Tải bản đầy đủ (.docx) (5 trang)

Trình bày suy nghĩ của anhchị về vấn đề: “Vệ sinh an toàn thực phẩm ngày nay”

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (45.44 KB, 5 trang )

Trình bày suy ngh ĩ c ủa anh/ch ị v ềv ấn đ
ề : “V ệsinh an toàn th ự
c ph ẩm ngày nay”
Ch ưa bao gi ờng ư
ờ i ta lo l ắng v ềv ấn đ
ề an toàn th ự
c ph ẩm nh ưngày nay. Vào quán kêu ra m ột tô
ph ởđ
ể th ư
ở n g th ứ
c nh ư
ng lòng v ẫn âu lo, ra ch ợmua n ắm rau v ềlo b ữ
a t ối nh ư
ng sao c ứs ợhãi.
Ng ư
ờ i ta lo âu và s ợhãi b ởi bi ết đâ u trong tô ph ởkia mi ếng th ịt bò ch ứ
a ch ất gây b ệnh, trong s ợ
i
bún có ch ứ
a hàn the hay n ắm rau ng ư
ờ i làm v ư
ờ n đã x ịt thu ốc. Th ật v ậy, ch ất kích thích, thu ốc t ăng
tr ọng hay nh ữ
ng đ
ộ c t ống ư
ờ i ta có th ểd ễdàng mua ở các ch ợ
. Đi ều này c ũng đ
ồ n g ngh ĩa cho hi ện

ợ n g nh ữ
ng nhà s ản xu ất ngày nay đa ng chú tr ọng đ


ế n “l ư
ợ n g” h ơ
n đ
ế n “ch ất”. V ậy ta hi ểu v ấn đ

“an toàn th ự
c ph ẩm” nh ưth ếnào? Th ự
c tr ạng c ủa nó ngày nay ra sao? Có bi ện pháp nào đ
ể kh ắc
ph ục hay không?
“V ệsinh” là m ột khái ni ệm nói lên s ựgìn gi ữcho con ng ư
ời , đ
ộ n g v ật hay môi tr ư
ờ n g kh ỏi b ị nh ơ
b ẩn. “An toàn” l ại đ
ư
ợ c hi ểu nh ưm ột kh ản ăng đã đ
ư
ợ c b ảo v ệkh ỏi các m ầm m ống hay nh ữ
ng tác
độn g gây b ệnh, có th ểan tâm s ửd ụng m ột cái gì đó mà không c ần suy ngh ĩ. Còn “Th ự
c ph ẩm” là
m ột danh t ừbao g ồm nh ững lo ại c ơb ản nh ư
: lúa, mì, ngô, khoai, rau, cá, c ủ, qu ả, th ịt, tr ứ
ng…
nh ằm cung c ấp th ứ
c ăn đ
ể con ng ư
ờ i t ồn t ại trong cu ộc s ống. Vì th ế, v ấn đ
ề “an toàn th ự

c ph ẩm”
được hi ểu là m ột khái ni ệm nói lên l ươn g th ự
c không b ị nhi ễm các m ầm m ống gây b ệnh, không có
các ch ất kích thích nh ằm mang l ại s ứ
c kh ỏe t ốt nh ất cho con ng ư
ời .
Qu ảth ật, v ấn đ
ề sứ
c kh ỏe luôn đ
ư
ợ c con ng ư
ờ i t ừx ư
a đ
ế n nay quan tâm. Vì th ế, không ng ạc
nhiên khi nhìn l ại su ốt chi ều dài l ịch s ử
, các “ông vua, bà hoàng” khi x ư
a luôn có m ột m ột đ
ộ i ng ũ
riêng chuyên đ
ả m nhi ệm công vi ệc n ội tr ợđ
ể h ọcó th ểan tâm lo vi ệc tri ều chính. Ngày nay c ũng
v ậy, nh ững gia đì nh “có c ủa ăn , c ủa đ
ể ” c ũng thuê h ẳn m ột ng ư
ờ i giúp vi ệc đ
ể lo chuy ện “b ếp núc”.
Còn nh ững gia đì nh bình th ư
ờ n g thì công vi ệc này th ư
ờn g đ
ư
ợ c ch ị em ph ụn ữđ

ả m nh ận. Tuy
nhiên, trong s ửsách v ấn đ
ề “an toàn th ự
c ph ẩm” không th ấy các s ửgia ghi l ại tình tr ạng lúc đó nh ư
th ếnào, nh ưng ngày nay thì v ấn đ
ề này luôn đ
ư
ợ c d ựlu ận quan tâm. B ở
i tình tr ạng thi ếu v ệsinh an
toàn th ự
c ph ẩm di ễn ra kh ắp n ơi. Ch ỉ c ần ch ị em “t ụm ba, t ụm b ảy” thì nh ữ
ng ch ủđ
ề nh ư
: khoai tây,
t ỏi, hành, táo, ph ở, các lo ại rau có s ửd ụng ch ất kích thích, c ốm nhu ộm màu, bún ch ứ
a ch ất t ẩy c ự
c
độc , giò ch ảcó hàn the, ru ốc siêu s ạch làm t ừgà ch ết, c ơ
m tr ắng n ởg ấp đô i nh ờhóa ch ất, m ăng
khô ch ứ
a lư
u hu ỳnh, cá ư
ớ p phân đ
ạ m , hay các lo ại trái cây xu ất phát t ừTrung Qu ốc l ại đ
ư
ợ c đe m
ra bàn tán. Còn các “ đ
ấ n g mày râu” thì v ấn đ
ề “an toàn th ự
c ph ẩm” có v ẻnh ưđ

ư
ợ c quan tâm nhi ều
h ơn quý ch ị em. Không quan tâm sao đ
ư
ợ c khi v ấn đ
ề th ờ
i s ựlà s ởtr ư
ờ n g c ủa các chàng. Nh ữ
ng
thông tin gi ật gân nh ư
: c ơquan ch ứ
c n ăng thành ph ốnày v ừ
a b ắt gi ữxe ch ởhàng t ấn n ội t ạng
đa ng trong tình tr ạng phân h ủy. Công an t ỉnh n ọđa ng thu h ồi và phân h ủy hàng t ấn chân gà, heo
con không rõ ngu ồn g ốc. Th ịt heo hóa th ịt bò, tôm sú b ơ
m hóa ch ất, v ỗbéo l ư
ơ n b ằng thu ốc tránh
thai, c ủráy thành ng ọc d ư
ơ n g. H ọquan tâm c ũng đú ng thôi, b ở
i t ất c ảnh ữ
ng món này c ứvào gi ờ
chi ều, sau gi ờtan ca h ọvà các chi ến h ữ
u v ẫn th ư
ờ n g “lai rai”.
Ngoài ra, các tin t ứ
c đ
ư
ợ c c ập nh ật nh ư
: các c ơs ởch ếbi ến m ứ
t, giò ch ả, nem có dùng ch ất kích

thích đ
ể cho s ản ph ẩm đ
ư
ợ c lâu h ơn. Các công ty n ư
ớ c gi ải khát, công ty bánh k ẹo c ũng không
tránh kh ỏi tình tình tr ạng này. Hi ện tr ạng ng ộđ
ộ c th ứ
c ăn ở các công ty c ũng liên t ục x ẩy ra. M ặt
khác, ô nhi ễm ngu ồn n ư
ớ c c ũng là nguyên nhân trong v ấn đ
ề thi ếu “an toàn th ự
c ph ẩm”, ngh ĩa là
khi ngu ồn ng ư
ớ c b ị ô nhi ễm thì cá ở bi ển c ũng nh ưở sông b ị ch ết hàng lo ạt nên ng ư
ờ i ta ngang
nhiên gom các lo ại cá này bán ra th ị tr ư
ờ n g. M ớ
i đâ y ngày 22/4/2016 báo Tu ổi Tr ẻđ
ư a tin 200
ng ư
ờ i b ị ng ộđ
ộ c th ứ
c ăn sau khi đi ăn khai tr ư
ơ n g nhà hàng ở xã Phú Tr ạch - B ốTrách – Qu ảng
Bình. Đ
ư
ợ c bi ết nguyên nhân c ủa tình tr ạng ng ộđ
ộ c này do s ốh ải s ản đ
ư
ợ c bày bi ện trong bu ổi

ti ệc khai tr ư
ơng đ
ều đ
ư
ợ c mua t ại huy ện Qu ảng Tr ạch, n ơ
i mà trong th ờ
i gian qua có r ất nhi ều cá
ch ết b ất th ư
ờ n g “nghi” do b ị nhi ễm đ
ộ c t ừm ột c ống x ảra bi ển c ủa khu công nghi ệp V ũng Áng ở Hà
T ĩnh. Nêu lên m ột vài d ẫn ch ứ
ng nh ưth ếđ
ể th ấy r ằng v ấn đ
ề th ự
c ph ẩm đa ng đ
ư
ợ c r ất nhi ều
ng ư
ờ i quan tâm. Tuy nhiên, bàn tán là m ột chuy ện còn tìm ra nguyên nhân, h ư
ớ n g gi ải pháp và b ản
thân mình th ự
c hi ện nh ưth ếnào m ới quan tr ọng.
Khi ch ủcác c ơs ởb ị b ắt thì ph ần đa nói r ằng, nguyên nhân c ủa nh ữ
ng hành đ
ộ n g mà h ọth ự
c hi ện


đều do “cung không đủ c ầu”, ngh ĩa là l ượn g tiêu th ục ủa ng ười dùng quá l ớ
n, trong khi nhà s ản xu ất

thì quá ít. Đi ều này nghe có v ẻkhông h ợp lý và mang tính ng ụy bi ện. Ch ảnhé cái “tâm” c ủa ng ườ
i
s ản xu ất cao th ượ
n g t ới m ức ph ải tìm m ọi cách để cung ứn g đầy đủ cho ng ườ
i tiêu dùng? Nh ư
ng
xem ra cái “tâm” này đa ng b ị đi ều khi ển b ởi đồn g ti ền. Vì ti ền h ọcó th ểb ất ch ấp t ất c ả, xem m ạng
s ống ng ườ
i khác nh ưc ỏrác. H ọđã t ận d ụng h ết m ọi nguyên li ệu, dù còn h ạn s ửd ụng hay không
thì c ũng m ặc k ệ, nh ững ch ất kích thích có l ợ
i hay có h ại cho s ứ
c kh ỏe không c ũng ch ẳng c ần quan
tâm, mi ễn sao thu l ợi nhu ận cho b ản thân là được .
Nguyên nhân c ần nói đến là l ối s ống vô c ảm c ủa con ng ườ
i ngày nay. Khi nh ắc đến k ỷni ệm v ềc ố
nh ạc s ỹ Tr ần L ập thì Tr ần Nh ất Hoàng – c ự
u thành viên ban nh ạc B ứ
c T ườ
n g nói lên suy ngh ĩ c ủa
mình nh ưsau: “Ông tr ồng chè khoe h ọđược u ống chè t ừkhu tr ồng s ạch nhà quây riêng dành cho
gia đì nh, khu còn l ại t ất nhiên là trà b ẩn để bán. Bà bán rau c ũng hân hoan nói nhà mình được ăn
rau ở khu tr ồng s ạch, khu nhi ều thu ốc là để bán. Ông bán th ịt l ợ
n c ũng v ậy”. Đọc xong câu chuy ện
nghe sao xót xa đến l ạ! Nh ư
ng m ột th ự
c t ếmà ba nhân v ật trong câu chuy ện không nh ận ra khi h ọ
không th ểc ảđời ch ỉ u ống trà, ăn rau hay ăn th ịt. H ọu ống trà s ạch nh ư
ng v ẫn ph ải ăn rau b ẩn c ủa
k ẻkhác, ăn rau nhà s ạch nh ưng v ẫn ăn th ịt b ẩn c ủa k ẻkhác. Nh ưth ế, ph ải ch ăng con ng ườ
i ngày

nay đa ng gi ết nhau trong khi c ảm th ấy an tâm đã b ảo v ệđược gia đì nh mình ở m ột góc nh ỏh ẹp hòi.
Th ửh ỏi trong m ột xã h ội khi mà ai c ũng có suy ngh ĩ nh ưth ếthì không có tình tr ạng thi ếu “an toàn
th ực ph ẩm” m ới là chuy ện l ạ.
Nguyên nhân k ếti ếp ph ải k ểđến l ối s ống h ưở
n g th ụ, ngh ĩa là con ng ườ
i ngày nay ăn b ằng m ắt h ơ
n
b ằng mi ệng, ch ỉ c ần đẹp , nhanh và ti ện l ợ
i là đủ tiêu chu ẩn ch ứkhông c ần quan tâm đến ch ất
l ượ
n g c ủa th ực ph ẩm. Cu ối cùng ph ải k ểđến khâu qu ản lý c ủa c ơquan ch ứ
c n ăng n ướ
c ta còn
y ếu, ngh ĩa là ch ưa th ự
c s ựm ạnh tay v ới nh ữ
ng đối t ượ
n g vi ph ạm. Nói đú ng h ơ
n m ột s ốcán b ộ
đa ng b ị l ợi d ụng b ởi cái phong bì “xanh xanh, đỏ đỏ” c ứ“lén lén, trao trao”, n ếu đối t ượn g sai ph ạm
quá thì c ũng ch ỉ nh ắc nh ở, không dám m ạnh tay, s ợ“ch ết c ảđá m”, vì “há mi ệng thì m ắc quai”.
Thi ết ngh ĩ, để kh ắc ph ục được tình tr ạng trên thì nhà n ướ
c ta c ần quan tâm h ơ
n đến v ấn đề “an
toàn th ự
c ph ẩm”. C ần kêu g ọi nh ữ
ng ng ườ
i làm vi ệc ph ải có trách nhi ệm trong công vi ệc hãy đặt cái
“tâm” lên trên đồn g ti ền, c ần m ạnh tay h ơ
n vớ
i nh ữ

ng đối t ượ
n g vi ph ạm. Đồn g th ờ
i, kêu g ọi ý th ứ
c
c ủa ng ườ
i dân h ơn trong vi ệc s ửd ụng th ự
c ph ẩm, t ẩy chay hàng không rõ ngu ồn g ốc kém kém
ch ất l ượ
n g. Tuy nhiên, chúng ta s ẽkhông nói đến nh ữ
ng ng ườ
i có quan ni ệm “s ống no h ơ
n ch ết
thèm” trong ph ạm vi bài này. Bên c ạnh đó , nh ữ
ng ng ườ
i tr ồng tr ọt và ch ăn nuôi c ũng hãy ngh ĩ đến
cái “tình” h ơn cái l ợ
i. B ởi con ng ườ
i s ống trong m ột xã h ội c ần có s ựh ỗt ươ
n g, n ếu ch ỉ mình hi ện
h ữu trong m ột góc nào đó c ủa cu ộc s ống thì cu ộc đời cô đơn l ắm. Cu ối cùng kêu g ọi các nhà s ản
xu ất hãy ng ừ
ng ngay l ối suy ngh ĩ ng ụy bi ện “cung không đủ c ầu”, nh ư
ng hãy th ự
c hi ện công vi ệc
s ản xu ất làm sao mang đến ích l ợi cho ng ườ
i tiêu dùng và làm vi ệc đú ng v ớ
i cam k ết trong gi ấy
phép kinh doanh. Đà nh r ằng, s ản xu ất thì c ần có l ợ
i nhu ận, nh ư
ng ít thôi, đú ng v ớ

i mứ
c cho phép
c ủa l ươ
n g tâm. Đừn g vì ham giàu mà l ấy ti ền trên m ồhôi, x ươ
n g máu c ủa ng ườ
i khác. B ở
i hi ện
h ữu con ng ườ
i trong tr ần gian ng ắn l ắm, c ứh ỏi nh ữ
ng ng ườ
i đa ng ở tu ổi x ếchi ều v ềý ngh ĩa c ủa
cu ộc s ống vì tình hay vì ti ền cái nào quan tr ọng h ơ
n.
Trong cu ộc s ống, v ấn đề s ức kh ỏe ai c ũng quan tâm, được s ửd ụng th ự
c ph ẩm s ạch và t ốt ai l ại
không mu ốn. Nh ưng cái quan tâm và ước mu ốn này ch ỉ m ớ
i dừ
ng l ại ở m ứ
c độ cá nhân mà b ỏqua
ích l ợi c ủa t ập th ể. Qu ảth ật, m ột món ăn nhìn r ất b ắt m ắt, m ớtrái cây trông có v ẻt ươ
i , n ắm rau có
v ẻxanh, ký th ịt nhìn thì ngon, con cá trông không b ị ươn nh ư
ng ti ềm ẩn phía sau chúng là c ảnh ữ
ng
nguy hi ểm, nh ữ
ng m ầm m ống gây b ệnh b ở
i ng ườ
i ta ngang nhiên dùng các ch ất c ấm s ửd ụng trong
th ực ph ẩm. Ng ườ
i ta dùng hàn the để ướp cá, ướp th ịt được t ươ

i lâu h ơ
n. Trong rau, c ủqu ảthì s ử
d ụng ch ất kích thích. Phía sau nh ữ
ng món ăn là m ột quá trình ch ếbi ến không h ợ
p v ệsinh hay s ử
d ụng nguyên li ệu đã h ết h ạn. T ất c ảnh ữ
ng tình tr ạng này đều phát xu ất t ừsuy ngh ĩ ch ỉ bi ết tìm
ki ếm l ợi nhu ận mà quên đi v ấn đề s ứ
c kh ỏe. Vì th ế, ngang qua v ấn đề “v ệsinh an toàn th ự
c ph ẩm”
là m ột l ời kêu g ọi m ỗi ng ườ
i hãy ý th ứ
c h ơn trong vi ệc s ửd ụng th ự
c ph ẩm, t ẩy chay nh ữ
ng m ặt
hàng không rõ ngu ồn g ốc, đừn g vì “giá r ẻmà đá nh m ất tu ổi tr ẻ” nh ư
ng hãy vì s ứ
c kh ỏe mà ch ọn


cho mình những thực phẩm tốt nhất. Một ngày ngã bệnh ta mới biết thân phận con người mỏng dòn
như thế nào và ích lợi của sức khỏe lớn lao ra sao. Sống cả một kiếp người chỉ làm những chuy ện
phi pháp, hại đến mạng sống người khác thử hỏi lúc đến tuổi xế chiều dù có giàu sang, phú quý liệu
có sống bình an được không? Bởi lương tâm của con người rất nhạy bén trước nh ững vi ệc làm sai
trái.
Bên cạnh đó, trong khâu quản lý nhà nước hãy đặt những người làm việc vì nghĩa h ơn vì tiền, tiêu
chí chọn người phải dựa trên người có đức hơn hơn người có tài, nếu có cả hai thì càng tốt. Đừng
đặt những người coi mạng sống của người dân là cỏ rác, bởi họ là những người một cách gián tiếp
đang tiếp tay cho những đối tượng vi phạm. Cần có những phương án thật mạnh tay vào những ai
đang vi phạm. Thực hiện tốt những công việc này là đang xây dựng một xã h ội ấm no và hạnh phúc.

Sức khỏe có một tầm quan trọng rất lớn trong đời sống thì ai cũng công nhận. Vì th ế, lên án hay bài
trừ những hành động đang phá hoại đến sức khỏe của cộng động là việc cần làm ngay từ hôm nay.
Hiểu cho sâu tầm quan trọng của sức khỏe mỗi người hãy lựa chọn cho mình nh ững th ực phẩm tốt
nhất, cũng cần tẩy chay những mặt hàng không rõ nguồn gốc. Hơn nữa cần ý thức h ơn trong vi ệc
bảo đảm sức khỏe cho tha nhân bằng những hành động cụ thể như: sản xuất đúng chất l ượng, đạt
tiêu chuẩn, không sử dụng các chất kích thích. Bắt người khác thực hiện t ốt “vệ sinh an toàn th ực
phẩm thẩm” thì phải có thời gian, nhưng chính bản thân mình ra tay hành động thì hoàn toàn có th ể.
Vậy ngay từ hôm nay, chúng ta hãy bắt tay hành động và tuyên truyền b ảo v ệ “an toàn thực ph ẩm”
để mang lại không chỉ cho bản thân mà còn cho cộng đồng một cuộc sống hạnh phúc.
Viết Lan
Đề 1: Trình bày suy nghĩ của anh/chị về vấn đề: “An toàn thực phẩm ngày nay”
Chưa bao giờ người ta lo lắng về vấn đề an toàn thực phẩm như ngày nay. Vào quán kêu ra m ột tô
phở để thưởng thức nhưng lòng vẫn âu lo, ra chợ mua nắm rau về lo bữa tối nhưng sao cứ s ợ hãi.
Người ta lo âu và sợ hãi bởi biết đâu trong tô phở kia miếng thịt bò ch ứa ch ất gây bệnh, trong s ợi
bún có chứa hàn the hay nắm rau người làm vườn đã xịt thuốc. Thật vậy, chất kích thích, thuốc tăng
trọng hay những độc tố người ta có thể dễ dàng mua ở các chợ. Điều này cũng đồng nghĩa cho hiện
tượng những nhà sản xuất ngày nay đang chú trọng đến “lượng” hơn đến “chất”. Vậy ta hi ểu vấn đề
“an toàn thực phẩm” như thế nào? Thực trạng của nó ngày nay ra sao? Có biện pháp nào để kh ắc
phục hay không?
“Vệ sinh” là một khái niệm nói lên sự gìn giữ cho con người, động vật hay môi trường kh ỏi bị nh ơ
bẩn. “An toàn” lại được hiểu như một khả năng đã được bảo vệ khỏi các mầm mống hay những tác
động gây bệnh, có thể an tâm sử dụng một cái gì đó mà không cần suy nghĩ. Còn “Th ực ph ẩm” là
một danh từ bao gồm những loại cơ bản như: lúa, mì, ngô, khoai, rau, cá, củ, qu ả, thịt, trứng…
nhằm cung cấp thức ăn để con người tồn tại trong cuộc sống. Vì thế, vấn đề “an toàn thực phẩm”
được hiểu là một khái niệm nói lên lương thực không bị nhiễm các mầm mống gây b ệnh, không có
các chất kích thích nhằm mang lại sức khỏe tốt nhất cho con người.
Quả thật, vấn đề sức khỏe luôn được con người từ xưa đến nay quan tâm. Vì thế, không ng ạc
nhiên khi nhìn lại suốt chiều dài lịch sử, các “ông vua, bà hoàng” khi x ưa luôn có m ột một đội ng ũ
riêng chuyên đảm nhiệm công việc nội trợ để họ có thể an tâm lo việc triều chính. Ngày nay cũng
vậy, những gia đình “có của ăn, của để” cũng thuê hẳn một người giúp việc để lo chuyện “bếp núc”.

Còn những gia đình bình thường thì công việc này thường được chị em phụ nữ đảm nhận. Tuy
nhiên, trong sử sách vấn đề “an toàn thực phẩm” không thấy các sử gia ghi l ại tình tr ạng lúc đó nh ư
thế nào, nhưng ngày nay thì vấn đề này luôn được dự luận quan tâm. Bởi tình trạng thi ếu vệ sinh an
toàn thực phẩm diễn ra khắp nơi. Chỉ cần chị em “tụm ba, tụm bảy” thì những chủ đề nh ư: khoai tây,
tỏi, hành, táo, phở, các loại rau có sử dụng chất kích thích, cốm nhuộm màu, bún chứa chất tẩy c ực
độc, giò chả có hàn the, ruốc siêu sạch làm từ gà chết, cơm trắng nở gấp đôi nhờ hóa chất, măng
khô chứa lưu huỳnh, cá ướp phân đạm, hay các loại trái cây xuất phát t ừ Trung Qu ốc lại được đem
ra bàn tán. Còn các “đấng mày râu” thì vấn đề “an toàn thực phẩm” có vẻ nh ư được quan tâm nhiều


hơn quý chị em. Không quan tâm sao được khi vấn đề thời sự là sở trường của các chàng. Nh ững
thông tin giật gân như: cơ quan chức năng thành phố này vừa b ắt giữ xe ch ở hàng tấn nội t ạng
đang trong tình trạng phân hủy. Công an tỉnh nọ đang thu hồi và phân hủy hàng t ấn chân gà, heo
con không rõ nguồn gốc. Thịt heo hóa thịt bò, tôm sú bơm hóa chất, vỗ béo l ươn b ằng thuốc tránh
thai, củ ráy thành ngọc dương. Họ quan tâm cũng đúng thôi, bởi tất cả những món này cứ vào giờ
chiều, sau giờ tan ca họ và các chiến hữu vẫn thường “lai rai”.
Ngoài ra, các tin tức được cập nhật như: các cơ sở chế biến mứt, giò chả, nem có dùng chất kích
thích để cho sản phẩm được lâu hơn. Các công ty nước giải khát, công ty bánh kẹo cũng không
tránh khỏi tình tình trạng này. Hiện trạng ngộ độc thức ăn ở các công ty cũng liên tục x ẩy ra. M ặt
khác, ô nhiễm nguồn nước cũng là nguyên nhân trong vấn đề thiếu “an toàn thực phẩm”, ngh ĩa là
khi nguồn ngước bị ô nhiễm thì cá ở biển cũng như ở sông bị chết hàng lo ạt nên ng ười ta ngang
nhiên gom các loại cá này bán ra thị trường. Mới đây ngày 22/4/2016 báo Tuổi Trẻ đưa tin 200
người bị ngộ độc thức ăn sau khi đi ăn khai trương nhà hàng ở xã Phú Trạch - Bố Trách – Quảng
Bình. Được biết nguyên nhân của tình trạng ngộ độc này do số hải sản được bày biện trong buổi
tiệc khai trương đều được mua tại huyện Quảng Trạch, nơi mà trong thời gian qua có rất nhiều cá
chết bất thường “nghi” do bị nhiễm độc từ một cống xả ra biển của khu công nghiệp Vũng Áng ở Hà
Tĩnh. Nêu lên một vài dẫn chứng như thế để thấy rằng vấn đề thực phẩm đang được rất nhiều
người quan tâm. Tuy nhiên, bàn tán là một chuyện còn tìm ra nguyên nhân, h ướng gi ải pháp và b ản
thân mình thực hiện như thế nào mới quan trọng.
Khi chủ các cơ sở bị bắt thì phần đa nói rằng, nguyên nhân của những hành động mà h ọ thực hiện

đều do “cung không đủ cầu”, nghĩa là lượng tiêu thụ của người dùng quá lớn, trong khi nhà sản xu ất
thì quá ít. Điều này nghe có vẻ không hợp lý và mang tính ngụy biện. Ch ả nhé cái “tâm” của ng ười
sản xuất cao thượng tới mức phải tìm mọi cách để cung ứng đầy đủ cho người tiêu dùng? Nh ưng
xem ra cái “tâm” này đang bị điều khiển bởi đồng tiền. Vì tiền họ có thể bất chấp tất cả, xem mạng
sống người khác như cỏ rác. Họ đã tận dụng hết mọi nguyên liệu, dù còn hạn sử dụng hay không
thì cũng mặc kệ, những chất kích thích có lợi hay có hại cho sức khỏe không cũng chẳng cần quan
tâm, miễn sao thu lợi nhuận cho bản thân là được.
Nguyên nhân cần nói đến là lối sống vô cảm của con người ngày nay. Khi nhắc đến kỷ ni ệm về cố
nhạc sỹ Trần Lập thì Trần Nhất Hoàng – cựu thành viên ban nhạc Bức Tường nói lên suy nghĩ của
mình như sau: “Ông trồng chè khoe họ được uống chè từ khu trồng sạch nhà quây riêng dành cho
gia đình, khu còn lại tất nhiên là trà bẩn để bán. Bà bán rau cũng hân hoan nói nhà mình được ăn
rau ở khu trồng sạch, khu nhiều thuốc là để bán. Ông bán thịt lợn cũng vậy”. Đọc xong câu chuy ện
nghe sao xót xa đến lạ! Nhưng một thực tế mà ba nhân vật trong câu chuyện không nh ận ra khi họ
không thể cả đời chỉ uống trà, ăn rau hay ăn thịt. Họ uống trà sạch nhưng vẫn phải ăn rau b ẩn của
kẻ khác, ăn rau nhà sạch nhưng vẫn ăn thịt bẩn của kẻ khác. Như thế, phải chăng con người ngày
nay đang giết nhau trong khi cảm thấy an tâm đã bảo vệ được gia đình mình ở một góc nh ỏ h ẹp hòi.
Thử hỏi trong một xã hội khi mà ai cũng có suy nghĩ như thế thì không có tình trạng thiếu “an toàn
thực phẩm” mới là chuyện lạ.
Nguyên nhân kế tiếp phải kể đến lối sống hưởng thụ, nghĩa là con người ngày nay ăn bằng mắt h ơn
bằng miệng, chỉ cần đẹp, nhanh và tiện lợi là đủ tiêu chuẩn chứ không cần quan tâm đến chất
lượng của thực phẩm. Cuối cùng phải kể đến khâu quản lý của cơ quan chức năng nước ta còn
yếu, nghĩa là chưa thực sự mạnh tay với những đối tượng vi phạm. Nói đúng hơn một số cán bộ
đang bị lợi dụng bởi cái phong bì “xanh xanh, đỏ đỏ” cứ “lén lén, trao trao”, n ếu đối tượng sai ph ạm
quá thì cũng chỉ nhắc nhở, không dám mạnh tay, sợ “chết cả đám”, vì “há mi ệng thì m ắc quai”.
Thiết nghĩ, để khắc phục được tình trạng trên thì nhà nước ta cần quan tâm hơn đến vấn đề “an
toàn thực phẩm”. Cần kêu gọi những người làm việc phải có trách nhiệm trong công việc hãy đặt cái
“tâm” lên trên đồng tiền, cần mạnh tay hơn với những đối tượng vi phạm. Đồng thời, kêu gọi ý thức
của người dân hơn trong việc sử dụng thực phẩm, tẩy chay hàng không rõ nguồn gốc kém kém
chất lượng. Tuy nhiên, chúng ta sẽ không nói đến những người có quan ni ệm “s ống no h ơn ch ết



thèm” trong phạm vi bài này. Bên cạnh đó, những người trồng trọt và chăn nuôi cũng hãy nghĩ đến
cái “tình” hơn cái lợi. Bởi con người sống trong một xã hội cần có sự hỗ tương, n ếu chỉ mình hiện
hữu trong một góc nào đó của cuộc sống thì cuộc đời cô đơn lắm. Cuối cùng kêu gọi các nhà s ản
xuất hãy ngừng ngay lối suy nghĩ ngụy biện “cung không đủ cầu”, nhưng hãy th ực hiện công việc
sản xuất làm sao mang đến ích lợi cho người tiêu dùng và làm việc đúng v ới cam kết trong giấy
phép kinh doanh. Đành rằng, sản xuất thì cần có lợi nhuận, nhưng ít thôi, đúng v ới m ức cho phép
của lương tâm. Đừng vì ham giàu mà lấy tiền trên mồ hôi, xương máu của người khác. B ởi hiện
hữu con người trong trần gian ngắn lắm, cứ hỏi những người đang ở tuổi xế chiều về ý nghĩa của
cuộc sống vì tình hay vì tiền cái nào quan trọng hơn.
Trong cuộc sống, vấn đề sức khỏe ai cũng quan tâm, được sử dụng thực phẩm sạch và tốt ai lại
không muốn. Nhưng cái quan tâm và ước muốn này chỉ mới dừng lại ở mức độ cá nhân mà b ỏ qua
ích lợi của tập thể. Quả thật, một món ăn nhìn rất bắt mắt, mớ trái cây trông có v ẻ tươi, n ắm rau có
vẻ xanh, ký thịt nhìn thì ngon, con cá trông không bị ươn nhưng tiềm ẩn phía sau chúng là c ả nh ững
nguy hiểm, những mầm mống gây bệnh bởi người ta ngang nhiên dùng các chất cấm s ử dụng trong
thực phẩm. Người ta dùng hàn the để ướp cá, ướp thịt được tươi lâu hơn. Trong rau, củ qu ả thì s ử
dụng chất kích thích. Phía sau những món ăn là một quá trình ch ế bi ến không h ợp v ệ sinh hay s ử
dụng nguyên liệu đã hết hạn. Tất cả những tình trạng này đều phát xuất từ suy nghĩ chỉ biết tìm
kiếm lợi nhuận mà quên đi vấn đề sức khỏe. Vì thế, ngang qua vấn đề “vệ sinh an toàn th ực ph ẩm”
là một lời kêu gọi mỗi người hãy ý thức hơn trong việc sử dụng thực phẩm, tẩy chay nh ững m ặt
hàng không rõ nguồn gốc, đừng vì “giá rẻ mà đánh mất tuổi trẻ” nhưng hãy vì sức kh ỏe mà ch ọn
cho mình những thực phẩm tốt nhất. Một ngày ngã bệnh ta mới biết thân phận con người mỏng dòn
như thế nào và ích lợi của sức khỏe lớn lao ra sao. Sống cả một kiếp người chỉ làm những chuy ện
phi pháp, hại đến mạng sống người khác thử hỏi lúc đến tuổi xế chiều dù có giàu sang, phú quý liệu
có sống bình an được không? Bởi lương tâm của con người rất nhạy bén trước nh ững vi ệc làm sai
trái.
Bên cạnh đó, trong khâu quản lý nhà nước hãy đặt những người làm việc vì nghĩa h ơn vì tiền, tiêu
chí chọn người phải dựa trên người có đức hơn hơn người có tài, nếu có cả hai thì càng tốt. Đừng
đặt những người coi mạng sống của người dân là cỏ rác, bởi họ là những người một cách gián tiếp
đang tiếp tay cho những đối tượng vi phạm. Cần có những phương án thật mạnh tay vào những ai

đang vi phạm. Thực hiện tốt những công việc này là đang xây dựng một xã h ội ấm no và hạnh phúc.
Sức khỏe có một tầm quan trọng rất lớn trong đời sống thì ai cũng công nhận. Vì th ế, lên án hay bài
trừ những hành động đang phá hoại đến sức khỏe của cộng động là việc cần làm ngay từ hôm nay.
Hiểu cho sâu tầm quan trọng của sức khỏe mỗi người hãy lựa chọn cho mình nh ững th ực phẩm tốt
nhất, cũng cần tẩy chay những mặt hàng không rõ nguồn gốc. Hơn nữa cần ý thức h ơn trong vi ệc
bảo đảm sức khỏe cho tha nhân bằng những hành động cụ thể như: sản xuất đúng chất l ượng, đạt
tiêu chuẩn, không sử dụng các chất kích thích. Bắt người khác thực hiện t ốt “vệ sinh an toàn th ực
phẩm thẩm” thì phải có thời gian, nhưng chính bản thân mình ra tay hành động thì hoàn toàn có th ể.
Vậy ngay từ hôm nay, chúng ta hãy bắt tay hành động và tuyên truyền b ảo v ệ “an toàn thực ph ẩm”
để mang lại không chỉ cho bản thân mà còn cho cộng đồng một cuộc sống hạnh phúc.



×