Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Chuyện buồn hai không

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (38.15 KB, 2 trang )

Chuyện buồn “Hai không”
Mới hôm nào nghe Bác Nhân kêu gọi.
Bao nhiêu người từ già trẻ gái trai
Đều phấn khởi và tin vào ngày mới
Giáo dục ta thực chất chẳng ba hoa.

“Bác” đưa ra “hai không” hay quá
Làm thật nghiêm được đúng một năm
Bao cô cậu giật mình tỉnh giấc
Đến bây giờ phải học thật đi thôi!

Rồi năm sau “hai không” có khác
Bổ sung thêm thành bốn nội dung.
Vừa kêu gọi “bác” vừa bỏ mặc
"Ở dưới kia cứ hiểu mà làm"

“Bác” làm thêm một công việc mới
Làm qúa nhiều trọng trách nặng hơn
Việc kiểm tra càng thưa hơn trước
Nên bệnh cũ càng thêm trầm trọng

Giờ học sinh bây giờ lại thế.
Giống hôm nào lười học mải chơi
Giờ học cứ ngỡ là họp chợ
Còn giáo viên bụng cứ đói meo.

Ôi cuộc sống từ xưa vẫn thế
Để đổi thay nề cũ thói xưa
Không đơn giản chỉ là lời nói.
Hay cố làm vì mục đích tiến thân.

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×