Tải bản đầy đủ (.docx) (10 trang)

NHẬT kí làm THEO lời bác

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (192.88 KB, 10 trang )

NHẬT KÍ LÀM THEO LỜI BÁC (LỚP 8/1)
Đại Hiệp, ngày 25 tháng .. năm 2015
“MỘT LỜI HỨA“
Nhật kí có biết không? Mình vốn là một cậu học trò lười học, ham
chơi thế mà ngồi trong lớp còn hay nói chuyện nữa chứ, thỉnh
thoảng còn trêu ghẹo các bạn nên hay bị cô giáo chủ nhiệm phê
bình. Thế mà hôm nay mình lại có chuyện vui muốn chia sẻ cùng
bạn đấy. Thế là một tháng nữa lại trôi qua, tháng mười đã để lại
trong mình biết bao nhiêu là niềm vui và nỗi buồn. Bắt đầu từ
ngày sinh hoạt lớp vào tuần cuối của tháng 9, mình đã được tổ
xếp hạnh kiểm loại Tốt, nhưng tập thể lớp đã hạ xuống một bậc là
loại khá đấy vì do mình đã bị vi phạm khuyết điểm ngồi học chưa
nghiêm túc…, mình nghĩ lớp xếp như thế cũng đã ưu ái cho mình
nhiều lắm rồi đó. Sau tiết sinh hoạt lớp ra về mình suy nghĩ miên
man nên đã hạ quyết tâm rằng:

” Mình phải cố gắng trong tháng tới, không thể vì mình mà làm
ảnh hưởng đến tập thể lớp“. Hai tuần đầu trong tháng 10, mình
nhận thấy bản thân đã có sự tiến bộ hơn so với tháng 9. Trong giờ
Địa cô giáo bộ môn đã tuyên dương mình trước tập thể lớp vì đã


phát biểu bài sôi nổi. Ôi! lúc đó mình cảm thấy sung sướng vô
cùng, nếu được đi ngoài đường chắc mình đã hét to lên rồi và
cũng ngày hôm ấy mình lại được điểm 9 môn Sinh nữa cơ đấy. Về
đến nhà chưa kịp cất cặp sách mình đã vội vàng vào khoe với ba
mẹ. Nhật kí có biết không! Ba mẹ mình vui lắm mẹ còn ôm chặt
lấy đầu của mình vào lòng và hôn lên mái tóc cháy khét. Thấy mẹ
vui mình cảm thấy hãnh diện lắm, nhưng thôi rồi niềm vui chưa
được bao lâu thì đến ngày 25.10, tức là ngày hôm nay khi trống
đã vào lớp mà mình đang còn mải miết nói chuyện. Thế là đã bị


cô giáo chủ nhiệm bắt được và cô bảo mình lên phòng Đội để viết
bản cam kết. Ngồi viết bản cam kết mà mình thật sự cảm thấy rất
thất vọng về bản thân và ân hận vô cùng. Vì mình đã hứa với cô
và mẹ, năm học này sẽ cố gắng học tập, tu dưỡng, rèn luyện bản
thân thật tốt để ba mẹ luôn tự hào về đứa con trai của mình chứ
không phải như 2 năm qua mình đã mắc phải những sai lầm đáng
tiếc.Viết xong bản cam kết với vẻ mặt buồn rầu, mình về lớp nộp
cho cô, chỉ mong sao được cô và lớp tha thứ một lần này nữa thôi.
Nhật kí hãy cho mình một lời động viên để tiếp thêm sức mạnh và
nghị lực cho tớ… Nhưng dù sao mình cũng phải thật cố gắng và
mong rằng cô sẽ không còn thất vọng về một đứa học trò quậy
phá như tớ. Nhất đinh phải cố gắng lên…!!!
Bây giờ mình phải đi học bài đây, hẹn gặp lại bạn trong tháng sau
nhé. Chào tạm biệt.


Nhật kí làm theo lời Bác
NHẬT KÍ LÀM THEO LỜI BÁC

Có người hỏi tôi: Vì sao bút chì có tẩy? Chẳng phải câu trả lời đã
quá rõ ràng rồi sao: để xóa đi những chữ viết sai, viết chưa đẹp
hoặc để xóa hoàn toàn một đoạn văn nào đó! Vậy có bao giờ bạn
tự hỏi mình: phải chăng trong cuộc sống này, chúng ta cũng cần
có một cục tẩy cho riêng mình? Để xóa đi những sai lầm của
người khác và của chính bản thân ta! Có lúc chúng ta keo kiệt,
không dùng đến cục tẩy đó khiến cho những trang giấy cuộc đời
nhem nhuốc những dòng gạch và xóa!

Bất cứ ai cũng có lúc ít nhất một lần mắc phải sai lầm, cũng
gây ra những lầm lỗi dù vô tình, nhưng lại làm buồn lòng người

khác. Có người ghi nhớ để rồi mãi mãi khắc khoải vì vết thương
đó! Có người lại để thời gian xóa nhoà đi tất cả, trống trơn, phẳng
lặng, để viết lên những bài viết cuộc đời đặc sắc hơn, ý nghĩa hơn!
Người ta nói rằng cuộc đời là một trang giấy trắng, và chính
chúng ta sẽ quyết định viết nó như thế nào! Không ai sinh ra đã
có thể viết lên những bài ca cuộc đời một cách hoàn mỹ! Nhưng
tôi có lúc vì vội vã mà đi sai phương hướng dẫn đến những hậu
quả khôn lường, có lúc vì chủ quan mà mắc sai lầm và không thể
sửa chữa! Ngồi trách móc bản thân và hứng chịu những lời trách
móc của người khác, như vậy chẳng giải quyết được gì.
Lúc ấy tôi đã biết tẩy đi những sai lầm mắc phải và làm lại từ
đầu với những bước đi thận trọng hơn! Không ai có thể trưởng
thành mà chưa một lầm vấp ngã hay mắc sai lầm!
Mỗi em bé trước khi biết đi cũng trãi qua quá trình chập chững với
không ít lần vấp ngã! Đừng tự trách bản thân mình quá nhiều!
Cũng như đừng trách móc những người khác khiến họ cảm thấy
mình kém cỏi mà mất hết niềm tin vào chính bản thân họ! Hãy
biết đón nhận sai lầm như một điều tự nhiên trong cuộc sống để
đối mặt với sai lầm và thất bạ một cách nhẹ nhàng hơn! Như cục
tẩy sinh ra để xóa đi những chữ viết chưa được tròn trịa, chưa thật
hoàn hảo thì chúng ta cũng hãy dùng cục tẩy của mình – sự bao
dung và thứ tha để tẩy đi những sai lầm của mình và người khác
mắc phải!


Đừng quá khắt khe với người khác, cũng đừng chỉ nhìn vào những
sai lầm của họ mà đánh giá con người họ! Bất kỳ ai cũng có lúc
mắc phải sai lầm quan trọng là họ biết mình sai để sửa, còn
chúng ta đừng chỉ biết nhìn vào những sai lầm đó mà hãy nghĩ
đến những gì họ đã cố gắng, đã nỗ lực để làm tốt công việc của

mình!
Hãy sống bao dung hơn bạn nhé, để cục tẩy của bạn mòn
dần theo năm tháng, đừng bao giờ để cuc tẩy của bạn mãi mãi
như mới xuất xưởng! Bởi vì nếu không sử dụng đến nó cuộc đời
của chúng ta sẽ chi chít những vết gạch xóa sau những lần mắc
sai lầm! Một tờ giấy như vậy có đẹp đẽ gì không bạn? Hãy để nó
là một tờ giấy được viết nên bởi những trãi nghiệm, những thử
thách, quyết tâm và cả sự tha thứ và bao dung nữa...


Nhật ký làm theo lời Bác" - Các bài viết từ "Nhật ký làm
theo lời Bác" liên đội THCS Nguyễn Duy Hệu


Gương Thiếu Niên Anh Hùng
Em: Đỗ Hoài Phương - lớp 8/5 - Ủy viên Ban chỉ huy liên đội Liên
đội Nguyễn Duy Hiệu
- Thành phố Hội An – Quảng Nam.
Thứ Bảy, ngày 17 tháng 01 năm 2009 Hi! Chào Nhật kí!
Cậu có đang cảm thấy mùa xuân sắp về rồi không? Tiết trời se
se lạnh. Vài cơn mưa lất phất buổi sáng càng thôi thúc ta chuẩn bị
đón Tết. Những ngày Tết là những ngày có sức hút “kinh khủng”
đối với llũ học trò chúng tớ. Mọi người ai cũng đều muốn có một
cái Tết thật sung túc, ấm no nên dường như mọi công việc đón
Tết được chuẩn bị rất kĩ. Từ khâu vệ sinh cho đến khâu trang trí
đều được mọi người thực hiện rất kĩ càng cùng với bố mẹ. Chính vì
vậy nên nhà ai trông cũng có vẻ mới hơn, đẹp hơn …Tuy nhiên,
chỉ chừng ấy cũng chưa đủ làm cho Thành phố của chúng mình
sạch sẽ, đẹp đẽ hơn mọi ngày. Chỉ có nhà dân sạch sẽ, còn các
nơi công cộng thì rác chất đống, lá rụng đầy sân hay đường phố

rải rác những túi nilong, vỏ lon nước ngọt, giấy rác,... hỏi thành
phố có “đẹp đẽ” khi xuân về!? Vì vây, trong những ngày giáp Tết,
trường tớ có tổ chức một buổi lao động tổng vệ sinh cuối năm.
Sáng hôm nay vui lắm! Cậu nghe tớ kể nhé!Mới sáng mà sân
trường đã đông nghịt người. Trông ai cũng có vẻ háo hức và vui vẻ
lắm. Mục tiêu của liên đội hôm nay là vệ sinh trường lớp sạch sẽ,
dọn vệ sinh “Đoạn đường em chăm” và chăm sóc di tích Cổng
Chùa Bà Mụ - đây là công trình măng non mà liên đội nhận chăm
sóc. Tất cả đội viên đều có mặt đông đủ tại trường. Người cầm
chổi, ky hốt rác, sọt đựng rác, người cầm giẻ lau, thau nước,… có
nhiều bạn còn mang theo cả ống dẫn nước nữa. Chừng đó cũng
đủ cho thấy các bạn đã chuẩn bị rất kỹ cho buổi lao động hôm
nay.Các lớp học xuất sáng (khối 6-9)được phân công vệ sinh các
phòng học. Còn khối 7,8 nhận nhiệm vụ vệ sinh “Đoạn đường em
chăm”. Riêng lớp tớ được phân công chăm sóc di tích Cổng Chùa
Bà Mụ.Đúng 6g10 phút, Ban Giám Hiệu nhà trường ra thông báo
bắt đầu lao động. Mỗi người một việc, mỗi chi đội một khu vực,
công việc diễn ra rất nhịp nhàng. Nhìn ai cũng có vẻ mệt nhọc,
mồ hôi nhễ nhại nhưng các bạn luôn nở nụ cười thật tươi. Không
khí của giờ lao động thật vui vẻ, nhộn nhịp. Các bạn làm việc rất
hăng say.Cậu biết không? Người lau chùi, người quét, người hốt …


Cổng Chùa Bà Mụ chỉ một lát sau là đã sạch loáng.
Vậy là cả lớp đã hoàn thành xuất xắc công việc của mình. Mặt trời
mỗi lúc một lên cao làm cho cảnh lao động càng trở nên nhộn
nhịp hơn. Đến 7g15 thì công việc đã đâu vào đấy. Sân trường, các
phòng học và đoạn đường trước trường đã sạch bóng, Cổng Chùa
bà Mụ được trang hoàng; tất cả học sinh tập trung về lại sân
trường để nghe thầy cô nhận xét, đánh giá. Chúng tớ đã được

thầy cô khen rất nhiều về tinh thần tự giác. Tớ còn cảm thấy rất
vui sướng khi đã làm đúng theo 5 điều Bác Hồ dạy. Đặc biệt là lời
dạy “Lao Động Tốt”. Bác muốn chúng ta phải biết giữ gìn vệ sinh
sạch sẽ. Lao đông không chỉ giúp cho ngôi nhà, xóm làng, đường
phố của chúng mình thêm sạch đẹp mà đó cũng chính là một hình
thức luyện tập cho nhân cách và sức khỏe của chúng mình. Có lao
động thì cuộc sống của chúng mình sẽ tốt đẹp hơn, đất nước sẽ
ngày một phát triển phồn thịnh hơn. Chính vì vậy mà chúng mình
cần phải làm theo điều dạy này của Bá cđể đưa đất nước ngày
càng phát triển, môi trường ngày càng trong sạch. Cậu có nghĩ
như tớ không? Tớ hi vọng câu trả lời của cậu là có. Và tớ cũng
mong rằng: Chúng mình sẽ cùng nhau lao động tốt để giữ gìn vệ
sinh môi trường và lao động để góp sức mình vào công cuộc xây
dựng đất nước. Cậu hứa với tớ nhé?Thôi, chào cậu!
---***--Phan Thị Đoan Khanh, lớp 9/5, liên đội phó - Liên đội Nguyễn Duy
Hiệu,
thành phố Hội An.
Chủ Nhật, ngày 25 tháng 01 năm 2009
Hôm nay đã là 30 Tết rồi. Nhanh thật!. Một năm bận rộn với bao
chuyện học hành cũng sắp qua đi, lòng tôi lại nao nao chờ đợi
ngày Mồng 1 như hồi bé, nhưng tâm trạng của một đội viên lớp 9
giờ cũng khác xưa rất nhiều. Tôi không còn mong nhận lì xì nữa
mà sang năm mới tôi bắt đầu suy tính về chuyện học hành và cả
tương lai của mình. Sao lại phải nghĩ nhiều thế nhỉ? Lẽ nào tôi đã
lớn rồi chăng? Chắc mai thêm một tuổi là lớn rồi đấy nhỉ?Ôi! Cái
ngày 30 thật nhộn nhịp và tất bật. Ai cũng lo sắm sửa những vật
dụng cần thiết để chờ thời khắc giao thừa. Khu chợ cũng tất bật
hơn với kẻ bán người mua. Mọi người ai cũng cố hoàn thành công
việc cuối cùng của mình trong năm để kịp về dự buổi cơm tất niên
cùng gia đình. Đúng là cái không khí mà cả năm tôi chờ đợi bây

giờ nó đã cận kề rồi.Chiều nay, tôi đang giúp mẹ sửa soạn bữa
cơm tất niên thì phải ngưng lại để chuẩn bị đi viếng Nghĩa Trang


Liệt Sĩ cùng với các bạn trong liên đội. Mọi việc lại phải nhờ mẹ.
Cả năm mẹ đã lo chăm sóc cho gia đình, vậy mà đến ngày cuối
năm tôi cũng chẳng giúp gì nhiều cho mẹ. Vì vậy tôi chán ngấy
cái việc đi thắp hương này, và tôi xem đó như một nhiệm vụ phải
hoàn thành. Tội dành miễn cưỡng đi nhưng thật sự trong lòng lại
chắng muốn.
Nhưng…lúc đặt chân đến Nghĩa Trang Liệt Sĩ, chính cái không khí
trang nghiêm ở đây đã làm tôi thay đổi suy nghĩ. Tôi chợt nhớ lại
những hy sinh oanh liệt của các chiến sĩ mà thầy rằng cái ý nghĩ
ban này thật ngu ngốc và khờ dại. Thế hệ đi sau như chúng tôi,
những dịp này, có thể bày tỏ tấm lòng đối với các anh, các chị các
mẹ.Có thể nói đây là nơi duy nhất trong Thành phố không chịu
ảnh hưởng từ cái không khí chiều 30 Tết. Cảnh tượng như mọi
ngày: thanh bình, trang nghiêm với khói hương nghi ngút. Từng
cành hoa, ngọn cỏ nơi đây đang đâm chồi, nảy lộc nhưng dường
như cũng nhẹ nhàng hơn để không phá vỡ cái không khí vốn
có.Chúng tôi đã lên đặt vòng hoa ở tượng đài, tôi ngước nhìn lên
dòng chữ “TỔ QUỐC GHI CÔNG”. Từ trên cao, dòng chữ như chạy
sâu vào tâm hồn tôi, lại khơi gợi, nhắc nhở về điều ngu ngốc tôi
đã nghĩ. Bỗng dưng tôi cảm thấy thật có lỗi. Sau đó chúng tôi tản
ra đi thắp hương từng bia mộ. Từ lúc ấy, việc thắp hương đối với
tôi không đơn thuần nữa mà mỗi nén nhang tôi thắp xuống như
một lời xin lỗi, một sự tưởng niệm về người đã khuất. Nhìn những
dòng chữ khắc trên bia mộ, tôi biết có người đã hy sinh ở tuổi
mười tám, đôi mươi- cái tuổi đẹp nhất của đời người, có người
đang nằm cạnh đồng đội mình nhưng chẳng được ai biết tên bởi

trên bia mộ chỉ có 2 chữ “VÔ DANH”. Các mẹ cũng đã cùng các
con mãi mãi ở lại nơi này như một tâm niệm cuối cùng. Tên, tuổi
của từng người, dù cố gắng nhưng tôi vẫn không sao nhớ hết. Tôi
chỉ xin giữ lại những hình ảnh của buổi chiều hôm nay trong suốt
cuộc đời mình, một buổi chiều khi tôi nhận ra rằng: đôi lúc mình
thật vô tâm và hờ hững. Sự hy sinh của bao lớp người đi trước để
chúng ta có cuộc sống bình yên, ấm no, hạnh phúc như hôm nay
đáng được nhắc đến ngàn lần. Tôi đột nhiên thấy cuộc sống này
thật ý nghĩa và đáng quí biết bao, bới đó từng là mơ ước của cả
một thế hệ đi trước.Ôi trở về nhà với bao xáo trộn trong lòng. Dự
bữa cơm tất niên cùng gia đình, ngước nhìn bàn thờ tổ tiên nghi
ngút khói mà tôi cứ nhớ mãi cái cảm giác dòng chữ “TỔ QUỐC GHI
CÔNG” như xuyên suốt vào tâm hồn mình. Và tôi cũng trả lời được
cho câu hỏi còn bỏ ngỏ ban sáng: Mỗi chúng ta chỉ thật sự lớn nếu
biết bỏ qua tính ích kỉ trẻ con để quan tâm đến mọi người.
---***---


Em: Lê Trần Như Phước, lớp 8/5 - Liên đội Nguyễn Duy Hiệu,
TP Hội An
Thứ Hai, ngày 09 tháng 02 năm 2009
Đã trải qua những ngày thật kinh khủng, tôi không biết
chuyện gì đang xảy ra đối với mình.Tôi đã làm mất cây bút máy.
Đó chỉ là một cây bút máy bình thường. Về mặt vật chất, nó
chẳng đáng là bao. Song, nó lại mang một giá trị tinh thần to lớn,
đối với tôi, nó là vô giá. Vì cây bút máy đó là món quà sinh nhật
cuối cùng của ông nội tặng tôi trước khi ông sang thế giới bên
kia.Hôm thứ sáu, sau khi học xong tiết Ngữ Văn, tôi chạy vội về
nhà mà không kịp kiểm tra những gì còn sót lại trong hộc bàn. Về
nhà, khi nhận ra mình đã mất cây bút kỉ niệm thì mọi chuyện

dường như đã quá muộn. Lúc đó, tôi chẳng biết phải làm gì, chỉ
thầm mong có phép nhiệm màu mang cây bút trở lại với tôi.Thứ
bảy và Chủ nhật trôi qua với nỗi buồn khôn nguôi.Thứ hai, thật sự
phép màu đã đến với tôi. Tôi đã nhận lại được cây bút của mình
sau buổi chào cờ, khi cô TPT nêu gương người tốt việc tốt. Lúc đó,
không thể nào diễn tả được niềm vui của tôi. Khi biết được người
nhặt được cây bút của tôi là một em học sinh lớp 6, tôi thầm cảm
ơn tấm lòng của người đội viên đã làm được những việc tốt ấy,
những việc chúng tôi đã được cô TPT và chị phụ trách chi đội phát
động trong thời gian qua mà chúng tôi đã đăng kí thực hiện. Dù
đó là những việc làm rất nhỏ, song nó đã mang lại cho mọi người
niềm vui vô bờ, cũng giống như tâm trạng tôi lúc này. Qua sự việc
này, tôi tự hứa phải cố gắng làm thật nhiều việc tốt, nhiều thật
nhiều để đủ "NGHÌN VIỆC TỐT".


Học sinh tiêu biểu học tập và làm theo lời Bác
09:32 AM - 27/12/2014
BP - Thực hiện cuộc vận động học tập và làm theo tấm gương đạo
đức Hồ Chí Minh, Đoàn trường THPT Hùng Vương đã phát động
sâu, rộng trong đoàn viên, thanh niên. Kết quả có nhiều tấm
gương tiêu biểu trong học tập và phong trào được nhà trường và
các tổ chức đánh giá cao.

Em Phan
Thanh Quý
Một trong những tấm gương tiêu biểu là em Phan Thanh Quý, học
sinh lớp 12CN. Em luôn tích cực tham gia phong trào học tập,
phong trào đoàn và sinh hoạt cộng đồng.
Quý tích cực tham gia các phong trào của đoàn trường như: Hoa

điểm 10; Sáng tạo trẻ, Khi tôi 18, hội thi Tin học trẻ... Quý đã đạt


nhiều thành tích với 11 năm học sinh giỏi toàn diện. Năm lớp 9,
Quý đạt giải nhì học sinh giỏi cấp tỉnh môn Sinh, lớp 11 đạt giải 3
học sinh giỏi cấp tỉnh môn Sinh và huy chương vàng Olympic
19/5; học sinh giỏi nhất khối 10 và 11. Năm nay, em đạt giải 3
học sinh giỏi cấp tỉnh môn Sinh.
Quý chia sẻ: Đoàn viên, học sinh nên học tập và làm theo tấm
gương của Bác từ chính những công việc, hoạt động liên quan đến
mình, thể hiện cụ thể trên hai mặt học tập và tu dưỡng đạo đức.
Trước hết, học sinh cần phải học tập tốt. Học tốt để có kiến thức,
kỹ năng, khẳng định được bản thân và cống hiến cho đất nước,
cho xã hội. Hai là học sinh nên trau dồi đạo đức, sống đẹp, sống
lành mạnh, có kiến thức xã hội, có văn hóa. Hai điều này bổ trợ
cho nhau để nhân cách ngày một hoàn thiện.
Đồng thời, mỗi người khi rèn luyện cho mình một lối sống đẹp,
cũng nên tự đánh giá, từ đó giúp đỡ những người xung quanh,
những người còn chưa làm tốt. Học tập và làm theo tấm gương
đạo đức Hồ Chí Minh, phải luôn ý thức học tập từ tấm gương thầy
cô, bè bạn xung quanh. Và việc học đó phải thể hiện trong cuộc
sống hàng ngày của chúng ta chứ không phải là những hoạt động
chỉ có tính chất phong trào. Bởi học tập, làm theo tấm gương đạo
đức Hồ Chí Minh là để giúp chúng ta sống tốt hơn, đẹp hơn.



×