Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (41.57 KB, 2 trang )
Kể lại truyện Chiếc lá cuối cùng của O
Hen ri bằng lời kể của nhân vật Xiu
Người đăng: Đỗ thắm - Ngày: 24/01/2018
Đề bài: Kể lại truyện Chiếc lá cuối cùng (O Hen-ri) bằng lời kể của nhân vật Xiu.
Trong cuộc sống luôn những tấm lòng yêu thương cao cả. Có những người tình nguyện hi sinh cả bản
thân mình vì người khác. Nhìn Giôn-xi đang dần hồi phục, Xiu không ngăn được niềm xúc động khi nhớ
lại câu chuyện của cô, Giôn-xi và người nghệ sĩ già Bơ-men, câu chuyện về chiếc lá cuối cùng trên cây
thường xuân.
Xiu và Giôn-xi là hai họa sĩ trẻ, nghèo. Họ tình cờ gặp nhau và cùng sống trong một căn hộ thuê ở Oasinh-tơn. Một họa sĩ già nghèo thuê tầng dưới là cụ Bơ-men. mùa đông năm ấy, Giôn-xi bị bệnh sưng
phổi. Cô tuyệt vọng không muốn sống và đếm từng chiếc là trên cây thường xuân, chờ chiếc lá cuối cùng
rụng xuống thì buông xuôi, lìa đời.
Xiu và cụ Bơ-men cùng lên trên gác. Thấy Giôn-xi đang ngủ, Xiu kéo mành che kín cửa sổ rồi ra hiệu cho
cụ Bơ-men sang phòng bên cạnh. Họ sợ hãi nhìn cây thường xuân ngoài cửa sổ, nhìn nhau một lát rồi lại
lặng im không nói một lời. Cơn mưa lạnh lẽo vẫn dai dẳng rơi bên ngoài, lẫn cùng với tuyết. Cụ Bơ-men
ngồi xuống, dường như suy nghĩ điều gì đó.
Sáng hôm sau, Xiu tỉnh giấc sau khi chợp mắt một tiếng đồng hồ. Cô thấy Giôn-xi đang thẫn thờ nhìn tấm
mành màu xanh đã che kín cửa sổ. Chợt, Giôn-xi thều thào nói:
- Kéo nó lên, em muốn nhìn.
Dù không muốn, nhưng Xiu vẫn chán nản làm theo. Bất ngờ thay một chiếc lá thường xuân vẫn còn đó.
Xiu nghĩ về mưa gió kéo dài dữ dội suốt cả đêm, không tin được nhìn chiếc lá màu xanh sẫm, viền lá
hình răng cưa lại nhuốm màu vàng úa đang kiên cường đeo bám vào cành cây trên bức tường gạch cũ.
Đó là chiếc lá cuối cùng trên cây.
Giôn-xi cũng ngạc nhiên:
- Đó là chiếc lá cuối cùng. Em nghe tiếng gió thổi và nghĩ rằng nó đã không còn. Nhưng hôm nay thôi, nó
sẽ rụng và em sẽ chết.
Xiu vội vàng đáp lại lời cô:
- Em thân yêu. Hãy nghĩ đến chị nếu em không còn muốn nghĩ đến mình nữa. Chị sẽ làm gì đây?
Giôn-xi không trả lời Xiu mà lặng yên rơi vào trầm tư.
Ngày hôm đó trôi qua, và chiếc lá thường xuân vẫn đơn độc bám trụ vào cuống của nó. Đêm đó mưa gió