Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (39.6 KB, 2 trang )
Chữ viết là một thành quả phát minh của nhân loại. Không ai phủ
nhận giá trị cực kỳ quan trọng của chữ viết đối với mọi mặt đời sống con
người và trong quan hệ xã hội. Mỗi dân tộc đều có tiếng nói riêng và đi đôi
với tiếng nói cũng có chữ viết riêng, giúp chúng ta thể hiện suy nghĩ, hành
động của mình một cách cụ thể, chữ viết giúp truyền đạt thông tin, những
phát minh sáng chế và lưu giữ cho hàng vạn đời sau.
Ở nước ta dưới thời phong kiến bị áp bức bóc lột, các thế lực thời
phong kiến, thực dân đã dùng mọi hình thức áp bức để nhân dân sống trong
cảnh bần cùng, chúng áp dụng chính sách “ ngu dân ” không có điều kiện
tiếp cận với chữ viết, không biết gì về thế giới bên ngoài …để dễ dàng cai
trị và bóc lột. Đến khi cách mạng thành công với tầm nhìn sâu sắc về việc
phải làm cho nhân dân biết chữ để tiếp thu được chủ trương đường lối lãnh
đạo …Hồ chủ tịch đã đề ra chiến dịch “ diệt giặc dốt ” và phong trào bình
dân học vụ ra đời, đến nay vẫn còn duy trì và trở thành chương trình phổ cập
giáo dục giúp cho một bộ phận nhân dân không có điều kiện đến trường vẫn
tiếp cận được với chữ viết.
Trong thời đại ngày nay, những thành tựu về khoa học công nghệ
ngày càng phát triển và lan truyền trên toàn thế giới nhất là sự phát triển của
công nghệ thông tin, đã giúp chúng ta nắm bắt được thông tin, vận dụng vào
thực tiễn cuộc sống của bản thân, gia đình và xã hội. Vậy thì nếu không biết
chữ, chúng ta làm sao tiếp cận những thành tựu tri thức, văn minh của nhân
loại… để có cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn.
Trong tuần vừa qua trên diễn đàn báo Tuổi trẻ có đăng một phóng sự
về hành trình tìm em của cô …. Kim Oanh, một cô gái dân tộc Mường cha
mẹ mất sớm vì ngộ độc nấm, còn lại 3 chị em, cô là chị cả mới hơn 10 tuổi
và nghỉ học để chăm sóc em, Nhưng với hơn 10 tuồi đầu biết làm gì để nuôi
em nên đành để cho 2 em vào Trung tâm Bảo trợ xã hội. Các em cô sau đó
được một gia đình ngưới Mỹ nhận làm con nuôi . Khi đã lớn có thể lao động
được cô lên Hà nội làm thuê và tìm đến trung tâm Bảo trợ xã hội để tìm em
mới biết em mình đã ở nước Mỹ xa xôi mà cô không tìm thấy địa chỉ . Nghe
lời một người bạn khuyên là phải học, kể cả học tiếng anh mới có thể tìm