Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (20.62 KB, 1 trang )
SỰ THỐNG NHẤT CỦA CÁC MẶT ĐỐI LẬP VÀ TRẠNG THÁI ĐỨNG IM
CỦA
SỰ
VẬT
HIỆN
TƯỢNG
- Phạm trù “mặt đối lập”: Mặt đối lập là phạm trù triết học dùng để chỉ những mặt,
những đặc điểm, những thuộc tính, những tính quy định có khuynh hướng biến đổi
trái ngược nhau, tồn tại một cách khách quan và phổ biến trong mỗi sự vật, hiện
tượng. Ví dụ như: Trong nguyên tử có điện tử và hạt nhân hay trong sinh vật thì có
sự đồng hoá và dị hoá; trong kinh tế thị trường có cung và cầu, hàng và tiền…
Những mặt trái ngược nhau đó trong phép biện chứng duy vật gọi là mặt đối lập.
- “Sự thống nhất của các mặt đối lập” là sự nương tựa vào nhau, ràng buộc, quy
định lẫn nhau, không tách rời của các mặt đối lập, mặt này phải lấy mặt kia làm
tiền đề để tồn tại. Sự thống nhất của các mặt đối lập chỉ là tương đối, là tạm thời,
nó
làm
nên
trạng
thái
đứng