Tải bản đầy đủ (.doc) (17 trang)

LỜI BÀI HÁT VỌNG CỔ

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (126.36 KB, 17 trang )

QUÁN NỮA KHUYA
(Nhạc)
Quán nửa khuya đèn mờ theo hơi khói, trút tâm tư vào đêm vắng canh dài. Quãng đời
tôi tàu đêm vắng không người, vẫn lặng trôi. Tôi là người tha hương đi bốn
phương, anh là người quân nhân vui gió sương, câu chuyện tâm tình vui theo
khói bay, tay cầm tay.
Nói bạn nghe từ khi say viễn xứ, gót chân in ngàn muôn lối sông hồ, áo sờn vai
tìm đôi mắt u hoài, bóng hình ai. Hoa nào mà không phôi pha sắc hương, ân tình
nào mà không gây vấn vương, lê đôi gót trên khắp chốn ngàn phương, để tìm
thương.
(Vọng cổ)
Tôi, người viễn khách cô đơn dừng lại quán khuya giữa canh buồn hiu hắt,
ngoảnh mặt nhìn xa sương rơi mờ mịt, quán lạnh về khuya vàng vọt ánh
trăng........... gầy. Chén rượu từ ly theo ánh lửa vơi đầy. Mang tâm sự của kiếp
giang hồ lận đận, nửa cuộc đời vay mượn nổi sầu riêng. Có phải anh sầu vì quê
hương đất nước đã trải qua bao mùa chinh chiến đau thương. Máu hồng nào
nhuộm đỏ cả Hương Giang, cho Trường Sơn quặn đau tình sông núi.
Anh đã từng xuôi ngược qua những dòng sông đầy nước lũ, có ghé lại bên những
quán trọ tàn khuya le lói ngọn đèn vàng. Tôi đã phiêu bạt lang thang qua khắp nẻo
đường trần. Thương Cà Mau rừng tràm xanh tiếp biển, nhớ Bạc Liêu cò trắng
rợp bờ tre. Anh có về qua miền Trung nghèo khổ, mưa Trường Sơn sùi sụt
suốt mùa đông. Từ chinh chiến cách ngăn trời quê cũ, bếp lửa nghèo tắt lịm giữa
chiều sương.
(Nhạc)
Dĩ vãng tìm đâu thấy, như bóng mây chiều đang lững lờ theo gió bay. Cố xóa
tình xưa ấy, ngân tiếng tơ chùng để tìm quên hương đắng cay. Muốn nhắn nhủ
thời gian, ai mãi phong trần để đi tìm hương cố nhân. Áo trắng màu sương gió, lê
gót xuôi ngược để tìm về nơi bến xưa.
(Vọng cổ)
Bến cũ ngày xưa người đi không một lời từ giả, anh có Cửu Long, nước sông
buồn man mác, tôi yêu hoàng hôn Đà Lạt ủ sương.........mờ. Quán lạnh khuya


nay vàng nhạt ánh trăng sầu. Tôi và anh cùng mang chung tâm sự, thương quê
nghèo sau những ngày tháng loạn ly. Trăng nước Hậu Giang thương về xứ
Huế, mưa bão miền Trung đẫm lệ trời Nam. Anh thương, anh nhớ Hậu
Giang, tôi buồn, tôi vọng Quãng Nam, Ngự Bình.
Hỡi người bạn miền Trung đất nghèo sỏi đá, bỗng nhiên mình hạnh ngộ giữa đêm
nay, trao nhau vài mẩu chuyện tâm tình thân ái, rồi mai này mỗi kẻ một phương
xa. Tôi về Nha Trang với thuỳ dương cát trắng. Tôi trở lại Long Hồ thăm
chợ Trường An. Sông Mỹ Thuận lục bình trôi tản mạn. Bến Vân Lâu trăng
ngập cả khoang đò. Thôi anh, đêm đã hầu tàn, rượu cũng vừa cạn chén, nơi quán
nghèo hai kẻ sắp chia tay. Bao giờ, bao giờ tôi gặp lại anh lần nữa, thuở ấy
thanh bình đã nở hoa.
Võ Đông Sơ
Soạn giả: Viễn Châu
Ca sĩ: Minh Cảnh
[NHẠC]
Biên cương lá rơi Thu Hà em ơi
Đường dài mịt mùng em không đến nơi
Mây nước buồn cơn lửa binh
Hết kể chuyện chung tình
Khóc than riêng em một mình
Cây tuôn lá xanh xây mồ cho anh
Tình đầu bẻ bàng trong cơn chiến chinh
Đưa tiễn nào hay rẽ chia
Cách trở hận muôn đời
Nói nữa chi thêm nghẹn lời
Câu 1:
Lối : Trời ơi bởi sa cơ giữa chiến trường thọ tiễn
Nên Võ Đông Sơ đành chia tay vĩnh viễn Bạch Thu ... Hà
(HÒ)
Bạn tình ơi đừng hoài công mòn mõi đợi chờ (HÒ)

Hãy gọi tên anh trong những chiều sương lạnh
Khi cánh nhạn bay về cuối nẻo trời xa (XÊ)
Hay những lúc canh khuya tựa rèm châu ngắm áng trăng tà
Nàng hãy nhớ (XANG) đến tháng năm này
Có một người yêu đã vùi thây giữa vùng cát trắng
(CỐNG)
Câu 2:
Ta cảm thấy một vùng trời đất hình như đảo lộn
Máu đào tuôn ướt đẫm nhung bào (HÒ)
Ta gọi tên em trong tiếng nấc nghẹn ngào (HÒ)
Đây mới thật là lần chia ly vĩnh viễn
Hết mong gì gặp gỡ cùng nhau (XÊ)
[NHẠC]
Rượu ly bôi ngày ấy tiễn anh đi
Hoa lá bay theo vó ngựa phi (XANG)
Có biết đâu buổi tiễn đưa hôm ấy
(tiếp vô vọng cổ)
Là buổi chia lìa nàng chờ đợi mà chi (XANG)
[THƠ]
Ta cảm thấy máu ngừng trong nhịp thở
Rút gươm thiêng mà dòng lệ tuôn sa
Khắc vào cây ba chữ Bạch Thu Hà
Để kỷ niệm ngày ta không gặp nữa
Câu 4:
Lối : Tuấn mã ôi,
Hãy phi mau về báo hung tin cho quân ta được rõ
Rằng Võ Đông Sơ đã vùi thây trong gió bụi quan ... hà
(HÒ)
Tiếng kẻng thu quân tắt lịm tự bao giờ (HÒ)
Hoàng hôn phủ trùm trên bãi chiến

Một vẻ u buồn lạnh lẽo tiêu sơ (XÊ)
[THƠ]
Lá rừng rơi rụng như mưa
Phải chăng xây hộ nấm mồ cho ta (XANG)
Máu hồng theo lệ tuôn sa
Nhắc câu chung thủy lòng ta nghẹn ngào (HÒ)
Câu 5:
[NHẠC]
Máu đào tuôn rã ướt nhung bào
Chí anh hùng vùi trong khí đao
Bóng chiều rơi cuối nẻo biên thùy
Ta thấy miền xa rủ bóng quân kỳ (HÒ)
(tiếp vô vọng cổ)
Ta muốn kêu lên ba tiếng Bạch Thu Hà (HÒ)
Bạch Thu Hà ôi tim ta như ngừng đập
Máu tuần hoàn dâng chảy khắp châu thân (XÊ)
Thôi thôi lỡ làng tiếng hẹn trăm năm
Từ đây nàng có nhớ đến ta hãy ngâm câu: (XANG)
[THƠ]
Túy ngọa sa trường quân mạc tiếu
Cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi (XỀ)
Câu 6:
Bạch Thu Hà, Bạch Thu Hà ơi (XÊ)
Nàng đã bao phen vượt suối trèo non
Để giữ vẹn tiết trinh
Ta mấy (XANG) bận lao mình trong nắng gió
Chuyện hàn huyên chưa cùng nhau cạn tỏ (CỐNG)
Thì giọt máu chung tình đã nhuộm thấm chinh y
Từ đây hết nợ hết duyên (XANG) hết ân hết ái
Lưỡi gươm thiêng ta xin gởi lại

Cho người yêu lý tưởng Bạch Thu Hà (XÊ)
[NHẠC]
Hỡi tình chung ơi,
Đường dài mịt mùng em không đến nơi
Mây nước buồn cơn lửa binh (XANG)
Hết kể chuyện chung tình
Khóc than riêng em một mình (HÒ)
BÀI CA ĐẤT PHƯƠNG NAM
Nhạc: Lư Nhất Vũ, Lê Giang
Vọng cổ: Hoàng Thành
-Nhạc-
Nhắn ai đi về, miền đất phương Nam
Trời xanh mây trắng soi dòng Cửu Long Giang
Mênh mông rừng tràm, bạt ngàn dừa xanh
Từng chảng đước đong đưa, nhớ người xưa từng ở nơi này
Cho ta thêm yêu dấu chân người xưa đi mở đất
Cho ta thêm yêu bầy chim sáo sổ lồng.
Còn đâu đây tiếng vó ngựa phi, mà ngỡ con tàu vỗ sóng bờ xa
Nỉ non sao tiếng nhạn kêu chiều
Buồm xuôi vô phương Nam phiêu bạt theo thủy triều
Dẫu trải qua thăng trầm giông tố, qua bao cuộc bể dâu
Mãi dâng cho đời … bài tình ca đất phương Nam.
-Vọng cổ-
1. Ơi điệu hát dân ca ngân vang trong khoảng trời xanh lộng gió. Vùng đất
phương Nam chập chùng sóng nước lưu dấu người xưa mở cõi …kiêu hùng.
Kiến tạo miền Nam rạng danh con Lạc cháu Hồng. Chẳng ngại hiểm nguy vào
sanh ra tử, đâu sá gì nước độc rừng thiêng. Cánh chim bằng khuấy động Cửu
Long Giang, chuyển Đồng Tháp hoang vu thàng vùng đất phì nhiêu màu mỡ.
Thôn xóm bây giờ rợp bóng dừa xanh, hoa trái sum xuê sắc màu rực rỡ …
2. Nhìn chảng đước đong đưa khi hoàng hôn nhạt nắng, nhớ lại người xưa đã

từng ở nơi này. Mang gươm khai phá phương Nam biến vùng đất hoang sơ
thành ruộng lúa phì nhiêu cuộc sống dâng đầy. Bao chiến tích tiền nhân
không phai nhạt, những anh hùng đi mở đất cho cháu con. Theo khói lam
chiều man mác nhớ xa xưa, lắng tiếng ngựa phi mà ngỡ con tàu vỗ sóng.
Thuyền phiêu bạt phương Nam bao thăng trầm bão tố, nhưng ý chí và lòng
người đã chinh phục thiên nhiên…
-Nhạc-
Chờ trăng lên cất tiếng gọi nhau
Đờn khảy tang tình đượm thắm hồn ai
Biển xôn xao gió lộng tư bề,
Thuyền ai xuôi phương Nam khoan nhặt trôi lững lờ
Đã trải qua bao mùa mưa nắng,
Qua bao cuộc đổi thay mãi dâng cho đời …
Bài tình ca đất phương Nam.
-Vọng cổ-
5. Giờ đây sóng lặng gió yên cảnh sắc trời Nam ngày thêm tươi sáng. Tiếng
nhạc xa đưa thanh âm trầm lắng chờ trăng lên vọng khúc …thanh bình. Ơi
những con sông quê hương đượm thắm nghĩa tình. Đẹp làm sao những đêm
trăng trên sóng nước, sông Hậu sông Tiền khoan nhặt khúc dân ca. Dòng
Cửu Long như chín cánh hoa dâng, gieo nhựa sống cho đất phương Nam
ngày thêm màu mỡ. Cho ruộng lúa phì nhiêu niềm vui hớn hở, cuộc sống
sinh sôi giàu đẹp muôn đời.
-Lý Cái Mơn-
Về phương Nam, trời xanh mây trắng
Anh nước soi đưa bóng dừa thiết tha tình quê
Gởi cho nhau niềm lưu luyến những câu hẹn thề
Nhìn quê hương thắm hồn thi nhân
Bao chiến công người xưa,
trang sử vàng ghi nhớ tiền nhân.
6. Đã bao thế kỷ trôi qua, lắm cuộc biến thiên sao dời vật đổi, đất phương

Nam càng giàu đẹp thêm hơn. Có hạnh phúc ấm no là nhờ người xưa đi mở
cõi, nay cháu con được thừa hưởng cơ đồ.
Đồng xanh vang khúc hoan ca
Phương Nam tấu khúc tình ca tuyệt vời.
Hò xang xê cống ai ơi
Cùng nhau xây đắp rạng ngời quê hương./.
CÒN THƯƠNG RAU ĐẮNG MỌC SAU HÈ
Nhạc : Bắc Sơn
Vọng cổ : Thanh Vũ
NHẠC
Nắng hạ đi, mây trôi lang thang cho hạ buồn
Coi khói đốt đồng để ngậm ngùi, chim nhớ lá rừng
Ai biết mẹ buồn vui khi mẹ kêu cậu đến gần
Biểu cậu ngồi mẹ nhổ tóc sâu,
hai chị em tóc bạc như nhau
Đôi mắt cậu buồn hiu phiêu lưu rong chơi những ngày
Đầu chừa ba vá miếng dừa,
đường mòn xưa dãi nắng dầm mưa
Ai cách xa cội nguồn ngồi một mình nhớ lũy tre xanh
Dạo quanh khung trời kỷ niệm …
chợt thèm rau đắng nấu canh
VỌNG CỔ
1. Đôi lúc rảnh rang, ngắm mây bay trên khung trời thăm thẳm, bất chợt
lòng như có niềm nhớ nhung xâm chiếm. Hình ảnh quê hương gần mươi năm
xa hiện lên trước mắt; có vóc dáng mẹ thân yêu bỏm bẻm …nhai trầu. Vầng
trán mẹ nhăn nheo mang nỗi thương sầu. Tóc trắng rung rung vì dãi dầu
sương nắng, một tấm thân gầy nuôi nấng đàn con. Nồi cơm trắng thơm lừng,
tô rau đắng nấu canh, cơm dẻo, canh ngon giọt mồ hôi mẹ đổ. Con thơ lớn
dần lòng mẹ ngại lo, rồi đây con sẽ như cánh chim rời đàn, xa tổ ...
2. Gió thổi, mưa sa con sông quê êm đềm nước chảy, con ngụp lặn cùng các

bạn xóm trên đánh trận bằng súng bập dừa.Tuổi nhỏ ham chơi quên cả cơm
chiều. Mẹ rượt đánh con với chiếc roi mây nhỏ xíu, con không khóc, mẹ mỉm
cười, mẹ nói: “nó thật giống cha”. Đôi mắt mẹ thoáng buồn con lặng lẽ nhìn
sông, nhớ từng lời mẹ thường hát khẽ: À…ơi! Canh rau đắng, cá rô đồng,
đêm khuya trở giấc thương chồng đi xa …
NHẠC
Xin được làm mây mà bay khắp nơi giang hồ
Ghé chốn quê hương xa vời vợi, cất bước ly hương
Xin được làm gío dập dìu đưa điệu ca dao
Chái bếp yêu sao cũng ngọt ngào một lời cho nhau
Xin sống lại tình yêu đơn sơ,
Rong chơi những ngày đầu chừa ba dá miếng dừa
Đường mòn xưa dãi nắng dầm mưa
Xin nắng hạ thôi buồn đển mình ngồi nhớ lũy tre xanh
Dạo quanh khung trời kỷ niệm mà chợt thèm rau đắng nấu canh
VỌNG CỔ
5. Ai xa quê hương mới biết thương về kỷ niệm, bao giây phút nhớ mong, đã
đọng thành núi, thành sông, thành biển rộng …tâm tình. Ong có tổ, chim
nhạn có bầy.Vật chất xa hoa nơi xứ xa, đâu bằng sống giữa cội nguồn yêu
dấu, thanh đạm mà đậm đà, ngọt lịm câu dân ca(-). Rau đắng sau hè bám
đất ông cha, nếm trải phong ba, trong vị đắng mang hương tình xứ sở. Mơ
ước hôm nay ta trở thành cánh gió, về với yêu thương dù khoảnh khắc sum
vầy….
NHẠC
Xin sống lại tình yêu đơn sơ
Rong chơi những ngày đầu chừa ba dá miếng dừa
Đường mòn xưa dãi nắng dầm mưa
Xin nắng hạ thôi buồn để mình ngồi
Nhớ lũy tre xanh dạo quanh khung trời kỷ niệm
Chợt thèm rau đắng nấu canh

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×