Tải bản đầy đủ (.doc) (1 trang)

10 lý do để chọn nghề Giáo.

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (57.4 KB, 1 trang )

10 LÝ DO ĐỂ CHỌN NGHỀ GIÁO
Chúng ta bàn cãi rất nhiều về 10 lý do để chọn nghề giáo và đã có nhiều lời bình về bài viết
này Tôi một giáo viên tuy đứng lớp chỉ 6 năm nhưng ít nhiều cũng cảm nhận được những ngọt ngào
và cay đắng của nghề giáo , xin đóng góp một vài ý kiến của mình về bài viết làm giáo viên tại sao
không? Mỗi người đều có 1 lý do riêng để chọn nghề giáo . Thầy cô và các bạn thế nào chứ tôi chọn
nghề giáo vì ngày xưa tôi rất ngưỡng mộ cô giáo dạy toán cấp 2 của tôi về mọi mặt với suy nghĩ non
nớt của mình cô như là một cô tiên hoàn hảo (bây giờ tôi đang là giáo viên dạy Toán cấp 2).
Ngày xưa vì phấn đấu học hành nên tôi đậu trường ĐHKT và CĐSP Nha Trang nhưng gia
đình tôi cho rằng tôi sẽ không đủ khả năng để cạnh tranh trong môi trường kinh tế nên chọn nghề
giáo để sau này nhàn hạ tấm thân . Bản thân vẫn luôn ấp ủ lớn lên mình sẽ giống cô ấy cho nên tôi đã
chọn học
CĐSP Nha Trang .
Tôi không đồng ý với ý kiến cho rằng nghề giáo nhàn hạ .Chắc hẳn thầy cô đều biết nhưng
chúng ta ngại nói. Này nhé sáng thứ hai tôi rời nhà từ lúc 5h50’ ( trường tôi luôn bắt đầu buổi chào
cờ lúc 6h45’ mà nhà tôi lại cách trường hơn hai chục cây số ) . Đến trường là giải quyết công việc
chủ nhiệm ,họp đầu tuần , họp cuối tuần ,tranh thủ lên thư viện , lên lịch báo giảng , ra đề thi, đề
kiểm tra , soạn giáo án , viết sáng kiến kinh nghiệm cho dù chưa có kinh nghiệm gì cũng phải viết , bị
hiệu trưởng phê bình vì nề nếp lớp chủ nhiệm , ngày nghĩ cũng phải vào trường vì học trò của mình
đánh nhau , nhà trường yêu cầu lớp ủng hộ tiền cho phong trào gì đó cũng phải bỏ tiền ra cho lớp
mượn , hiệu trưởng được dạy thêm ở nhà nhưng giáo viên thì không được , nếu chiều có việc thì trưa
ở lại trường nhưng không có chỗ nghĩ ngơi………… và còn bao nhiêu điều như bài viết của bạn
binh loan , quan ha đã nói . Tôi xin kể một kỷ niệm của bản thân tôi , năm đầu tiên mới nhận công
tác tôi được giao chủ nhiệm lớp 6 . Nơi tôi dạy là một xã nghèo cách đây 6 năm nên cuộc sống của
người dân còn khó khăn . Thầy hiệu trưởng yêu cầu GVCN thu tiền của năm học cho lớp chủ
nhiệm ,nhưng kèm theo sau là nếu ai thu trước thời gian quy định thì được thưởng còn ngược lại
sẽ…… . Hình như ngày nào tôi cũng thành bà chủ thu tiền nợ : biệt danh học trò đặt cho tôi nhưng
tôi cũng lơ luôn vì nghĩ lại hình như học trò nói cũng không sai ( vì tuần nào nhà trường cũng kiểm
tra số tiền thu của mỗi lớp ). Và cho đến 10/ 5 nhưng lớp tôi vẫn còn một em học sinh chưa nộp
tiền .Sau khi làm việc với phụ huynh em ấy họ nhờ tôi ứng tiền đóng cho trường trước rồi họ sẽ gởi
lại . Nhưng vào năm học mới họ vẫn không nhắc nhở gì đến khoản tiền ấy và xem như không có vấn
đề gì . Tôi đã mất tiêu một trăm hai chục ngàn (ngày ấy tháng lương của tôi chỉ 650000đ ), cho đến


bây giờ tôi cũng chẳng dám kể chuyện này cho đồng nghiệp nghe và cứ xem nó như một kỷ niệm vui
trong cuộc đời dạy học của mình
Tuy gặp nhiều điều khó khăn như vậy nhưng đêm về vẫn thấy vui khi ngày nay mình đã làm
được một việc gì có ích cho đám học trò của mình . Ra đường gặp đứa học trò cũ chào cô và nói em
đang học trường ĐH gì đó thì chúng ta cũng mừng vì có phần đóng góp của ta vào sự thành công của
em . Tháng 5 vừa rồi một em học sinh lớp 9 tôi đang dạy môn toán vì lý do ở gia đình em đòi bỏ nhà
ra đi mặc dù mẹ em đã tìm đủ mọi cách để ngăn cản nhưng không được .Khi được mẹ em cho biết
chuyện tôi cùng cô giáo chủ nhiệm đã đến gặp em tìm hiểu và khuyên can cuối cùng em ấy đã hiểu ra
và hiện nay đang tập trung ôn thi vào lớp 10. Sau khi rời nhà em tôi mới cảm nhận được tầm quan
trọng của thầy cô giáo chúng ta trong cuộc sống của mỗi học sinh của mình . Các em luôn nhìn vào ta
mà phấn đấu học hỏi cho nên gặp bất kỳ khó khăn nào chúng ta cũng phải vượt qua và luôn trong
sáng về đạo đức và vững vàng về chuyên môn để giáo dục một thế hệ tương lai nhằm đưa đất nước ta
tiến lên bắt kịp với sự phát triển của các nước trên thế giới . Bản thân tôi luôn vui với nghề của mình
(dù rằng luôn than nghèo với đồng lương hiện nay ) nhưng luôn phấn đấu sống xứng đáng với tên gọi
: nghề của bao dung, vị tha , và tất cả vì học sinh thân yêu . Tôi mong rằng những ai đã đang và sẽ là
nhà giáo chúng ta đừng nghĩ nghề giáo nhàn hạ hay khổ sở mà hối hận . Hãy nghĩ rằng nó cao quý
luôn tốt đẹp vì nếu không có thầy cô giáo thì chúng ta đâu được như ngày hôm nay . Đội ngũ nhà
giáo của chúng ta phải luôn tìm cách đưa nền giáo dục của nước nhà phát triển hơn nữa nhất là trong
tình hình giáo dục còn nhiều điều đáng bàn hiện nay
( Góp nhặt những ý kiến về BUỒN VUI TRONG NGHỀ GIÁO )

×