Tải bản đầy đủ (.doc) (25 trang)

Kỹ thuật trồng và chăm sóc ngô

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (278.86 KB, 25 trang )

KỸ THUẬT TRỒNG VÀ CHĂM SÓC NGÔ
I. LỜI GIỚI THIỆU
Ngô là cây lương thực quan trọng trên toàn thế giới bên cạnh lúa mì và lúa
gạo. Ở các nước thuộc Trung Mỹ, Nam Á và Châu Phi, người ta sử dụng ngô làm
lương thực chính cho người với phương thức rất đa dạng theo vùng địa lí và tập
quán từng nơi.
Ở Việt Nam, ngô là cây thức ăn chăn nuôi quan trọng nhất hiện nay: 70% chất
tinh trong thức ăn tổng hợp của gia súc là từ ngô; ngô còn là thức ăn xanh và ủ chua
lí tưởng cho đại gia súc đặc biệt là bò sữa.Gần đây cây ngô còn là cây thực phẩm;
người ta dùng bắp ngô bao tử làm rau cao cấp vì nó sạch và có hàm lượng dinh
dưỡng cao; ngô nếp, ngô đường (ngô ngọt) được dùng làm quả ăn tươi (luộc,
nướng) hoặc đóng hộp làm thực phẩm xuất khẩu. Ngô còn là nguyên liệu của ngành
công nghiệp lương thực - thực phẩm và công nghiệp nhẹ để sản xuất rượu, cồn, tinh
bột, dầu, glucôzơ, bánh kẹo… Trong y dược ngô được dùng để trị áp huyết, râu ngô
được dùng để làm thuốc.
Việt Nam nằm trong vùng sinh thái nhiệt đới thấp; cây ngô đã được đưa vào
sản xuất cách đây 300 năm. Những năm gần đây, nhờ có các chính sách khuyến
khích của Nhà nước và nhiều tiến bộ kĩ thuật, đặc biệt là về giống, cây ngô đã có
những những tăng trưởng đáng kể về diện tích, năng suất và sản lượng, đồng thời
đã hình thành 8 vùng trồng ngô chính trong cả nước.
+ Vùng thứ nhất: vùng miền núi phía Bắc bao gồm các tỉnh biên giới phía Bắc
và Đông Bắc như: Lào Cai, Yên Bái, Hà Giang, Tuyên Quang, Cao Bằng, Lạng
Sơn, Thái Nguyên, Quảng Ninh, Bắc Giang và Phú Thọ.
+ Vùng 2: vùng miền núi Tây Bắc bao gồm các tỉnh Lai Châu, Sơn La và Hoà
Bình
+ Vùng 3: Đồng bằng sông Hồng bao gồm các tỉnh: Vĩnh Phúc, Bắc Ninh, Hà
Tây, Hưng Yên, Hải Dương, Nam Định, Hà Nam, Ninh Bình, Thái Bình, thành phố
Hà Nội và thành phố Hải Phòng.
+ Vùng 4: vùng miền Bắc Trung Bộ bao gồm các tỉnh: Thanh Hoá, Nghệ An,
Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên Huế
+ Vùng 5: vùng cao nguyên Trung Bộ bao gồm các tỉnh Gia Lai, Kon Tum,


Daklak và Lâm Đồng
+ Vùng 6: vùng duyên hải miền Trung bao gồm các tỉnh: Quảng Nam, Đà
Nẵng, Bình Định
+ Vùng 7: vùng Đông Nam Bộ bao gồm các tỉnh; Đồng Nai, Sông Bé, Tây
Ninh và thành phố Hồ Chí Minh
+ Vùng 8: đồng bằng sông Cửu Long gồm các tỉnh Đồng bằng sông Cửu Long
1
Hiện nay, diện tích trồng ngô ở Việt Nam chiếm vị trí thứ hai chỉ sau cây lúa
nước. Cây ngô có vị trí rất quan trọng trong cơ cấu cây lương thực ở các tỉnh trung
du miền núi, do ở đây nhiều dân tộc đã sử dụng ngô như một loại lương thực chính.
Ở đồng bằng, ngô trồng nhiều trên các vùng đất bãi ven sông và chiếm tỷ trọng lớn
trong cơ cấu cây trồng vụ đông trên đất hai vụ lúa của đồng bằng Bắc Bộ.
II. ĐẶC TÍNH THỰC VẬT HỌC
Ngô (tên khoa học: Zea mays L), thuộc họ hoà thảo Poacea và tộc Tripsaceae,
không giống những hoa hoàn chỉnh của hầu hết những loài hoà thảo, ngô có hoa
đực và hoa cái tách biệt trên cùng một cây. Hoa đực ở đỉnh ngọn thường gọi là cờ
ngô và hoa cái sinh ra ở bên trong những mầm phụ được gọi là bắp. Cấu tạo đó
được coi là hoa đơn tính cùng gốc (hay đơn tính đồng chu).
1. Đặc điểm hình thái, cấu tạo các cơ quan sinh dưỡng và sinh sản của ngô
1.1. Rễ ngô:
Ngô có hệ rễ chùm tiêu biểu cho bộ rễ các cây họ hoà thảo. Căn cứ vào hình
thái, vị trí và thời gian phát sinh có thể chia rễ ngô thành 3 loại: (rễ mầm, rễ đốt và
rễ chân kiềng)
+ Rễ mầm (còn gọi là rễ mộng, rễ tạm thời, rễ hạt): phát triển từ rễ sơ sinh của
phôi. Rễ mầm thứ cấp thường khoảng 3-4 cái và tồn tại trong thời gian ngắn trong
đời sống cây ngô từ nảy mầm - đến khi ngô 4-5 lá.
+ Rễ đốt: phát triển từ những đốt thấp nhất nằm dưới mặt đất 3 - 4 cm. Rễ
đốt xuất hiện khi ngô được 3 - 4lá, sau đó phát triển rất nhanh và dần dần chiếm
ưu thế. Đây là loại rễ làm nhiệm vụ cung cấp nước và thức ăn trong suốt đời
sống của cây ngô.

+ Rễ chân kiềng (rễ neo - rễ chống): là loại rễ đốt được mọc ở đốt gần sát trên
mặt đất (thường mọc ở 2 hay 3 đốt cuối), rễ chân kiềng ngoài nhiệm vụ chống đổ
cho cây chúng còn hút nước và chất dinh dưỡng.
1.2. Thân ngô:
+ Ngô thuộc họ hoà thảo song có thân khá chắc, có đường kính từ 2 - 4cm tuỳ
thuộc vào giống, điều kiện sinh thái và chăm sóc. Thân ngô trưởng thành bao gồm
nhiều lóng (dóng) nằm giữa các đốt và kết thúc bằng bông cờ. Số lóng và chiều dài
lóng là chỉ tiêu quan trọng trong việc phân loại các giống ngô, lóng mang bắp được
kéo dài thích hợp để bắp ngô có thể định vị và phát triển và có 1 rãnh dọc cho phép
sự bám và phát triển bình thường của bắp.
2
+ Trong điều kiện bình thường cây ngô cao 1,8 - 2,0 m có số lóng thay đổi tuỳ
thuộc vào giống:
- Giống ngô ngắn ngày, cây cao 1,2 - 1,5 m có 14 - 15 lóng
- Giống ngô trung ngày, cây cao 1,8 - 2,0 m có 18 - 22 lóng
- Giống ngô dài ngày, cây cao 2,0 - 2,5 m có 20 - 22 lóng
Chiều dài của các lóng trên thân không đều nhau. Ở gần gốc lóng ngắn, lên
cao lóng to và dài dần, phát triển nhât là những lóng mang bắp. Các lóng về phía
ngọn lại ngắn và bé dần.
1.3. Lá ngô:
Sau khi bao lá mầm nhú lên khỏi mặt đất, những lá bắt đầu mọc theo thứ tự
thời gian. Căn cứ vào hình thái và vị trí trên thân có thể chia làm 4 loại lá:
* Lá mầm: là lá đầu tiên khi cây còn nhỏ, chưa phân biệt được với phiến lá với
vỏ bọc lá.
* Lá thân: là những lá có mầm nách ở kẽ chân lá hay những lá mọc trên
những đốt thân.
* Lá ngọn: là những lá ở phần trên của bắp trên cùng hay những lá mọc ở trên
các đốt ngọn, không có mầm nách ở kẽ lá.
* Lá bi: là những lá bao bắp
Các bộ phận của lá gồm: bẹ lá, phiến lá, thìa lìa (hay tai lá)

+ Bẹ lá: bẹ lá hay cuống lá bao chặt vào thân, trên mặt bẹ lá có nhiều lông. Bẹ
lá làm thân cứng thêm, khi còn non do các bẹ lá lồng gối vào nhau tạo thành thân
giả bao phủ kín thân chính; khi vươn lóng từ 9 lá về sau lóng dài ra và to dần, bẹ lá
không có khả năng phủ kín thân để lộ thân chính. Bẹ lá có tác dụng bảo vệ thân non
đồng thời bảo vệ mầm hoa cái ở những đốt mang bắp.
+ Phiến lá (hay bản lá): thường rộng, dài, mép lá lượn sóng, ở một số giống lá
có nhiều lông tơ. Lá ngô có gân song song. Từ gốc thân lá có chiều dài tăng dần đạt
chiều dài nhất ở lá mang bắp trên cùng, sau đó chiều dài của lá ngô giảm dần.
Những lá ở giữa thân là những lá phát triển nhất, có tác dụng lớn trong việc
vận chuyển chất dinh dưỡng vào bắp. Diện tích lá tăng dần qua từng thời kỳ, đạt tối
đa vào khoảng từ trỗ cờ đến khi hạt ngậm sữa.Sau một thời gian do lá ở phần dưới
chết nên diện tích lá giảm xuống.
+ Thìa lìa: được coi là sự phát triển tiếp tục của phiến lá, thìa lìe hẹp, mép bị
phân chia, mầu tối sẫm. Mày của thìa lìa ép sát vào thân cây. Cả thìa lìa và mày
bám khít vào thân làm cho nước từ phiến lá không vào thân ngô. Thìa lìa còn có tác
dụng làm cho phiến lá toả rộng ra ngoài thân tạo ra góc lớn giữa thân và phiến lá.
Số lá, độ lớn của lá phụ thuộc vào giống, điều kiện thời tiết và kỹ thuật canh
tác trong đó giống và khí hậu gây sự biến động lớn nhất:
3
- Giống ngô ngắn ngày thường có 15 - 16 lá
- Giống ngô trung bình thường có khoảng 18 - 20 lá
- Giống ngô dài ngày thường có trên 20 lá
1.4. Hoa ngô:
1.4.1. Hoa đực
a. Cấu tạo hoa đực:
Hoa tự đực (bông cờ) bao gồm các hoa đực sắp xếp theo kiểu chùm bông
được gọi là bông cờ: gồm 1 trục chính, trên trục chính phân làm nhiều nhánh và
trên mỗi nhánh và cả trên trục chính có nhiều gié (hay bông nhỏ, bông chét, nhánh
nhỏ). Các gié mọc đối diện nhau trên trục chính hay trên các nhánh, mỗi gié có 2
chùm hoa (1 chùm cuống dài và 1 chùm cuống ngắn), mỗi chùm có 2 hoa.

Mỗi bông cờ có từ 700 - 1.400 hoa, số hoa trên một bông cờ nhiều ít phụ
thuộc vào giống và điều kiện ngoại cảnh. Ở nước ta trong điều kiện canh tác bình
thường giống ngắn ngày có 500 - 700 hoa, giống trung ngày có khoảng 700 - 1.000
hoa, giống dài ngày có trên 1.000 hoa.
b. Quá trình nở hoa tung phấn
+ Trên một bông cờ, hoa thường nở theo thứ tự từ trên xuống dưới, từ ngoài
vào trong, những hoa đầu trục chính và nhánh nở trước.
+ Thời gian phơi màu của 1 bông cờ trong mùa hè khoảng 5-6 ngày, mùa
đông khoảng 12 - 15 ngày (nhiệt độ cao thời gian phơi màu rút ngắn). Trong thời
gian phơi màu hoa thường nở tập trung vào ngày thứ 3, thứ 4, thứ 5 sau khi bắt đầu
tung phấn (trong vụ thu, vụ đông thời gian này kéo dài hơn)
+ Trong 1 ngày tuỳ thuộc thời tiết, hoa nở rộ sớm hay muộn khác nhau, mùa
hè hoa bắt đầu nở vào 6 -7 giờ, nở rộ lúc 7 - 10 giờ (vụ đông và vụ đông xuân thời
gian bắt đầu nở và nở rộ muộn hơn, thậm chí chuyển sang buổi chiều)
Hạt phấn rất nhậy cảm với nhiệt độ và độ ẩm, thích hợp nhất cho phấn ngô là
trời mát mẻ, nhiệt độ không khí khoảng 18 - 22
0
C, trời lặng gió, độ ẩm không khí
khoảng 80%
- Nhiệt độ cao thời gian tung phấn rút ngắn, nếu t
0
> 35
0
C, độ ẩm không khí
thấp dưới 50%, hạt phấn ngô dễ dàng bị chết.
- Gặp mưa hoặc độ ẩm không khí quá cao, hạt phấn dễ bị bết lại và cũng dễ chết
1.4.2. Hoa cái
a. Cấu tạo hoa cái:
Hoa tự cái (hay bắp ngô) được sinh ra từ nách lá phần giữa thân. Bắp ngô gồm
các bộ phận chính như cuống bắp và lõi bắp:

+ Cuống bắp: gồm nhiều đốt rất ngắn (có trường hợp cuống dài), mỗi đốt trên
cuống có 1 lá bi bao bọc nhằm bảo vệ bắp, lá bi thường không có phiến.
4
+ Lõi bắp - trục chính của hoa tự cái, hoa cái cũng mọc thành từng đôi (chùm
hoa), mỗi chùm có 2 hoa nhưng hoa thứ hai thoái hoá nên chỉ 1 hoa tạo thành hạt.
Đặc điểm của đôi chùm hoa là mỗi chùm hoa chỉ tạo thành 1 hạt, 1 đôi chùm hoa
cho hai hạt nên số hàng hạt trên bắp ngô thường là 1 số chẵn (số hàng hạt, số hạt
nhiều hay ít trên bắp ngô tuỳ giống, điều kiện ngoại cảnh, trung bình 1 bắp có từ
12 - 16 hàng, thấp nhất là 10 - 12 hàng, cao nhất là 18 - 20 hàng)
b. Bắp phun râu:
Thời gian bắp phun râu sau cờ tung phấn từ 3 - 5 ngày hoặc 1 - 2 tuần tuỳ theo
giống và điều kiện ngoại cảnh. Trong điều kiện nhiệt độ thấp sự phun râu chậm và
kéo dài; nhiệt dộ cao, đủ ẩm phun râu nhanh và tập trung. Ở miền Bắc nước ta ngô
hè thu phun râu 5 - 8 ngày, ngô đông phun râu 10 - 15ngày.
Trên một cây, bắp trên phun râu trước, bắp dưới phun râu sau, cách nhau
khoảng 2-3 ngày. Trong 1 bắp các hoa cái phun râu từ dưới lên trên.
c. Vị trí đóng bắp và số bắp
+ Đối với giống ngô 14 - 15 lá, bắp thường đóng ở đốt thứ 7 - 8, vị trí khoảng
từ 35 - 45% chiều cao cây.
+ Đối với giống có 18 - 22 lá, bắp thường đóng ở đốt thứ 10 - 14, vị trí khoảng
45 - 60% chiều cao cây.
Bắp đóng cao quá làm cây dễ đổ, còn thấp quá gây khó khăn cho quá trình
thụ phấn. Ngoài ảnh hưởng của giống, chiều cao đóng bắp còn chịu ảnh hưởng của
điều kiện khí hậu. Trong điều kiện nhiệt độ cao, dinh dưỡng đầy đủ, cây sinh
trưởng tốt, bắp thường đóng cao hơn bình thường.
Bắp ngô phát sinh từ mầm nách lá trên thân, số mầm nách nhiều nhưng chỉ có
từ 1 - 3 mầm nách trên cùng phát triển thành bắp. Tỷ lệ cây 2 - 3 bắp phụ thuộc
nhiều vào giống, vùng sinh thai, mật độ và phân bón.
1.4.3. Đặc điểm quá trình thụ phấn, thụ tinh
a. Quá trình thụ phấn, thụ tinh

+ Ngô là loại cây có hoa đơn tính cùng gốc, đây là điểm khác biệt của ngô với
các cây trong họ hoà thảo (như lúa nước, lúa mì, kê…) là những cây tự thụ. Ngô là
cây giao phấn điển hình, sự giao phấn này được thực hiện chủ yếu nhờ gió và côn
trùng.
+ Sau khi thụ phấn, hạt phấn rơi trên râu ngô 5 - 6 giờ thì bắt đầu nảy mầm,
ống phấn mọc dài và đi dọc theo chiều dài của râu ngô đến tận túi phôi, tế bào phát
sinh trong hạt phấn phân chia nguyên nhiễm sinh ra 2 tinh trùng di chuyển ra phía
đầu ống phấn, khi noãn đầu ống phấn vỡ ra, phóng 2 tinh trùng vào trong noãn. Ở
đây quá trình thụ tinh diễn ra:
5
- Một tinh trùng đơn bội sẽ kết hợp với noãn cầu đơn bội thành hợp tử lưỡng
bội (2n)
- Tinh trùng đơn bội thứ 2 kết hợp với nhân thứ cấp lưỡng bội thành tế bào
tam bội (3n) là tế bào khởi đầu của phôi nhũ.
Toàn bộ quá trình thụ tinh từ khi hạt phấn nảy mầm đến khi thụ tinh xong
khoảng 24 giờ.
b. Quá trình hình thành hạt
Sau khi thụ tinh thì quá trình hình thành hạt ngô bắt đầu, chia quá trình hình
thành hạt ra làm 3 giai đoạn:
+ Hình thành hạt: từ thụ tinh đến chín sữa, thời gian khoảng 20 - 25 ngày sau
thụ tinh. Giai đoạn này tích luỹ khoảng 30 - 35% chất khô của hạt.
+ Đẫy hạt: từ chín sữa đến chín sáp, thời gian khoảng 20 ngày, tích luỹ từ 60 -
75% chất khô của hạt.
+ Hạt chín: từ chín sáp đến chín hoàn toàn, thời gian khoảng 15 - 20 ngày.
Trong giai đoạn này hạt mất nước dần.
Cùng với quá trình chín của hạt, hàm lượng các chất dinh dưỡng trong thân lá
giảm nhiều và phần lớn đã chuyển vào tích luỹ ở hạt.
1.5. Hạt ngô
Hạt ngô thuộc loại quả dĩnh gồm các bộ phận chính: vỏ hạt, lớp alơron, phôi,
phôi nhũ và mũ hạt, phía dưới của hạt còn có gốc hạt gắn liền hạt với lõi ngô

+ Vỏ hạt bao bọc xung quanh hạt là một màng nhẵn, màu trắng, đỏ hoặc vàng
tuỳ theo giống
+ Lớp alơron nằm sau tầng vỏ bao bọc lấy phôi nhũ và phôi
+ Phôi nhũ là bộ phận chính của hạt chủ yếu chứa tinh bột và các chất có giá
trị dinh dưỡng cao
+ Phôi gồm có ngù (phần ngăn cách giữa phôi nhũ và phôi), phần chính của
phôi gồm: lá mầm, trụ dưới lá mầm, rễ mầm và chôi mầm. Phôi ngô lớn chiếm
khoảng 8 - 15% trong lượng hạt, bao quanh phôi còn có lớp tế bào xốp giúp cho
việc vận chuyển hơi nước từ ngoài vào trong hạt (và ngược lại) được nhanh chóng.
Ngô là loại hạt kép có nhiều tinh bột, phôi nhũ chứa 70 - 78% trọng lượng hạt
với giá trị dinh dưỡng khá cao so với gạo.
2. Phân loại ngô
Từ loài Zea mays . L, dựa vào cấu trúc nội nhũ của hạt được phân thành các
loài phụ. Những loài phụ chính bao gồm:
6
+ Ngô đá: (Zea mays .L subsp indurata Sturt) có dạng hạt khá tròn, đỉnh hạt
tròn và nhẵn, màu hạt rất đa dạng: màu hạt vàng, trắng, xanh, đỏ, tía… phần lớn là
vàng và trắng. Ngô đá có tỷ lệ nội nhũ sừng cao, có chất lượng dinh dưỡng tốt.
+ Ngô răng ngựa: (Zea mays .L subsp indentata Sturt) có dạng hạt khá dài,
dẹt, đỉnh hạt lõm, nhăn tạo thành hình răng ngựa, hạt có nhiều màu khác nhau:
vàng, trắng, tím. Ngô răng ngựa có tiềm năng năng suất cao, hạt có tỷ lệ nội nhũ
bột cao, chủ yếu dùng làm thức ăn chăn nuôi.
+ Ngô nếp: (Zea mays .L subsp ceratina Kalesh) có dạng hạt tròn và nhẵn, có
màu hạt vàng, trắng đục hoặc tím. Ngô nếp có tính dẻo và thơm, sử dụng chính ở
dạng luộc, nướng…., tiềm năng năng suất thấp.
+ Ngô đường: (Zea mays .L subsp saccharata Sturt) có dạng hạt dẹt, nhăn,
đỉnh hạt lõm, màu hạt đa dạng từ trắng đến tím. Ngô đường chỉ sử dụng ăn tươi
dưới dạng luộc hoặc đóng hộp cho nấu súp hoặc chao dầu.
+ Ngô nổ: (Zea mays .L subsp everta Sturt) có hạt nhỏ, tròn hoặc nhọn đầu, có
màu hạt trắng, vàng, tím, tím đỏ. Ngô nổ có năng suất rất thấp song có chất lượng

dinh dưỡng cao, thường dùng để rang, làm bỏng hoặc làm bột dinh dưỡng.
+ Ngô bột: (Zea mays .L subsp amylacea Sturt) có hạt to, dẹt, màu trắng đục,
vàng nhạt, được gieo trồng ở vùng nhiệt đới cao Trung Mỹ, hiện tại ở Việt Nam
không có ngô bột.
+ Ngô bọc: (Zea mays .L subsp tunecata Sturt) có hạt được bọc bởi mày phát
triển như lá bi, không có ý nghĩa về kinh tế, chỉ có ý nghĩa về mặt tiến hoá và di
truyền
3. Các giai đoạn sinh trưởng và phát triển của cây ngô
Thời gian sinh trưởng của cây ngô từ khi gieo đến khi chín trung bình từ 90 -
160 ngày (thời gian sinh trưởng dài, ngắn khác nhau phụ thuộc vào giống và điều
kiện ngoại cảnh)
Cây ngô trong cả đời sống qua các giai đoạn sinh trưởng khác nhau, mỗi giai
đoạn có những đặc điểm và yêu cầu ngoại cảnh khác nhau. Chia thành 5 giai đoạn
như sau:
* Giai đoạn nảy mầm (từ trồng đến 3 lá):
+ Giai đoạn này có đặc điểm là phụ thuộc vào lượng các chất dự trữ trong hạt.
Trước khi nảy mầm hạt hút nước và trương lên do vậy nước luôn có sẵn cho hạt
hấp thu. Ở giai đoạn này bên trong hạt quá trình oxy hoá các chất dự trữ diễn ra
mạnh qua quá trình sinh hoá phức tạp, những chất hữu cơ phức tạp sẽ chuyển thành
các chất đơn giản dễ hoà tan (xảy ra nhờ hoạt động của các loại men với điều kiện
có đủ ẩm, nhiệt độ và thoáng khí).
+ Sau quá trình hút nước là sự nẩy mầm và sinh trưởng cây con
7
Yêu cầu ngoại cảnh ở giai đoạn này là nước, nhiệt độ và không khí:
- Nước: lượng nước cần thiết cho hạt ngô nảy mầm khoảng 45% trọng lượng
khô tuyệt đối của hạt. Để đảm bảo đủ nước cho hạt nảy mầm, độ ẩm đất thích hợp
trong khoảng 60-70% độ ẩm tương đối.
- Nhiệt độ: ngô nẩy mầm thích hợp ở nhiệt độ: 25 - 30
0
C, tối thấp 10-12

0
C, tối
cao từ 40-45
0
C.
- Không khí: lúc hạt nảy mầm tiếp tục cho đến khi ngô được 3 lá, hạt ngô hô
hấp mạnh nên đất gieo hạt cần phải thoáng.
* Giai đoạn cây con (từ lúc ngô 3 lá đến phân hoá hoa):
Bắt đầu từ khi ngô đạt 3 - 4 lá đến 7 - 9 lá (vào khoảng 10 - 40 ngày sau khi
gieo đối với giống ngô 4 tháng). Giai đoạn này cây chuyển từ trạng thái sống nhờ
chất dự trữ trong hạt sang trạng thái hút chất dinh dưỡng của đất và quang hợp của
bộ lá. Tuy nhiên giai đoạn này thân lá trên mặt đất phát triển chậm, lóng thân bắt
đầu được phân hoá, các lớp rễ đốt bắt đầu được hình thành và phát triển mạnh hơn
thân lá. Bông cờ bắt đầu phân hoá. Đây là giai đoạn làm đốt, hình thành các lớp rễ
đốt và bắt đầu hình thành cơ quan sinh sản đực.
Điều kiện ngoại cảnh thích hợp cho giai đoạn này:
- Nhiệt độ: thích hợp là 20
0
- 30
0
C (tối thích 25 - 28
0
C). Giai đoạn này cây
chịu rét khoẻ hơn, vì thế tác hại của nhiệt độ thấp giảm hơn giai đoạn trước. Nhiệt
độ cao ở giai đoạn này cây sinh trưởng nhanh, cây yếu; nhiệt độ giảm rễ ăn nông, ít
rễ con, cây còi cọc, quá trình phân hoá đốt bị ảnh hưởng.
- Độ ẩm đất: đây là giai đoạn cây ngô có khả năng chịu hạn tốt hơn trong suốt
chu kỳ sinh trưởng. Độ ẩm thích hợp khoảng 60 - 65%.
- Đất đai và chất dinh dưỡng: Yêu cầu đất tơi xốp và thông thoáng, đảm bảo
cung cấp đủ oxy cho rễ phát triển.

* Giai đoạn vươn cao và phân hoá cơ quan sinh sản
- Giai đoạn này cây ngô sinh trưởng thân lá nhanh, bộ rễ phát triển mạnh ăn
sâu, toả rộng.
- Cơ quan sinh sản bao gồm bông cờ và bắp phân hoá mạnh (từ bước 4 -8 của
bông cờ, bước 1-6 của bắp). Giai đoạn này kết thúc khi nhị cái xuất hiện. Đây là
giai đoạn quyết định số hoa đực và hoa cái và có mối liên hệ chặt chẽ đến năng
suất.
Điều kiện tốt trong giai đoạn này: đầy đủ chất dinh dưỡng, nước tưới, độ ẩm
70-75%, nhiệt độ thích hợp khoảng 24-25
0
C, nhiệt độ cao hay thấp đều ảnh hưởng
xấu đến quá trình sinh trưởng và phân hoá cơ quan sinh sản.
8
* Thời kỳ nở hoa (trỗ cờ, tung phấn, phun râu, thụ tinh)
Giai đoạn này diễn ra trong khoảng thời gian không dài, trung bình 10-15
ngày, tuy nhiên đây là giai đoạn quyết định năng suất. Cuối giai đoạn này cây ngô
gần như ngừng phát triển thân lá, nhưng vẫn tiếp tục hút các chất dinh dưỡng từ
đất. Các chất dinh dưỡng và các chất hữu cơ bắt đầu tập trung mạnh vào các bộ
phận sinh sản. Trong điều kiện tốt đặc biệt là thời tiết thuận lợi quá trình thụ tinh
tiến hành tốt bắp mới cho nhiều hạt.
Yêu cầu ngoại cảnh trong giai đoạn này rất khắt khe: nhiệt độ thích hợp của
cây ngô khoảng 22 -25
0
C. Nhiệt độ thấp ảnh hưởng đến quá trình tung phấn, phun
râu, thụ tinh. Nhiệt độ trên 35
0
C hạt phấn dễ bị chết. Ở giai đoạn này cây ngô cần
nhiều nước, độ ẩm 75-80% độ ẩm tối đa đồng ruộng, trời lặng, gió nhẹ, ít mưa,
nắng nhẹ (mưa to làm hạt phấn bị trôi).
* Thời kỳ chín (bao gồm từ thụ tinh đến chín)

Giai đoạn này kéo dài 35-40 ngày từ khi thụ phấn thụ tinh. Chất dinh dưỡng từ
thân lá tập trung mạnh về hạt và trải qua những quá trình biến đổi sinh lý phức tạp,
trọng lượng hạt tăng nhanh, phôi phát triển hoàn toàn, trong giai đoạn chín dựa vào
màu sắc và cấu tạo nên trong của hạt người ta chia làm 3 giai đoạn:
+ Giai đoạn chín sữa
+ Giai đoạn chín sáp
+ Giai đoạn chín hoàn toàn
Yêu cầu độ ẩm trong thời kỳ này khoảng 60-70% độ ẩm tối đa đồng ruộng,
nhiệt độ trong khoảng 20-22
0
C.
9
III. VAI TRÒ CỦA CÁC CHẤT DINH DƯỠNG CHÍNH
1. Vai trò của các nguyên tố đa lượng
1.1. Vai trò của đạm
+ Đạm đóng vai trò rất quan trọng trong đời sống cây ngô. Đạm xúc tiến mạnh
phát triển rễ, thân, lá, chất khô, tạo khả năng quang hợp tối đa và tích luỹ nhiều vào
hạt. Bón phân đạm làm cho cây ngô sinh trưởng phát triển mạnh, lá xanh, cây mập,
có nhiều bắp, bắp to, nhiều hạt, tạo ra năng suất sinh học và hạt cao.
+ Đạm còn làm tăng tỷ lệ protit trong hạt, tăng giá trị dinh dưỡng của hạt ngô
Cây ngô hút đạm trong suốt quá trình sống, nhưng tập trung nhiều nhất vào
giai đoạn ngô con gái đến sau khi đậu hạt. Giai đoạn này cây ngô hút 86% tổng
lượng đạm cần thiết để tạo thân, lá, phát triển bộ rễ, các bộ phân của bông cờ và
bắp ngô. Thời gian đầu (25 ngày sau trồng) và giai đoạn cuối (25 ngày sau thâm
râu) ngô hút đạm ít hơn khoảng 14%.
* Khi bị thiếu đạm cây ngô có các biểu hiện sau:
- Ở thời kỳ cây con: ngô chậm lớn, lá có màu xanh hơi vàng
- Ở thời kỳ phát triển mạnh: các lá chân vàng đi ở chóp lá và lan dần dọc theo
gân lá chính. Hiện tượng này chuyển dần lên các lá trên, các lá chân chết sớm, cây
sinh trưởng phát triển chậm, còi cọc

- Ở giai đoạn làm hạt: bắp nhỏ, hạt nhỏ, hạt đầu bắp lép
* Khi cây ngô thừa đạm:
- Kéo dài thời gian sinh trưởng
- Cây vươn cao, lá xanh thẫm song khả năng chống chịu kém
- Chín sinh lý, đủ tiêu chuẩn thu hoạch nhưng lá bi và râu ngô vẫn xanh
1.2. Vai trò của lân
Lân có tác dụng xúc tiến hệ rễ phát triển mạnh, ảnh hưởng tốt đến quá trình
tạo các cơ quan sinh trưởng, tăng khả năng chống chịu với nhiệt độ thấp và hạn,
đồng thời tạo khả năng chống chịu sâu bệnh hại tốt hơn cho cây ngô. Lân còn có
ảnh hưởng tốt đến bông cờ, hoa, bắp, làm tăng chất lượng hạt và sức sống của hạt,
thúc đẩy nhanh quá trình chín.
Cũng như đạm, cây ngô hút lân trong suốt quá trình sống nhưng tập trung
chính vào giai đoạn từ thời kỳ con gái đến thâm râu (hút đến 88% tổng lượng lân).
Các giai đoạn còn lại chỉ còn hút 12%.
* Cây ngô thiếu lân biểu hiện khá rõ, đặc biệt ở thời kỳ cây con, cản trở việc
hình thành các sắc tố nên làm các lá già và thân có màu đỏ tím (huyết dụ), nhất là
các lá non, cây mọc yếu, hệ thống rễ phát triển kém, phân bố hẹp và nông. Ở các
10

×