Tải bản đầy đủ (.doc) (7 trang)

Bài văn cảm nghĩ của em về ngày 20 11

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (101.28 KB, 7 trang )

Bài văn cảm nghĩ của em về ngày 20 11

Bài văn
Từ khi mở mắt chào đón cuộc đời, tôi đã cảm nhận được tình cảm thiêng liêng vô giá c ủa
cha mẹ. Và lúc đó tôi cứ ngỡ chỉ có cha mẹ là cho tôi tình cảm nhi ều nh ất. Nh ưng không.
Thời gian cứ trôi lặng lẽ và từ khi tôi được cắp sách tới trường thì tôi đã nhận được tình cảm
của thầy cô dành cho tôi. Đối với tôi cô như là một người mẹ hiền trên con đường h ọc vấn.


Từ ngày đầu tiên được đi học tôi cảm thấy như mình lớn hơn. Và cô Thu là người đã dạy
cho tôi đầu tiên nên tôi đã dành tình cảm cho cô nhiều nhất. Được ở bên cô tôi mới cảm
nhận được hết những điều ở cô. Cô có những nét thật là đáng yêu. Bởi vì vậy mà học sinh
chúng tôi luôn dành tình cảm cho cô nhiều nhất. Đôi mắt của cô trìu m ến nhìn chúng tôi v ới
nụ cười xinh. Cô có một làn da trắng mịn nên các thầy giáo trên trường đều thích cô. Nghe
cô giảng bài thì thật là thích thú, sức hấp dẫn của bài không chỉ là do bài hay mà còn do cái
giọng mượt mà của cô. Mỗi khi đến lớp trong trang phục áo dài trắng trinh nguyên, cô như là
biểu trưng cho vẻ đẹp thanh khiết cao quý của tâm hồn người thiếu nữ đất Việt.
Tôi yêu cô nhiều lắm. Tôi luôn cố gắng để làm cô vui lòng. Càng nhìn thấy cô tôi càng thấy
được sự quan trọng của cô trong lòng tôi. Đối với tôi cô như là người lái đò cần mẫn, âm
thầm trên bến thời gian đưa từng thế hệ học sinh này rồi thế hệ học sinh khác đến bên b ờ tri
thức vô tận. Và với tôi niềm hạnh phúc lớn nhất của con người là được cắp sách t ới trường,
được trải qua một thời gian bên thầy cô, được nghe những lời giảng ngọt ngào của cô. Thật
bất hạnh cho những trẻ em không được đi học. Họ sẽ không được người mẹ thứ hai che
chở và dạy bảo. Họ sẽ không cảm nhận được những điều kỳ diệu, những tình cảm mà cô
mang lại. Tôi sẽ luôn trân trọng cái tình cảm đáng quý đó và không để những nỗi thất vọng
hiện lên khuôn mặt cô.
Cô luôn dành tình cảm yêu thương ngọt ngào cho tôi. Cô là ng ười dẫn d ắt chúng tôi đi trên
con đường đời của riêng mình, người chắp cánh ước mơ cho chúng tôi. Cô như là nh ững
người thầm lặng đưa chúng tôi đến những đỉnh cao của kiến thức, cho chúng tôi một tương
lai tươi đẹp. Tình yêu ấy luôn cháy bỏng trong tim tôi, như sưởi ấm những sinh linh bé nh ỏ
vẫn còn chập chững bước đi trên đường đời. Nhớ những ngày nào, khi chúng tôi m ới b ước


vào lớp, cô đã nói rằng: “Các em hãy tự tin lên, cô tin chắc các em s ẽ thành công”. Nh ững
lời đó đã khắc sâu vào tâm trí tâm.
Nhưng bây giờ lời nói đó đâu còn nữa, hình ảnh đó cũng đâu còn nữa. Chỉ còn nh ững tình
cảm mà cô dành cho tôi, được tôi cất trong tận đáy lòng. Tôi biết, bây giờ tôi không còn
được gặp cô nữa bởi một tai nạn giao thông đã cướp đi sinh mạng của cô. Dù thời gian có
như thế nào, dù tương lai có ra sao nhưng hình ảnh của cô vẫn mãi trong trái tim tôi cùng
với những kỷ niệm xưa. Sau này khi tôi đã lớn tôi vẫn mãi mãi nhớ về cô.


Tôi yêu cô nhiều lắm. Cô mãi mãi là người đỡ đầu cho tôi. Không bao giờ tôi có th ể quên
công ơn sâu nặng và tình cảm bao la của cô.

Nh ững bài th ơ v ề
tình th ầy trò
THẦY
Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi ...
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu ...

LỜI CỦA THẦY
Rồi các em một ngày sẽ lớn

Sẽ bay xa đến tận cùng trời
Có bao giờ nhớ lại các em ơi
Mái trường xưa một thời em đã sống
Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng
Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao
Thủa học về cái nắng xôn xao
Lòng thơm nguyên như mùi mực mới
Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới
Thầy trò mình cũng có lúc chia xa
Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha
Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ
Một lời khuyên biết thế nào cho đủ
Các em mang theo mỗi bước hành trình
Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên:
Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá...
Rồi các em mỗi người đi mỗi ngã
Chim tung trời bay bỗng cánh thanh niên
Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền
Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớ
Khi thầy về nghỉ hưu
Cây phượng già treo mùa hạ trên cao


Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:
"Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…"
Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao xao.
Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào
Con nao nức bước vào trường trung học
Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.

Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?
Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi
Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?
Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao
Vai áo bạc như màu trang vở cũ
Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ
Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!
. ""-., ,.-"" .
# HAPPY #
*TEACHER*
,. ""-.,20/11_,.-"" .,
*._.*Vui*._.*Ve*._.*
*Hanh*._.*Phuc*._.
*Ngap*._.*Tran*._.*
* Niem*._.*Vui !!*!.
""-., ,.-"" .
@ TEACHER @
¤ DAYS ¤
¥^_^20/11^_^¥
*-.-* Cam On *-,-*
"-"Thay Co"-"
">Nhieu Lam<"
)l(_
//l
@@@@
@@@@@
@@@@@@@
xxxxxxx/
_*_=_/

Giỏ Hoa Hồng! e Tặg thầy cô nhân ngày 20/11 !
.+*"*+..+*"*+.
* (( HAPPY )) *
"+. .+"
*+. .+*
.+*"*+..+*"*+.
* (( 20-11 )) *
"+. ? .+"
*+. .+*


Những truyện cười
về thầy và trò
Đầu giờ toán, thầy giáo ra câu đố dành cho cả lớp.
- Thầy hỏi các em, ăn cắp nhạc thì gọi là gì?.
- Thưa thầy là đạo nhạc ạ!
- Thế ăn cắp ý tưởng là gì?
- Là đạo ý tưởng ạ!
- Ăn cắp thơ gọi là gì?
- Là đạo thơ ạ!
- Vậy còn ăn cắp răng?
Cả lớp ngơ ngác nhìn nhau...
- Các em mở sách, hôm nay chúng ta sẽ học... ''đạo hàm''.
Ai là người tìm ra châu Mỹ?
Trong giờ địa lý, cô giáo gọi Hà lên hỏi.
- Em hãy chỉ cô biết đâu là châu Mỹ?
Hà chỉ trên bản đồ.
- Thưa cô, đây ạ!
Cô giáo gật đầu:
- Tốt lắm! Nào, thế bây giờ trò Tí hãy nói cho cô biết ai đã có công tìm ra châu Mỹ?

- Thưa cô, bạn Hà ạ.
- !?
Thầy giáo pro
Thầy giáo bước vào lớp. Quần áo xộc xệch. Mặt hằm hằm. Cả lớp lo lắng. Vào cửa lớp, thầy rút
chiếc dép phải ném bay vù xuống góc trái cuối lớp.
Cả lớp sợ. Thầy rút tiếp chiếc dép trái ra ném. Dép bay vèo xuống góc phải của lớp.
Cả lớp run. Tiến lại gần bảng, thầy hỏi:
- Thế nào, các cô, các cậu có sợ không, hả?
- Thưa thầy... sợ, sợ lắm ạ.
- Cả lớp đồng thanh.
- Thế vẫn chưa sợ bằng đại chiến thế giới lần thứ hai. Các em lấy bút, vở ra học bài mới: "Đại
chiến Thế Giới lần thứ 2"
Vấn đáp lịch sử
Trong một buổi thi vấn đáp Lịch sử:
- Anh hãy cho biết, Lê lợi là ai?
+ Dạ, em không biết.
- Thế anh có biết, Trần Hưng Đạo là ai không?


+ Dạ, em không biết.
- Thôi, nếu anh trả lời được câu này, tôi sẽ cho anh qua, anh có biết Trưng Trắc, Trưng nhị là ai
không?
+ Dạ em cũng không biết.
- Vậy thì mời anh ra, tôi không thể cho anh qua được.
+ Thế thầy có biết Hùng móm, Minh sẹo, Phúc khùng, Dũng cô hồn, là ai không?
- Hả???
+ Thầy có băng của thầy , em cũng có băng của em chứ, thầy đừng đem băng của thầy ra dọa
em nhé.....
----------------------------------------Giờ học tại chức, thầy giáo giảng bài và nói với các em học sinh:
- Các bạn đọc từ trái nghĩa với từ tôi nói nhé!

Học sinh lễ phép:
- Dạ vâng, thưa thầy!
- Đen.
Học sinh đồng thanh:
- Không đen.
Thầy giáo tiếp:
- Nóng.
- Không nóng.
Thầy giáo đỏ mặt:
- Không đúng!
- Đúng!
Thầy giáo cáu tiết:
- Im lặng!
Học sinh vẫn khí thế:
- Không im lặng!
Thầy giáo không thể chịu nổi:
- Bọn mày sợ tao không?
Học sinh vẫn ung dung đọc từ trái nghĩa:
- Bọn tao không sợ mày!
- Hả?!
- Không hả!
Thấy giáo tỏ tình
Hôm nay cuối tuần, thầy giáo trẻ hẹn người yêu. Khi hai người thân mật nói chuyện, thầy chủ
động:
- Hôm nay anh gặp em để nói về chủ đề tình yêu. Ý tưởng chủ đề là anh rất yêu em. Anh sẽ thổ
lộ với em thành ba đoạn. Mỗi đoạn sẽ có phân tích, lập luận để em hiểu hết tình cảm của anh.
Kìa, em vẫn nghe anh đấy chứ! Lát nữa anh sẽ chất vấn đấy! Anh sẽ phân tích cụ thể, sẽ có dẫn
chứng sinh động. Qua mỗi phần, sẽ có tiểu kết để em nắm các ý chính. Em hiểu chứ!
Cô gái nhẹ nhàng:
- Dạ, "thưa... thầy", em hiểu ạ!

- !?!
Hoa hồng sống bằng gì?
Cô giáo hôm nay mặc áo mới, trên ngực thêu hoa hồng. Thấy các học sinhchăm chú nhìn, cô
giáo rất vui, hỏi: Thế các em có biết hoa hồng sốngbằng gì ko?
Vôva trả lời: Thưa cô bằng sữa ạ
Cô giáo đỏ mặt đuổi Vôva ra đứng hành lang. Thầy hiệu trưởng đi ngangthấy Vôva vật vờ ở ấy,
hỏi đầu đuôi sự tình rồi nói: Vôva em nhầm rồi,hoa hồng sống bằng phân và nước tiểu
Vôva lầm bầm: Em đâu biết rễ nó dài đến thế


Thấy gì
Lớp học đang yên tĩnh, đây đó vang lên tiếng nói chuyện của lớp bêncạnh. Bỗng có một luồng
gió nhẹ hất tung váy của cô giáo lên . Cuộckhẩu cung bắt đầu:
- Dũng! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ?!
- Thưa cô em nhìn thấy bắp chân cô.
- Đuổi học 1 ngày .
- Hùng ! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ?!
- Thưa cô em nhìn thấy đầu gối cô
- Đuổi học 1 tuần .
- Thế Anh! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ?!
- Thưa cô em nhìn thấy đùi cô .
- Đuổi học 1 tháng .
- Cường! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì ?! Cường xách cặp táp lên:
- Chào tạm biệt các bạn...hẹn 1 năm nữa tớ quay trở lại ^^
Vova học lớp 1
Học được một tuần thì Vova chán học không chịu làm bài vở nữa, cô giáo bèn hỏi nguyên nhân
tại sao thì Vova nói là tại chương trình học quá thấp so với trình độ của Vova và Vova xin cô cho
lên học bậc trung học.
Cô giáo dẫn Vova lên văn phòng ông hiệu trưởng, trình bày đầu đuôi câu chuyện. Ông hiểu
trưởng bán tín bán nghi, bàn với cô giáo là ông sẽ hỏi Vova một số câu hỏi về Khoa học còn cô

giáo sẽ hỏi Vova về kiến thức tổng quát, nếu Vova trả lời đúng ông sẽ cho Vova lên lớp.
Sau gần 1 tiếng "tra tấn" Vova bằng những câu hỏi về khoa học, câu nào Vova cũng đáp đúng
hết, ông hiệu trưởng rất hài lòng và giao cho cô giáo hỏi về kiến thức tổng quát.
Cô giáo: - Con gì càng lớn càng nhỏ?
Ông hiệu trưởng hết hồn.
Vova: - Dạ, con cua có càng lớn và càng nhỏ.
Cô giáo: - Cái gì trong quần em có mà cô không có?
Ông hiệu trưởng xanh cả mặt.
Vova: - Dạ, là 2 cái túi quần.
Cô giáo: - Ở nơi đâu lông của đàn bà quăn nhiều nhất?
Ông hiệu trưởng run lên.
Vova: - Dạ ở Châu Phi.
Cô giáo: - Cái gì cô có ở giữa 2 chân của cô?
Ông hiệu trưởng chết điếng người.
Vova: - Dạ là cái đầu gối.
Cô giáo: - Cái gì trong người của cô lúc nào cũng ẩm ướt?
Ông hiệu trưởng há hốc mồm ra.
Vova: - Dạ là cái lưỡi.
Cô giáo: - Cái gì của cô còn nhỏ khi cô chưa có chồng và rộng lớn ra khi cô lập gia đình?
Ông hiệu trưởng ra dấu không cho Vova trả lời nhưng Vova đáp ngay:
- Dạ là cái giường ngủ.
Cô giáo: - Cái gì mềm mềm nhưng khi vào tay cô một hồi thì cứng lại?
Ông hiệu trưởng không dám nhìn cô giáo.
Vova: - Dạ là dầu sơn móng tay.
Cô giáo: - Cái gì dài dài như trái chuối, cô cầm một lúc nó chảy nước ra?
Ông hiệu trưởng gần xỉu.
Vova: - Dạ là cây cà lem.
Ông hiệu trưởng đổ mồ hôi hột ra dấu bảo cô giáo đừng hỏi nữa và nói với Vova:
- Thầy cho con... lên thẳng đại học, vì nãy giờ thầy... đáp không trúng được câu nào hết!?!
Vova: - ?!!!




×