Tải bản đầy đủ (.docx) (1 trang)

Thay ngôi kể để bộc lộ tâm tình của một nhân vật truyện cổ tích mà em yêu thích

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (40.66 KB, 1 trang )

Thay ngôi kể để bộc lộ tâm tình của một
nhân vật truyện cổ tích mà em yêu thích
Người đăng: Vũ Mừng - Ngày: 15/01/2018

Đề bài: Thay ngôi kể để bộc lộ tâm tình của một nhân vật truyện cổ tích mà em yêu thích - bài văn mẫu
lớp 6

Ngày xửa ngày xưa, ở ngôi làng nọ có một bà lão tuổi cao, tình hiền lành chịu thương, chịu khó
nhưng gia cảnh khó khăn. Một hôm, Ngọc Hoàng cùng các tiên nữ xuống ha giới, thấy bà lão
đáng thương nên người sai cho tôi là nàng tiên ốc xuống hạ giới âm thầm giúp đỡ bà lão.
Xuống trần gian, tôi đã ẩn mình trong một vỏ ốc dưới mương nhỏ trước nhà bà lão. Hằng ngày,
tôi thấy bà lão đi về một mình trong túp lều nhỏ hẹp, chỉ đủ che mưa, che nắng. Những ngày mùa
đông, căn từng cơn gió lạnh lại qua vách cửa. Bà lão càng thêm lạnh lẽo hơn trong mùa đông giá
rét. Bà sống một mình, lại càng cô quạnh lúc trái gió, trở trời bà. Khuôn mặt bà gầy gò, ốm yếu
những nếp nhăn của tuổi tác khiến vẻ mặt bà lúc nào cũng đượm buồn. Một hôm, tôi thấy bà lão
ra đồng bắt ốc, tôi lựa theo chiều bò theo dòng nước chảy đến bên chân bà lão, cuối cùng bà
cũng nhặt được tôi. Lúc này, người tôi dính đầy bùn đất, bà bỏ tôi vào giỏ cùng với tôm tép. Về
đến nhà, bà bỏ giỏ ra xem thì thấy tôi là con ốc có vỏ màu xanh ngọc bích, trông rất đẹp đẽ. Dưới
ánh nắng mặt trời, vỏ của tôi phát ra những tia sáng lấp lánh. Bà thích lắm, nâng niu tôi trên đôi
bàn tay chai sạn, gầy gò của mình rồi thả tôi vào vại nước chứ không đem tôi ra chợ bán.
Sau khi thả tôi vào chum, bà lão không hề biết có chuyện gì đặc biệt sắp xảy ra với mình. Rồi
cũng như ngày thường, bà lão lại đi ra đồng làm những công việc quen thuộc của mình. Còn tôi,
sau khi chờ bà ra khỏi nhà tôi đã bước ra khỏi vỏ ốc, trở về với thân hình một cô gái xinh đẹp.
Tôi đi vào trong túp lều của bà lão, giúp bà quét dọn nhà cửa, nấu cơm, trồng rau. Tôi cố gắng
làm mọi việc để giúp bà bớt đi phần mệt nhọc sau một ngày làm việc vất vả. Buổi chiều bà về
nhà, tôi thấy bà lão vô cùng ngạc nhiên trước khung cảnh nhà cửa gọn gàng, nhưng bà cũng
không nhận ra ai đã giúp mình. Và ngày hôm sau, khi bà ra khỏi cửa tôi lại tiếp tục làm công
việc của mình. Tôi nhanh chóng làm việc nhà, quét sân, quét ngõ sao cho mọi thứ trong nhà sạch
sẽ. Sau khi hoàn thành hết những công việc tôi bắt đầu đi đong gạo nấu cơm để bà lão về có bữa
cơm chiều ấm cúng. Nhưng vừa nấu xong cơm, tôi bỗng nghe thấy tiếng động lạ. Tôi giật mình,
chạy về phía chum nước để chui vào chiếc vỏ ốc. Nhưng không kịp nữa rồi, chiếc vỏ ốc đã vỡ và


bà lão đã nhìn thấy tôi. Tôi nhìn bà rưng rưng hai hàng nước mắt, bà nói: “Con gái hãy ở lại với
mẹ đi”. Rồi bà đến ôm chầm lấy tôi, nghẹn ngào kể lại niềm vui sướng khi thấy trong nhà có bàn
tay người con gái chăm chút cho bà. Sáng nay, bà đã không đi làm mà chờ trong nhà xem ai đến
giúp mình. Bà đã thấy tôi, một cô gái xinh đẹp bước ra từ chiếc vỏ ốc với bộ quần áo xanh cùng
dáng người thướt tha. Bà đã đập vỏ ốc, để tôi có thể sống hạnh phúc mãi bên bà.
Thế là từ đó về sau, tôi sống bên bà lão. Tôi giúp bà công việc nhà cửa, ruộng vườn, tôi càng yêu
thương bà lão nhiều hơn. Bà lão cũng quý mến, thương tôi như con gái ruột. Có lẽ, lần này
xuống hạ giới gặp bà lão tôi thấy mình làm thêm được việc tốt cho trần gian.



×