Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.07 MB, 3 trang )
CƠ CHẾ CẢM NHẬN VỊ NGỌT
Quá trình thu nhận thông tin
Cảm giác ngọt: có nhiều chất gây cảm giác, phần lớn là các chất hữu cơ như đường, glycol, alcol, aldehit,
xeton, amit, este, axit amin, axit sulfonic và một vài muối vô cơ. Vị ngọt cơ bản được đặc trưng bởi dung
dịch đường saccaroza nồng độ 20g/l. Khi cấu trúc hóa học của một chất gây vị ngọt thay đổi một chút thì
cũng khiến cho nó gây ra vị đắng.
Do sự phù hợp cấu trúc giữa không gian của chất tạo vị ngọt so với cấu trúc không gian của trung tâm
cảm nhận vị. Khi chất tạo vị tiếp xúc với trung tâm cảm nhận vị, các điện tự do trong nhóm chức của
chất tạo vị sẽ tạo thành một cầu nối với một điểm tương ứng trên cơ quan cảm nhận vị và như vậy trng
tâm cảm nhận vị bị kích thích và tạo khả năng nhận biết vị.
Sự nhận biết vị ngọt của đường ta có thể mô tả theo mô hình sau:
Cấu trúc hóa học lập thể của chất tạo vị ngọt thể hiện tương tác hóa học ban đầu của chúng với trung
tâm cảm nhận vị có thể là tương tác hai thành phần (AH-B) hoặc có thể là tương tác ba thành phần (AHB-ɤ).
Tương tác hai thành phần quyết định “bản chất” của tương tác ( vị ngọt hay không phải vị ngọt)
Tương tác ba thành phần liên quan đến cường độ cảm nhận.
Dựa vào khái niệm “trung tâm cảm nhận tương tác ba thành phần” và các nguyên tắc về tính đối xứng:
Thuộc tính mang vị ngọt của các hợp chất mà đặc biệt là các cặp phân tử đối hình được giải thích
được giải thích dựa trên cơ sở rằng: cấu trúc của trung tâm cảm nhận vị là đối xứng không gian.
Ngoài ra, để tương tác được với trung tâm cảm nhận vị thì “nhóm chức” tạo vị có tính tương tác
ba thành phần phải là đồng phân lập thể (stereo isomer) bất đối với trung tâm cảm nhận vị.
(ví dụ: axit amin D, các loại đường).
Mối quan hệ chất kích thích và cơ quan cảm nhận
Chất kích thích hòa tan trong dung dịch miệng tác động lên chồi vị giác làm phát sinh điện thế hoạt động