Tải bản đầy đủ (.docx) (14 trang)

Thơ tình tự sáng tác

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (61.34 KB, 14 trang )

1. Đôi khi thứ mà anh nhớ không phải là Sài Gòn mà là anh đang nhớ em
-Lạc Thư –
2. Nếu một ngày anh đánh mất trí nhớ
Thì kí ức còn lại trong anh sẽ chỉ gói gọn trong ba từ Trần Anh Thư
-Lạc Thư3. Sài Gòn…

Long lanh ánh mắt bóng hình anh

Anh nhớ Sài Gòn trong tim chúng
mình

Sài Gòn vui như nụ cười em nở

Một tình yêu tha thiết đinh ninh
Anh nhớ ngày nắng ngày gió
Nơi hẹn hò, không ngại khó đường xa
Anh nhớ Nhà thờ Đức Bà
Nơi nhẹ nhàng anh hôn đôi má em
Anh nhớ những chiều Thủ Thiêm
Em khẽ nhỏ: Bitexco cao lớn quá anh
ơi
Sài Gòn…

Đôi môi rạng rỡ chỉ dành cho anh
Sài gòn rộng lớn như tim anh rộng lớn
Bao la thế mà ôm mỗi dáng em
Sài Gòn ngọt như tâm tình anh ngọt
Ngọt tấm lòng ngọt cả nhớ thương
Sài Gòn…
Một chiều ở quận 10
Anh ngắm Sài Gòn mà mơ tưởng


bóng hình em
-Lạc Thư-

Sài Gòn xanh như tóc em xanh

4. Anh…
Anh là một gã không yêu thơ yêu
nhạc
Không mến đàn không bận bịu thế
gian
Anh là gã hay nghĩ lười làm

Không nhấm nháp đời, trải khổ,
cuồng yêu.
Gặp…
Anh gặp em là do duyên trời định
Chuyện chúng mình có giữ mới dài
lâu


Ngày hò hẹn chẳng dám ngỏ lời đâu

Thơ vụn về mà chan chứa tình em

Để đêm về lòng u sầu thao thức.

Em…

Yêu…


Em là cô gái có nụ cười hiền

Anh là gã yêu em từ thuở ấy

Sống hồn nhiên không bận yêu đương

Thuở áo dài, thuở áo trắng tinh khôi

Cứ sáng chiều hai buổi đến trường

Thuở chạm tay đã nghe lòng xao
xuyến

Tình cờ em bắt gặp anh

Trái tim ấm nóng đập liên hồi
Như thôi thúc tình yêu người trẻ tuổi

Tình cờ gặp gỡ, tình cờ nhớ thương
Tình cờ rồi lại tình cờ
Tình cờ cứ thế chúng mình yêu nhau.

Da diết dài lâu vô vàn nhớ thương

-Lạc Thư-

Anh bỗng thành gã si tình làm thơ

5. Em ơi biết không? Nụ cười em hệt như cây bút xóa,
Bút sẽ xóa những câu từ sai trái và em xóa nỗi muộn phiền trong anh.

-Lạc Thư6. Thanh xuân của anh là gì?
Là yêu là nhớ là thương là dành tất cả tình cảm tốt đẹp nhất
Cho cùng một người con gái tên THƯ.
-Lạc Thư7. Thứ anh nhìn thấy hàng ngày không phải là ánh nắng mặt trời
Mà là anh nhìn thấy em.
-Lạc Thư-


8. Cao Lãnh đêm qua mưa rào
Làm trào thương nhớ anh dành cho em
Thương nhớ ngày càng lớn thêm
Làm sao đong đếm hỡi người anh yêu?
-Lạc Thư9. Cao Lãnh bên này nhớ Sài Gòn bên đó
Anh mang tình nhờ gió gửi đến em
Anh gửi em những nỗi nhớ vần thơ
Gửi đợi chờ, gửi suy nghĩ bâng quơ
Sài Gòn…
Sài Gòn ngày mưa trắng xóa
Hệt như mưa lòng người con gái anh thương
Sài Gòn thấm đẫm yêu đương
Mưa ướt đường đi ướt lối về
Không ai thấu chỉ mình anh thấu
Là mưa Sài Gòn hay nước mắt em rơi
Cao Lãnh…
Cao Lãnh buông lơi ngày nắng
Những mệt nhoài hằn lên đôi mắt anh
Nắng Cao Lãnh hay là nắng lòng anh
Nắng gay gắt, úa tàn trên nỗi nhớ
Thiếu đi em, trời Cao Lãnh thẩn thờ
Thiếu đi em, anh như khờ như dại



Em ơi !
Ngày mình gặp mưa nắng chan hòa
Sẽ mặc cả thời gian với không gian
Anh sẽ ôm lấy dáng người anh yêu quý
Ôm ấp bao điều, chỉ muốn nói cùng em
Đã yêu rồi, yêu cho trót nha em.
-Lạc Thư10. Đêm qua anh nhớ đến em
Lòng anh thơ thẩn vội làm bài thơ
Bài thơ nói nhớ nói thương
Nói rằng bốn chữ: thương người tên Thư
Đêm nay anh nhớ đến em
Tương tư cô gái, bóng hình tim anh
Lá thư viết vội còn xanh
Em ơi ! đừng phụ chân tình anh nghen.
-Lạc Thư11. Anh nhớ em không?
Không

Không thể không thấy nhớ
-LạcThư12. Sao mình bên nhau, thời gian trôi mau anh nhỉ?
À, vì tim mình ấm nóng nên đốt rụi thời gian ấy mà. ^^


-Lạc Thư13. Em ơi ! Khi chúng mình già
Em ơi ! khi chúng mình về già
Em pha trà, anh đọc sách em nghe
Anh sẽ nấu ăn còn em rửa bát
Anh vẫn sẽ hát khúc tình ca năm ấy
Để thấy tình mình như thuở còn son.

Em ơi ! khi chúng mình về già
Anh sẽ phơi áo, còn em kết nút
Anh sẽ trồng cây em đợi ngày hái quả
Anh chảy đầu, gỡ tóc rối cho em.
Em ơi ! khi chúng mình già
Khi anh mắt mờ, tay yếu
Khi em đãng trí, chậm lời
Thì mình vẫn sống trọn đời bên nhau
Em ơi ! khi chúng mình về già
Anh huyên thuyên kể chuyện
Em gật gù lắng nghe
Anh khoái chí cười khà
Em hỏi anh bao tuổi?
Mà kể chuyện tình ta
Anh bảo là mười tám
Tuổi trưởng thành yêu em


Tâm hồn yêu luôn trẻ
Xá gì tuổi đâu em
Em nhìn anh khe khẽ
Anh lặng lẽ mỉm cười
Bao tin yêu gói ghém
Đều riêng dành cho em
Em ơi ! khi chúng mình già
Đôi chân run rẩy, hãy dìu nhau đi
Tay thì cứ nắm chặt tay
Bao nhiêu trở ngại mình cùng vượt qua
Tuổi già sức yếu có nhau
Mình cùng đi hết quãng đời mai sau.

-Lạc Thư-

14. Người đời hỏi anh, tình yêu là gì?
Anh cười: tình yêu là em.
-Lạc Thư15. Sài Gòn không là gì nếu thiếu em
Và lòng anh chẳng có gì ngoài có em
-Lạc Thư16. Em không nhớ anh


em nghĩ em có quyền không nhớ sao
em làm anh nhớ thôi
đã đủ lợi hại rồi
-Lạc Thư-

17.
Anh ! em sẽ nói về phương trời màu đỏ
Nơi điểm vàng, tô tím hòa xanh
Cùng lục cam chàm hòa thành bảy sắc
Sắc cầu vồng quyện tất vào tình ta
Anh ! em sẽ kể về một nhành hoa
cánh hoa mỏng manh
anh tặng em ngày đầu em dỗi
hoa không lời mà thay bao câu nói
dù em lỗi, anh lỗi
Người lỗi cuối cùng vẫn là anh tại anh.
Anh ! em hát anh nghe về dòng sông
Nơi mỗi chiều, anh cùng em chạy quanh
sông vẫn chảy dù bao mùa nước đổ
sông vô bờ như tình ta trao nhau
anh ! em nói anh nghe về con đường

những con đường chạy dài trong kí ức
Lý Thường Kiệt, Ấp Bắc, Hùng Vương


Như nối dài yêu đương anh và em
Anh ! em kể về mỗi chiều
Anh đèo em trên con xe
Anh ngân câu hát,Em cười lắng nghe
Anh ! em sẽ nói anh nghe
Em nói về tình yêu anh và em
Dù bao lần buồn vui, sóng gió
Chưa một lần buông bỏ, rời đi
Ly biệt, cách xa chẳng là gì?
Khi bên đời đã có anh chở che.
-Lạc Thư18. Anh không thích ngọt ngào
Là vì em nên anh mới ngọt ngào.
19. em ơi cà phê của anh quên bỏ đường rồi
Làm phiền, em cười một cái được không?
20.
Anh mong ước về bình yên giản dị
Là yêu thương không toan tính nghi ngờ
Em sẽ hiểu cả những điều anh nghĩ
Hạnh phúc gần không phải là giấc mơ
*
Anh mong ước tình mình không vị kỉ
Là tha thứ, ân cần, chỉ bảo


Em sẽ hiểu cả khi anh không nói
Lòng thật thà chẳng dối gian nhau

*
Anh mong ước tình mình luôn dài lâu
Là nắm tay cùng đi đến bạc đầu
Dẫu thời gian có thoi đưa như gió
Tháng năm có là gì so với tình yêu
*
Anh mong ước tình mình luôn tha thiết
Là ngày mong đêm nhớ biết bao
Và dù cho phương trời có cách biệt
Vẫn một lòng một dạ hướng về nhau.
*
Em ! anh mong tình mình mãi an yên
Như cái nắm tay nơi phố xa mặn mà
Như cái hôn cồn cào tha thiết
Như cái ôm, như hơi thở đậm đà.
*
Có tình nào là vĩnh cửu không em?
Mà anh mong ước nồng nàn xa xôi
Có cuộc tình nào đi trọn vẹn trăm năm
Mà thương nhớ cứ đong đầy khôn nguôi
-Lạc Thư-


21.
[…] Dù cho tháng năm kia đổi thay
Dù cho bao mong manh mãi nơi này
Dù nỗi đau theo muôn ngàn kiếp sau
Ta vẫn yêu một lần và mãi mãi […]
Dành cả thanh xuân để yêu thương một con người, quả thật không đủ. Người ta
quý mến, dành cả đời để trân thương vẫn cảm thấy thiếu. Và anh muốn dành trọn

vẹn phần đời cho riêng em. Qúa khứ là những vấp váp mơ hồ với những mối tình
chẳng tới đâu. Ai trong chúng ta đã trải qua những ngày lãng đãng đó. Anh cũng
thế và em cũng thế. . .
Chúng ta gặp nhau ở hiện tại này, hẳn là duyên lắm chứ. Anh tin vào duyên số. Nếu
không giữa vô vàn con người ta, 2 con người, 2 số phận,… sao có thể gặp và chạm
vào tim nhau nhỉ?
Chúng ta cần thời gian bao lâu để yêu và trọn vẹn hơn chữ yêu. Điều đó đã không
còn quan trọng. Tình không đo bằng năm. Hôm nay chúng ta có thể nhìn thấy
nhau, cùng nhìn thấy một bầu trời, hãy trân trọng ngay điều đó. Anh luôn quý trọng
những khoảng thời gian bên em. Vì em biết đấy, quỹ thời gian của chúng ta dần rút
ngắn, chúng ta thật sự không còn nhiều thời gian.
10/03/2016 - Ngày bầu trời xanh một màu xanh khác
Thật ra yêu một người chưa bao giờ là điều dễ dàng cả, cuộc sống và bản thân sẽ bị
chi phối rất nhiều. Sẽ xuất hiện triệu chứng rối loạn cảm xúc này rồi tự dưng thấy
mình tức cười hơn, sức chịu đựng trở nên level max… Và tất cả vui buồn cũng
chia nửa làm 2, bản thân đã không còn đặt mình lên trên và rất nhiều thứ khác nữa.
Em yêu ! Em có thấy thế không?
Là thế, chẳng dễ dàng đến với nhau nên phải giữ gìn những hạnh phúc đến hết một
đời nha em. Có thể cùng nhau đi qua những ngày nắng hạ cả những bão giông,
mưa dầm… thật chẳng dễ dàng. Ngày sau còn điều gì chia cách được 2 đứa.


Mỗi ngày mở mắt, biết giữa thế giới bao la này có 1 người đợi ta đâu đó cũng là 1
nỗi hạnh phúc lạ thường. Và anh yêu em như bình minh mỗi sáng hay hoàng hôn
mỗi chiều đều xuất hiện dù ngày nắng hay mưa. Có thể chúng ta không thấy rõ
chúng nhưng chúng vẫn ở đó và tình yêu mỗi người cũng vậy. Vẫn ở đó và kiên
tâm dù cho không nhìn thấy nhưng bản chất là nó đã hiện hữu ở đó, không thay
đổi. Và anh cũng vậy, trân thương em từng chút, từng chút một.
Là anh thương em, rất thương !
Ngày sau, viết tiếp tình ta…

Viết tiếp những yêu thương dang dở…
[…]Này người yêu hỡi xin tan trong vòng tay
Giữ chặt nhau cho yêu dấu đong đầy
Níu thời gian dừng lại nơi đây
Trở về những phút giây ban đầu.
Cao Lãnh, 27/10/2017
-Lạc Thư22.
Nói gì đi em, Khi mình dỗi
Lòng giận hờn, bày tỏ cùng anh
Nói gì đi khi nước mắt mặn môi
Anh dỗ dành, hết dỗi nghen em.
24.
Sài Gòn…
Không phải Bình Thạnh là nơi có đường đi lằn nhằn khó thoát nhất
Chỉ mỗi đường vào tim em mà anh đi hoài vẫn chưa ra được.


25.
Hà Nội…
Có 36 phố phường vậy mà chẳng có con phố nào bán thuốc trị tương tư
Em nhỉ ??





Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×