Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (52.18 KB, 2 trang )
Cảm nhận về tình bà cháu trong bài thơ Tiếng gà trưa của nhà thơ Xuân
Quỳnh.
Trong những khổ thơ tiếp theo, câu thơ ” tiếng gà trưa” được nhắc lại ba lần đã mở ra những
kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi ấu thơ, người lính nhớ về những năm tháng xa xưa, nhớ về ổ trứng với
những cô gà mái:
“Này con gà mái tơ
Khắp mình hoa đốm trắng
Này con gà mái vàng
Lông óng như màu nắng”
Bức tranh gà được vẽ lên thật sống động với những màu sắc ấm áp, rực rỡ như trắng,
vàng, hồng. Em tưởng như mình trôi ngược dòng thời gian, thấy hai bà cháu đang hạnh phúc
đếm từng chú gà chạy lon ton trên sân. Tiếng gà trưa cuốn dòng cảm xúc của người chiến sĩ về
với người bà thân yêu. Vang vọng trong tâm hồn người lính trẻ là tiếng mắng yêu ăm ắp tình
thương của bà khi mình xem trộm gà đẻ trứng. Bà luôn quan tâm, chăm lo cho cháu. Đến cả lời
mắng bà cũng chỉ là tiếng yêu thương, là sự lo lắng của bà. Nhưng hơn tất cả, đã in đậm trong
lòng người cháu là hình ảnh tay bà khum khum soi trứng. Bà nâng niu, dành dụm từng quả
trứng hồng như thứ báu vật cô cùng quan trọng. Những ngày đông giá rét, bà “lo đàn gà toi,
mong trời đừng sương muối”. Tất cả sự dành dụm, chắt chiu của bà là để cho cháu niêm vui
ngày Tết.
Thật tự hào và đáng khâm phục làm sao, người phụ nữ Việt Nam từ xưa đến nay nói chung và
nổi bật ở đây là hình ảnh người bà chịu thương, chịu khó,ham công tiếc việc để lo cho hạnh
phúc gia đình. Sự mừng vui vỡ òa, sung sướng của người cháu khi được món quà Tết từ tay bà
thể hiện rõ nét ở khổ thơ thứ sáu:
“Ôi cái quần chéo go
Ống rộng dài quét đất
Cái áo cánh chúc bâu
Đi qua nghe sột soạt”
Người xưa đã có câu ” Già được bát canh, trẻ được manh áo mới”. Có gì tuyệt vời hơn khi cháu