Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (24.47 KB, 3 trang )
Người ta thường nói:“Im lặng là vàng”. Nhưng im lặng ngắm nhìn cái ác quanh
mình mà không dám đứng lên đấu tranh thì thật đáng hổ thẹn, phê phán. Có thể bạn
sẽ chịu thiệt thòi trước mắt, nhưng rốt cuộc bạn sẽ là một trong những người vươn
cao nhất để hướng tới bầu trời bao la. Cùng với suy nghĩ trên, với nghệ thuật kể
chuyện hấp dẫn, Nguyễn Dữ đã xây dựng nên hình tượng người nho sĩ lý tưởng Ngô
Tử Văn trong “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” với một tinh thần dũng cảm,
chính trực, dám chống lại thế lực độc ác đến cùng
Ngay đầu tác phẩm, nhân vật Ngô Tử Văn được tác giả giới thiệu theo phương pháp
truyền thống trong văn học cổ, bao gồm tên tuổi, quê quán, tính tình:“Ngô Tử Văn
tên là Soạn, người huyện Yên Dũng đất Lạng Giang. Chàng vốn khẳng khái, nóng
nảy, thấy sự gian tà thì không thể chịu được, vùng Bắc người ta vẫn khen là một
người cương trực”
Trước hết, ta nhận thấy Ngô Tử Văn là một nho sĩ áo vải khí phách cứng cỏi, yêu
chuộng lẽ phải, giàu tinh thần nghĩa hiệp. Minh chứng rõ ràng cho điều này là hành
động đốt đền tà đầy bản lĩnh của chàng. Bất bình trước thái độ nhiễu nhương, tác oai
tác quái của hồn ma Bách hộ họ Thôi, Tử Văn quyết không làm ngơ. Một hôm
chàng “tắm gội sạch sẽ, khấn trời, rồi châm lửa đốt đền”. Là người thấu hiểu đạo lý,
Ngô Tử Văn đã thực hiện nghi lễ trang nghiêm mong trời đất chứng giám, ủng hộ.
Đồng thời thể hiện nghĩa cử cao đẹp dám đơn phương độc mã tiêu diệt cái ác mặc
cho nguy hiểm có thể đến bất cứ khi nào. Trước sự việc “kinh thiên động địa” ấy, ai
nấy “đều lắc đầu, lè lưỡi, lo sợ”. Trái lại Tử Văn vẫn tự tin, không hề mảy may kinh
hãi. Bởi chàng hiểu rõ đốt đền tà không phải là hành động liều lĩnh nhất thời mà là
xuất phát từ mục đích cao đẹp: diệt trừ yêu ma, trừ hại cho dân. Sự tức giận của
chàng không phải cho riêng mình mà là cho tất cả bách tính đang bị hồn ma quấy
nhiễu. Vì thế việc làm đốt đền tà của Ngô Tử Văn rất đáng ca ngợi và khâm phục!
Sự cương trực, khảng khái của Ngô Tử Văn còn được bộ lộ qua thái độ của chàng
khi bị hồn ma tên tướng giặc đe dọa. Trước những lời uy hiếp gay gắt, Tử Văn vẫn
điềm nhiêm, mặc kệ, không một chút run sợ. Hành động “vẫn cứ ngồi ngất ngưởng
tự nhiên” của chàng không phải là một việc làm bất cần mà là hành động của một
người nắm rõ chính nghĩa trong tay. Chàng tin việc làm của minh là đúng. Tên tướng
giặc kia khi sống là kẻ xâm lược nước ta, khi chết rồi vẫn quen thói ỷ mạnh hiếp