Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (69.02 KB, 2 trang )
ĐẤT QUẢNG QUÊ TÔI
Quê tôi: đất Quảng nam khô cằn sỏi đá.
Nắng về đồng trơ gốc rạ.
Sáng lùa trâu ăn, tối chập choạng chưa no.
Nước không đủ cho đàn bò đỡ khát.
Đun nồi cơm, thổi đỏ mặt, ù tai.
Lũ về khổ cực trân ai,
Chớp đầu bể, ải rễ - vàng cây.
Chiến tranh qua, bom đạn xới cày.
Thịt nát, xương rơi vơi đầy thù hận.
Nắng chưa đến Mẹ đà lận đận,
Tìm chum, ghè trữ nước phòng khô.
Mưa chưa về Cha phải lao đao,
Vào rừng chặt cây chèn mưa, chống bảo.
Mùa gặt vừa xong, cả nhà ăn khoai giành gạo.
Dưa muối mặn rồi, Cha bỏ muối vào thêm.
Buổi sáng vừa ăn đà lo đến bữa đêm.
Tết này chưa qua mẹ nuôi gà cho tết đến.
Cuộc sống quay quanh xóm -Tộc- Họ - hàng
Giỗ, chạp,ma chay, tang gia, hiếu, hỷ.
Làng trên thủ thỉ; xóm dưới đã thông.
Nói nhỏ cho nghe bên kia sông cũng tỏ,
Trong nhà chưa rõ - ngoài ngõ đã hay.
Rượu nào chưa uống, đã say?
Chưa mưa đã thấm, đất này nơi mô?
Mặc cho cửa Đại sóng xô
Thuyền Ai vẫn cứ ra vào sông Thu.
Kỳ Hà và Chu Lai bừng tĩnh,
Đã ngàn đời, nay lại hồi sinh.
Ngọt lành dòng nước Phú Ninh
Cùng hoà nhịp chảy Vĩnh Trinh, Thạch Bàn.