Tải bản đầy đủ (.ppt) (12 trang)

Tuần 17. Đọc thêm: Khe chim kêu (Điểu minh giản)

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.12 MB, 12 trang )

(Điểu minh giản)

Vương


I. Giôùi thieäu chung:

1. Tác giả:

 Vương Duy, tự là Ma Cật
- Đa tài , 21 tuổi đỗ tiến sĩ.
- 30 tuổi, vợ mất, ông sống yên tĩnh với
chức quan văn nhàn hạ, gảy đàn
,thổi sáo, làm thơ. Mỗi khi bãi triều
về, ông “đốt hương ngồi một mình,
tụng niệm kinh Phật”.
- Người đời gọi ông là “Thi Phật”.
- Vương Duy còn là một nhạc sĩ, một
nhà thư pháp, đặc biệt là một họa sĩ
nổi tiếng.

(701-761)


• Tô Đông Pha đời Tống
khi viết về Vương Duy
có câu: " 味味味味味 , 味味味
味 ; 味味味味味 , 味味味味 " (vị
Ma Cật chi thi, thi trung
hữu họa; quan Ma Cật
chi họa, họa trung hữu


thi), dịch nghĩa: Thưởng
thức thơ của Ma Cật,
trong thơ có hoạ đồ;
ngắm họa đồ của Ma
Cật, trong họa đồ có


2. Tác phẩm:
- Thơ ông để lại trên 400 bài.
- Thơ sơn thủy, điền viên chiếm đa
số.
- Mô tả cuộc sống nông thôn yên
tĩnh, con người nhàn nhã, lời thơ
thấm nhuần cái tâm thanh tịnh của
đạo Phật và phong thái vô vi, nhàn
tản của Lão Trang.


Thạch Đào (16421707), Đối thoại
giữa hai đoá hoa
(1694).
Bài thơ tả hoa mộc
lan đang nở và
đang rụng ở trong
núi.


3. Một số bức họa:

Sông núi tuyết tan – Vương Duy (Wang Wei)



Tranh phong
cảnh của họa sĩ
Vương Duy


Bức tranh thủy
mặc thể hiện
sự ung dung tự
tại của bậc
quân tử thời
xưa – họa sĩ
Vương Duy


Bản tiếng
II. Hán
Đọc
Vương Duy - 味味

văn bản
鳥鳥鳥
味味味味味味
味味味味味味
味味味味味味
味味味味味味


Bản thư họa viết tay của Xuân

Như CLB Tri thức Thư Pháp


• Phiên âm:

Nhân nhàn quế hoa lạc,
Dạ tĩnh xuân sơn không.
Nguyệt xuất kinh sơn điều,
Thời minh tại giản trung.

• Dịch nghĩa:

Ngươi nhàn, hoa quế rụng,
Đêm yên tĩnh, non xuân vắng

không.
Trăng lên làm chim núi giật mình,
Thỉnh thoảng cất tiếng kêu trong
khe suối.


Dịch thơ
• Bản dịch thứ nhất:
Người nhàn hoa quế nhẹ rơi,
Đêm xuân lặng ngắt trái đồi vắng tanh.
Trăng lên, chim núi giật mình,
Tiếng kêu thủng thẳng đưa quanh khe đồi.
• Bản dịch thứ hai:

NGÔ TẤT TỐ dịch


Ngươi nhàn hoa quế rụng,
Đêm xuân núi vắng teo.
Trăng lên chim núi hãi,
Dưới khe chốc chốc kêu.
TƯƠNG



×