Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

THI KỂ CHUYỆN VỀ TẤM GƯƠNG ĐẠO ĐỨC HỒ CHÍ MINH

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (84.71 KB, 2 trang )

ĐẢNG BỘ HUYỆN TÂY GIANG ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM
CHI BỘ TRƯỜNG THPT TÂY GIANG
*
BÀI DỰ THI KỂ CHUYỆN VỀ “TẤM GƯƠNG ĐẠO ĐỨC HỒ CHÍ MINH”
Họ và tên: Huỳnh Ngọc Quảng
Tổ công tác: Tổ Toán - Tin
MẪU CHUYỆN “TỪ ĐÔI DÉP ĐẾN CHIẾC Ô TÔ”
Kính thưa quý vị Đại biểu!
Kính thưa ban giám khảo, cùng toàn thể Cán bộ, Giáo viên, Công nhân viên trong Nhà
trường.
Đạo đức Hồ Chí Minh là tấm gương trọn đời phấn đấu, hy sinh vì sự nghiệp giải
phóng dân tộc, giải phóng giai cấp, giải phóng con người và nhân loại; tấm gương của ý chí
và nghị lực tinh thần to lớn, vượt qua mọi khó khăn thử thách để đạt mục đích cách mạng;
tấm gương tuyệt đối tin tưởng vào sức mạnh của nhân dân, kính trọng nhân dân, hết lòng hết
sức phục vụ nhân dân ; một con người nhân ái vị tha, khoan dung, nhân hậu hết mực vì con
người; tấm gương cần kiệm, liêm, chính, chí công vô tư, đời riêng trong sáng, nếp sống giản
dị và đức tính khiêm tốn phi thường.
Câu chuyện: "Từ đôi dép đến chiếc ô tô" được trích trong cuốn 117 mẫu chuyện kể về
tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh. Tư trang của một vị Chủ tịch nước như Bác thật là đặc
biệt, bởi Bác sống rất giản dị và gần gủi với nhân dân. Đôi dép cao su của Bác đã đi vào thơ
ca, nhạc, họa, hiện thân trong đời sống nhân dân như một huyền thoại, gắn liền với cuộc đời
vĩ đại, đức tính giản dị, ý chí kiên cường, bền bỉ cùng với nhân dân đấu tranh dành độc lập tự
do cho Tổ quốc.
Đôi dép của Bác "ra đời" vào năm 1947, được chế tạo từ một chiếc lốp ô tô quân sự
của thực dân Pháp bị bộ đội ta phục kích tại Việt Bắc. Đôi dép đo cắt không dày lắm, quai
trước to bản, quai sau nhỏ, rất vừa chân Bác. Trên đường đi công tác, Bác nói vui với anh em,
cán bộ đi cùng: "Đây là đôi hài vạn dặm trong chuyện cổ tích ngày xưa...Đôi hài thần đất, đi
đến đâu mà chẳng được". Chẳng những khi hành quân mà cả mùa đông, Bác đi thêm đôi tất
cho ấm chân, tiếp khách trong nước, khách quốc tế vẫn thường thấy Bác đi đôi dép ấy. Đi
thăm bà con nông dân, sải chân trên cánh đồng đang cấy, đang vụ găt, Bác lại xắn quần cao
lội ruộng, dép xách tay hoặc kẹp nách. Mười một năm rồi vẫn đôi dép ấy. Các đồng chí cảnh


vệ nhiều lần xin Bác đổi dép nhưng Bác bảo: "vẫn còn đi được".
Một lần đi thăm Ấn Độ, khi Bác lên máy bay, ngồi trong buồng riêng anh em lập mẹo
giấu đôi dép đi, để sẵn môt đôi giày mới. Khi máy bay hạ cánh xuống Niu Đêli, Bác tìm dép.
Anh em thưa: "Có lẽ cất xuống khoang hàng của máy bay rồi, Thưa Bác". Bác ôn tồn nói:
"Bác biết các chú cất dép của Bác đi chứ gì. Nước ta còn chưa độc lập hoàn toàn. Nhân dân ta
còn khó khăn. Bác đi đôi dép cao su nhưng bên trong lại có đôi tất mới thế là đủ ấm mà vẫn
lịch sự. Thế là các ông “tham mưu con” phải trả lại dép để Bác đi vì dưới đất chủ nhà đang
nóng lòng chờ đợi… Trong suốt thời gian ở Ấn Độ, các chính khách, nhà báo, quay phim,
chụp ảnh lại rất quan tâm đến đôi dép của Bác. Họ cuối xuống sờ nắn đôi dép thi nhau bấm
máy từ nhiều góc độ, làm cho các anh em trong đội cảnh vệ phải vất vả xem chừng và bảo vệ
“đôi hài thần kỳ” ấy.
Năm 1960, Bác đến thăm một đơn vị Hải quân nhân dân Việt Nam. Với đôi dép "thâm
niên ấy", Bác đi thăm nơi ăn, chốn ở, trại chăn nuôi của đơn vị. Các cán bộ và chiến sĩ ai
cũng muốn chen chân, vượt lên trên để được gần Bác, Bác vui cười nắm tay và vổ vai các
chiến sĩ. Bổng dưng Bác dừng lai: “ Thôi, các cháu dẫm làm tụt đôi dép của Bác rồi”.Nghe
Bác nói, mọi người dừng lại cúi xuống yên lặng nhìn đôi dép rồi lại ồn ào lên, ai cũng muốn
giành lấy để giúp Bác, thưa Bác, cháu, để cháu sửa…. Thế rồi đôi dép được chuyền tay nhau,
những chiến sĩ không được may mắn chữa dép phàn nàn. Tại dép của Bác cũ quá. Thưa Bác,
Bác thay dép mới đi ạ…Bác nhìn các chiến sĩ rồi nói: “ Các cháu nói đúng nhưng chỉ đúng
một phần thôi...Đôi dép của Bác củ nhưng chỉ mới tụt quai. Cháu đã chữa lại chắn chắn cho
Bác thế này thì còn “ thọ” lắm! Mua đôi dép khác chẳng đáng là bao nhưng khi chưa cần thiết
cũng chưa nên. Ta phải tiết kiệm vì đất nước ta còn nghèo.
Lo cho dân, Bác không chỉ ngồi ở bàn làm việc để nghe báo cáo, mà Bác còn trực tiếp
xuống tận cơ sở đến với những người lao động để hiểu rõ tình hình thực tế. Đi đến đâu Bác
chỉ dùng một chiếc xe Pabêđa sản xuất tại Liên Xô. Xe dùng đã lâu ngày nên cũ và hay hỏng
vặt, văn phòng đề nghị Bác cho đổi xe khác tốt hơn, Bác không đồng ý, Bác bảo:"Ai thích đi
nhanh, thích êm thì đổi…” Còn Bác thì không? Có hôm đến giờ đi công tác, xe không nổ máy
được, Bác ôn tồn bảo đồng chí lái xe: "Máy móc có lúc trục trặc. Chú cứ bình tĩnh sửa, sửa
xong Bác cháu đi cũng kịp". Mấy phút sau xe mới nổ máy, Bác cười vui và nói: "Thế là xe
vẫn còn tốt".

Qua câu chuyện: "Từ đôi dép đến chiếc ô tô" cho thấy rằng, hành trang của Bác, một
người lãnh tụ rất giản dị như hành trang của con người bình thường, bởi Bác không chỉ sống
cho riêng mình. Câu chuyện này còn có ý nghĩa và vị trí to lớn trong tình hình hiện nay, khi
mà sự suy thoái về đạo đức, phẩm chất, lối sống của một bộ phận cán bộ, đảng viên, công
chức, viên chức, đoàn viên thanh niên... không còn là hiện tượng cá biệt mà là vấn đề bức xúc
rất nghiêm trọng hiện nay, trong đó đặc biệt là vấn đề tham nhũng, lãng phí, tham ô đã gây
tổn thất cho Nhà nước và nhân dân hàng nghìn tỷ đồng. Tình hình đó đã và đang làm giảm
lòng tin của nhân dân đối với Đảng, với Nhà nước, là thực tế rất đáng lo ngại, là nguy cơ
không thể xem thường đối với sự lãnh đạo của Đảng và Nhà nước. Chính vì vậy mà cuộc vận
động “ Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” do ban Chấp hành Trung
Ương Đảng phát động là việc làm thiết thực và cấp bách nhằm bồi dưỡng phẩm chất cách
mạng cho mỗi cá nhân, để mỗi người thực sự là một công dân tốt làm chủ đất nước.
Mẫu chuyện dạy cho ta những bài học quý, đó là nếp sống giản dị, tiết kiệm, hoà đồng
với mọi người, khiêm tốn, không quan liêu, không xa hoa lãng phí hay đòi hỏi hưởng thụ. Đó
là đức tính hy sinh, không phô trương hình thức, giành những khó khăn, thiệt thòi về bản thân
để lo cho nhân dân, lo cho đất nước.
Bản thân tôi luôn ghi nhớ mãi những lời dạy của Bác và coi đó là hành trang cần thiết
cho mình. Và chúng ta, mỗi người hãy xây dựng một chương trình hành động học tập và làm
theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh về thực hành tiết kiệm, chống tham ô, lãng phí, quan
liêu và tác phẩm “sửa đổi lề lối làm việc” trên các lĩnh vực công tác, học tập và trong đời
sống sinh hoạt. Xây dựng một gia đình có cuộc sống bình dị, hạnh phúc, hoàn thành tốt nhiệm
vụ được giao, phấn đấu là tấm gương sáng để học sinh noi theo. Góp phần xây dựng một đất
nước Việt Nam giàu đẹp như sự mong mỏi của Bác. Tư tưởng và đạo đức cao cả của Người
mãi mãi soi sáng và nâng cao tâm hồn cho mỗi chúng ta. Một con người sống rất giản dị
nhưng thanh cao vĩ đại, Người đã để lại cho dân tộc Việt Nam “ muôn vàn tình thương yêu”.
“Bác để tình thương cho chúng con
Một đời thanh bạch chẳng vàng son
Mong manh áo vải hồn muôn trượng
Hơn tượng đồng phơi những lối mòn”.
Những vần thơ của nhà thơ Tố Hữu đã khép lại phần thi kể chuyện của Tôi, cảm ơn quí

vị đại biểu, ban giám khảo, và các đồng chí đã chú ý lắng nghe. Xin chúc quí vị đại biểu, ban
giám khảo, các đồng chí sức khoẻ, chúc hội thi thành công tốt đẹp.

×