Tải bản đầy đủ (.pdf) (87 trang)

100 Nhu Cau Tam Ly Con Nguoi-cafebook.org - Te Dang Dung (1)

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (579.85 KB, 87 trang )




100NHUCẦUTÂMLÝCONNGƯỜI
Ebookmiễnphítại:

1. PHÂNLOẠITẦNGNHUCẦU
Cổxưacócâu“ănmặcđủmàbiếtlễtiết”.Dùlàainếuđóibụngthìnhu
cầuđầutiênlàănuống.Saukhingườitađượcgiảithốtkhỏiđóikhátmới
nghĩđếnđápứngucầuxãhộinhưdanhdự,địavị,…
Đemliênhệnhucầugiốngnhaucủamỗicánhânthìsẽhìnhthànhtầng
nhucầu.Trongcuộcsốngngườitaởtrongnhữngtầngnhucầukhácnhau.
Mỗicánhântronghiệnthựcđềuđápứngmỗiloạinhucầuđểsống.Saukhi
nhu cầu phấn đấu của con người được đáp ứng thì nó sẽ tự nhiên mất đi,
đồngthờiconngườisẽđềratầngnhucầucaohơnmàphấnđấu.Conngười
takhơngngừngtheođuổinhucầuvàmụctiêumới.
Dựatheoquanđiểmtầngnhucầucủacácnhàtâmlý,đạikháichúngta
cóthểphânlàm5tầngnhucầusauđây:
1. Nhucầutâmlý
2. Nhucầuantồn
3. Nhucầuuvànhucầusởthuộc
4. Nhucầuđượcthừanhậnvàtơnkính
5. Nhucầutựmìnhthựchiện.
Cuộcđờicũnggiốngnhưbướclênmộtthềm,từdướilêntrêntừngbậc
mộtcũnglàtừngbướcđápứngmộtsốnhucầuđó.Nhưngtrongcuộcsống
có lúc khó tránh khỏi tụt bậc, cũng là nhu cầu con người từ tầng cao hạ
xuốngbậcthấp.
Dướiđâychúngtasẽphântíchcụthểxemtrongtìnhhìnhnàocơnngười
sẽnảysinhnhucầutươngứngnào?
Đểduytrìcuộcsốngtrướchếtconngườiphảiđápứngnhucầusinhlý.
Nhucầusinhlýbaogồmăn,ngủ,thở,nếunhưtrongthờigiandàimàmột


trongsốnhucầuđókhơngđượcđápứngthìconngườikhơngcócáchnào
duytrìcuộcsốngbìnhthường.
Thí dụ, người tuyệt thực có thể khơng ăn uống gì trong hai, ba ngày
nhưngnếumộttuầnkhơngăngìthìerằngsẽchếtđói.Nhưngnếuconngười
tasốngtrongtrạngtháinửanonửađóithìsẽkéodàisựsốngtươngđốilâu.
Thựctếtrênthếgiớinhưởchâuá,châuPhicịn1/3sốngườichưahồntồn


giảiquyếtđượcvấnđềănmặcchonêncáccấplãnhđạovẫnkhơngngừng
phấnđấuvìcuộcsốngcủacơngdânnướcmình.Từđócóthểthấynhucầu
sinhlýlàkhơngnhữnglànhucầucơbảnnhấtmàcịnlànhucầuquantrọng
nhất.
2.CẢMGIÁCANTỒNVÀCẢMGIÁCQUYTHUỘC
GầnđâyngườiNhậtBảnđidulịchngàycàngnhiều,hyvọngcóthểtìm
được cảm giác mới lạ trong những đêm sinh hoạt hương đồng gió nội.
Nhưngnhữngcuộcvuiđóthườngbịngắtqngbởitiếngcịicảnhsát,thậm
chícócảnhữngtiếngsúngnổ.chínhđiềuđóđãkhiếnchonhữngkẻhiếukỳ
hưởnglạccuộcsốngtrongkhoảnhkhắcmangnặngtâmlýsợhãi,cóngười
phảithudọnhànhlývềnướcngay.Điềuđóthểhiệnnhucầuantồncủacon
người.
Năm1986,sausựkiệnLiênXơthửvũkhíhạtnhân,chấtphóngxạbay
đếncácnướcBắcÂu.Khingườitabiếtđượctintứcnàythìlậptứccáctập
đồn du lịch đi châu Âu giảm quá nửa. Có những cặp vợ chồng định đi
hưởng tuần trăng mật ở Châu Âu cũng thay đổi kế hoạch. Đó chính là lúc
nhucầuantồncủaconngườipháthuytácdụng.
Dựatheolýluậncủacácnhàtâmlýhọc,nhucầusinhlýcũnglànhucầu
antồn.Nếunhưnhucầusinhlýkhơngđượcđápứngthìnhucầuantồn
cũngmấthẳn.Tronglúcđóibụngthìconngườitakhơngtừnguyhiểmnào.
Nhưngkhinhucầusinhlýđạtđếnmứcđộnhấtđịnhthìconngườikhơngdễ
mạohiểm.NếunhưngườitasốngởNhậtBảnthìhọkhơngqlolắngvề

vấnđềantồn,dùmộtphụnữđimộtmìnhtrênđườngphốlớnvàobanđêm
cũngkhơngxảyravấnđềgì.Điềunàykhócóđượcởcácnướckhác.Trong
cuộcsốnghàngngày,thậmchígiómưa,sấmchớpcũngkhiếnngườitacảm
thấynguyhiểm.Lúcđóconngườitacảmthấycósựuyhiếpcủatựnhiên
nêncócảmgiácmuốncóđượcantồn.
Saukhinhucầusinhlývànhucầuantồnđượcđápứngthìsẽnảysinh
cảmgiáccơđộc.Nếunhưconngườitacócảmgiáccơđộcvắngvẻthìcũng
làlúcconngườitamuốngiaotiếpvớingườikhác.Đólànhucầucầnbạnbè,
cầnngườithươngu.Nếunhưtìnhcảmđókhơngthựchiệnđượcthìsẽnảy
sinhnguycơvềmặttìnhcảm.Đóchínhlànhucầuđượcuthươngvàsở
thuộc.Conngườitalúcởtrongtầngnhucầuantồnthìnguyệnvọngmuốn
uvàđượcuhayđượcởtrongmộttậpthểcàngtrởnênmãnhliệt.
3.NHUCẦUTỰMÌNHTHỰCHIỆN.
Nhiệmvụcủamộttrungtâmcảicáchgiáodụclà:Tiếnhànhgiáodục


tồndiệnchoconngười–khơngphảichỉdạyconngườitahọcchữmàcịn
họcphươngchâmcơbảncủabảnthân,họcsựtrưởngthành.
Nhàtâmlýhọcchorằngsaukhiđápứngnhucầutìnhcảm,ngườitatự
tiếnđếntầngnhucầutựnguyệnthừanhậnsựtơnkính.Trongtầngnhucầu
nàykhơngnhữngchúngtacầnthừanhậnvàtơnkínhaiđómàchínhchúng
tamuốnđượctơnkínhvàthừanhận.Giànhđượcsựthừanhậnvàtơnkính
củangườikhácthìsẽnảysinhtâmlýtựtơn.Vìthếtrongtầngnhucầunày
con người rất chú trọng lịng tự tơn, danh dự, tất cả những hành động đều
đápứnglịngtựtơnvàdanhdự.Ởgiaiđoạnnàyconngườitakhơngchỉđáp
ứng u cầu của một tập đồn mà họ cịn hi vọng được sự tơn kính và sự
thừanhậncủamọingườitrongxãhội.
Theolýluậncủacácnhàtâmlýthìsaukhinhucầutơnkính,thừanhận
đượcđápứng,conngườisẽtìmcáchtựbiểuhiệnmình.Đểbiểuhiệnmình,
conngườitựlàmphongphúchomìnhvàtựtrưởngthành.Nhàtâmlýhọc

chỉrarằngtrongtầngnhucầunàyconngườicóthểtựmìnhhànhđộngcho
nêncókhảnăngbiểuhiệnrõnhấtphươngthứcsốngcủalồingười.Tâmlý
họcgọiđólàngunnhâncủa“Tâmlýhọcnhântính”.
Ngườitadựavàonhữngnhucầuhànhđộng,lấyđólàmcơsởthựchiện
theothứtựvàcuốicùngtựmìnhthựchiện.Điềuđólàmconngườitasống
chânchính,hồnthiện.
Tâmlýhọcchorằng:Bảntínhvàmụctiêucuốicùngcủaconngườilà
chân, thiện, mỹ. Trong thực tế phần nhiều con người đều nằm ở giai đoạn
đượcthừanhậnvàtơnkính.Vậythìchân,thiện,mỹlàsựcaoxakhơngthể
với tới hay là xa vời với cuộc sống của chúng ta chăng? trên thực tế thì
khơngphảinhưvậy.Mụctiêucaonhấtvàsựtheođuổicaonhấtcủamỗicá
nhânlàthựchiệnđượccuộcsốngcủamìnhtrongquanhệgiaotiếp.Chỉkhi
conngườikhơngthốtlyđượcsựràngbuộcthừanhậnvớiđượcthừanhận
thìkhơngcócáchnàonhậnbiếtđượclýtưởngnhânsinh.
4.NHUCẦUKÌMNÉN.
Nếunhưbạncơngkhaitỏtháiđộcămghéthoặcphảnđốingườikhácthì
khótránhkhỏibịchêtrách.Giốngnhưvậy,nếunhưbạncóbiểuhiệnkhiêu
dâmrõrệtvớingườikhácgiớithìtựnhiênsẽkhiếnngườitachánghét.Mặc
dùthếnào,conngườitarấtnghiêmkhắcvớinhucầucơngkíchvànhucầu
phê bình. Nhất là trong cuộc sống chịu ảnh hưởng của nhu cầu bất lương,
conngườitarấtkhơngmuốnthừanhậnbảnthâncũngcóýmuốnbấtlương.
Trái lại, trong lịng họ cho rằng bản thân không muốn xảy ra ý muốn bất
lương.Chúngtagọitìnhtrạngnàylà“kìmnén”.
Thídụ:ngườivợđirangồiqnbáochochồngbiết.Ngườichồngtrở


vềkhơngthấyvợởnhàthìlậptứcnổigiận.Nhưngmặtkhácơngchồngsợ
dẫn đến sự cãi vã khơng đáng có với vợ cho nên khơng dám nổi cáu. Mặt
khácanhtatứcgiậnthựcsựvàkhơngýthứcđượcđiềuđó.Vậythìngaybản
thân anh ta cũng khơng rõ anh ta muốn làm gì. Đó chính là đặc trưng của

nhucầukìmnén.
Trênthựctế,nhữngngườinhưthếkhơngbiếtnhucầucủabảnthânlàgì.
Vảlạianhtacũngkhơnghiểunhucầucủangườikhác.Dokhơngthểlýgiải
chínhxácnhucầucủabảnthânvàcủangườikhácdẫnđếnkhơngthểbình
luậnvànhậnđịnhbảnthânchínhxáctronghiệnthực.
Thídụngườitathườngkìmnéntìnhdụcmộtcáchdễdàngnhất.Vìthế,
tuyngườikhácgiớibiểuhiệnrõcảmtìnhvớimìnhnhưngbảnthânlạikhơng
cócảmgiác.Đóchínhlàsựkìmnéntìnhdụccủabảnthân.Vìthếnếuthừa
nhậnthiệncảmcủangườikháccủamìnhthìthứtìnhdụcmàbảnthânđang
kìmnénsẽbịkíchthích,chonênmớikhơngdámthừanhậnthiệncảmcủa
người khác với mình. Nói chung, người nhìn thấu đáo thường dễ kìm nén
tìnhdụccủabảnthân.
Người cẩn thận khơng thể khiến bản thân làm những việc không muốn
làm. Nhưng không làm khơng giống với khơng muốn làm. Trên thực tế
tronglịnghọtồntạimâuthuẫnmuốnlàmmàkhơngthểlàm.Vìthế,họđặc
biệtdễkìmnéndụcvọngcủabảnthân.Kếtquảdẫnđếnbảnthânhọcũng
khơngbiếtcuốicùnghọmuốnlàmgì.Trongthờigiandàitựmìnhbưngbít,
nhữngngườiđóchỉcảmthấymộtsốdụcvọngđókhơnglàmhạichongười
khácnhưngtrongthựctếcuộcsốnglạithiếusinhkhí.
Đương nhiên, con người tất nhiên phải hành động và điều quan trọng
nhấtlànênbiếtbảnthânmuốngì?
5.NHUCẦUPHẢNÁNH
Đốkỵlàsựbộclộdụcvọngchânthựccủabảnthân.cóngườivợđặcbiệt
thích“dấmchua”([1]). Người chồng vốn đã nói tối về ăn cơm nhưng trên
thựctếlạitrởvềnhàrấtkhuyamàcịnsayxỉn.Lúcđóngườivợsẽnghĩrằng
chồngmìnhnhấtđịnhđiđâuđócùngcơgáinàođónênmớivềmuộn.
Ngườivợđãnilịngđốkỵlớn.Trênthựctếngườitavốncókhảnăng
làngườiđứngnúinàytrơngnúinọ,chỉlàkhơngcócảmgiácmàthơi.Có
nhữngngườivợcókhảnăngtìnhdụcrấtmạnhmẽvànghĩrằngngườichồng
cũngcókhảnăngtìnhdụcmạnhmẽnhưmình.Chonênngườichồngchỉvề

muộnmộtchútlàngườivợlậptứcsinhlịngđốkỵvềtìnhcảm.
Kỳthực,điềuđókhơngchỉhạnchếởmặttìnhdục.Conngườitavốncó
thói quen tưởng tượng ra tất cả nhưng không muốn thừa nhận. Người ta


tưởngrằngngườikháccũngnhưmình.Mỗingườiđềuhivọngngườikhác
chán ghét bản thân, nhưng đó chỉ là ảo tượng. Khơng ai có thể thao túng
đượcngườikhác.Cómộtsốngườidocóthànhkiếnvớingườikhácnêncho
rằng người khác cũng có thành kiến với mình. Dạng người đó khơng dám
thừa nhận sự căm ghét và tức giận của bản thân, tức là rất nhát gan. Họ
thường dùng tấm lòng của kẻ tiểu nhân đo lịng người qn tử, nhất là lo
lắngngườikháccămghétvàcơngkíchmình.Nếunhưsuốtđờiơmmốilo
đóthìhọsẽtạothànhloạiảogiáccốývớibảnthân.
Ngườicảnhgiácvớingườikhácthìtrênthựctếcórấtnhiềulúcđemham
muốncủamìnhápđặtchongườikhác.Cơgáitrưởngthànhthườngtránhnói
đếnmọisựtronggiađình.Đếnđộtuổinàođó,cơgáisẽchorằngnamgiới
xungquanhmìnhđềukhơngtốt.Vớidạngngườiđó,vìhammuốncủabản
thânvẫnchịusựkìmnénmàkhơngcócảmgiácchonênhọchorằngnam
giớiđềumuốnmìnhtrởthànhđốitượngtrúthếthammuốn.Lẽnàohọlại
khơngcóhammuốn?Khichúngtađốkỵvớimỗisựviệcngườikháclàmcó
lẽbảnthânbạnđangmuốnlàmviệcđó.Hãynhớcâunày:Hiểuđượcham
muốncủangườikhácthìsẽbiếtbảnthânmuốngì!
6.NHUCẦUVACHẠM
Cóngườimẹrấtquantâmđếnconmình,khơngphảilolắngconmìnhbị
bệnh hay là sợ con mình gặp chuyện gì rủi ro. Kỳ thực, có một số bà mẹ
cũngrõsẽkhơngcóchuyệngìxảyra,chỉlàqlolắngmàthơi.Cómộtsố
bàmẹrấtthânthiếtvớicontrẻnhưngtrongsâuthẳmtâmhồnhọlạilogiáo
dụcconcáimàẩngiấumộttìnhcảmcáugiậncontrẻ.Chonêncólúcvìcon
trẻlàmsaimộtviệcnhỏhọđãbiểuhiệnngaytìnhcảmcủamình,lớntiếng
mắngchửiconcái.

Bảnthânconngườikhơngmuốnthừanhậnnhucầukìmnénđónhưng
trênthựctếlạibiểuhiệntráingược.Vốnngườitarấtmuốnnổigiậnnhưng
bảnthânlạibiểuhiệnrõsựcơngkíchngườikháclàkhơngtốt.Thếlàhình
thứcbiểuhiệntráingượcđótrởthànhsựthânthiếtcựcđoanvớiconngười.
Có người rất hài hồ, khách khí, lịch sự, rất thân thiết với người khác.
Nhưngtrênthựctế,tronglịnghọlạiẩnchứasựcốýcựcđoanqmứcvới
ngườikhác.Cóngườihyvọngbảnthânthànhthậtvớingườikhácnhưngdo
ẩn giấu sự cố ý cho nên khiến bản thân rất chú ý đến lời nói, hành vi của
ngườikhác,thậmchínhiềulúcchánghétngườikhác.Conngườitabềngồi
khơngmuốnthừanhậnsựkìmnénmàbiểuhiệnlạicựckỳthânthiết.Nhưng
sự cố ý này ngày càng trầm trọng. Vì thế, có một hơm đột nhiên sự thân
thiệnvớingườikhácbịđộtphákhiếnchongườixungquanhngạcnhiên.một
sốngườiđórấtkháchkhí,cóđứchysinhnhưngthựctếlạicósựcạnhtranh


lớn gấp bao nhiều lần người khác, họ càng nghĩ về mình nhiều hơn người
khácgấpbộilần.
“Âncầnvơlễ”nóirõnhấtsựkìmnéndụcvọng,cũnglànóidụcvọng
chân thực của bản thân biểu hiện thơng qua hình thức ngược lại. Tuy biểu
hiện tình cảm thân thiết nhưng vẫn khơng hay. Đó là một loại dục vọng
thơngquahìnhthứcbiểuhiệnngượclại.
Khicịnhọctrênghếnhàtrường,emgáithíchtựmìnhănhiếp,đếntuổi
trưởngthànhlạikhơngchophépmìnhquantâmđếnngườikhácgiới.Mộtsố
tìnhhuốngengạiđóaicũngphảitrảiqua.Kỳthực,mộtsốtìnhhuốngđó
biểuhiệnnhucầuáimộngượclạicủaconngườivớingườikhácgiới.
7.NHUCẦUHỢPLÝHỐ
Khơngcóngười nàođi họcmàtự nóivới mìnhyphục củatrường học
khơngđẹpnhưngcóngườivìthànhtíchthicửkhơngcaomàlạitráchđềthi
qkhó.Sựthật,rấtnhiềungườikhilàmkhơngtốtcơngviệcvẫnthíchnghĩ
làthànhcơngkhơngthểtựđếnmộtngàyđểanủibảnthân.

Khikhơngthựchiệnđượclýtưởngvànguyệnvọngloạiđó,conngườisẽ
tìmđếncácloạilýdođểgiảithíchvàgiảithốtchobảnthânkhiếnbảnthân
đượcanủi.
Thí dụ có một nhân viên A đến một cơng ty làm việc đã mấy năm mà
khơngđượctrọngdụngtrongkhinhữngngườikhácđãđượcđềbạt.Mỗilần
nghĩđếnviệcđóanhtađềucảmthấyđaulịng.Anhtathườngcacẩmvới
mẹmỗikhitrởvềnhà.Mẹanhđãanủirằngkhơngchỉcómộtconđườngđi
đếnthànhcơng.Đươngnhiênthànhcơngkhơngchỉquyếtđịnhởmộtyếutố.
Nghĩđượcđiềuđóbạnsẽcảmthấyđượcanủi.
Trong thực tế, con người ta tuy có sự lý giải hiện trạng sai lầm nhưng
khơngthểkhiếnngườitathốtkhỏicảmgiácbịgiàyvị.Nếubạnchorằng
phán đốn của bản thân là chính xác thì sẽ coi thường nhiều vấn đề hiện
thực.Nhưvậybạnsẽantâmtạmthời,tránhđượcsựlolắngvềphánđốn
củabảnthânkhơngphùhợpvớithựctế.
Vì thế, dù chúng ta làm việc gì thất bại cũng cần nhìn thẳng vào hiện
thực.Nhưvậychúngtamớicóthểgiúpchosựcảmthụchânthựcphánđốn
củabảnthânmàkhiếnchobạncócơhộimớinắmvữngbảnthân,dũngcảm
khiêuchiếnvớitươnglai.
8.NHUCẦUDỊCHCHUYỂN
Trongxãhộicómộtsốngườimắngchửingườicaotuổi,chốnglạithầy
giáoởtrênlớp,đốiđầuvớilãnhđạotrongcơquan,chỉcầnđốiphươnglà


ngườicóquyềnuymộtchútlàhọcóýmuốnchốngđối.
Trênthựctế,khitrútgiậnlênngườikháclàlúcxungđộtquyềnuyvới
ngườibềtrên.Dokhơngdámthểhiệnradẫnđếnkếtquảtrútgiậnlênngười
khác.Trongcuộcsống,dosốngườiđócốýtrựctiếpbiểuhiệnsựghétbỏ
của bản thân cho nên gặp dị nghị, thị phi, tạo thành sự bất an. Vì thế con
người chuyển sự ham muốn đó sang người khác. Ta gọi tình huống đó là
“Nhucầudịchchuyển”.

Thídụkhilịnghammuốncủabảnthânkhơngthểbộclộđượcvớingười
khácgiới,cóngườisẽbộclộsựhứngthúvớigiàytất,áolót,trangphụccủa
ngườiđó.Tìnhtrạngnàygọilà“Biếntháitâmlý”.Cómộtsốnamnhikhơng
cócảmhứngvớinữgiớinhưnglạisaymêvậnđộngviênhoặccasỹvìnếu
nhưhọbộclộlịnghammuốnvớipháinữthìrấtcóthểsẽbịcựtuyệthoặc
chỉtrích.Chonênchẳngbằngdichuyểnlịngsaymêsangngườikhácmà
bản thân khơng thể tiếp cận được. Tình huống đó gọi là “nhu cầu dịch
chuyển”.
Vảlạitrongnhucầudịchchuyểncịncómộttìnhtrạngđặcbiệt.Khinhu
cầudịchchuyểnsangđốitượng,sựvậtkhácmàgiànhđượcsựbìnhluậncao
độcủaxãhộithìgọilà“sựthănghoanhucầu”.
Thídụcómộtsốngườimuốntrútgiậnbằngcáchvậnđộng,luyệntập.
Đóchínhlàsựthănghoacủanhucầucơngkích.Cịncómộtsốngườithích
nổitiếngtronglĩnhvựcnghệthuật,họkhơngtừbỏbấtcứgiankhổnàođể
tiếnhànhnghiêncứu,họchỏi.Trênthựctếđólàsựthănghoacủalịngham
muốn.Mộtsốnhàtâmlýchorằng:Hoạtđộngthuộctầngcaođềulàsựthăng
hoacủalịnghammuốn.
Nhưngnếunhưvậyconngườisẽhồinghirằngngườitheođuổihọcvấn,
nghệthuật,ưathíchthểthaocuồngnhiệttrênthếgiannàycóthểbaohàm
nhucầuhammuốnvànhucầucơngkíchchăng?trênthựctế,cáchnghĩnày
cóhơiqkhíchnhưngtronghoạtđộngởcườngđộcao,quảthựcsựthăng
hoacủalịnghammuốnvànhucầucơngkíchchiếmcườngđộcao.
9.NHUCẦUTRITÍNHHỐ
Có một số người thích dùng ngơn ngữ trừu tượng hố đểphân tích tình
cảmcủabảnthân.Họcóthểphântíchrànhmạchtưtưởngcủamình.Nhưng
sau khi quan sát tỉ mỉ hành vi của họ, bạn sẽ khơng thể phát hiện ra họ là
dạngngườinàoquangơnngữcủahọ.Vìmộtsốngườisợbiểuhiệnbảnthân
trướcmặtngườikhácchonêndùngngơnngữcheđậychomình.Loạingơn
ngữđótrừutượng,biểuhiệnmơhồconngườithật,đượcgọilà“tritínhhố
nhucầu”.

Thídụcómộtđơinamnữtrongthờigiantìmhiểunhau.Khihọngồiđộc


lậpmộtchỗ,nộidunghọhayđềcậpđếnthườnglànhữngvấnđềxaxơivới
họ.Theolẽthườngtình,họnênnóiđếnmộtsốvấnđềcóliênquanđếnbản
thânhọ.Kỳthực,hứngthúcủahaingườilúcđókhơngphảiởnhữngvấnđề
đangbànluậnnhưngcảhaiđềukhơngdámthayđổichủđềcũ.
Trênthựctế,haingườiđềulúngtúng,losẽcósựimlặngchonêndùng
một số vấn đề khác để tránh trạng thái khó xử. Tuy trong lịng họ khơng
muốnlàmthếnhưngaicũngngạithayđổitìnhthế.Đóchínhlàthídụđiển
hìnhchonhucầutritínhhóacủatâmlýngườitrẻtuổi.
Cómộtsốngườituykhơngngừngnóiđếnvấnđềcóliênquanđếnbản
thânnhưnglạiẩngiấuthựcchấtbảnthân.Đươngnhiênlờinóiúpmởkhơng
giốngnhưdùngtừchunmơnphântíchbảnthân.Vìlàmnhưvậy,bảnthân
sẽ cảm thấy n ổn. Cho nên họ chỉ dùng một số ngôn ngữ trừu tượng để
biểu đạt thứ tình cảm khơng có cách nào biểu hiện trực tiếp. Trong tình
huốngđó,dongơnngữtrừutượngcheđậyýnghĩachânthựccủabảnthân,
conngườitựnhiênsẽcảmthấymệtmỏi.Ngườihaycảmthấymệtmỏithuộc
dạngngườiđó.Họkhơngbaogiờbámbộclộchânthựcbảnthân.
Ngườithíchtỉnhngộngaylậptứccũngcótìnhtrạngnhucầutritínhhố
bảnthân.Cáigọilàtỉnhngộcàngkiểmtrakỹbảnthân.Thídụdạngngười
đó thường tự trách bản thân rằng: “Việc này thực ra khơng nên làm” hoặc
“nơiđóthậtkhơngnênđến”…Họkhơngchophéptronglịngcótưtưởng
gìmờám.
Tritínhhốlàdùngngơnngữràngbuộcbảnthân,khiếnchobảnthântrở
nêncựckỳlýtrí,khơngthểtựdotựtạithựchiệncácloạiýmuốncủabản
thân.
10.NHUCẦUXẠẢNHVÀNHUCẦUĐỒNGNHẤT
Gầnđây,việcgiáodụcvàhivọngtrẻemsẽthànhđạttrongtươnglai
khơngchỉlànguyệnvọngvàtráchnhiệmcủangườimẹmàcịncónhiềuơng

bốbắtđầuquantâmđếnvấnđềnày.cóđiềuđólàvìcómộtsốngườikhơng
cócáchnàothựchiệnđượcướcmơcủabảnthânnênđànhgửigắmvàocon
cái,hivọngconcáicóthểthaythếmìnhthựchiệnđượcướcnguyện.Tâmlý
đógiốngnhưtâmlýtựmìnhphịngvệ.Cácơngbốhồntồngửigắmniềm
tinvàoconem,hyvọngconemsẽgánhvácđượctráchnhiệmđó.Vìthếhọ
coithànhtíchcủacontrẻđặcbiệtquantrọng.
Kỳthựclịngmongmỏiđókhơngchỉtồntạiởcácơngbốmàcũngtồn
tạitronglịngcácbàmẹ.Thídụcómộtsốbàgiàthíchthamgiavàochuyện
của người khác vì bản thân họ sinh ra trong một gia đình có nền giáo dục
nghiêmkhắc,mộtkhikếthơnlàphảiràngbuộchammuốncủabảnthân,tự
rănmìnhphảitrungthựcvớichồng,khơngđượccótìnhcảmvớingườikhác


giới.Vìthếhọhyvọngthơngquaviệckếthơncủanhữngngườinamgiới
khácđểđápứngsựmongmỏicủabảnthânquangườikhácgiới.Cũnglànói
họ đặt tình cảm của mình lên người được giúp đỡ, thậm chí coi việc của
ngườiđượcgiúpđỡnhưlàviệccủamình.Giúpđỡngườikháckếthơntứclà
đã được sự thừa nhận của xã hội, lại thúc đẩy hạnh phúc của người khác.
Thậtlàmộtcôngđôibaviệc.
Việc giới thiệu đối tượng cho người khác cũng là đáp ứng ý muốn của
bảnthân.Chúngtacóthểhiểuđượctừnhữngcuộchơnnhânkhơnglýtưởng
phảnánhtháiđộcủanhữngngườigiớithiệu.Thídụkhiđượcgiớithiệucó
mộtphíakhơng đồngý, ngườigiớithiệu sẽthất vọng,biểuthị sựbất mãn
vớingườikhơngđồngý.Lúcđócũnggiốngnhưbịcựtuyệtvậy.
Lúc một số người nhiệt tình giúp đỡ người khác và khơng quản người
kháccónhậnsựgiúpđỡcủamìnhhaykhơnglàlúchọcốtìnhápđặtýmuốn
củamìnhchongườikhác.
11.NHUCẦUÁITÌNHMANGTỐCHẤTTHẦNKINH
Mỗingườiđềuhyvọngmìnhsẽuvàmuốnđượcu.Ngườicóu
cầuáitínhqcaonhậnthứcsailầmrằng:Chỉcầngiữchặtđốiphươngvà

đượcđốiphươngđápứngthìđólàtìnhu.Nhưngđốiphươngkhơnglàm
theosựtưởngtượngcủahọthìhọlậptứcsinhlịngbấtmãn.
Cónhữngngườivợhếtlịngchămlochochồngnhưngkhichồngcóviệc
bậnkhơngvềăntốilàlậptứctỏracáugiận.Cónhữngngườichồnghếtlịng
chămlochovợnhưngkhingườivợtỏýlàmtráiýchồngthìlậptứcbộclộ
sựgiatrưởng.Mộtsốtìnhhuốngđóđạikháithườngxảyra.Rấtnhiềungười
chorằngnắmgiữđượctìnhcảmcủavợhoặcchồngthìđólàtìnhu.Trên
thựctếđiềuđóđượcgọilà“áitìnhmangtốchấtthầnkinh”.
Loạiáitìnhmangtốchấtthầnkinhđótrênthựctếlàmộtloạitìnhcảm
củaconngườiđểtrừbỏđisựkhơngnổn.Cáigọilàsựkhơngnổnđó
chỉsựđối địchvới ngườikhác.Con ngườita nikhátvọng cóđược tình
unhưngrấtkhótinvàotìnhucủangườikhác.Cũngcómộtsốngười
tintưởngvàotìnhucủangườikhácnhưnglạihồinghi,sợngườikhácsẽ
thaylịngđổidạ.
Người tin tưởng người khác yêu mình xưa nay chứng minh khơng cần
tìnhu.Nhưngđểbảnthânnổn,ngườitavẫnhồinghingườikhácu
mình.Vìkhơngnắmđượctìnhunênvẫnmuốnniýđồchứngminhtình
ulàgì?
Thí dụ khi người chồng về nhà muộn, người vợ lập tức tỏ ý nghi ngờ
chồngmàkhơngcịnnổnvềtâmhồn.Trênthựctế,nhucầutìnháiđólà
thái q vì đối phương khơng có cách nào đáp ứng cho đầy đủ. Điều đó


khiếnchongườivợcócảmgiácbịbỏqnvànảysinhýthùđịchvớichồng,
tạoramộtthứtìnhcảm“Trongthếgiớithùđịch,mộtcánhâncơlập”.Mặc
dùnhưvậy,ngườilạisợmấtđitìnhucủachồngnênđànhkìmnénsựthù
địchcủamình.Vìthếtìnhcảmkhơngnổnpháttriểnngàycàngcaodẫn
đếnvịngtuầnhồnchánghét.
12.BATRẠNGTHÁITỰMÌNHGIAOLƯUPHÂNTÍCH
Đểxửlýquanhệgiaotiếphàngngàyđượctốtđẹpvànhậnthứcchính

xácbảnthân,tốtnhấtchúngtadùngbiệnpháp“Giaolưuphântích”.Cáigọi
là “Giao lưu phân tích” là phương pháp một cá nhân đứng ở 3 trạng thái
phântíchbảnthân.BatrạngtháilàP(ngườichủgiađình),A(ngườitrưởng
thành),C(ngườicịnnonnớt).
Thídụcùngpháthiệncómộtngườisayrượungủởgóctường,đứngở
gócđộPmàphântíchthìsẽnghĩ:“Thậtkhơngrathểthốnggì,lớntuổinhư
thếmàkhơngbiếtlượngsứcmình”.ĐứngởgócđộAmàphântíchthìsẽ
chorằng:“Trờilạnhthếnày,nếuơngtanằmởđóthìsẽchếtcóngmất.Hay
làtagọichocảnhsát”.ĐứngởgócđộCthìsẽnghĩrằng:“áichà!Sayđến
đổcảrađất.Ơngtanhấtđịnhlàngườikhơngthểchịunổi!”.
Cách nghĩ của P chịu ảnh hưởng của xã hội, tất cả hành động đều lấy
phápquycủaxãhộilàmnguntắc.Gáitrịquan,cáchđánhgiáđạođứccủa
Pcũnghướngtheoquyphápxãhội.ĐặctrưngcủaPlàđồngtìnhvớingười
khác.Athìcóđủbìnhtĩnhphánđốnhiệnthựckháchquan,đồngthờiđánh
đồnghànhđộngvớihiệnthực.Cthìcóphảnứngtheobảnnăng,cũnglàkết
quảsựnhậnthứctiếpthucủabềtrên.
Cũng là một cá nhân, có lúc dùng hành động của P, có lúc dùng hành
động của A, có lúc dùng hành động của C. Thí dụ khi giáo dục lớp trẻ
thườngdùnghànhđộngcủaP.ngườitathườngdẫnlờingườibềtrênmàhỏi:
“Gầnđâythếnào?Cơngviệccịnnhiềulơlà,từnayvềsaucầnchúýnhé!”.
NếunhưtrảlờiđiệnthoạiđốiphươngthìnêndùnghànhđộngcủaA,dùng
khẩukhícủangườitrưởngthànhtrảlờiđốiphương:“Bagiờchiềutơiphải
mangtàiliệuđi.Đãđếnlúchyvọngđượcxemquakếhoạchcủacácanh”.
Đếnlúcsắptanca,ngườitathườngdùnghànhđộngcủaC:“Sắpđếngiờrồi,
đithơi!Vềnhàthơi!”.
Nhưngnêncânnhắcởhồncảnhnàothìnêndùnghànhđộngcủangười
nào.Đólàvìmỗiconngườitađềukhácnhau.SốngườidùnghànhđộngP
chiếmđasố.ĐươngnhiêncũngcómộtsốngườidùnghànhđộngcủaAhoặc
C.
NgườithuộcloạihìnhAdùlàmgìhọđềugiữđượcđầuócbìnhtĩnh,là

loại hình có nhiều ưu điểm nhất. Loại hình C vì quá tuỳ hứng mà làm gì


cũngkhóthành.ĐóchínhlàđiểmloạihìnhCcầnkìmnén.LoạihìnhPthích
đasự,nhiềukhikhiếnngườikháckhơngvui.Đóchínhlàđiểmngườithuộc
loạihìnhPcầnchúý.
Trong“phươngphápgiaolưuphântích”,ngườilýtưởngnhấtlàngười
kếthợpđượccảA,P,C.Loạihìnhngườinàysẽvìngườikhácmàgiúpđỡ
vàsuynghĩ,lạilàngườibiểuhiệnđầyđủsứcsángtạocũngnhưýchícủa
bảnthân.
13.NHUCẦUCƠNGBẰNGCHÍNHTRỰC.
Gầnđâycónhiềuphimkịchmangnộidungkhuyếnthiệntrừngác.người
thiệnthìđượcquảphúc,cáiáccuốicùngsẽbịvạchmặttrừngphạt.Điềuđó
đượckhángiảhoannghênhvàcũnglàniềmhyvọngcủaconngườita.Con
người ta có thể thơng qua đó biểu hiện lý tưởng của bản thân. Sự kết hợp
giữa lý tưởng và hiện thực được gọi là “Niềm tin vào thế giới cơng bằng
chínhtrực”.
Thật đáng tiếc là kết cục lý tưởng trong phim kịch khơng thể tìm thấy
tronghiệnthựccuộcsống.Cónhiềungườihiềnlànhgặpbấthạnh,kẻáclại
thuậnbuồmxigió.Khixuấthiệntìnhhuốngkhơngcơngbằngđó,trong
lịngconngườitasẽxungđộtvớiniềmtinvềmộtthếgiớicơngbằng.Vìthế
conngườitasẽtạoramộtloạinhucầuduytrìsựcơngbằngchínhtrực.
Phươngpháptrựctiếpđểduytrìsựcơngbằngchínhtrựclàtrừngphạtkẻ
ác,giúpđỡngườibấthạnh.Nhưngphươngphápđơngiảnđócũngkhơngdễ
gìkhơiphụclạiniềmtinvềsựcơngbằngchínhtrựccủaconngườita.
Thí dụ nhà người bạn thân của bạn bị mất trộm, một mặt bạn tỏ rõ sự
đồngcảm,mộtmặtbạnlạitráchcứbạnmìnhsaokhơngcẩnthận.Theobạn,
việcngườibạnthânmấttrộmvừabịhạimàvừalạilàsailầm.Bạnchorằng
điềuđókhơngphảituyệtđốibấtcơngmàngườibịhạicũngcầnnhậnralỗi
lầm.Thậmchítrongtưtưởngcủabạnlạihìnhthànhmộtthứtìnhcảmche

đậy cho sự bất cơng bằng đó. Điều đó có thể duy trì được cảm giác cơng
bằngchínhtrựcvốncócủabảnthân.
Sự việc như thế này xảy ra rất nhiều. Người ta thường có tình cảm
thươngxótđiđơivớitráchcứkhiviệcbấthạnhxảyravớingườikhác.cho
nênconngườitachorằngmỗisựviệcxảyrađềucólỗicủađươngsự.Đólà
sựbáoứng,nhânquảtựnhiên.Tấtcảnhữngcáiđóđềudoconngườicho
rằng:Thếgiớivĩnhviễncósựcơngbằngchínhtrực.
14.NHUCẦUTỰDO
Người ta có đặc tính chung là càng bị ngăn cấm thì càng muốn biết,


muốnhiểu.Thứgìbịcấmkỵthìlncuốnhútconngườita.Vìthếmộtkhi
nóiđếncấmkỵlậptứcconngườitasẽcảmthấytựdocủamìnhbịđedoạ,tự
nhiênsẽtạothànhmộtloạitâmlýphảnkháng.Ngườitasẽphávỡhìnhthức
cấm kỵ để khơi phục sự tự do của mình. Những điều cấm kỵ có thể mang
đếnchongườitamalựcdặcbiệtvìnócóthểphávỡvịngcấmmàkhơiphục
sựtựdochoconngườita.Vìthế,chỉcầnbạnnghiêmcấmđiềugìthìkếtquả
sẽphảnlạibạn.Thídụởnơicơngcộngđềdịngchữ:“Cấmviết,vẽbậylên
tường”thìkếtquảsẽvơcùngtồitệ.Nhưngkhibạnthaydịngchữđóbằng
dịngchữ:“Xinđừngviết,vẽbậylêntường”thìlậptứcmứcđộviết,vẽbậy
sẽgiảmđitớimứctổithiểu.Kếtquảđónóivớichúngtarằng:Vũkhícàng
mạnh,uylựccànglớnthìtâmlýphảnkhángvàpháhoạicủangườitacàng
mạnhvàngườiphảnđốingàycàngnhiều.
15.ẢOGIÁCKHỐNGCHẾ
Nỗlựccánhâncóthểmangđếnchobạnmộttươnglaitốtđẹp.Hànhvi
chủyếutrongsinhhoạthàngngàycủabạnđềudựavàosựcốgắngrènluyện
củabảnthân.Vảlạiconngườinóichungrấtdễtin.Chúngtacóthểkhẳng
địnhrằng:Cóhànhvi,nănglựckhốngchếbảnthân.
Nhưngcónhữngviệckhơngphảimuốnlàmlàđược.Hiểnnhiênnhântố
quyếtđịnhthắngthuakhơngphảihồntồnngẫunhiên.Cónhiềungườilàm

thử nghiệm và chứng minh được rằng: Sự nỗ lực của bản thân có thể làm
chuyểnđổiýmuốncủabảnthân.Nhiềungườicóthểdùngsựnỗlựccủabản
thânchiphốitấtcả.Cảmgiácđógọilà“ảogiáckhốngchế”.Loạiảogiácđó
có thể dùng năng lực bản thân chi phối sinh hoạt hàng ngày. Cho nên con
ngườitalàmgìđềukhơngqnloạiảogiácđó.
16.TÁCDỤNGCỦANHUCẦUTHỐNGCHẾ
Làmthìthành,khơnglàmthìbại.trongcuộcsốnghàngngàycómộtsố
sựviệccóthểthựchiệntheosựtưởngtượngcủachúngta.Nhưngcómộtsố
sự việc chúng ta không thể nào thực hiện được. Nếu chúng ta không thực
hiện được trong thời gian dài thì sẽ bị động trong cuộc sống, làm mất đi
niềmtin,mấtđisựnỗlực.
Thídụviệcđếnbệnhviệnlàviệckhơngvuivớibấtcứai.Nhưngdobệnh
tậtmàngườibệnhphảicósựhỗtrợcủabácsỹnếukhơngsẽbấtlựctrong
sinhhoạthàngngày.Vảlạisinhhoạtởbệnhviệnkhơngđượctựdo,tựtại
nhưởnhàchonênhồncảnhđóhìnhthànhnhững“Bệnhviệnđầnđộn”.
Theochungiađiềutrathìbệnhnhânphụchồichứcnăngtrongbệnh
viện gần giống nhau nhưng thời gian càng dài thì thành tích càng kém.


Nhữngbệnhnhânởlâudàitrongbệnhviệnthìthànhtíchgiảmrõrệt.Điều
đóchứngminhrằng:ởlâutrongbệnhviệnthìtrílựcngàymộtgiảm.Con
ngườitaởlâutrongbệnhviệnsẽhìnhthànhtâmlý:Nỗlựccũngkhơngcó
tácdụnggì.Vìthếngaycảnhữngviệccókhảnănglàmđượchọcũngkhơng
nỗlựclàm.Trênthựctế,bệnhnhânđãhìnhthànhsựỷlại.
Cácchungianghiêncứuđãchứngminhrằng:Tưtưởngchỉcầnnỗlực
làsẽthànhcơnglàsựbảođảmquantrọngnhấttrongcuộcsốngbìnhthường
củaconngười.Cácchungiađãtiếnhànhthửnghiệmnhưsau:Họmang
câyhoavàocácphịngbệnhnhânnặngtrongbệnhviện.Cóphịnghọtrực
tiếpnhờbệnhnhânchămsóchộ.Cóphịnghọnhờytá,hộlýchămhộ.Kết
quảlànhữngbệnhnhântựmìnhchămsóchoangàycàngkhoẻmạnh,tinh

thần phấn chấn, lại thích tham gia các hoạt động khác. Phịng có 44 bệnh
nhânđểnhânviênphụcvụchămsóchoathìcó13ngườichếtcịnphịngcó
47bệnhnhântựmìnhchămsóchoathìcó7ngườichết.
17.NHUCẦUĐƯỢCTHỪANHẬN.
Mỗingườiđềunghĩsẽgặpsựchỉtríchcủangườikhácnhưngmỗingười
đều hy vọng sẽ được người khác khen ngợi. Nhưng có một số người lại
khơngđểýđếnđiềuđó.Họrấtsợngườikháchiểurõmình.
Cácnhàtâmlýhọcchorằngđólàngười“theođuổiđộngcơthừanhận”.
Họthơngquathửnghiệm,cơbảntìmrađộmạnhyếucủamỗingười.Thước
đonàykhơngphânbiệttínhcáchvàtuổitác.Chỉcầntínhcáchgiốngnhau
thì nhận thức sẽ giống nhau. Họ tin rằng phàm những người có động cơ
mạnhmẽ,theođuổinhucầumạnhmẽthìthướcđonhucầucàngcao.
Thếlàcácnhàtâmlýhọcdùngbiệnpháptâmlýđó.Họkiểmtramộtsố
ngườicóhànhđộngchungmãnhliệtđểphânchiamứcđộ.Họchogọiđến
phịngthínghiệmmộtsốhọcsinhrồiđểcácemnóichuyệnthoảimáiđến
mộtsốviệclàmcóliênquanđếnbảnthân.Quacuộcnóichuyệnđó,cácnhà
tâmlýhọcđãphântíchđượcmứcđộtheođuổinhucầucủatừnghọcsinh.
Ngườitheođuổimạnhmẽnhucầuđượcthừanhậnmộtkhithấyngười
kháccócáchnghĩgiốngmìnhthìnghĩrằngxãhộisẽthừanhận.
Các nhà tâm lý học cho rằng: Ngồi đặc điểm trên, những người đó
thườngrấtthậntrọng,thiếucátính,chủđộngchịuràngbuộc,ítcơngkích
haychỉtríchngườikhác.
Căncứvàonhữngyếutốkhácnhau,cácnhàtâmlýhọccịncókếtluận
sau:Ngườitheođuổinhucầuđượcthừanhậncànghyvọngđượcngườikhác
tánthưởng.Thídụtrongphịngthihọgặpmộtđềthikhólàhọchỉnghĩđến
quaycópmàkhơngmuốnsuynghĩtiếpnữa.Cũngcầnphảinói,hànhvicủa
họkhácxavớimọingười.


18.NHUCẦUHÀNHĐỘNGCHÍNHĐÁNG

Ngườitacónhiềuphươngthứcgiảithốtchobảnthân.Dùlàngườinào
hayởđịavịnàocũngkhótránhkhỏithấtbại,cólúccịnviphạmđếncảvấn
đềđạođức vàpháp luật.Trongtình huốngđó tựnhiêncon ngườiu cầu
bảnthântựgiảithốtvàthuyếtminh.Phươngpháptựmìnhthuyếtminhmà
conngườithườngdùngđãhìnhthànhnhữngphươngthứcsau:
1/Giảithích:Tuynhậnsựquởtráchcủangườikhácvìsailầmmàbản
thânmắcphảinhưnglạimuốnthanhminhrằng:Hànhvisailầmđóchẳng
phảixuấtpháttừýmuốncủabảnthân.
-Phủđịnhbảnthâncóýđồđó,cườngđiệuhànhđộngđókhơngphảilà
hành động có kế hoạch mà hồn tồn ngẫu nhiên. Có thể do tuổi tác cao,
phánđốnsai,tàiliệukhơngđủ,bảnthânqnhiềuảogiác,khơngchúý…
khiếnchobảnthânkhơngbiếttrướcđượcvàđànhmắcphảisailầm.
- Khơng phải làm trong trạng thái hồn tồn tỉnh táo. Thí dụ như dùng
thuốc, say rượu, lao động nặng nhọc, cơ thể có bệnh… Tức là bản thân
khơngcócáchnàođểkhốngchếvìthếmấtđisựbìnhtĩnh,khơngcócách
nàopháthuytínhchủđộngcủabảnthân.
-Phủnhậnbảnthânvàsựkiệncóliênquanvớinhau,chorằngbảnthân
khơnglàmhoặckhơngnhớviệcấy.
2.Chínhđánghố:Tuythừanhậnbảnthânchịutráchnhiệmvềhậuquả
hànhđộngnhưngkhơngthừanhậnlàsailầm,thấtbại,chorằngkhơngđáng
bịchỉtrích,cũnglàđểlàmchínhđánghốhànhđộngcủabảnthân.
- Quy tội cho đối tượng quyền uy như thần thánh, chính phủ tạo ra sai
lầmchobảnthân.
-Chốiphắtsailầmcủamìnhlàdocácloạihìnhtháiýthứctạothành.
-Tựmìnhphịngvệ.
-Đểbảovệdanhdựbảnthân.
-Xuấtpháttừmỗingườihoặctrungtâmtậpđồn.
-Chorằngbảnthânvìlợiíchcủađốiphươngmớilàm.
-Phủđịnhsựtổnhại,khơngnhậnlàthua,cũngkhơngnóilàdosailầm.
-Chorằngxãhộivànhữngngườikhácđềulàmnhưvậy.

-Chođólàgiátrịnhânđạo,làtìnhuthương,hồbìnhvàchânlý.
-Làđểbảnthânthựchiện,pháthuykhiếntinhthầnkhoẻmạnh,lương
tâmnổn.
3.Giảithíchmàkhơngphảigiảithích:Tuycólýdonhưngkhơngthểnói
ra.Cómộtsốbímậtkhơngthểđểngườikhácbiếtđược.Nghĩrằngnênlàm
nhưthếthìlàmnhưthế.
4.Tạtội:Nhậnrằngbảnthânlàmsai,giờđanghốihận,quyếttâmtừnay


vềsaukhơngphạmsailầmnhưthếnữa.Vìthếmànóichongườikhácbiết
đểtạtội.
19.NHUCẦUTỰBIỂUHIỆN
Chúng ta thường chứng kiến ở các cửa hàng bán đồ chơi những em bé
khócđịichamẹchúngmuađồchơichochúng.Nếuchamẹchúngkhơng
đáp ứng được là chúng gào lên thảm thiết cho đến lúc ý muốn của chúng
được đáp ứng chúng mới cười vui vẻ. Trẻ em có ý thức khi làm điều đó
khơng?Haychúngchỉbiếtrằng:“Nếutakhócthìtasẽđượcmẹmuathứđồ
chơi mà ta thích”. Chúng ta thường thông qua biểu hiện bản thân để đối
phương đáp ứng nhu cầu. Phương pháp đó gọi là “Phương pháp tự biểu
hiện”.Cácnhàtâmlýhọcchiaphươngpháptựmìnhbiểuhiệnthành5loại
hình:
1.Phươngphápphụctùng:
Thơng qua ma lực tự biểu hiện mình mà giành được sự quý mến của
người khác. Chủ yếu là dùng lời nói, hành động giống như người khác để
giànhđượcsựtintưởng.Ởmộtsốđơnvị,ngườicóvịtríthấpthườngphục
tùngngườicóvịtrícaođểđượcthăng,thưởng.Phươngphápđócũngcóthể
giànhđượcsựquantâmcủacấptrên.
2.Phươngphápuyhiếp:
Tintưởngbảnthâncósứcmạnhuyhiếpđốiphương.Vảlạicăncứvào
từngthờigianvàtrườnghợp,lựclượngđónhấtđịnhcótácdụng.Lựclượng

đó nhất định khiến đối phương sợ hãi, đồng thời đối phương sẽ khơng có
cáchnàogiảithốtkhỏilựclượngđó.Ngườicóđịavịcàngcaocàngdễsử
dụngphươngphápnày.Đươngnhiênngườiởvịtríthấycũngcóthểchờthời
cơsửdụngphươngphápnày,cũnggiốngnhưtrẻemkhócđịiđồchơi,cơng
nhânbãicơnggiànhđượcsựđãingộ.
3.Phươngpháptựtuntruyền:
Phươngphápnàythơngquanănglựctựbiểuhiệncủabảnthânmàgiành
đượcsựtơn trọngvà thânthiệncủa đốiphương. Nhữngngườiở vịtrí cao
thường dùng phương pháp này để cấp dưới phục tùng theo mình hoặc là
ngườiởvịtríthấpthườngdùngphươngphápnàyđểtựtiếncửmìnhlêncấp
trên. nhưng lúc chứng minh bản thân có khả năng, mấu chốt là khơng nên
ngạomạnmànênbiểuhiệnđểchongườitacócảmgiácdễchịu.
4.Phươngphápmơphạm:
Đólàphươngpháptựmìnhbiểuhiệnnhâncáchhồnthiệnvàtinhthần
đạonghĩa.Nóthơngquasựtìmtịilịngtrungthànhcủađốiphươngvàbản
thânbiểuhiệnsựhysinh.Mộtsốnhàcáchmạng,lãnhtụtơngiáo,cácnhà
chínhtrịlớnđềudùngphươngphápnày.


5.Phươngphápkíchđộnglịngthươngcảm:
Đó là cách dùng sự mềm yếu của bản thân để đối phương đồng cảm,
đồngthờicóthểgiànhđượcsựgiúpđỡcủađốiphương.Nhưngđồngthời
vớisựgiúpđỡcủađốiphương,lịngtựtơncủabảnthânsẽbịđộngchạm.
20.NHUCẦUTỰBIỂUHIỆNGIÁNTIẾP
Theocácnhàtâmlýhọcđiềutraởcáctrườngthểdụcthểthao,trungtâm
thể dục thể thao Nhật Bản, tuyệt đại đa số sẽ mặc mầu cờ sắc áo của đội
mìnhnếuđộiđóthắng.
Cácnhàtâmlýlạimởmộtcuộctrắcnghiệm.Họhỏihọcsinhrằng:Đội
củacácbạncóthắngkhơng?Trên50%sốhọcsinhtrảlờirằngđộichúngtơi
sẽthắngnhưngchỉcó18%sốhọcsinhnhậnđộimìnhthuatrận(màđạiđa

sốtrảlờilà“Chúngtơithấtbại”),tứclàchỉnóichungchungkếtquảkhách
quancủacuộcthi.
Mộtsốthínghiệmđóđãchứngminhmộtđiều:Conngườitathíchthơng
quamốiliênhệmộtsốthứcógiátrịvớibảnthânđểchứngtỏbảnthâncũng
tồntạitrongvinhdự.Thídụ:Cómộtsốngườicảmthấyvinhquangvìxuất
hiệntừthếgia,lạicómộtsốngườimượndanhngườikhácmàcảmthấyđắc
ý.Ngồiracómộtsốngườitựphụvìcónhữngngườiđồnghươngvĩđại.Dù
làloạingườinàođềucónhucầubiểuhiệnmình.Chúngtagọimộtsốhiện
tượngtrênlà“Phươngpháptựmìnhbiểuhiệngiántiếp”.
Cáigọilàphươngpháptựmìnhbiểuhiệngiántiếplàphươngphápthơng
quamộtsốthứđặcbiệtcóýnghĩađểbiểuthịbảnthân.Tthídụtrangsứccủa
phụnữđềulàvậtbiểuhiệnbảnthân.sởdĩhànghốcótiêuchuẩnchínhlàvì
nótượngtưngchomộtloạiýnghĩađặcthù.
21.NHUCẦUTỰQUYTHUỘC
Dùngthuậtbóitốn,xemtướngđốnsốmệnh,tínhcáchbảnthântựahị
đãxưacũlắmrồi.Nhưnggầnđâythuậtbóitốntheonhómmáulạikhiến
ngườitachúý.
Kìthực,mỗicánhânđềucăncứvàothânthếvàthờigiancủacuộcđời
mình mà phán đốn số mệnh, tính cách bản thân. Thí dụ có người thuận
buồmxigiótừlúcsinhra,cóngườiphảichịugiankhổtừnhỏ,cóngười
khótính,cóngườidễtính.Tínhcáchcủamỗingườitrênthếgiớiđềukhác
nhau.
Conngườisởdĩmuốnbiếtsốmệnh,tínhcáchbảnthânthếnàovìmuốn
hiểubảnthancógìkhácvớinhữngngườikhácđó,cũnglàmuốnlàmrõgiữa
ngườivớingườicịntồntạisựkhácbiệtnào.Vìthếngườitarấthyvọngcó


lờigiảiđáprõràngvềsốmệnhvàtínhcáchbảnthân.Nhưngmộtngun
nhânnữakhiếnngườitamuốnhiểusốmệnhvàtínhcáchbảnthânvìlúc
nghengườikhácphánxétvềmình,họsẽcảmthấychínhxácthếnào.Theo

cáchgiảithíchtừgócđộtâmlý,điềuđóđượcgọilà“Đặctínhtựmìnhquy
thuộc”.
Mộtkhicóngườinàođónóiđúngvềmình,bảnthânsẽnhớlạicảmột
q trình đã qua. Người ta nói chung đều khó tránh khỏi một hai lần thất
tình,khinghengườikhácnóivềđiềuđóthìlậptứcthốtlên:“ồ!đúngq!”.
22.NHUCẦUTỰBÌNHLUẬN
Đầunhữngnăm1960,tạimộtxưởngdệtởmộtthịtrấnnhỏthuộcmiền
NamnướcMỹđộtnhiênxuấthiệnmộtchứngbệnhkỳlạ.chỉtrongvịnghai
tuần,trongsố200cơngnhânđãcó50ngườimắcchứngbệnhnày.Đặcđiểm
củacănbệnhnàylàbuồnnơn,dịứng,hạđườnghuyết.Lúcđầubácsỹđốn
đólàchứngbệnhtrúngđộc“Lụcnguyệttrùng”.Nhưngquakiểmtra,“Lục
nguyệttrùng”khơngphảilàngunnhângâyrabệnh.
Chứng bệnh tương tự như vậy xảy ra thường xun. Năm 1983, nhân
viêncủangânhàngảrậpđãmắcchứngbệnhnày.Banđầungườitachorằng
bệnhnhânngộđộcthứcănnhưngquakiểmtrathìkhơngthấychấtgâyngộ
độc.Cùngthờigianđócũngxảyratìnhtrạngtươngtựởmộttrungtâmkế
tốn.Đươngthờingườitachongunnhânlàdomộtloạikhíđộcgâynên.
Những hiện tượng trên dù xảy ra ở bất cứ cá nhân nào cũng có điểm
chungnhưngchỉlưuhànhởmộtkhuvựcnhấtđịnh.Tuycóbiểuhiệnbệnh
rõ ràng nhưng các bác sỹ đều khơng tìm ra ngun nhân gây bệnh. Trước
kia,ngườitachođólàloạibệnhcótínhtruyềnnhiễm.Hiệntạingườitagọi
đólàloại“Bệnhtậtcótínhtậpđồn”(MPI).
Đểlàmrõngunnhângâybệnh,cácnhàyhọcđãtiếnhànhđiềutratriệt
đểvề“Lụcnguyệttrùng”.Trướchếthọnghĩđếnmộtsốáplựctâmlýcóthể
làngunnhângâybệnh.Thếlàhọtiếnhànhđiềutravềtìnhhìnhkinhtế,
đờisốngtìnhcảmcủacácviênchứcnóichung.Kếtquảđúngnhưdựđốn
của các nhà y học, những người bệnh đều rơi vào trạng thái tâm lý căng
thẳngcaođộ.
Sau đó các nhà y học lại tiến hành điều tra mối quan hệ giữa các viên
chức vì họ cho rằng quan hệ giữa người với người là ngun nhân quan

trọngđểtruyềnbệnh.Kếtquảhọpháthiệnrarằngngườibệnhđầutiêncórất
ítbạnbè,ởtrongtìnhtrạngcơlậpvàtrướckiatừngmắcchứngbệnhthần
kinh.Tuygiaiđoạntruyềnbệnhkhơngliênquanđếnmảymayquanhệnhân
tếnhưnggiaiđoạnbanđầulạicóliênquanđếnvấnđềxãgiaonày.Đặcbiệt
cómộtsốngườicóbạnbèbị“Lụcnguyệttrùng”cắnthìhọctinrằngloại


bệnh này có liên quan đến “Lục nguyệt trùng” và lo lắng bản thân sẽ bị
nhiễmloạibệnhnày.Tráilại,mộtsốngườicótâmlýbìnhtĩnh,bạncủahọ
khơngbị“Lụcnguyệttrùng”cắnthìkhơngtincănbệnhđócóliênquanđến
“Lụcnguyệttrùng”vàcũngkhómànhiễmloạibệnhnày.
Hiện tại ngun nhân phát sinh MPI đáng tin cậy nhất vẫn là do “Q
trìnhsosánhxãhội”.Căncứvàomộtsốlýluậnđó,khingườitakhơngcó
cách nào đánh giá chính xác một số sự việc của bản thân thì hy vọng bản
thânsẽ“Tựmìnhđánhgiá”.Mộtcáchlàmcủahọlàthơngquasosánhvới
ngườikháctiếnhànhtựđánhgiá.Nhữngngườicùngtổchức,cùngtậpđồn
lncóýkiến,tháiđộvàkỹthuậtgiốngnhau.Xuấtpháttừcơsởlýluậnđó,
ngườitachiangunnhânphátbệnhMPItheonhữngđiểmdướiđây:
1.Loạibệnhnàyphátsinhtrongxãhộibiếnđộng,hồncảnhthayđổi,
khiconngườichịuáplựclớn.Lúcđóconngườihaylođếntiềnđồbảnthân,
ln ln khơng n tâm. Họ khơng biết có nên biểu hiện trạng thái đó ra
khơngnênlnlnsốngtronglolắng.
2. Lúc ở trạng thái đó, có người phát bệnh trong trường hợp, có người
phátbệnhtrongnhàmáy.Ngườibệnhlúcđầudochịucácloạiáplực,sau
mớichuyểnbệnhsangcơthểhoặctinhthần.
3. Người bệnh đầu tiên truyền bệnh cho người bạn thân thiết nhất của
mình. Nói chung, loại bệnh này lưu truyền ở những viên chức cùng vị trí
hoặclưuhànhgiữangườivớingười.Doconngườitakhơngcócáchnàogiải
thíchngunnhângâybệnhchonênkhơngthốtkhỏisựphiềnmuộn.Thếlà
conngườidùngkhíđộchoặcvitrùngđểgiảithíchnhằmanủibảnthân.

23.PHÂNTÁNTRÁCHNHIỆM
Hiệnnaykhicóngườigặptainạn,ngườithườngnétránhthậmchíkhơng
gọicảcảnhsát.Cóhiệntượngđóvìcórấtnhiềungườikhơngquantâmđến
ngườikhác.Sựgiảithíchđócóphầnhợplý.
Cácnhàtâmlýtừngtạotìnhhuốngcầnphảigiúpđỡđểquansátnhững
người xung quanh. Họ đã phát hiện ra nhiều người có cách nghĩ: “Sẽ có
nhiềungườigiúpngườibịnạn”chonênnhữngngườithờơbiểuhiệnrõsự
kìm nén ý thức giúp đỡ của bản thân. Trên thực tế, cơ hội giúp đỡ người
khácrấtnhiềunhưngngườigiúpđỡlạirấtít.Chínhđiềuđótạothànhviệc
ngườibịhạikhơngcóngườigiúpđỡ.Cũngchínhvìthếtạothànhtâmlýcủa
kẻbàngquanphântántráchnhiệmgiúpđỡ.
24.HIỆUQUẢCỦANHUCẦUTĂNGCƯỜNGSỰGIÚPĐỠ
Cómộtsốngườitínhtìnhthayđổitheothờitiết.Cácnhàtâmlýhọcđã


làm thí nghiệm và chứng minh được rằng: Thời tiết tốt thì tính tình con
người dễ chịu đồng thời hay giúp đỡ người khác. Vào ngày đẹp trời, con
ngườitatiêunhiềutiềnvàobữaănhơnlàngàytrờiâmuhoặctrờimưa.
Trên thực tế, tính tình và tình cảm con người chịu ảnh hưởng của thời
tiết,cólúcrấttíchịusựchiphốitìnhcảm.Thídụ,vàongàychủnhậtđẹp
trời,bạnđirangồimuađồ,sauđólạitìmtrạmđiệnthoạitrênphốgọicho
bạnbè.Khơngmay,điệnthoạikhơngcóngườinghenênbạnđànhphảiđặt
ống nghe xuống và rút tiền ra khỏi máy. Trong lúc đó, bạn đột nhiên phát
hiện thấy người gọi đằng trước không mang tiền theo, thế là bạn sẽ nghĩ:
“Maymàtachưatốntiềnchomộtcúđiệnthoại”.Tronglòngbạncảmthấy
vuivui.
Các nhà tâm lý học đã thử nghiệm nghiên cứu con người trong nhiều
trạngtháithìthấyconngườiởtrạngtháivuivẻdễdànggiúpđỡngườikhác
cịnởtrongtâmtrạngbuồnbựcthìkhómàgiúpđỡđượcngườikhác.
Vìvậykhiconngườivuivẻngườitarấtdễdàngvàcóthểnhanhchóng

đápứngnhucầucủabạn.
25.TRÁCHNHIỆMGIÚPĐỠVÀTỰNGUYỆNGIÚPĐỠ
Vuibuồnvốnlàtừhìnhdungtínhcáchconngườinhưngtronglúcgiúp
đỡngườikháccũngcóngườivuingườibuồn.
Cáigọilàngườigiúpkhơngthoảimáilàngườikhơngtựnguyệngiúpđỡ,
bịbắtbuộcphảigiúpngườikhác.Ngườivuivẻgiúpđỡthìlúcnàocũngvui
vẻ,tựnguyệngiúpđỡngườikhác.
Nếunhưnóigiúpđỡngườikháchồntồnlàtựphátthìchúngtagọitình
huốngđólà“Sựgiúpđỡthoảimái”,cũnglàsựgiúpđỡtựnguyện.Tráilại
nếu coi giúp người khác hồn tồn là một loại nghĩa vụ thì cái đó gọi là
“Giúpđỡbắtbuộc”,cũnglàsựgiúpđỡtheonghĩavụ.
Trênthựctế,khơngphảinhấtthiếtlúctinhthầnthoảimáimớicóhành
độnggiúpđỡ.Gầnđâycónhiềutàiliệuđãchứngminhtronglúcconngười
khơngvuihoặccócảmgiácphạmtộicũngdễcóhànhđộnggiúpđỡ.Cũng
cóthểnói,tronglúctìnhcảmcởimởvàưuphiềnđềudễdànggiúpđỡngười
khác.
Về lời giải thích này, các nhà tâm lý học đã thơng qua thí nghiệm để
chứngminh.Thídụngườinhặtđượcmấyxutiềnlẻởtrạmđiệnthoạivới
ngườilàmhỏngmáyảnhcủangườikhácđềucóhànhđộnggiúpđỡngười
khácnhiềuhơnsovớingườicótâmlýbìnhthường.
Ngồira,đểngườiđangbuồnbãđikêugọisựgiúpđỡthườngđượcđáp
ứngrấtnhiều.Ngườicởimởthíchtựnguyệngiúpđỡngườikháccịnngười
ưuphiền,lolắngnóichunggiúpđỡngườikhácvìnghĩavụ.


26.TÌNHCẢMQUYTHUỘCẢNHHƯỞNGĐẾNÝCHÍGIÚP
ĐỠ
Cómộtngườiphụnữdẫnmộtembéđimuađồtrênphố.Khingườiphụ
nữđótừtrongmộtcửahiệubướcrathìthấymộtngườinằmtrênđất.Cơbé
nóivớimẹ:“Mẹơi!Nhìnngườikiađángthươngchưa!Khơngbiếtơngấy

cịnsốnghayđãchết?”.Nghecongáinói,ngườimẹnhìnkỹngườiđó.Chỉ
thấytồnthânơngtaướtđầm,mặtđầybụibặm,bênmìnhcómộtbìnhrượu
chỏngchơ.Nhìnthấytấtcảnhữngcảnhđó,ngườimẹkhơngnóigì,vộikéo
con đi. Đang đi thì người phụ nữ nhìn thấy một người mù quơ chiếc gậy
bươclênbậcthềm,ngườiphụnữbèngiúpđỡngườiđó.
Cácnhàtâmlýđãnghiêncứuhànhđộnggiúpđỡcủaconngườivànhận
xétrằng:Trênđườngray,nếucóngườimắcbệnhđộtngộthoặcđộtnhiên
hơnmêthìlậptứccórấtnhiềungườigiúpđỡ.Nhưngnếucóngườivìsay
màngãthìcórấtítngườigiúpđỡ.Vìthế,nhìnmộtcánhângiúpđỡngười
khácchủyếulànhìnngườiđượcgiúpđỡđangởtronghồncảnhnào.
Cácnhàtâmlýhọcchorằngsựgiúpđỡngườibệnhvàngườisaytồntại
khoảngcáchrấtlớnvìsựnhậnthứcvàtìnhcảmcủaconngườitarấtkhác
nhau.Khinghiêncứuvềvấnđềnày,cácnhàtâmlýđãrútrakếtluậnrằng:
Thứnhất:Khingườigiúpđỡthấyngườikhácbịnạn,sựcảmnhậnvàtình
cảmcủahọsẽrấtkhácnhau.Cũngcóthểnói,lúcnhìnthấyngườibệnhthì
tìnhcảmđiểnhìnhcủangườigiúpđỡlàđồngcảmvàthươngxót,làmộtloại
tìnhcảmtheohìnhthứckhẳngđịnh.Nhưngkhinhìnthấyngườisay,người
tadễcócảmgiáckhinhmiệt,ghétbỏ,thểhiệntìnhcảmtheothểphủđịnh.
Tìnhcảmkhẳngđịnhcóthểkhiếnconngườigiúpđỡngườikhácnhưngtình
cảmphủđịnhcóthểkhiếnconngườitacómắtnhưmù.
Thứhai:Ngườigặpnạncóthểcốgắngđểtránhtainạnsẽgâyđượccảm
tìnhcủangườigiúpđỡ.Cũnglànóingườisaycóthểcốgắngđểbảnthân
khỏingãcịnngườibệnhcấphoặcởtìnhtrạngbịthươngthìkhơngcócách
nàothayđổiđượctìnhthế.Bảnthânđãcốgắnghếtsứcnhưngkhơngtránh
khỏitainạnthìsẽđượcngườikhácđểtâmgiúpđỡ.
27.HIỆUỨNGĐỒNGCẢMGIÚPĐỠ
Ở Nhật Bản, trà đạo là khố học tất yếu của các cơ dâu. Mặc dù mọi
ngườiđềubiếtphươngthứcdùngtràđạotiếpkháchlàlễtiếtcaonhấtcủa
NhậtBảnnhưngtrongxãhộihiệnnay,lễtiếtnàykhơngcịnnhiềunữa.
Trên thực tế, trà đạo là sự huấn luyện song phương chủ khách, không

nhữngchủnhândùngtràđãikháchmàkháchcũngdùngtràđểthụlễ.Như


vậysẽđạtđếnsựđiềuhồgiữabảnthânvớihànhđộngcủađốiphương.Vì
thế,nếumuốnlýgiảichínhxácýtứcủachủnhândùngtràđạođểđãikhách
thì chỉ có bản thân hiểu rõ tà đạo mới làm được. Trái lại, chủ nhân muốn
hiểukháchthìbảnthântựđặtmìnhởđịavịlàmngườikháchkhiđượcngười
tadùngtràđạođểtiếpmớicódịpthểhiệnrõ.
Vậythìđốivớingườigiúpđỡngườikhácmànói,cuốicùngloạitìnhcảm
nào khiến họ có cử chỉ giúp đỡ. Các nhà tâm lý học đã thơng qua thực tế
chứngminh,giữangườigiúpđỡvàngườiđượcgiúpđỡcótácdụngquyết
địnhbởi“Tìnhcảmchung”.
Vậythếnàolàtìnhcảmchung?Tahãylấymộtthídụchứngminh.Có
mộtngườiởtronghồncảnhkhókhăn,nếubạnmuốnđặtmìnhởthếđồng
cảmvớihọthìbạnphảitiếnvàogiaiđoạnthứnhấtlàcótìnhcảmchung,sau
đótìnhcảmcủabạnnảysinhcùngvớingườiđượcbạngiúpđỡ,bạnsẽtiến
vàogiaiđoạnthứhaicủatìnhcảmchung.Lúcđótìnhcảmvớisựgiúpđỡ
nảy sinh mối liên hệ. Cái gọi là tình cảm chung là sự đồng cảm, lo lắng,
đồngtìnhcủangườigiúpđỡvớiđốitượngđượcgiúpđỡ.
Nhưngtrênthựctế,chỉcầnngườigiúpđỡđứngtrênlậptrườngcủađối
tượng được giúp đỡ thì có thể tạo thành một số tình cảm đồng tình nhưng
nếukhơngnhậnthứcđược“Tìnhcảmchung”thìsẽkhơngdẫnđếnsựđồng
tình,đồngcảm.
Vìthế,nếubạnkhơngchịunhiềugiankhổ,tứcbạnkhơngđứngtrênlập
trườngcủangườigặpkhókhăn,bạnkhơngthểcónhậnthứcvàcảmthơng
vớingườiấy.Tìnhtrạngnàycũnggiốngnhưngườikhơnghiểutràđạo,đến
nhà người khác làm khách, chủ nhân dùng trà đãi khách nhưng khách lại
khơnghiểuđượctìnhcảmcủachủnhân.
Chonên,chúngtacóthểgọitìnhhuốnggiúpđỡnàylàsựgiúpđỡ“Hảo
tâmnhưngmangđếnsựphiềnphức”.

28.NHUCẦUCƠNGKÍCHVỚIĐỐITHỦMẠNHYẾU
Trênngãtư,đènđỏđãchuyểnthànhđènxanhnhưngdịngxevẫnchưa
dichuyểnvìchiếcxeđiđầuchưanhúcnhích.Lúcnày,chiếcxeđisaunhấn
cịicảnhcáo,mụcđíchlànhắcnhởngườitrướcchúý.Nếunhưngườiđisau
cóviệcgấpthìviệcnhấncịicủangườiấybiểuthịsựkhơngbằnglịng.
Cácnhàtâmlýhọcđãlàmmộtcuộcđiềutrahiệntrường,mụcđíchđể
hiểu rõ hành động cơng kích nhấn cịi xuất phát từ tình huống nào. Họ tự
mìnhngồiđiềukhiểnchiếcxetrênngãtưđãbậtđènxanhnhưngkhơngkhởi
độngxe.Kếtquảhọpháthiệnranhữngvấnđềđángchúýsauđây:
Thứnhất:Khitínhiệuthayđổinhưngxetrướcchưakhởiđộng,xesau
khơngthểnhìnthấytrựctiếpxetrước.Tìnhhuốngđósovớitìnhhuốngxe


sau nhìn thấy trực tiếp xe trước càng dễ khiến người ta bấm cịi. Xe sau
khơngnhìnthấyxetrướcthìđốiphươngcũngkhơngnhìnthấymình.Trong
tìnhhuốngđó,conngườitachưabộclộhànhđộngcủabảnthânrấtdễcơng
kíchngườikhác.
Thứhai:Hànhđộngnhấncịithơngquasựphánđốnđốiphươngquyết
định.Điểmnàygiốngnhưhànhđộngcơngkíchvàứcchế.Cũngcóthểnói,
xe đối phương cũ hơn xe mình, biểu thị thế lực đối phương khơng bằng
mình.Nếunhưxeđốiphươngmớihơnxemìnhthìthếlựcbảnthânkhơng
bằngđốiphương.Thựctếđãchứngminh,phàmnhữngngườiđixemớihơn
xengườikhácthườngpháttínhiệucảnhcáotừphíasaubiểuthịsựbấtmãn.
Tráilại,ngườisửdụngxecũthườngítbấmcịi.
Ngườitalúcgặpđốithủyếuhơnmìnhthườngdùnghànhđộngcơngkích
màkhigặpđốithủmạnhhơnmìnhthườngdùnghànhđộngcơngkíchkìm
nénbảnthân.
29.VŨKHÍDẪNDỤNHUCẦUCƠNGKÍCHCONNGƯỜI
ỞnướcMỹ,đểtựmìnhphịngvệ,conngườitahaymuadaogămvàsúng
lụcvìthếmàdẫnđếnnhiềuvụgiếtngườinghiêmtrọng.

Theoconsốthốngkê,nhữngnơinàodễmuavũkhíthìdễxảyrabạolực.
Vũ khí thúc đẩy tâm lý báo thù. Trên thực tế có rất nhiều sự việc nghiêm
trọngxảyradoconngườicóvũkhí.
Cácnhàtâmlýhọcđãtiếnhànhnghiêncứuvềhànhvicơngkíchcủacon
người,điềutranhucầucơngkíchcủanhữngngườicóvũkhí.Thínghiệm
nàytiếnhànhgiữahaingười,phươngpháplàđểhaingườidùngđiệncơng
kíchlẫnnhau.Kếtquảlàngườicóítlầnbịkíchđộngnitínhbáothù.Điều
đóchứngminhngườicóvũkhítrongtaycónhiềutìnhhuốngcơngkíchhơn
nhữngngườikhơngcógìđểphảnkháng.Nếunhưlúcđốiphươngđangbực
bộiphẫnnộmàbênmìnhcóvũkhíthìtấtnảysinhhànhvicơngkích,chống
đỡ.
ỞNhậtBản,phápluậtquyđịnh,thịdânnóichungkhơngđượcphépcó
súngngắnhoặcnịngsúngcókhươngtuyến,cịnnhữnghungkhíkhácvẫn
đượcphéplưuhành.Đạiđasốcácgiađìnhđềucódụngcụgiađìnhnhưdao,
rìu,v.v…Nếutronggiađìnhcóxungđộtthìnhữngđồdùnggiađìnhcóthể
biếnthànhhungkhígiếtngười.
Nếu như bên cạnh con người ta khơng có hung khí thì sẽ tránh được
nhữngbikịchkhủngkhiếp.
30.HƯNGPHẤNDẪNĐẾNNHUCẦUCƠNGKÍCH


×