Tải bản đầy đủ (.doc) (1 trang)

Khi tôi đang ngồi trong quán trà sữa quen thuộc với brochure trên tay và order món trà sữa việt quất mà mình yêu thích thì tôi nhận được announce từ cô bạn thân của tôi là tôi đã rớt đại học

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (22.76 KB, 1 trang )

Khi tôi đang ngồi trong quán trà sữa quen thuộc với Brochure trên tay và order
món trà sữa việt quất mà mình yêu thích thì tôi nhận được Announce từ cô bạn thân của
tôi là tôi đã rớt đại học. Lúc đó tôi Extreme tuyệt vọng . Tôi cảm thấy có lỗi rất nhiều với
bố mẹ tôi, họ đã đặt hi vọng vào tôi rất nhiều. Tôi trở về nhà điều đầu tiên tôi làm là chạy
đến bên cạnh bố mẹ tôi và Apologize họ. But họ đã không Blame tôi mà ngược lại họ
còn động viên an ủi tôi. Cả nhà tôi cùng ngồi lại với nhau và Discuss để cho tôi một lời
Hint thật tuyệt vời: đó là gia đình tôi đã Agree cho tôi học trường Cao Đẳng Công nghệ
thông tin – Đại Học Đà Nẵng. Tôi phải Prepare thật kĩ lưỡng Whole những gì cần thiết
để bắt đầu cuộc sống sinh viên.
Tôi Admit Đà Nẵng rất beautiful, là thành phố đáng sống nhất Việt Nam ( Nếu có
điều kiện các bạn hãy Visit Đà Nẵng một lần nhé) và đó là Reason tại sao tôi lại chọn Đà
Nẵng. Nơi tôi ở là quận Ngũ Hành Sơn có khách sạn Furama nổi tiếng nơi đã diễn ra
Conference cấp cao Apec. Sau khi đã Complete chỗ ở tôi bắt đầu đến trường để
Additional thủ tục nhập học, tôi đã được Confirm là sinh viên năm nhất. Trên đường từ
trường về nhà tôi đã ghé chợ để mua những vật dụng need thiết, tôi không quên mua cho
mình một cuốn sổ để ghi chép lại tất cả mọi thứ ( gọi là nhật ký) Include cả việc chi tiêu
hàng tháng, vì tôi Certain rằng nếu tôi chi tiêu quá nhiều bố mẹ tôi sẽ Complaint về điều
đó. Tôi ở cùng phòng với cô bạn thân hồi cấp 3, hai chúng tôi đã Interact rất tốt tuy nhiên
đôi lúc cũng không tránh khỏi sự Agrue. Cô ấy thường xuyên thức dậy muộn vì vậy hầu
như ngày nào tôi cũng phải Hurry cô ấy nhanh lên kẻo trễ giờ học. Ngày 20/10 đã đến tôi
muốn tự tay làm một Postcard để gửi về tặng cho mẹ, thời đó chưa có điện thoại phổ
biến như bây giờ, tôi Contact với gia đình bằng cách viết thư và trên lá thư phải dán
stamp ( trị giá 1000/1 stamp). Tôi nhớ có một lần tôi ra bưu điện để gửi thư về nhà, tôi
đã quên mang theo ví tiền tôi đã phải cố Convince chị nhân viên cho tôi nợ tiền một
stamp vì chỗ tôi ở khá xa bưu điện cũng may chị ấy đã Agree.
Bài tự sự về thời sinh viên của tôi được Brif khá ngắn gọn, hi vọng mọi người không
cười chê( Bây giờ tôi mới bắt đầu học tiếng anh từ đầu). Trong câu có những dấu chấm,
Comma đặt chưa đúng chỗ vì trước đây tôi học không giỏi môn văn.
Xin chân thành cảm ơn




×