Tải bản đầy đủ (.doc) (5 trang)

Tiểu phẩm về chủ đề phòng chống ma tuý

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (33.55 KB, 5 trang )

lớp 6/2

TIỂU PHẨM
MỘT LẦN LẦM LỖI.
Minh và Lan là bạn thân, nhà cạnh nhau chơi cung nhau từ nhỏ. Một hôm
Minh và Lan trên đường đi học gần đến trường. Trong tiệm gaem bỗng có
tiến gọi.
- Dũng: Ê Minh lại anh biểu tí coi.
- Minh: ( quay lại) Anh gọi em hả.
- Dũng: không gọi mày còn gọi ai nữa, mày không nhớ anh sao? Cùng chơi
geam mấy ngày nay ấy mà.
- Minh: a em nhớ ra anh rồi. Anh là anh Dũng sư phụ truyền cho em “ Võ
Lâm Truyền Kì” đây mà.
- Dũng : trí nhớ của chú mày tốt lắm đó. Hôm nay có luyện nữa
không ? Anh mày chỉ cho vài chiêu tuyệt vời luôn. Hấp dẫn cực kì.
Lan đứng canh nghe ngóng câu chuyện của hai người sinh nghi ngờ. Nên
vặn hỏi:
- L an: ai vậy Minh? Sao mình thấy lạ quá vậy? Cậu dám chơi với người lạ
à?
- Minh : không sao đâu anh này thường xuyên đến tiệm geam cùng chơi với
các bạn trường mình mà.
- Lan : nhưng mình thấy người này làm sao ấy không đáng tin tí nào.
- Minh : không sao đâu câu đến trường trước đi minh sẽ theo sau.
- Dũng : cô bé này dễ thương thật đấy. Em đừng đa nghi quá anh là
người tốt mà. Hay em cùng đi chơi với bọn anh luôn nhé!
- Lan : có ai tự nhận là người xấu đâu. Anh dừng rủ Minh chơi gaem nữa
để bạn ấy học. Gần đây Minh thường nghỉ học và lực học súc rồi đấy.
- Minh : (kéo tay Lan ) Thôi Lan đến lớp đi mình sẽ tới sau liền mà. Mình nói
chuyện với anh Minh tí thôi không chơi gaem đâu.
-Lan: Mình ph tới lớp để trực nhật đây Minh tới lớp ngay đấy nhé.
Không được nghỉ học đâu nhé.


Minh: ừ . Lan đi đi.
- Dũng : rãnh nợ rồi. Thôi anh em minh đi vào quán đi. Minh này hay
hôm nào em rủ cả cô bé lúc nảy cùng đi luyện cùng anh em minh luôn
nhé.
- Minh: Lan ấy ạ? Khó lắm, bạn ấy bà cụ non lắm đố ai rủ được.
- Dũng : vậy à? Thôi thì rủ bạn khác cũng được, chơi đông mới vui, chứ đi
có hai anh em minh thế này, mình có tài cung có ma nào mà ngưỡng mộ.
Vào tới tiệm gaem Dũng lấy điếu thuốc ra hút một hơi thật dài rồi thở
khói ra, với vẻ rất sành điệu.
Minh rất ngưỡng mộ.
- Minh : Anh tài quá ta. Mấy ngày nay anh Hiếu cho em kéo mấy hơi mà
đâu phả khói ra được như anh.
- Dũng: Thế mày cũng quen với anh Hiếu nữa cơ à?
- Minh : Vâng anh Hiếu nói có quen với anh nữa mà.
- Dũng : ừ thì Hiếu là thằng em của anh ấy mà. Thế Hiếu có cho em thử
rồi à?
- Minh :dạ, bây giờ em lại thuốc nhớ nhớ cái mùi khói cay cay đó rối nè.
Anh cho em thử một hơi nhé.


- Dũng: Hôm nay mày đi học được bao nhiêu tiền? Dạ của em có hai chục.
Còn một trăm rưỡi mẹ em cho đóng tiền học phí.
- Dũng: ( đưa vao tay Minh một điếu thuốc và một tép thuốc trắng) Đây
cầm lâý cái này và đưa anh năm chục, bảo đảm khi hút xong em sẽ
sản khoái vô cùng.
Minh : gì vậy anh, cái này không sao chứ?
- Dũng : chẳng sao trăng gì hết, tuyệt vời lắm đấy. Thôi em cứ ở đây từ
từ mà thưởng thức nhé mai minh gặp sau.
Dũng bỏ đi còn Minh ở lại và vào tiệm gaem tìm một nơi khá sâu ngồi
nhắm nháp món “quà” của Dũng.

Lan đến lớp khá lâu nhưng không thấy Minh đến ,rồi tiếng trống vang lên
cũng không thấy Minh đâu.
Lan vội vàng chạy đến văn phòng tìm cô chủ nhiệm.
- Lan : cô ơi em biết vì sao Minh lúc này học súc rồi cô ạ.
- Cô giáo: sao thế hả Lan.
- Lan : bạn ấy thường tụ tập chới với những người lạ mặt ở tiệm gaem
gần trường lắm cô ạ.
Lúc nảy bạn đi cùng một người rất đáng nghi. Bạn ấy bảo em đến lớp
trước sẽ đến sau nhưng đến giờ bạn ấy vẫn chưa tới em lo quá.
- Cô giáo: thôi em bình tỉnh nào! Bạn ấy đi cùng ai ở đâu? Cô trò mình
đến đó thử xem sao.
Cô cùng Lan đi đến tiệm gaem, thấy mọi người bàn tán xôn xao, chen qua
khỏi đám đông thì thấy Minh đang nằm vặt vờ trên bàn gaem. Cô giáo
cùng với Lan đến đỡ Minh dậy.
- Cô giáo: Minh ! Minh ! em sao thế này?
- Lan : Minh ơi! Cậu sao thế?
- Cô giáo: cô trò minh gọi xe đưa minh vào bệnh viện nào?
Cô và Lan đưa Minh vào bệnh viện, sau khoảng nửa giờ bác só cho biết
Minh đã dùng thuốc kích thích quá liều. Khi tỉnh dậy Minh thấy mình nằm
trong bệnh viện. Đang ngơ ngác nhìn xung quanh thì cô và Lan bước vào.
- Minh: em chào cô! Cô ơi em xin lỗi vì đã ham chơi nên bò sa vào tình trạng
như thế này. Em đã thiếu tinh thần cảnh giác. ( Minh nhìn Lan ) Lan ơi! Minh
cũng xin lỗi câu vì đã kông nghe lời câu nên mới ra cớ sự như thế này.
Minh hối hận lắm. Gia đình mình mà biết chắc là giận mình lắm. Mình
không dám nhìn mặt người nhà mình nữa.
- Cô giáo: thôi chuyện đã lỡ vậy rồi. Em hãy cố gắng lên để làm lại
cuộc đời. Cô đã liên lạc với gia đình cô mong em sẽ nghe theo gia đình và
cố gắng vượt qua lần lầm lỗi này.
- Minh : em cảm ơn cô! Cảm ơn Lan đã giúp đỡ. Em sẽ cố gắng vượt qua
và sớm trở lại trường học. Em xin hứa từ nay sẽ không nghe lời dụ dỗ

của kẻ xấu nửa. Em mong các bạn hãy nêu cao tinh thần cảnh giác của
mình để không phải mắc lỗi lần đáng tiếc như em.
Sau đó minh được gia đình cung nhà trường giúp đỡ động viên để bạn cai
nghiện. Sau một năm Minh đã trở lại trường. Câu chuyện về minh đã
làm cho tụi học trò chúng em ý thức cao hơn về matuý và các chất gây
nghiện khác.


LỚP 6/5.

TIỂU PHẨM:
TRÁCH NHIỆM THUỘC VỀ AI?
Các phạm nhân Chân, Tay, Tai, Mắt, Miệng phải lãnh chung một mức án
là bò phạt tù năm năm với tội danh là tái phạm tội sử dụng chất ma
tuý trái phép. Nhưng cả bọn không ai chòu mình sai. Bọn họ cứ đùng đẩy
trách nhiệm cho nhau. Và câu chuyện của họ được diễn ra như thế này!
Xin mời thầy cô cùng các bạn theo dõi.
CẢNH 1
- Mắt bảo với Tai: Tụi mình vào đây cũng được 3 tháng rồi hả bác. Tôi
với bác được nhốt chung, cậu tay và câu chân cũng được ở chung. Chỉ
tội lão miệng phải ở một mình cô quạnh.
Tai : ừ tội nghiệp lão ấy quá.
Mắt : nhưng nghó lại cũng đáng cho lão lắm. Mình phải vào đây chòu cực,
chòu khổ thế này tất cả là do lão cả bác ạ!
- Tai: đúng do lão ấy mà mình phải thế này. Nếu lão đừng ham vui học
đòi theo người ta sử dụng ma tuý thì cả bọn có phải chòu cảnh này đâu.
- Mắt: đúng rồi! Tôi đường đường là một người xinh đẹp, có nhiều mơ
mộng, tương lai rực rỡ. Tôi biết nhìn xa trông rộng. Thế mà phải theo lão
vào đây nhìn quanh nhìn quất chỉ thấy tường là tường oan ức quá đi.
- Tai : còn tôi, tương lai cũng thua gì cô đâu. ngoài kia tôi nghe được biết

bao nhiều lời ca tiếng hát. Bao nhiêu lời khen ngợi ngọt ngào. Bây giờ
vào đây toàn nghe những lời chửi mắn, xỉ vả. Hư ……hư …….hư
Tai và Mắt cùng đồng thanh: ôi chán quá đi.
Tai : Năm năm tù biết bao giờ trôi qua đây.
Mắt: tương lai sẽ thế nào đây? Lúc mảng hạn rồi mình có còn long lanh
mơ màng nữa không. ..hu …hu…
Tai : thôi mình đến thăm chỗ cậu chân, câu Tay xem sao.
CẢNH 2
Tai và Mắt đến chỗ Chân và Tay
Mới bước tới chỗ câu tay và câu chân cô mắt nhanh nhẹn chào:
Mắt : chào hai anh hai anh vẫn khoẻ chứ hả?
Tay : . Cô này hỏi hay quá nhỉ. Khoẻ gì nổi mà khoẻ. Lúc trước ở ngoài
tui thích làm gì thì làm. Không thích thì nghỉ ngơi cho khoẻ. Vào đây việc
nặng nhọc mấy cũng phải làm. Có những thứ thấy là phát ói rồi
nhưng cũng phải cắm nắm vào để dọn dẹp.
Chân nói xen vào: tôi cũng có hơn gì anh đâu mà anh ở đó càu nhàu.
Có những chỗ vừa ngó tới là ớn người, hôi thối nồng nặc tui cũng
phải cùng anh đi vào đấy thôi. ngoài toàn đến những nơi sang trọng đi
hết dép này đến dép khác. Vào đây chỉ cần đôi dép lào đi cho đỡ ớn
chân một tí còn không có.


Tay: ừ vào đây rồi mới thấy cảnh cực nhọc thế nào. Mà bọn tui tức
lắm. Tức đến đêm cả hai chúng tôi đều không ngủ được. Cả hai nghỉ
mãi mà không biết tại sao mình phải vào đây.
Mắt: Tại lão miệng cả đấy các câu ạ.
Tai : đúng đấy lão đã bày trò hút xách để cả bọn phải khổ thế này.
Chân : thì ra bây giờ tôi mới nghó ra. Thôi bọn mình lại chỗ lão, bảo với
lão là lão hãy tự nhận trách nhiệm và lãnh cái án một mình để
chúng ta thoát nạn.

CẢNH 3
Cả bốn người Chân, Tay, Tai và Mắt kéo nhau đến nhà lão chỗ lão
Miệng.
Bốn người cùng đến chỗ lão miệng, cả bốn cùng đồng thanh:Miệng ơi!
Lão đâu rồi!
Lão miệng đang nằm bệt dưới đất vừa nói vưà rên: tôi đây có gì
không các cô cậu? Sao ai nấy mặt hầm hầm vậy nè? Ngôi xuống đây
tìm cách giúp tôi với. Các câu được nhốt chung có bầu, có bạn tôi ở
đây một mình .Bọn kia tranh ăn đánh tôi nhừ tử. Chúng tranh cả phần
của tôi. Mấy ngày nay chẳng có gì bỏ vào miệng tôi sắp chết rồi.
Mắt kề sát vào bác Tai, Chân quay sang Taynói nhỏ với nhau : đáng đời
cho laõ lắm.
Miệng : (ho …. )Nhớ ngày nào sơn hào hải vò, bây giờ cục muối còn phải
bỏ mạng để tranh nhau. (Ho)
Chân : Lão đừng giả vờ nữa. Ngôi dâïy mà chòu trách nhiệm, để tụi
này được khỏi án. Tại lão mà tụi tôi phải vạ. Bây giờ chúng tôi đã rõ
nguyên nhân rồi. Nếu lão không đua đòi ham chơi, tập tụ theo người khác
hút ma tuý thì tụi tôi đâu phải mất cả tương lai thế này.
Tay : Thật uổn công chúng tôi đã làm việc hết mình để phục vụ cho lão.
Nay lão gây nên vạ thì cứ gánh chòu một mình đi!
Mắt : Đúng ! Tôi mà ở đây đến hết năm năm cùng lão thì khi ra tôi
chẳng còn nhìn thấy được gì cả, tương lai mờ mòt.
Tai : Tôi cũng thế! Tôi có tội gì đâu mà phải theo lão vào đây nghe toàn
những lời miệt thò.
Miệng ngồi phắt dạy giọng rất đỉnh đạt: các câu nói là các câu không
có tôi ư? Chỉ mình tôi có tội thôi à?
Các cô cậu nghe cho rõ nhé.
Miệng: cô mắt nhìn xa trông rộng nhưng nhìn người khác làm sai mà
không biết tránh, không bếit nhìn người tốt kẻ xấu, không biết lựa bạn
mà chơi, còn rủ rê luôn cả cậu chân vào cuộc. Câu chân ham nơi sang

trọng, vui nhộn cũng đi theo. Còn chò Tai rất thính nhưng nghe mà không
biết ai nói đúng ai nói sai. Chỉ toàn nghe lời dụ ngọt xúi giục anh tay cần
ma tuý nhét vào tôi vậy tôi phải làm sao để từ chối đây.
Nghe xong cả bốn mới ngớ người cả ra.
Miệng : các cô cậu nghó lại xem tối n có đúng không nào?
Tai: lão miệng nói đúng rồi các cô câu ạ! Có lần lão đã nói với tôi
về điều 199 của bộ luật hình sự năm 1999, về “ tội sử dụng trái phép
chất ma tuy”ù rồi. Mà tôi chỉ mãi nghe những lời dụ dỗ êm tai của kẻ
xấu nên không còn nhớ gì cả để khuyên cho các cô câụ. Tôi hối hận
quá.
Mắt : lỗi của tôi là nhìn thấy người khác làm sai mà không chòu tránh
còn xúi bạn mình làm bậy. Tôi xin lỗi.


Chân: tôi cũng thế phải biết kềm chế mình, không đến những tụ điểm
vui chơi thì đâu có cảnh này. Tôi đáng chết thật.
Tay: còn tôi nêu không vơ vào làm bậy thì đâu ra nông nỗi này.
Mắt: cả năm chúng ta là một chỉnh thể nhưng không biết khuyên nhủ
lần nhau, ai thích gí thì làm nấy cho nên mới ra cơ sự như thế này.
Miệng :Từ nay chúng ta phải nghe cho kó, nhìn cho rõ rồi hãy hành động
tránh xa các tệ nạn xã hội đặc biệt là ma tuý . Và tôi còn có nhiệm
vụ là phải tuyền truyền cho các bạn thực hiện đúng những quy đònh của
pháp luật.
Mắt : đúng rồi lão phải nói thật thuyết phục thì chúng tôi mới thực
hiện tốt được chứ. Thôi sẵn đây lão hãy nói rõ lại cho chúng tôi
những quy đònh của pháp luật về tội sử dụng chất matuý đi. Kẻo sau
này khi ra khỏi đây tụi tôi lại vướng phải thì không còn đường làm lại
cuộc đời luôn.
Miệng : Được rồi các cô câu nghe cho rõ đây nha:
Bộ luật hình sự năm 1999. điều 199. Tội sử dụng trái phép chất ma tuý.

1/ người nào sử dụng trái phép chất ma tuý bất kì hình thức nào, đã
được giáo dục nhiều lần và bò xử lí hành chính bằng biện pháp đưa vào
cơ sở chữa bệnh bắt buộc mà còn tiếp tục sử dụng trái phép chất ma
tuý, thì phạt tù từ ba tháng đến hai năm.
2/ tái phạm tội này thì bò phạt tù từ hai đến năm năm.
Tai : bây giờ chúng tôi đã rõ rồi. Khi hết án này chúng ta hãy cùng
nhau thực hiện thật tốt những quy đònh này.
Tay : các bạn hãy cùng chúng tôi nói không với ma tuý nhé!



×