Bài : Không đề
Đâu đây trong cuộc đời thường
Của em – ngày tháng vui buồn có anh
Như niềm hy vọng mong manh
Cầm tay rồi lại hoá thành giấc mơ
Mặt trời đằm thắm thiết tha
Mà tia nắng ấm bên ta vô tình
Nghĩ về anh- Nghĩ về anh
Mơ hay thực cũng không thành trong em
Chỉ khi buồn khổ yếu mềm
Nâng em dậy, có niềm tin một người
Anh là thực đấy anh ơi
Trong em sáng một mặt trời thân yêu
Ta như hai đứa trẻ nghèo
Quả ngon chỉ giám nâng niu ngắm nhìn
Đừng bao giờ nhé chín thêm
Sợ tan mất giấc mơ em - một thời .
Phan thị Thanh Nhàn
Lời bình của :
Lê Huyền – Đài truyền hình Bắc giang
Có gì mãnh liệt hơn tình yêu lứa đôi? một tình yêu sáng trong , đích
thực có tác dụng nâng đỡ tâm hồn giúp con người sống tốt đẹp hơn .
Nhưng đáng tiếc và trớ trêu thay , cái tình yêu giữa người con trai và người
con gái mà bài thơ “Không đề ” đề cập tới hình như lại là tình yêu giữa một
người với một người “ván đã đóng thuyền ” hoặc cả hai đã có gia đình . Vì
vậy cùng với cái đắm say muôn thủa của tình yêu còn có sự giằng co , rối
bời trong tâm trạng :
Như niềm hy vọng mong manh
Cầm tay rồi lại hoá thành giấc mơ
Mặt trời đằm thắm thiết tha
Mà tia nắng ấm bên ta vô tình
Bằng một loạt những cụm từ đối lập giữa cái thực và cái hư như “Cầm
tay”- “Hoá giấc mơ” – “Mặt trời thiết tha”-“ Với tia nắng vô tình ” tạo cho
thế câu thơ thật chênh vênh, mỏng manh. Phản ánh một tâm trang thật mâu
thuẫn , như chị đã thú nhận :
Nghĩ về anh- Nghĩ về anh
Mơ hay thực cũng không thành trong em
Chữ “đành” đã được tác giả đặt thật đúng chỗ .
Người quan họ đã có câu : “đành lòng vậy , cầm lòng vậy ” để diễn tả
sự miễn cưỡng dùng dằng trong tình cảm . Ở đây cũng vậy . Dầu tình cảm
trong lòng là có thật , người đàn ông ấy trong đời là có thật song chị hiểu họ
gặp nhau đã muộn .Anh không thuộc về chị , không phải là của chị vì vậy
mới có sự dùng giằng đến day dứt “Mơ hay thực cũng không thành trong em
”
Nhưng ta hãy đọc hai câu tiếp theo :
Anh là thực đấy anh ơi
Trong em sáng một mặt trời thân yêu
Vừa mới băn khoăn “ Mơ hay thực cũng không đành ” mà rồi ngay sau
đó lại quả quyết “Anh là thực đấy anh ơi ” . Mới nghe ta có thể trách chị ,
trách người phụ nữ ấy đã để tình cảm lấn át lý trí . Nhưng thật bất ngờ khi
chị đã khẳng định :
Ta như hai đứa trẻ nghèo
Quả ngon chỉ giám nâng niu ngắm nhìn
Bối cảnh trong bài thơ cho phép ta hiểu hai người yêu nhau này như
“hai đứa trẻ ” đã là “đứa trẻ” lại “nghèo” gặp quả ngon rất có thể sẽ vồ
vập , sẽ ngấu nghiến vậy mà cũng chỉ giám “nâng niu ngắm nhìn ” ý tứ đối
lập của câu thơ thật là tinh tế ,và ta thất cảm phục , thấy quý người phụ nữ
trong bài thơ . Chị đã không đi quá giới hạn khi hoàn cảnh không cho phép .
Chỉ nhắn nhủ với người mình yêu :
Đừng bao giờ nhé chín thêm
Sợ tan mất giấc mơ em - một thời .
Gấp bài thơ lại ta thấy lòng mình man mác buồn nhưng thật nhẹ
nhõn ,ngọt ngào .
Xin cảm ơn bài thơ giàu chất nữ tính của Phan thị Thanh Nhàn ,
cảm ơn người phụ nữ trong bài thơ đã giúp ta một cách xử thế đẹp khi có
“ Những phút xao lòng ngoài chồng ngoài vợ”
- Sưu tầm -