Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Hãy đóng vai bà trần trong truyện con hổ có nghĩa để kể lại câu chuyện ấy

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (85.93 KB, 2 trang )

Hãy đóng vai bà Trần trong truyện Con
hổ có nghĩa để kể lại câu chuyện ấy
Người đăng: Thảo Nguyễn - Ngày: 29/12/2017

Bài văn : Hãy đóng vai bà Trần trong truyện Con hổ có nghĩa để kể lại câu chuyện ấy -bài mẫu 2- ngữ
văn 6

Bài làm
Tôi họ Trần, người huyện Đông Triều, nghề của tôi là đỡ đẻ. Tôi làm cũng đã được mấy chục năm nay
rồi. Vì thế mà mọi người hay gọi tôi với cái tên bà đỡ Trần. Kể ra đỡ đẻ cho các chị các cô thì tôi làm đã
đến quen rồi, duy chỉ có một lần đỡ đẻ đặc biệt mà có lẽ cả đời tôi chẳng thể quên đó là đỡ đẻ cho hổ.
Một đêm nọ, tôi đang ngủ, chợt nghe có tiếng gõ cửa dồn dập rất lạ. Khi mở cửa ra thì lại chẳng thấy một
ai. Vừa định quay vào nhà thì một bóng đen lao vồ tới tôi chạy vào rừng. Tôi ngất lịm đi khi biết mình bị
hổ tha đi.

Tỉnh dậy, tôi nhìn thấy một con hổ cái đang lăn lộn, móng vuốt của nó cào bới liên tục trên mặt đất.
Tưởng hổ sắp ăn thịt mình, tôi khiếp hãi đứng im, không dám nhúc nhích.
Bỗng hổ đực cầm tay tôi và nhìn hổ cái, nước mắt ứa ra. Nhìn bụng hổ cái động đậy, tôi biết ngay hổ cái
đang đau đẻ. Nó lăn lộn, cào đất có vẻ đau đớn lắm. Với kinh nghiệm của nghề làm bà đỡ, tôi biết là nó
sắp sinh con, sẵn có thuốc luôn mang theo trong túi, tôi hoà với nước suối cho hổ cái uống rồi xoa bụng
cho nó. Lát sau, nó sinh được một chú hổ con xinh xắn. Hổ bố mừng lắm, âu yếm đùa giỡn với con; còn
hổ mẹ sau khi sinh như kiệt sức nằm ườn xuống trên mặt cỏ. Lúc bấy giờ khoảng canh hai. Lá cây đẫm
sương “lấp lánh” ánh sao. Gió thì thào. Tiếng suối thì thầm từ xa vọng lại. Hổ cái, hổ đực, hổ con vằn vện
bộ lông. Tôi đang đứng tần ngần, bỗng hổ đực quỳ xuống bên một gốc cây, đào lên một cục to trăng
trắng. Hổ đực đặt vào tay tôi, tôi biết hổ đực đã tặng mình một cục bạc. Hổ vẫy đuôi, dẫn tôi đi ra khỏi
cửa rừng. Trời sắp sáng, tôi quay lại nói vơi con hổ: “Xin ngài hổ hãy quay về”.Hổ cúi đầu, vẫy đuôi như
muốn đợi tôi đi rồi mới quay trở về rừng. Khi tôi đi đã khá xa, hổ liền gầm lên một tiếng như cảm ơn rồi


quay lưng phóng đi.Năm ấy khắp nơi mất mùa, nạn đói hoành hành khiến bao người thiệt mạng. Tôi nhờ
số bạc mà hổ trả ơn, mà sống qua được đợt đói kém đó.


Lại nói về con hổ, một lần kia nó được một người tiều phu cứu vì lần ấy nó hóc phải một miếng xương
bò. Về sau, mỗi năm, nó lại trả ơn người nọ một lần. Cho đến khi người ấy chết rồi con hổ vẫn sống ơn
nghĩa như xưa.
Thế mới thấy, không chỉ có con người biết đến nghĩa tình mà ngay cả con hổ nó cũng có nghĩa có tình.
Chỉ cần biết mình mang ơn ai chắc chắn nó sẽ trả. Tuy là loài vật nhưng những con hổ này biết quý
trọng và báo đáp công ơn ân nhân của chúng.



×