Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

Phải hiểu lời của đức giêsu xin thì sẽ được như thế nào

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (52.87 KB, 3 trang )

Phải hiểu lời của Đức Giêsu Xin thì sẽ được như thế nào?
Thưa cha, Tại sao Chúa Giêsu nói: “Anh em cứ xin thì sẽ được” (Mt 7,7), mà
có người xin thì được, có người xin mãi cũng không được? (Têrêsa Ngọc Nga)

Chị Ngọc Nga mến,
Câu nói của Đức Giêsu là một khẳng định rất mạnh mẽ, một bảo đảm rất chắc
chắn, bởi vì theo ngữ pháp, câu nói ấy là một thụ-động-cách để thay tên Thiên
Chúa (divine passive: nghĩa là thay vì nói thẳng tên Thiên Chúa ra, người Do-thái
tránh nói ra tên Ngài vì sợ phạm thánh, bằng cách nói quanh với thụ-động-cách).
Như vậy, câu Mt 7,7 trong bản văn Hy-lạp là “Anh em hãy xin thì anh em sẽ được
ban cho”, dịch rõ ra là “Anh em cứ xin thì Thiên Chúa sẽ ban cho anh em”. Đức
Giêsu còn minh họa câu nói này bằng mấy dụ ngôn nho nhỏ (x. Mt 7,9-11; Lc 11,913).
Vì lời bảo đảm ấy của Đức Giêsu, chúng ta tin chắc là hễ chúng ta xin Thiên Chúa
là “nhận được”. Tuy nhiên, cùng với lời cam kết này, Đức Giêsu còn dạy nhiều
điểm khác liên hệ đến việc cầu xin, chẳng hạn hợp lời với nhau mà cầu xin: “Nếu ở
dưới đất, hai người trong anh em hợp lời cầu xin bất cứ điều gì, thì Cha Thầy, sẽ
ban cho”, và nhân danh Đức Giêsu (Mt 18,19-20). Tin Mừng Gioan cũng nói đến
việc “ở lại” trong Đức Giêsu và để cho lời Người “ở lại” trong chúng ta (Ga 15,7
và 16; x. Ga 14,13-14). Người mời gọi chúng ta kiên trì cầu xin (Dụ ngôn “Người
bạn quấy rầy”, Lc 11,5-8, và “Quan tòa bất chính và bà goá quấy rầy”, Lc 18,1-7).
Nếu chúng ta đã xin cùng với thái độ như Đức Giêsu dạy, thì chắc chắn sẽ “nhận
được”. Nhưng thế nào là “nhận được”? Người nào thấy mình được ngay đúng như
mình xin, thì biết là Thiên Chúa đã cho; nhưng cũng đùng vì thế mà nghĩ rằng
mình đã “biết cách” xin, nên đương nhiên Thiên Chúa “phải” cho (Y như làm đúng


“thủ tục” thỉnh cầu là nhận được điều mình thỉnh cầu vậy)! Không đâu, Ngài ban
cho chỉ vì Ngài yêu thương và thấy ban cho như thế là tốt. Còn nếu không được
như mình xin, thì phải hiểu thế nào? Có thể Ngài không ban vì điều ấy không có
lợi cho chúng ta, hoặc Ngài không ban để huấn luyện đức tin của chúng ta. Có thể
Ngài trì hoãn để chúng ta thêm tin tưởng vào Ngài và đánh giá lại nhu cầu của


chúng ta rồi bày tỏ với Ngài cho nghiêm túc hơn. Có thể Ngài sẽ ban cho vào một
lúc khác, hoặc đã ban cho rồi, và cho một điều tốt hơn, quan trọng hơn điều chúng
ta đã xin Ngài, nhưng khổ nỗi, chúng ta lại cứ chờ Ngài đáp ứng nhu cầu cách
“nhãn tiền”! Cái nhìn đức tin của chúng ta chưa đủ mạnh để nhận ra cách Thiên
Chúa hành động: “Nếu anh em là những kẻ xấu, mà còn biết cho con cái mình
những của tốt lành, phương chi Cha anh em, Đấng ngự trên trời, Người sẽ ban
những của tốt lành cho những kẻ xin Người” (Mt 7,11).
Ngẫm nghĩ lại, tôi nhận thấy đôi khi chúng ta xử sự với Thiên Chúa rất “vô phép”.
Tôi xin được diễn tả hơi “cường điệu”: chúng ta coi Ngài như một “ông bụt tốt”,
một “bà tiên hiền” cứ sẵn sàng để chờ chúng ta xin là đáp ứng, sau đó lại “liệu” mà
biến đi, chờ dịp khác lại đến giúp chúng ta! Vậy thì đâu là thái độ phải có của một
tạo vật đối với Đấng Tạo hóa? Đâu là thái độ phải có của một bề tôi đối với Đấng
có quyền trên mình? Đâu là thái độ phải có của một người con đối với người cha?
Như thế, phía chúng ta chỉ có một thái độ đúng đắn: vì tin yêu Thiên Chúa, khi có
nhu cầu thì cứ bày tỏ với Ngài, còn Ngài đáp ứng thế nào, chúng ta cũng biết là
luôn luôn do lòng yêu thương của Ngài, nên cứ sống trong tâm tình cảm tạ và tin
yêu Ngài. Một người luôn sống chan hòa các quan hệ với Thiên Chúa, thì cũng biết
cầu xin như Chúa muốn.
Cầu chúc chị tiếp tục khám phá ra những nét tuyệt vời của tình yêu Thiên Chúa
quan

phòng.


Mến,
Lm PX Phan Long, ofm




×