hai không gian đo. Ánh

x X : Ω1 −→ Ω2 g i là ánh x Φ1/Φ2 đo đư c n u v i m i B ∈ Φ2 thì X 1(B) ∈ Φ1.
M nh đ 1.1. 1. Gi s Φ1, Γ1 là hai σ-đ i s các t p con c a Ω1, Φ2, Γ2
là hai σ-đ i s các t p con c a Ω2. Khi đó, n u Φ1 ⊂ Γ1, Γ2 ⊂ Φ2 và X : Ω1 → Ω2
là ánh x Φ1/Φ2 đo đư c thì X là ánh x Γ1/Γ2 đo đư c.

2. Gi s X : Ω1 → Ω2 là ánh x Φ1/Φ2 đo đư c, Y : Ω2 → Ω3 là ánh


x Φ2/Φ3 đo đư c. Khi đó Y ◦ X : Ω1 → Ω3 là ánh x Φ1/Φ3 đo đư c.

3. Gi s Φ2 = σ(Χ). Khi đó ánh x X : Ω1 → Ω2 là Φ1/Φ2 đo đư c khi và ch


khi X 1(C) ∈ Φ1 v i m i C ∈ Χ.

5


Đ nh nghĩa 1.2. Gi s (Ω, Φ, P) là không gian xác su t, Γ là σ- đ i
s con c a σ- đ i s Φ. Khi đó ánh x X : Ω → R đư c g i là bi n ng u nhiên Γ- đo
đư c n u nó là ánh x Γ/Β(R) đo đư c (t c là v i m i B ∈ Β(R) thì


X 1(B) ∈ Γ).
Trong trư ng h p đ c bi t, khi X là bi n ng u nhiên Φ- đo đư c, thì
X đư c g i m t cách đơn gi n là bi n ng u nhiên.
Đ nh nghĩa 1.3. Gi s (Ω, Φ, P) là không gian xác su t, X : Ω → R là bi n ng
u nhiên và Γ là σ−trư ng con c a Φ. Khi đó, kỳ v ng có đi u
ki n c a X đ i v i σ−trư ng Γ là bi n ng u nhiên Y th a mãn:
(i) Y là bi n ng u nhiên Γ−đo đư c;
(ii) V i m i A ∈ Γ, ta có
A

Y dP =

A


XdP.

Ký hi u Y = E(X|Γ).
Trong toàn b lu n văn này, chúng ta xét m t không gian xác su t
đ y đ có l c (Ω, Φ, (Φn)n∈N, P).
Đ nh nghĩa 1.4. Dãy các bi n ng u nhiên X = (Xn)n∈N đư c g i là
(Φn)−martingale n u

(i) X = (Xn) ∈ N là quá trình (Φn)−phù h p;
(ii) E|Xn| < ∞ v i m i n ∈ N;

(iii) V i m i m < n, m, n ∈ N, E(Xn|Φm) = Xm h.c.c.

Martingale X = (Xn) ∈ N đư c g i là martingale bình phương kh

tích n u E(|xn|2) < ∞; ∀ n ∈ N. Ký hi u t p t t c các martingale bình
phương kh tích là Μ2.

Đ nh nghĩa 1.5. Dãy các bi n ng u nhiên X = (Xn) ∈ N đư c g i là
(Φn)−martingale dư i n u các đi u ki n (i) và (ii) đư c th a mãn và
(iii') V i m < n, m, n ∈ N, E(Xn|Φm) ≤ Xm h.c.c.

Đ nh nghĩa 1.6. Dãy các bi n ng u nhiên X = (Xn)n∈N đư c g i là
(Φn)−martingale trên n u các đi u ki n (i) và (ii) đư c th a mãn và
(iii") V i m < n, m, n ∈ N, E(Xn|Φm) ≥ Xm h.c.c.
6


Đ nh nghĩa 1.7. Dãy các bi n ng u nhiên X = (Xn)n∈N đư c g i là
(Φn)−hi u martingale n u các đi u ki n (i) và (ii) đư c th a mãn và

(iii") V i m < n, m, n ∈ N, E(Xn|Φm) = 0 h.c.c.

B đ 1.1. Gi s {Xn}n∈N là m t Φn-martingale, và xác đ nh ξn =
Xn − Xn−1. Khi đó {ξn}n∈N là m t Φn-hi u-martingale.
B đ 1.2. Gi s {ξn}n∈N, n ∈ N là môt dãy các bi n ng u nhiên đ c
l p sao cho Eξn = 0 và E |ξn| < ∞, v i m i n ∈ N. Đ nh nghĩa

Zn = n=1 ξi. Khi đó {Zn}n∈N là m t Φn-martingale và {ξn}n∈N, n ∈ N i
là m t Φn-hi u-martingale.
B đ 1.3. Gi s {ξn}n∈N là môt dãy các bi n ng u nhiên đ c l p sao cho Eξn = 0 và
E |ξn| < ∞, v i m i n ∈ N và (Φn)n∈N là b l c đư c
sinh ra b i {ξn}n∈N. Gi s {yn}n∈N là m t dãy các bi n ng u nhiên Φn-

đo đư c. Đ t Zn+1 = n=0 yiξi+1. Khi đó {Zn}n∈N là m t Φn-martingale i
B đ 1.4. Gi s {Xn}n∈N là m t dãy các bi n ng u nhiên đ c l p
Φn-đo đư c. N u EXn = 1 và Zn = n=1 Xi, v i m i n ∈ N. Khi đó i
{Zn}n∈N là m t Φn-martingale.

B đ 1.5. Gi s {ξn}n∈N là m t hi u-martingale, bình phương kh

tích. Khi đó t n t i m t dãy {µn}n∈N c a Φn-hi u-martingale và m t dãy ng u
nhiên dương Φn−1-đo đư c {ηn}n∈N sao cho v i m i n = 1, 2, ...
h u ch c ch n.
µ n = ξ 2 − E ξ 2 /Φ n −1 .
trong đó ηn = E ξ2/Φn−1 , n
2
ξ = µ n + ηn , n
n

n


B đ 1.6. N u {Xn}n∈N là m t dãy ng u nhiên tăng v i E |Xn| < ∞
v i ∀n ∈ N thì {Xn}n∈N là m t martingale dư i.
B đ 1.7. N u {Xn}n∈N là m t Φn-martingale không âm, thì limn Xn
→∞
t n t i, h.c.c.
Đ nh lý 1.1. Gi s r ng {Xn}n∈N là m t Φn-martingale dư i. Khi đó
t n t i m t Φn-martingale {Mn}n∈N và m t dãy ng u nhiên tăng Φn−1-đo đư
c {An}n∈N sao cho v i ∀n = 1, 2, ...

h u ch c ch n.

Xn = M n + An,
7

(1.1)


Đ nh lý 1.2. Gi s {Xn}n∈N là m t Φn-martingale dư i không âm
v i khai tri n Doob's (1.1). Khi đó, {A < ∞} ⊆ {Xn →} . Trong đó


{Xn →} là t p t t c các ω ∈ Ω mà nlim Xn(ω) t n t i và h u h n. →∞
B đ 1.8. Gi s {Zn}n∈N là m t quá trình Φn-đo đư c không âm, v i
E |Zn| < ∞ v i m i n ∈ N và
Zn+1 ≤ Zn + un − υn + ςn+1,

n = 0, 1, 2, ...,

trong đó {ςn}n∈N là m t Φn-hi u-martingale, {un}n∈N, {υn}n∈N là các quá

trình Φn-đo đư c không âm và E |un| , E |υn| < ∞ v i m i n ∈ N. Khi đó


ω:
n=1



un < ∞

ω:



n=1

υn < ∞

đây {Zn →} là t p các ω ∈ Ω trong đó limn

∩ {Zn →} .

Z t n t i và h u h n.

→∞ n

Ch ng minh. Ta có
Zn+1 = Zn + un − υn + ςn+1 − (Zn − Zn+1 + un − vn + ςn+1)

(1.2)


= Zn + un − υn + ςn+1 − wn+1,
trong đó wn+1 = Zn − Zn+1 + un − υn + ςn+1 là m t quá trình Φn+1-đo
n
đư c. Vì dãy Zn =
w là dãy tăng và Φ -đo đư c v i E |Z | ≤ i=1 i
n

n

n

E |w | < ∞ v i m i n ∈ N, nên theo b đ 1.6 {Z }

i=1

i

là m t
Φn-martingale dư i. Do đó, theo Đ nh lý 1.1 chúng ta có bi u di n
Zn+1 = Cn + Mn(1) , +1
trong đó

n n∈

Mn(1)

n∈N

N


là m t Φn-martingale và {Cn}n∈N quá trình tăng

+1

Φn-đo đư c. K t h p v i (1.2) ta thu đư c
Zn+1 = Z0 + Un − (Vn + Cn) + (Mn+1 − Mn(1) ), +1

(1.3)

trong đó Un = n=1 ui, Vn = n=1 υi, Mn = n=1 ςi. Chúng ta đ nh nghĩa
(1)

i

i

i

M n = Mn − Mn , U n = Z0 + Un. Khi đó đó theo phương trình (1.3) v i
m i n ∈ N thì
Zn+1 + (Vn + Cn) = U n + M n+1 = Yn+1.

(1.4)


8


Dãy ng u nhiên {Yn}n∈N đư c đ nh nghĩa b i (1.4) là m t Φn-martingale

dư i không âm, và nó có th đư c phân tích duy nh t thành t ng c a
Φn-martingale dư i {Mn}n∈N và m t dãy tăng Φn-đo đư c U n n∈N, đó
là Yn+1 = U n + M n+1. Theo đ nh lý (1.2) chúng ta k t lu n r ng
Ω1 = U < ∞ ⊆ {Yn →} .


(1.5)

Đi u này có nghĩa là limn Yn t n t i h u ch c ch n trên Ω1 và dó đó
→∞
Yn+1 b ch n trên Ω1 h u ch c ch n. Theo v trái c a (1.4) chúng ta có
khai tri n khác c a Yn+1, c th là

Yn+1 = Zn+1 + (Vn + Cn).

(1.6)

Vì Yn+1 b ch n h u ch c ch n trên Ω1 và quá trình Zn+1 là không âm,
quá trình Vn + Cn cũng b ch n trên Ω1 h u ch c ch n. Vì Vn và Cn tăng, có gi i
h n h u h n h u ch c ch n limn
limn

Z cũng t n t i trên Ω1.

→∞

Vn và limn

C trên Ω1. Do đó gi i h n


→∞ n

→∞ n

Gi thi t 1.1. {ξn}n∈N là m t dãy các bi n ng u nhiên Φn-đo đư c,
trong đó
Eξ2 = 1, n và E|ξn|3
b ch n đ u,
E [ξn/Φn−1] = 0,

(1.7)

và m i ξn có hàm phân ph i pn th a mãn
lim x3pn(x) = 0.

|x|→∞

(1.8)

Đ nh lý 1.3. Xét φ : E → E sao cho t n t i δ > 0, và φ : E → E th a
mãn
(i) φ ≡ φ trên U = [1 − δ, 1 + δ] ,
δ
(ii) φ ∈ C3(E), φ (x) ≤ M v i M b t kỳ và v i m i x ∈ E,

φ − φ dx < ∞.

(iii)
E


Gi s fn và gn là các bi n ng u nhiên b ch n đ u Φn-đo đư c. Và
{ξn}n∈N là m t dãy các bi n ng u nhiên th a mãn gi thi t 1.1. Khi đó

E φ(1 + fnh + gn hξn+1)/Φn
φ
= φ(1) + φ (1)fnh + (1)g2h + hfnO(h)
2
n
+hg2O(h), n
9

(1.9)


trong đó O(h) → 0 h i t đ u theo n khi h → 0.
Ch ng minh. Đ cho ng n g n, chúng ta s gi
tương ng và s d ng kỳ v ng không có đi u
trư ng h p t ng quát đư c th c hi n tương t

s fn và gn là h ng s
ki n, ch ng minh trong
. Ch ng minh bao g m

hai ph n chính, đ u tiên chúng tôi đưa ra công

th c (1.9) đ i v i E φ .

Sau đó, chúng tôi s ch ng minh r ng φ là m t x p x t t c a φ. Chính
xác hơn, chúng ta ch ng minh ư c lư ng sau đây cho sai s E[φ − φ] =
hg2O(h).

Theo công th c Taylo m r ng

φ(1 + x) = φ(1) + φ (1)x + φ2 x2 + φ 6(θ)x3,

v i θ n m gi a 0 và x. Thay x = f h + g hξ và l y kỳ v ng. S d ng
tính ch t c a {ξn}n∈N ta thu đư c E(x) = fnh, Ex2 = f 2h2 + g2h và do
đó
E
Eφ(1 + x) = φ(1) + φ (1)f g + φ g2h + φ f 2h2 + [φ (θ)x ]. 3
2
2

6

Vì φ (θ) b ch n đ u chúng ta có th ư c lư ng,
E[φ (θ)x3] ≤ M E x3 ≤ f h2O(f √h) + g2hO(g√h) + g2hO(f h).
6
6

Ti p theo chúng ta kí hi u c1 = 1 + hf , c2 = hg và tìm m t ư c lư ng

cho sai s ∆ = E φ(c1 + c2ξ) − φ(c1 + c2ξ) , ta có

φ(c1 + c2ξ) − φ(c1 + c2ξ) p(ξ)dξ

∆=
E

=


(φ(r) − φ(r))p(r − c1 )|dr|
c2

E

=
E/U

δ

(φ(r) − φ(r))p(r − c1 )|dr|,
c2

10

c2
c2


trong đó, bi n r = c1 + c2ξ và b đi U trên c n l y tích phân b i vì
δ
φ(r) − φ(r) = 0 trên U . Bây gi chúng ta ư c lư ng
δ

1

|∆| ≤ sup p r − c1

c2


r∈U
δ
/

≤ |c2|2C sup p r − c1
r∈U

δ

/

φ(r) − φ(r) dr

|c2|

E

1
|c2|3

c2

p(y)y3

= hg2C sup
r∈U /
δ

,
3


(r − 1 − hf )


trong đó y = (r − 1 − hf )/ hg. N u ho c h b ch n, và f, g → 0 ho c
|f | , |g| b ch n và h → 0, d th y y → ∞ đ u trên r ∈ E/U . Do đó theo
δ
3
3
đi u ki n (r − 1 − hf ) b ch n b i 0, gi thi t p(y)y → 0 suy ra
sup p(y)y3/(r − 1 − hf )3 = O(h),
r∈U /
δ

do đó, |∆| ≤ hg2O(h).
Đ nh nghĩa 1.8. Gi s {X, Xn, n 1} là h bi n ng u nhiên cùng xác
đ nh trên không gian xác su t (Ω, Φ, P). Ta nói:
• Dãy {Xn, n 1} h i t h u ch c ch n đ n X khi n → ∞ n u t n
t i t p N ∈ Φ sao cho P(N ) = 0 và Xn(ω) → X(ω) khi n → ∞ v i m i
ω ∈ Ω∴N .
Ký hi u Xn → X h. c. c. ho c Xn − c.→ X khi n → ∞.
h. c.
−−
• Dãy {Xn, n
1} h i t đ y đ đ n X khi n → ∞ n u v i m i
ε > 0 thì

c

n=1


P(|Xn − X| > ε) < ∞.

Ký hi u Xn − X khi n → ∞. →
• Dãy {Xn, n 1} h i t theo xác su t đ n X khi n → ∞ n u v i
m i ε > 0 thì
lim P(|Xn − X| > ε) = 0.

n→∞

Ký hi u Xn −P X khi n → ∞. →
11


• Dãy {Xn, n

1} h i t theo trung bình c p p > 0 đ n X khi

n → ∞ n u X, Xn (n 1) kh tích b c p và nlim E|Xn − X|p = 0. →∞
Λ

Ký hi u Xn −p X khi n → ∞. →
• Dãy {Xn, n 1} h i t theo phân ph i (h i t y u) đ n X khi
n→∞n u
v i m i x ∈ C(F ).

lim Fn(x) = F (x)

n→∞


Trong đó Fn(x) và F (x) tương ng là hàm phân ph i c a các bi n ng u
nhiên Xn và X, C(F ) là t p h p các đi m mà t i đó F (x) liên t c.
d

Ký hi u Xn − X. →
H i t h u ch c ch n còn đư c g i là h i t v i xác su t 1, h i t
theo trung bình c p p còn đư c g i là h i t trong Λp.
1.2

Các khái ni m cơ b n v

n đ nh

L y (Ω, Φ, Φn, P) là không gian xác su t đ y đ v i b l c {Φn}. Xét
phương trình sai phân ng u nhiên
xk+1 = F (k, xk) + G(k, xk)ξk, k ∈ Z
x 0 = ϕ0 .
trong đó F : N ⋅ Rd → Rd,
= 0.

(1.10)

G : N ⋅ Rd → Rd th a mãn F (i, 0) = 0, G(i, 0)

Đ nh nghĩa 1.9. (i) Nghi m t m thư ng c a phương trình (1.10) đư c
g i là n đ nh ng u nhiên hay n đ nh theo xác su t n u v i m i
c p ∈ (0; 1) và r > 0 t n t i δ = δ( , r, n0) > 0 sao cho
P{|xn| < r v i m i n ≥ n0} ≥ 1 −

khi |x0| < δ. Ngư c l i, nghi m c a phương trình đư c g i là không

n đ nh.
(ii) Nghi m t m thư ng c a phương trình (1.10) đư c g i là n đ nh ti m
c n ng u nhiên n u nó n đ nh ng u nhiên và v i m i ∈ (0; 1) t n
12


t i δ = δ( , n0) > 0 sao cho
P{nlim xn = 0} ≥ 1 − →∞

khi |x0| < δ.
(iii) Nghi m t m thư ng c a phương trình (1.10) đư c g i là n đ nh
h u ch c ch n n u nó n đ nh ng u nhiên và v i m i x0 ∈ Rd thì
P{nlim xn = 0} = 1. →∞

Đ nh nghĩa 1.10. Nghi m t m thư ng c a phương trình (1.10) đư c
g i là n đ nh mũ h u ch c ch n n u
lim sup 1 log |xn| < 0 h.c.c
n

n→∞

Đ nh nghĩa 1.11. (i) Nghi m t m thư ng c a phương trình (1.10) đư c
g i là n đ nh moment c p p v i p > 0 n u v i ε ∈ (0; 1) t n t i

δ = δ(ε) > 0 sao cho
E|xk|p < ε, ∀k ∈ N.
khi E|xk|p < δ.
(ii) Nghi m t m thư ng c a phương trình (1.10) đư c g i là n đ nh t a
ti m c n moment c p p v i p > 0 n u t n t i δ0 > 0 sao cho
E|xk|p → 0 khi k → ∞.

khi E|xk|p < δ0;
(iii) Nghi m t m thư ng c a phương trình (1.10) đư c g i là n đ nh
ti m c n moment c p p v i p > 0 n u nó n đ nh moment c p p và
n đ nh t a ti m c n moment c p p.

13


Chương 2

Các phương pháp nghiên c u tính
n đ nh c a h sai phân ng u nhiên
2.1

Phương pháp s d ng hàm Lyapunov

Cho {Xn} là m t xích Markov thu n nh t trong m t không gian
Balan Ξ , và V : Ξ → R+ là m t hàm đo đư c đư c hi u như là m t
"chu n", m t "hàm Lyapunov" ho c "hàm năng lư ng". Trong các đ nh
lý m c này, chúng ta gi thi t r ng supxV (x) = ∞. Chúng tôi s
d ng các kí hi u chu n t c Px(A) = P (A/X0 = x) và ExY đ ch xác
su t có đi u ki n c a bi n c A hay kỳ v ng c a bi n ng u nhiên Y
theo đ đo xác su t Px. Đ d ch chuy n (drift) c a hàm V trên xích

Markov X sau n đơn v th i gian là hàm x → Ex [V (Xn) − V (X0)]. D
dàng th y r ng n u P (n, x, •) là xác su t chuy n c a quá trình Markov
Xn thì Ex[V (Xn) − V (X0)] = V (y)P (n, x, dy) − V (x). Gi s r ng
Ξ
g : Ξ → N là m t hàm đo đư c khác. Ta hi u g(x) như là hàm th i gian
ph thu c tr ng thái x. Đ d ch chuy n c a V sau g(x) bư c là hàm

x → Ex V (Xg(x)) − V (X0) .
Cho h : Ξ → R là hàm đo đư c th ba sao cho −h đư c xem như ư c
lư ng đ l n c a hàm đ d i sau th i gian g(x) bư c. Gi s r ng:

• (L1) h b ch n dư i: infx∈Ξ h(x) > −∞.
• (L2) h đ n cu i cùng dương: limV (x)→∞h(x) > 0.
• (L3) g b ch n trên đ a phương: supv(x)≤N g(x)/h(x) < ∞,∀N > 0
14


• (L4) g đ n cu i cùng b ch n b i h: limv(x)→∞g(x)/h(x) < ∞.
Đ i v i m t t p đo đư c B ⊂ Ξ b t kỳ ta đ nh nghĩa:

τB = inf {n > 0 : Xn ∈ B} .
τB đư c hi u là l n tr l i đ u tiên đ n B c a quá trình Xn. T p B đư c
g i là t p h i quy n u Px(τB < ∞) = 1 v i ∀x ∈ B. Nó đư c g i là h i
quy dương n u supx∈BExτB < ∞.

Đ nh lý 2.1. Gi s r ng đ d ch chuy n c a V sau g(x) bư c th a mãn
"đi u ki n d ch chuy n"
Ex V (Xg(x)) − V (X0) ≤ −h(x).

Trong đó V , g, h th a mãn (L1)-(L4). Đ t

τ ≡ τN = inf {n > 0 : V (Xn) ≤ N } .
Khi đó t n t i N0 > 0, ∀N > N0 và x ∈ Ξ b t kì, chúng ta có Exτ < ∞.
Ngoài ra supV (x)≤N Exτ < ∞.
Ch ng minh. Hi n nhiên t đi u ki n d ch chuy n ta suy ra V (x) −
h(x) ≥ 0 v i m i x. Chúng ta ch n N0 sao cho V (inf h(x) > 0 và x)>N
sup g(x)/h(x) < ∞ v i m i N ≥ N0. V i m i N > N0 đ t

V (x)>N

d = sup g(x)/h(x).
V (x)>N

T đi u ki n (L2) và (L4) ta suy ra 0 < d < ∞. Đ t
−H = infx∈Xh(x).
Khi đó t gi thi t (L1) ta có H < ∞. Chúng ta đ nh nghĩa m t dãy
tăng tn các th i đi m d ng xây d ng b ng phương pháp đ quy như sau
t0 = 0,

tn = tn−1 + g(Xtn−1),

n ≥ 1.

Do Xn là xích Markov m nh nên các bi n ng u nhiên
Yn = Xt n ,
15


cũng t o thành m t xích Markov (có th không thu n nh t). B ng quy
n p theo n d dàng ch ng minh đư c r ng ExV (Yn+1) ≤ ExV (Yn) + H
và ExV (Yn) < ∞ v i m i n và x. Ta đ nh nghĩa th i đi m d ng

γ = inf {n ≥ 1 : V (Yn) ≤ N } ≤ ∞.
Rõ ràng

γ ≤ tγ,

h.c.c.


Gi s Fn là σ đ i s sinh b i Y0, ..., Yn. Lưu ý r ng γ là th i đi m d ng
d báo đư c, t c là 1 γ≥i ∈ Fi−1 v i m i i. Chúng ta đ nh nghĩa "năng
{ }
lư ng tích lũy" gi a 0 và γ ∧ n b i
γ∧n

En =

i=0

n

V (Yi) =

i=0

V (Yi)1

{

γ
,

}

và ư c lư ng thay đ i Ex(En − E0) theo m t "ki u mactingale":
n


Ex(En − E0) = Ex

i=1
n

= Ex
≤ Ex
≤ Ex

i=1
n
i=1
n+1

i=1

Ex(V (Yi)1

1

{

1
1

γ≥i

{

{


{

γ≥i

/Fi−1)

}

E (V (Yi)/Fi−1)

} x

γ≥i

E (V (Yi−1) − h(Yi−1)/Fi−1)

} x

γ≥i−1 E (V (Y − ) − h(Y − )/Fi− )
i 1
i 1
1
} x
n

= E x En − E x

i=0


h(Yi)1

γ≥i .
{ }

Trong ư c lư ng này chúng ta đã s d ng V (x) − h(x) ≥ 0 và trong b t
đ ng th c cu i, chúng ta cũng dùng 1 γ≥i ≤ 1 γ≥i−1 và l y t ng t 0
{ }
{
}
t i n + 1. T đây chúng ta thu đư c
n

Ex
i=1

h(Yi)1

{

γ≥i

}

≤ ExV (X0) = V (x).

16

(2.1)



Gi s V (x) > N . N u i < γ thì theo đ nh nghĩa c a γ ta có V (Yi) > N .
Như vây t đ nh nghĩa c a d ta nh n đư c


h(Yi) ≥ d 1g(Yi) > 0,

i < γ.

(2.2)

Cũng theo đ nh nghĩa c a H ta có
h(Yi) ≥ −H,

∀i.

(2.3)

S d ng các ư c lư ng (2.2) và (2.3) vào (2.1) chúng ta có:
n

n

V (x) ≥Ex
i=0

h(Yi)1

{


γ≥i

}

+ Ex
i=0

h(Yi)1

{

γ=i}

(γ−1)∧n
−1

≥d Ex
i=0

g(Yi) − HPx(γ ≤ n).

Lưu ý r ng g(Y0) + ... + g(Yk) = tk+1, suy ra:


V (x) ≥ d 1Ext ∧(n+1) − HPx(γ ≤ n).
γ

L y gi i h n khi n → ∞ (c hai dãy tương ng đang tăng theo n) và
thu đư c
Ext ≤ d(V (x) + H).

γ

Do τ ≤ t nên ta suy ra Exτ < ∞.
γ

Ta xét trư ng h p V (x) ≤ N . L y kỳ v ng có đi u ki n theo bi n Y1
chúng ta có
Exτ ≤ g(x) + Ex(ExY1τ 1(V (Y1 > N ))

≤ g(x) + Ex(d(V (Y1) + H)1(V (Y1) > N ))
≤ g(x) + dH + d(V (x) + H).
Do đó,
sup Exτ ≤ sup g(x) + d(2H + N ).

V (x)≤N

v(x)≤N

Theo gi thi t (L3), v ph i là m t h ng s h u h n. Do v y
sup E τ < ∞.

V (x)
17


Đ nh lý 2.1 ch cho chúng ta th y t p BN = {x ∈ Ξ : V (x) <

N } = V 1(0, N ) là m t t p quay tr l i dương. Đây là đ nh lý t ng quát
hóa nhi u k t qu đã bi t trư c đó. Th t v y, n u ta ch n g(x) ≡ 1 và

h(x) = −C11

V (x)≤C2
{
}

ta nh n đư c tiêu chu n Foster-Lyapunov c đi n

[7] (n u Ξ = Z đư c g i là B đ Pakes [19]). M t cách tương đương,
tiêu chu n Foster-Lyapunov mu n tìm ki m hàm V sao cho ExV (X1) −
V (x) < − < 0 khi V (x) > C2 và supV (x)≤C2 ExV (X1) < ∞.
Trong trư ng h p g(x) = [V (x)] (ký hi u [y] là ph n nguyên c a y)
và h(x) = V (x) − C11 V (x)≤C2 ta nh n đư c tiêu chu n Meyn-Tweedie
{
}
[17]. Chúng ta cũng có th tham kh o các k t qu này trong tài li u
tham kh o c a Fayolle, Malyshev và Menshikovnov.
Chúng ta chú ý r ng đây chúng ta không đòi h i r ng t p h p ph i "nh
" theo nghĩa nó h u h n hay có tính compact. T t nhiên n u ta quan tâm
đ n tính n đ nh, chúng ta c n ch ng minh r ng các t p compact là h i quy
dương. Đ nh lý trên đ m b o cho chúng ta ngay c t p không compact
cũng h i quy dương.
Ta cũng chú ý r ng đi u ki n (L4) không ch có tính ch t k thu t
mà còn đóng vai trò quan tr ng. Chúng ta xét thí d
Ví d 2.1. Cho Ξ = N và xét quá trình Markov (Xn), nh n giá tr trên
Ξ , có xác su t chuy n
p1,1 = 1,

pk,k+1 ≡ pk,


pk,1 = 1 − pk ≡ qk,

k = 2, 3, ...,
trong đó 0 < pk < 1, ∀k ≥ 2 và pk → 1, khi k → ∞. Như v y bư c nh y

c a quá trình có kích thư c +1 ; ho c có bư c nh y −k n u t tr ng thái
k ngay l p t c chuy n đ n tr ng thái 1. Ta gi s qk = 1/k, k ≥ 2. Khi
đó, b t đ u v i X0 = 2, chúng ta có P (τ = n) = 1/(n + 1)n, n = 1, 2, ...
Vì v y

n
Ex τ =
n(n + 1) = ∞.
n=1

Do đó chu i Markov không th h i quy dương. Đ t
V (k) = log(1 ∨ log k),
18

g(k) = k2.


Chúng ta có th ư c lư ng đ d ch chuy n và th y r ng
Exk V (Xg(k)) − V (k) ≤ −h(k),

(2.4)

trong đó h(k) = c1Vk − c2, v i c1, c2 là h ng s dương. D th y r ng (L1)-(L3) đư c
th a mãn, nhưng (L4) thì không. Đi u này gi i thích t i
sao đ nh lý 2.1 không áp d ng đư c m c dù đ l ch âm.

Chúng ta xét trư ng h p đ c bi t khi xích Markov (Xn) đư c cho b i
phương trình sai phân. Cho Ξ và Y là hai không gian Balan, f :
Ξ ⋅ Y → Ξ là hàm đo đư c. Xét phương trình
Xn+1 = f (Xn, ξn+1),

(2.5)

n = 0, 1, 2, ...,

trong đó (Xn) là dãy bi n ng u nhiên đ c l p, cùng phân ph i, nh n giá tr
trên Y , có phân ph i xác su t chung là µ(•). Ta ch ng minh (Xn)
là quá trình Markov thu n nh t. Th t v y, g i Fn là σ−đ i s sinh b i
X0, X1, ..., Xn. D th y Fn đ c l p v i ξn+1. Vì th , v i m i hàm u đo
đư c gi i n i ta có
E[u(Xn+1)/Fn] = E[u(f (Xn, ξn+1)/Fn] = E[u(f (Xn, ξn+1)/Xn].
Hơn n a
P (Xn+1 ∈ A/Xn = x) = P (f (Xn, ξn+1) ∈ A/Xn = x)
= P (f (x, ξn+1) ∈ A) =

Y

1A(f (x, y)µ(dy).

Cho các hàm V, g, h th a mãn các đi u ki n L(1)...L(4) thì ta th y Xn
s quay tr l i dương.
2.2

Phương pháp so sánh nghiên c u tính n đ nh theo moment c a phương trình t a tuy n tính

Gi s Ak(ω), ω ∈ Ω (k = 0, 1, 2, ...) là ma tr n ng u nhiên đ c l p

c n ⋅ n tương ng. Ta ký hi u N0 là t p các s nguyên không âm, R+
là t p các s th c không âm.
19


Xét phương trình sai phân ng u nhiên tuy n tính và phương trình sai
phân ng u nhiên có nhi u dư i đây
xk+1 = Ak(ω)xk,

k ∈ N0.

(2.6)


xk+1 = Ak(ω)xk + f (k, xk),

k ∈ N0.

(2.7)

trong đó, xk ∈ Rd và f là hàm liên t c xác đ nh trên N0 ⋅ Rd, nh n giá
tr trên Rd v i f (k, 0) = 0 v i m i k ∈ N0. Gi s r ng đi u ki n ban

đ u là bi n ng u nhiên x0 nh n giá tr trong Rn, đ c l p v i {Ak(ω)}.
Trư c h t, chúng ta đưa ra các đ nh nghĩa liên quan t i các khái ni m
b ch n, ti m c n và ti p c n c p p c a nghi m t m thư ng xk ≡ 0 c a
phương trình thu n nh t (2.6).
Đ nh nghĩa 2.1. Nghi m c a phương trình (2.6) đư c g i là
(i)


n đ nh m nh trung bình c p p v i b c C n u t n t i h ng s C ≥ 1
sao cho
E( Am−1...An p) ≤ C

ii)

v i m i ∀m > n ≥ 0.

n đ nh m nh t a-ti m c n trung bình c p p n u:
lim E( Am−1...An p) = 0

x→∞

v i ∀ m > n ≥ 0.

Đ nh nghĩa 2.2. Các nghi m c a (2.6) đư c g i là ti p c n đ n 0 v i t c đ
nhanh c p (C, δ) n u t n t i m t h ng s C ≥ 1 và 0 < δ < 1 sao
cho
E( Am−1...An ) ≤ Cδn−m+1 v i ∀m > n ≥ 0.

Đ nh nghĩa 2.3. Các nghi m c a (2.6) đư c g i là ti p c n đ n 0 v i
t c đ nhanh c p (K, p, α) n u t n t i m t h ng s K ≥ 1 p sao cho
2

E( Am−1...An ) ≤ K(n + 1)p/mp

v i ∀m > n ≥ 0.

20



Đ nh nghĩa 2.4. Các nghi m c a (2.6) đư c g i là ti p c n đ n 0 v i t c
đ nhanh c p (K, p, δ) n u t n t i m t h ng s K ≥ 1 p và 0 < δ < 1
2

sao cho
E( Am−1...An ) ≤ K(1/m)pδm−n+1

v i ∀m > n ≥ 0.

Đ nh nghĩa 2.5. Các nghi m c a (2.6) đư c g i là ti p c n đ n 0 v i
t c đ nhanh c p (β, t, p) n u t n t i các dãy dương {βn} và {tn} sao
cho (n + 1)pβn → 0 khi n → ∞ và

E( Am−1...An ) ≤ βmtn.

Ph n ti p theo chúng ta đưa ra các đ nh nghĩa liên quan đ n tính n
đ nh ng u nhiên đ i v i nghi m t m thư ng c a phương trình(2.7).
Đ nh nghĩa 2.6. Nghi m t m thư ng c a (2.7) đư c g i là
(S1) n đ nh trung bình c p p v i p > 0 n u v i m i ε > 0, t n t i m t
δ(ε) > 0 sao cho
E ( x k p) < ε

v i m i k ∈ N0

v i đi u ki n là E( x0 p) < δ0,
(S2) n đ nh t a-ti m c n trung bình c p p v i p > 0 n u t n t i m t

δ0 > 0 sao cho


E( xk p) → 0 khi k −→ ∞

v i đi u ki n là E( x0 p) < δ0,
(S3) n đ nh ti m c n trung bình c p p v i p > 0 n u nó là n đ nh
trung bình c p p và n đ nh t a-ti m c n trung bình c p p.
Chúng tôi đưa ra m t s b đ c n thi t đ s d ng trong vi c ch ng
minh các đ nh lý liên quan đ n tính n đ nh.
B đ 2.1. N u ai ≥ 0 v i m i s nguyên không âm i, thì tích vô h n


i=0

(1 + ai)



h i t khi và ch khi chu i

i=0

ai h i t .
21


Ký hi u [y] là ph n nguyên c a y. Khi đó,
B đ 2.2. N u m t dãy aj h i t đ n 1 và 0 < α < 1, thì
n

lim


n→∞

j=0

[(aj)pα] = 0.

Ch ng minh. L y β > 0 sao cho 1 < β < 1/(α)p. Do an → 1 khi n → ∞
nên t n t i m t s nguyên dương N sao cho n u n ≥ N ta có 0 < an < β.
Như v y,

n

[(a )α] <

j=1

Do (β

p

α)n−N

n

j

N

[(a )pα]


j=1

j

→ 0 khi n → ∞ nên nlim →∞

p

j=N
+1
n
j=0

[β α] v i m i n > N .

[(aj)pα] = 0. B đ đư c

ch ng minh.
Ti p theo chúng tôi s trình bày b đ mà đóng vai trò cơ s cho ph n này.
B đ 2.3. Gi s F (n, s, u) : N0 ⋅ N0 ⋅ R+ → R+ là m t hàm liên t c, đơn đi u
không gi m theo u và gi s {υn} và {xn} là hai dãy dương
th a mãn các đi u ki n tương ng sau:
n −1

υn ≥

xn ≤ ρ(n)

s=0


F (n, s, vs) + pn ,

pn ≥ 0

n −1
s=0

F (n, s, vs) + pn ,

pn ≥ 0

Hơn n a, gi s r ng các đi u ki n sau đây th a mãn v i m i n > s
(a) 0 < ρ(n) ≤ 1 và F (n, s, u) ≤ F (n, s, αu), α ≥ 1, ,
(b) ρ(n) ≥ 1 và αF (n, s, u) ≤ F (n, s, βu), 0 ≤ α ≤ β ≤ 1.
Khi đó,
N u (a) th a mãn, thì xn ≤ ρ(n)υn v i m i n ∈ N0 v i đi u ki n

x0 ≤ ρ(0)υ0.

N u (b) th a mãn, thì xn ≤ n=0 ρ(i)υn v i m i n ∈ N0 v i đi u ki n i
x0 ≤ ρ(0)υ0.
22


×