Tải bản đầy đủ (.doc) (6 trang)

Ý TƯỞNG KỊCH BẢN QUẢNG CÁO QUẢNG CÁO OMO TẾT 2018

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (40.12 KB, 6 trang )

Ý TƯỞNG KỊCH BẢN QUẢNG CÁO QUẢNG CÁO OMO TẾT 2018
Cảnh 1:
NGOẠI – TRƯỚC CỔNG TRƯỜNG – GIỜ TAN HỌC
TOÀN CẢNH RỘNG
Một phố phường Sài Gòn rộn ràng sắc xuân trên từng ngôi nhà, ngọn cây. (Nền nhạc
nhẹ không lời bắt đầu từ đầu cảnh 1)
CẬN CẢNH
NGƯỜI CHA áo quần lấm lem bùn đất, đứng lên rồi lại ngồi xuống chiếc xe dream cũ
kỹ đang mong ngóng đứa con trai tan trường để đón con về.
LIA CẢNH
NGƯỜI CON TRAI (trạc khoảng 10 – 12 tuổi trong trang phục áo trắng, quần xanh,
thắt khăn quàng đỏ) bỗng đứng khựng lại, gương mặt hiện rõ sự lúng túng và
nghĩ:“Sao ba mặc áo bẩn vậy?”
CẬN CẢNH - Đôi chân NGƯỜI CON TRAI
Cái cảm giác áo quần của ba dơ bẩn đã khiến người con trai muốn xa cách ba mình.
Vừa suy nghĩ, đôi chân cậu bé vừa lùi lại.
CẬN CẢNH
Lúc này, NGƯỜI CHA đã hiểu ra thái độ của con trai mình, ông dáo dác quan sát xung
quanh rồi e ngại và tỏ rõ sự u buồn trên gương mặt.
CẬN LIA
NGƯỜI CON TRAI rụt rè bước đến gần Cha và quan sát từng đốm bẩn trên chiếc áo
cha mình đang mặc.
CẬN CẢNH - Gương mặt NGƯỜI CHA
Ông đã hiểu ra lý do và chấp nhận sự thật đó mặc dù ông rất buồn, đôi mắt thể hiện sự
đồng thuận với ý nghĩ của đứa con trai.
CẬN LIA
Ông chậm chạp vỗ tay lên vị trí chiếc yên ngồi phía trước ông như để muốn nói đứa
con trai lên đó ngồi để ông chở về nhà.Tuy nhiên, cậu bé lại đi ra phía sau.
MỜ CẢNH



Xung quanh, cảnh học sinh hớn hở và quây quần bên người thân sau giờ tan trường,
tiếng cười nói ríu rít không làm không gian ấm áp hơn.
Cảnh 2
NGOẠI – TRÊN ĐƯỜNG PHỐ - CHIỀU
TRUNG CẢNH
Phố phường vẫn ngập tràn sắc xuân, màu đỏ của giấy, màu vàng của hoa vẫn thi nhau
rực rỡ. Lúc này, 2 CHA CON đèo nhau trên chiếc dream cũ ấy, cậu bé không ngồi ở
phía trước như lời cha nhủ mà lạ ngồi phía sau và có tư thế chống tay ra xa để không
phải dính bẩn từ người cha của mình. Gương mặt 2 CHA CON đều buồn mang mác.
Cảnh 3
NGOẠI – TRONG VƯỜN MAI – BAN NGÀY
CẬN CẢNH
Về nhà, NGƯỜI CHA tiếp tục công việc, ông đang vun gốc cho những cây mai được
nở hoa đúng dịp tết. Ông làm việc hăng say và có phần buồn bã, thất vọng.
TRUNG CẢNH
Đứng trong sân nhà, NGƯỜI CON TRAI nhìn thấy cha mình đang cặm cụi làm việc,
cậu đang đăm chiêu suy nghĩ trong im lặng thì…
LIA CẢNH
Bỗng NGƯỜI CHA (mắt nhắm lại, nhăn nhó) thấy chóng mặt và đau đầu như búa bổ.
Sự đau đớn hằn rõ lên gương mặt ông.
MỜ CẢNH
Phiá xa xa, qua khung cửa sổ từ ngồi nhà, NGƯỜI VỢ hốt hoảng và lo lắng khi thấy
chồng mình mệt mỏi.
TOÀN CẢNH
NGƯỜI CHA gượng dậy trong cơn đau dữ dội giữa vườn mai nhưng không thể, ông
đã gục xuống vì kiệt sức (hai tay ôm đầu, chân loạng choạng).
CẬN CẢNH


NGƯỜI CON TRAI quan sát cha mình làm việc nãy giờ, đã không khỏi lo lắng khi

thấy cha mình gục ngã như vậy. Sự lo lắng và hối hận đã khiến cho cậu bé không còn
thiết nghĩ gì nữa.
LIA CẢNH – TRUNG CẢNH
Không còn chần chờ gì nữa, NGƯỜI VỢ đã vội chạy ra vườn và dìu NGƯỜI
CHỒNG vào nhà.
(Lúc này, nhạc nền nhẹ nhàng vẫn du dương thì bỗng nhiên nhấn mạnh ở những nốt
nhạc như để thể hiện sự tột độ của sự hối hận, của lòng chân thành và của tình thân
trong khó khăn)
LIA CẢNH – TRUNG CẢNH
NGƯỜI CON TRAI lang thang trong vườn mai, nhìn vườn mai của gia đình đang còn
xanh ngắt màu lá trong ánh nắng, chuỗi suy nghĩ của cậu bé bắt đầu trỗi dậy:“Chắc
mai không kịp nở để đón Tết”. Rồi như có một ý tưởng hay, cậu âu yếm lấy cành mai
và thốt lên trong tâm tưởng với nụ cười mới (giọng phấn khởi): “Con phải giúp ba
thôi!”
Cảnh 4
NGOẠI – VƯỜN MAI – BAN NGÀY
CẬN CẢNH ĐẾN TOÀN CẢNH
Những bước chân của các cậu bé cùng tuổi NGƯỜI CON TRAI cười nói tỏa khắp
vườn mai trong niềm hân hoan, sung sướng để giúp bạn mình chăm sóc vườn mai.
(Nhạc nền trở nên sôi động và rộn ràng kèm theo tiếng cười trong sáng của những đứa
trẻ)
LIA CẢNH – TRUNG CẢNH
NGƯỜI CON TRAI và CẬU BẠN cùng chăm sóc gốc cây mai trong niềm vui. Xung
quanh, các CÔ BÉ, CẬU BÉ khác cũng đang chăm chỉ giúp bạn mình.
LIA CẢNH – TRUNG CẢNH
Có CÔ BÉ thì nhặt rác, có CẬU BÉ thì xới đất, nhổ cỏ. Các CẬU BÉ, CÔ BÉ vui chơi
hết mình mặc cho áo quần lấm lem, dơ bẩn và cả những giọt mồ hôi thấm đẫm trên
gương mặt.



TOÀN CẢNH
Không khí đầm ấm và vui tươi của những đứa trẻ dưới nắng xuân ấm áp khiến cho
mùa xuân như rực rỡ hơn, ý nghĩa hơn.
CẬN CẢNH
Giữa không khí ấy, CẬU BÉ tách mình ra và nhìn vào từng cành cây mà suy nghĩ, mà
suy tư và hi vọng những cố gắng của mình và các bạn sẽ giúp ước mơ của ba trở thành
sự thật.
Cảnh 5
NGOẠI – VƯỜN MAI – BUỔI SÁNG
CẬN CẢNH
Một thời gian sau, cuối cùng thì trên cành mai, những hoa mai đang đua nhau nở sắc
vàng rực rõ và xinh tươi, báo hiệu xuân đã về.
MỜ CẢNH
Cả vườn mai cũng ngập tràn sắc vàng tinh khiết của hoa mai, của nắng. Đẹp lung linh
và huyền ảo.
Cảnh 6
NỘI – TRONG NHÀ – BAN NGÀY
TRUNG CẢNH
Giữa bàn ăn trong nhà bếp, mọi người trong gia đình từ ông bà, cha mẹ đến anh em
đều diện những bộ cánh mới, truyền thống chuẩn bị mâm cơm cho ngày Tết cổ truyền
LIA CẢNH
Trong lúc mọi người đang chuẩn bị một không khí Tết hân hoan hơn, rộn ràng và vui
tươi hơn thì NGƯỜI CHỒNG xuất hiện. Gương mặt anh đã hồng hào hơn, khỏe mạnh
hơn. Anh nở nụ cười rạng rỡ với người vợ và gia đình.
Cảnh 7
NGOẠI – VƯỜN MAI – BAN NGÀY
TOÀN CẢNH


Giữa không khí Tết ngập tràn trong căn nhà ấy thì NGƯỜI CON TRAI lại một mình

lang thang trong vườn mai xinh tươi và đẹp rực rỡ. Cậu bé mỉm cười hạnh phúc vì
những thành quả mình đã làm được.
CẬN CẢNH
NGƯỜI CHA đã đi dạo ở vườn mai và ngạc nhiên trước sắc vàng của hoa nở đúng dịp
Tết. Anh vuốt ve cánh mai và ngắm nhìn vườn mai của mình mà thắc mắc, mà thấy lạ.
Anh không giấu được nụ cười bởi ông đã từng lo lắng cho vườn mai mà ông dày công
vun xới.
LIA CẢNH
Giữa 2 suy nghĩa của 2 cha con đang trôi đi thì cậu bé bắt gặp bố mình đang đứng đó.
Ngập tràn là sự yêu thương mà người cha dành cho đứa con thân yêu của mình, anh
dang rộng vòng tay và đón con vào lòng mà trên môi vẫn rạng rõ nụ cười nhân ái.
CẬN CẢNH
Nhìn thấy bố mình như vậy nhưng CẬU BÉ lại lưỡng lự. Cầm chiếc áo vấy bẩn màu
đất của mình và tự nhủ “Áo quần con bị lấm bẩn như ba…” Câu nói bị gián đoạn vì
suy nghĩ của cậu bé trước đây lại hiện về.
CẬN CẢNH - Đôi chân cậu bé
Cậu cứ nghĩ rằng sự dơ bẩn khiến cho người khác không muốn gần nhau, vừa suy nghĩ
cậu vừa lùi lại như một sự sợ hãi sẽ làm người khác dơ bẩn như mình.
TRUNG CẢNH
Giữa vườn mai rực rỡ ấy, nụ cười đôn hậu của người cha càng rộng lượng và bao dung
hơn. Anh không những trách con mình mà còn gọi đứa con yêu tới đây với mình. Lúc
này NGƯỜI CON TRAI đã hiểu ra “…nhưng ba vẫn không ngại.”
CẬN CẢNH - Gương mặt NGƯỜI CON TRAI
Cậu bé đã hiểu ra được điều hay rằng không phải vết bẩn nào cũng khiến con người xa
cách
CẬN CẢNH - Đôi chân cậu bé
Cậu chạy đến với ba, đôi chân lao nhanh như thể cậu muốn được ôm ba mà không sợ
những vết bẩn kia làm ba e ngại như chính cậu đã từng e ngại với ba mình.
LIA CẢNH



Cậu chạy nhanh hơn, vội hơn và ôm ba trong sự yêu thương, niềm hạnh phúc vô bờ
bến.
(Nhạc lên cao vút, giai điệu nhạc vui hơn, nhanh hơn nhưng lại hòa hợp với tiết tấu âm
thanh trước đó để thể hiện cảm xúc dâng tràn trong tình yêu của cha và con)
TOÀN CẢNH
Cả gia đình sum họp trong vườn mai, ở đó có sự giáo dục, quan tâm, yêu thương và
hạnh phúc. Trong lúc ấy thì có một giọng nói xuất hiện
Người Thuyết minh (Tiếp tục)
“Vui Tết dân tộc, trẻ học điều hay”…
Hiệu ứng máy tính
Xuất hiện khung cảnh màu đỏ rực rỡ tràn ngập màn hình với cấu trúc, bên phải là dòng
chữ tiêu đề “Vui Tết dân tộc, trẻ học điều hay”, bên trái là hình ảnh mẫu sản phẩm
Omo và góc dưới là Logo nhãn hiệu và slogan “Ngại gì vết bẩn”
Khi vừa xuất hiện khung cảnh hiệu ứng cuối cùng, Người Thuyết minh tiếp tục
“Ngại gì vết bẩn – Omo”
Nhạc cũng kết thúc sau lời nói cuối cùng của Người thuyết minh.
Hết



×