Tải bản đầy đủ (.doc) (11 trang)

BAI HAT DOAN

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (100.86 KB, 11 trang )

TRƯỜNG SƠN ĐÔNG, TRƯỜNG SƠN TÂY
Nhạc: Hoàng Hiệp - Thơ: Phạm Tiến Duật
Cùng mắc võng trên rừng Trường Sơn
Hai đứa ở hai đầu xa thẳm
Ðường ra trận mùa này đẹp lắm
Trường Sơn Ðông nhớ Trường Sơn Tây.
Một dãy núi mà hai màu mây
Nơi nắng nơi mưa, khí trời cũng khác
Như anh với em, như Nam với Bắc
Như Ðông với Tây một dải rừng liền.
Trường Sơn Tây anh đi, thương em
Bên ấy mưa nhiều, con đường gánh gạo
Muỗi bay rừng già cho dài tay áo
Hết rau rồi, em có lấy măng không.
Em thương anh bên Tây mùa đông
Nước khe cạn bướm bay lèn đá
Biết lòng anh say miền đất lạ
Chắc em lo đường chắn bom thù
TRƯỜNG SƠN ĐÔNG, TRƯỜNG SƠN TÂY
Nhạc: Hoàng Hiệp - Thơ: Phạm Tiến Duật
Anh lên xe, trời đổ cơn mưa
Cái gạt nước xua tan nỗi nhớ
Em xuống núi nắng về rực rỡ
Cái nhành cây gạt nỗi riêng tư.
Ðông sang Tây không phải đường như
Ðường chuyển đạn và đường chuyển gạo
Ðông Trường Sơn, cô gái "ba sẵn sàng" xanh áo
Tây Trường Sơn bộ đội áo màu xanh.
Từ nơi em gửi đến nơi anh
Những đoàn quân, trùng trùng ra trận
Như tình yêu nối lời vô tận


Ðông Trường Sơn, nối tây Trường Sơn.
VIỆT NAM QUÊ HƯƠNG TÔI
Nhạc và lời: Đỗ Nhuận
Bạn ơi hãy đến quê hương chúng tôi
Ngắm mặt biển xanh xa tít chân trời
Nghe sóng vỗ dạt dào biển cả
Vút phi lao gió thổi bên bờ
Buồm vươn cánh vượt sóng ra ngoài khơi
Trong nắng hồng bừng lên sáng ngời
Miền Nam đất nước quê hương chúng tôi
Có rừng dừa xanh xa tít chân trời
Người thiếu nữ dạt dào tình trẻ
Dáng xinh tươi sao chẳng muốn cười
Lòng trai tráng rộng lớn như biển khơi
Với cánh tay dựng lên đất trời
Mùa Xuân đã tới quê hương chúng tôi
Mía ngọt chè xanh bông trắng lưng đồi
Đồng xanh lúa rập rờn biển cả
Tiếng ai ru con ngủ ru hời
Đồng xanh lúa thẳng cánh bay cò bay
Đưa nước về làng quê xóm tôi
Việt Nam yêu dấu thanh thanh lũy tre
Suối đổ về sông qua những nương chè
Dòng sông cuốn dồn về biển cả
Lứa thanh niên vui thỏa cuộc đời
Mùa Xuân tới nguồn sống đang sục sôi
Đất nước tôi Việt Nam sáng ngời
Bạn ơi hãy đến quê hương chúng tôi
Ngắm mặt biển xanh xa tít chân trời
Nghe sóng vỗ dạt dào biển cả

Vút phi lao gió thổi bên bờ
Buồm vươn cánh vượt sóng ra ngoài khơi
Trong nắng hồng bừng lên sáng ngời
Miền Nam đất nước quê hương chúng tôi
Có rừng dừa xanh xa tít chân trời
Người thiếu nữ dạt dào tình trẻ
Dáng xinh tươi sao chẳng muốn cười
Lòng trai tráng rộng lớn như biển khơi
Với cánh tay dựng lên đất trời
Mùa Xuân đã tới quê hương chúng tôi
Mía ngọt chè xanh bông trắng lưng đồi
Đồng xanh lúa rập rờn biển cả
Tiếng ai ru con ngủ ru hời
Đồng xanh lúa thẳng cánh bay cò bay
Đưa nước về làng quê xóm tôi
Việt Nam yêu dấu thanh thanh lũy tre
Suối đổ về sông qua những nương chè
Dòng sông cuốn dồn về biển cả
Lứa thanh niên vui thỏa cuộc đời
Mùa Xuân tới nguồn sống đang sục sôi
Đất nước tôi Việt Nam sáng ngời
THUYỀN VÀ BIỂN
Nhạc: Phan Huỳnh Điểu - Thơ: Xuân Quỳnh
Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu về đâu
Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau

Lòng thuyền đau rạn vỡ
Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió
Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố
Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố
TÌNH CA
Nhạc và lời: Hoàng Việt
Khi hát lên tiếng ca gởi về người yêu quê ta
Ta át tiếng gió mưa thét gào cuộn dâng phong ba
Em ơi! nghe chăng lời trái tim vọng ra
Rung trong không gian mặt biển sôi ầm vang
Qua núi biếc chập chùng xa xa
Qua bóng mây che mờ quê ta
Tiếng ca đời đời chung thuỷ thiết tha
Em có nghe tiếng ca chứa đựng hận thù sâu xa
Đã biến tình đôi ta thành những ánh sao toả sáng
Vượt băng băng qua đêm tối tìm hương hoa
Bến nước Cửu Long còn đó em ơi!
Bãi lúa nương dâu còn mãi muôn đời
Là còn duyên tình ta thắm trong tiếng ca không thể xoá nhoà.
Khi đã nghe tiếng ca của lòng người yêu phương xa
Em hãy ngước mắt lên vui nhìn trời xanh quê ta
Chim bay giăng giăng ngoài nắng xuân đẹp thay
Tan cơn phong ba lòng đất yên rồi đây
Em hãy nở nụ cười tươi xinh
Như cánh hoa xuân chào riêng anh
Nói nhau nghìn lời qua đôi mắt xanh
Ta hát chung tiếng ca vang dội từ nghìn phương xa

Xua kẻ thù đi mau, dập tắt chiến tranh đẫm máu
Đập tan ngay bao đau khổ và chia ly
Giữ lấy đức tin bền vững em ơi
Giữ lấy trái tim đòi sống yêu đời
Làm một bài tình ca của đôi lứa ta dâng cả bao người.
NGƯỜI ĐI XÂY HỒ KẺ GỖ
Nhạc và lời: Nguyễn Văn Tý
Bởi chúng mình thương bao nhiêu mảnh đất cằn
Mà đời không ngại đào mấy con kênh
Ðắp hồ xây đập, ta đưa dòng nước ngọt
để dòng mương nhỏ tắm mát quanh năm
Ruộng đồng ta thoả mơ uớc bao ngàn năm
Kẻ gỗ là đây bao năm đợi tháng chờ
Này vùng đá bạc đồi núi lô nhô
Như dòng suối nhỏ theo sông về với biển
Bỏ đồi hoang lại trong nắng trong mưa
để người nên khổ như đất kia cằn khô
Tay anh phá đá, tay em đào sỏi
Ngồi trong xe ủi em nhớ những ngày hè
Chân lội qua khe em nhớ mùa đông giá
Ta nghe trong đó bao nhiêu là chuyện lạ
Ngày ta đi học em nói thích nghề gì
Nay da em nâu tươi màu suy nghĩ
Thấy mùa phượng vĩ ta ngỡ gặp mùa thi
Cũng ngày phượng nở hai đứa mình ra đi
Bởi chúng mình thương bao nhiêu mảnh đất cằn
Mà đời không ngại đào mấy con kênh
đắp hồ xây đập ta nuôi dòng nước ngọt
để dòng mương nhỏ tắm nắng quanh năm
Ruộng đồng ta thoả mơ uớc bao ngàn năm

Nghệ Tĩnh mình ơi, Sông Lam gọi Núi Hồng
Bạn về theo bạn đào núi lấp sông
đất trời như vẫn vang vang lời trống giục
Mặt hồ lay động nên sang mênh mông
Từng đàn cá lượn cây lúa thêm nặng bông
Ta đi những bước thênh thang đồng rộng
Làng ta di động thêm có đất mình cày
Cho điện giăng dây, cho máy về thôn xóm
Ta đi trong nắng trong mưa đời bận rộn
Bài thơ ta đọc em thấy có điều gì
Nay da em nâu tươi màu suy nghĩ
Thấy mùa phượng vĩ xao xuyến mộng ngày thi
Thấy mùa phượng nở hai đứa mình cùng đi
THƠ TÌNH CUỐI MÙA THU
Nhạc: Phan Huỳnh Điểu - Thơ: Xuân Quỳnh
Cuối trời mây trắng bay
Lá vàng thưa thớt quá
Phải chăng lá về rừng
Mùa thu đi cùng lá
Mùa thu ra biển cả
Theo dòng nước mênh mông
Mùa thu vào hoa cúc chỉ còn anh và em
Chỉ còn anh và em là của mùa thu cũ
Chỉ còn anh và em
Tình ta như hàng cây đã yên mùa bão gió
Tình ta như dòng sông đã yên ngày thác lũ
Thời gian như ngọn gió mùa đi cùng tháng năm
Tuổi theo mùa đi mãi chỉ còn anh và em
Chỉ còn anh và em cùng tình yêu ở lại
Kìa bao người yêu mới đi qua cùng heo may

Chỉ còn anh và em cùng tình yêu ở lại
Chỉ còn anh và em cùng tình yêu ở lại
Tình ta như hàng cây đã yên mùa bão gió
Tình ta như dòng sông đã yên ngày thác lũ
Thời gian như ngọn gió mùa đi cùng tháng năm
Tuổi theo mùa đi mãi chỉ còn anh và em
Chỉ còn anh và em cùng tình yêu ở lại
Kìa bao người yêu mới đi qua cùng heo may
Chỉ còn anh và em cùng tình yêu ở lại
Chỉ còn anh và em cùng tình yêu ở lại
HÀNH KHÚC NGÀY VÀ ĐÊM
Nhạc: Phan Huỳnh Điểu - Thơ: Bùi Công Minh
Rất dài và rất xa là những ngày thương nhớ
Nơi cháy lên ngọn lửa là trái tim...
là trái tim yêu thương........
Anh đang mùa hành quân pháo lăn dài chiến dịch
Bồi hồi đêm xuất kích chờ nghe tiếng pháo ran
Ngôi sao như mắt Anh trong những đêm không ngủ
Giáo án Em vẫn mở cho ánh sao bay vào
Ngày và đêm xa nhau đau chỉ dài và nhớ
Thời gian trong cách trở đốt cháy ngời Tình Yêu
Pháo Anh lên đồi cao nã vào đầu giặc mỹ
Bục giảng dưới hầm sâu Em cũng là chiến sỹ
Cái chết cúi gục đầu
Cuộc đời xanh tươi trẻ ngày đêm ta bên nhau
Những đêm ngày chiến đấu
Ngày đêm ta bên nhau những đêm ngày chiến đấu
Đêm ngày trong chiến đấu Anh với Em
Sống vẫn gần nhau.......
CÙNG HÀNH QUÂN ĐI GIỮA MÙA XUÂN

Nhạc và lời: Cẩm La (Hoàng Hà)
1. Khi tiếng chim hót vang lên lời ca
Và khi nắng tỏa rộn bước quân hành xa,
Thì em có nghe tiếng mùa xuân về,
Giục cất bước giải phóng cho làng quê.
Trên núi sông mến yêu đây của ta,
Mà khi bóng giặc còn đó chưa rời xa,
Thì em có nghe tiếng mùa xuân về,
Lời thôi thúc phải đánh tan giặc kia.
A! Ta chào mùa xuân hành quân giành chiến thắng.
A! Ta chào mùa xuân sục sôi triều cách mạng.
Xuân thắm tươi là trên nơi tiền tuyến.
Cùng hành quân đi giữa mùa xuân.
Xuân thắm tươi là trên nơi tiền tuyến.
Cùng hành quân đi giữa mùa xuân.
2.Khi giữ cho lúa ngô xanh đồng ta
Và khi phá lộ chắn đánh xe giặc qua,
Là luôn có em bám ruộng và ngăn thù,
Đời tranh đấu đẹp thắm hoa đồng quê.
Khi tiếng hô đấu tranh vang thành phố,
Đình công bãi thị đòi áo cơm tự do,
Là luôn có em giữa dòng người căm thù,
Cùng tiến bước và cất cao lời ca.
A! Ta chào mùa xuân đồng quê bừng khí thế.
A! Ta chào mùa xuân thành phố diệt Mỹ ngụy.
Hai chúng ta từ trên hai trận tuyến,
Cùng hành quân đi giữa mùa xuân.
Xuân đấu tranh tiền phương hay hậu tuyến.
Cùng hành quân đi giữa mùa xuân.
3. Xuân nước non chứa chan bao tình thương,

Lòng ta ấm lửa tình nghĩa hậu phương,

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×