Mục lục
Phần I- Bài văn tả đồ vật
1.
2.
3.
4.
5.
6.
Quyển sách Tiếng Việt
Chiếc hộp bút
Cặp săch
Món đồ chơi tuyệt vời
Chiếc đồng hồ
Quyển sách Tiếng Việt 4
Phần II- Tả con vật
1.
2.
3.
4.
5.
6.
7.
8.
Mèo con xinh xắn
Chú chó thông thông minh
Chú gà trống
Cô gà mái mái mơ
Đàn gà con
Chú lợn ủn ỉn
Chú voi ở vườn bách thú
Bạch mã đáng yêu
Phần III- Tả quang cảnh
1. Quang cảnh trường vào buổi sớm mai
2. Sân trường giờ ra chơi
3. Sân trường giờ ra chơi
4. Giờ ra chơi như một người bạn tốt
5. Ngôi trường gắn bó với tuổi học trò
6. Cảm xúc khi sắp xa ngôi trường thân yêu
7. Giờ ra chơi ngắn nhưng giảng khoái
8. Quang cảnh trường trước buổi học
9. Quang cảnh trường lúc tan học
10. Quanh cảnh trường trong ngày khai giảng
Phần IV – Tả mẹ
Những bài văn mẫu hay nhất lớp 5
Phần I- Bài văn tả đồ vật
1. Quyển sách Tiếng Việt 5, tập hai của em
1
Để chuẩn bị vào năm học mới, bố mua cho em một bộ sách giáo khoa lớp
Năm, trong đó có cuốn sách Tiếng Việt 5, tập hai mà em rất ấn tượng.
Quyển sách Tiếng Việt mới xinh xắn làm sao, nó có dạng hình chữ nhật.
Bìa sách được trang trí bằng một bức tranh với nhiều màu sắc khác nhau. Mặt
bìa láng bóng. Sách mới nên có mùi thơm của giấy và mực in. Quyển sách khá
dày, gồm 176 trang. Ngoài bìa phía trên in chữ TIÊNG VIỆT 5, tập hai bằng
mực xanh và đỏ. Phía dưới là bức tranh có các bạn nhỏ thuộc nhiều dân tộc khác
nhau đang nói chuyện vui vẻ. Trước mặt các bạn, những cô chú xã viên đang
miệt mài trồng lúa, cày bừa trên các thửa ruộng.
Xa xa là một ngôi làng nhỏ, mái ngói đỏ tươi nấp dưới những rặng tre đang rì
rào ca hát. Xa nữa là biển cả mênh mông, từng đoàn tàu căng buồm ra khơi đánh
cá. Trên bầu trời trong xanh, đàn hải âu đang nghiêng mình chao liệng. Lật sách
ra, trang thứ nhất ghi tên các tác giả của quyển sách và một lần nữa chữ TIẾNG
VIỆT 5, tập hai lại được lặp lại, có lẽ là để nhắc nhở chúng em hãy học tập tốt
bộ môn Tiếng Việt. Trang 3 là chủ điểm "Người công dân" và một bức tranh vẽ
cảnh các bạn thiếu niên khăn quàng đỏ thắm trên vai đang vui vẻ bỏ phiếu thể
hiện vai trò và trách nhiệm của người công dân.
Trang số 4 ghi: "Tuần 19" và bài tập đọc "Người công dân số Một" nói về
tâm trạng của người thanh niên Nguyễn Tất Thành trong việc đi tìm con đường
cứu nước, cứu dân. Bên trong các bài học sắp xếp theo tuần, xoay quanh năm
chủ điểm: Người công dân, Vì cuộc sống thanh bình, Nhớ nguồn, Nam và nữ,
Những chủ nhân tương lai. Những trang giấy đều thuộc loại tốt nên chữ đen nổi
bật trên nền giấy trắng tinh. Để thuận tiện cho việc học tập, sách đã sắp xếp
khéo léo các bài học theo từng chủ điểm từng tuần học, từng phân môn.
Ngoài nội dung bằng chữ, sách còn ghép các bức tranh minh họa sinh động
giúp các em hứng thú hơn trong học tập. Các phân môn học trong tuần gồm Tập
đọc, Chính tả, Luyện từ và câu, Kể chuyện và Tập làm văn. Các phần ghi nhớ
được đóng khung với nền màu xanh biếc, gây được sự chú ý nhất định cho
người đọc. Trước mỗi chủ điểm sách đều dành hẳn một trang và hình minh họa
cho chủ điểm đó. Mỗi bài học lại thường có hình minh họa rõ ràng, màu sắc hấp
dẫn.
Quyển sách TIẾNG VIỆT 5, tập hai sẽ là người bạn đồng hành cùng em
trong suốt học kì II, giúp em mở mang kiến thức và học tốt môn Tiếng Việt. Em
quý quyển sách của em lắm! Hằng ngày, sau khi học bài xong, em bỏ nó vào cặp
2
sách. Mai này dù lên lớp 6, em vẫn xem quyển sách ấy là người bạn tri kỉ giúp
em vững kiến thức bước vào ngưỡng cửa cấp II.
2. Chiếc hộp bút xinh xắn
Trong số các đồ dùng học tập đã gắn bó với em suốt một năm học qua, nào
là sách, vở, thước, bút,... nhưng trong số đó, em thích nhất là cái hộp bút mà mẹ
đã tặng em nhân dịp sinh nhật lần thứ 8.
Ôi chao! Cái hộp bút mới xinh xắn làm sao! Nó được làm bằng vải chống
thấm nước cực kì đặc biệt. Toàn thân bao phủ một màu xanh tươi của cây cỏ,
hoa lá. Phía trước nó là mảnh giấy với kích thước 20 x 5 (cm) kèm theo là một
màu hồng vô cùng nổi bật. Dòng chữ SAY HELLO được viết theo kiểu chữ sáng
tạo, bên cạnh dòng chữ ấy là hình vẽ một chú thỏ nhỏ nhắn xinh xinh. Nhìn vào
em cảm thấy thích thú vô cùng!
Những đường chỉ may quanh nó được viền chắc chắn, người làm đã khâu
thêm một đường dây kéo cho chúng em thuận tiện để bút. Cái hộp bút có 2 ngăn,
một ngăn lớn hơn và một ngăn nhỏ hơn. Ngăn lớn em dùng để đựng các loại bút,
gôm, thước, và compa,… Ngăn bé hơn em ưu tiên cho các đồ dùng bé nhỏ như
phấn. Mỗi lần một tuần, em lại để dành một chút thời gian để tắm rửa cho nó
nên nó luôn mới và đẹp.
Em yêu quý cái hộp bút này lắm. Mỗi khi buồn, em thường chia sẻ với nó,
và nó như hiểu ý em, vẫn chăm chú nghe từng câu chuyện của em. “Chị yêu em
lắm, hãy tiếp tục đồng hành với chị trong mọi lúc, mọi nơi em nhé!“ Đó chính là
câu nói em dành cho cái hộp bút thân thương.
3. Cặp sách là người bạn đồng hành của em
Bước vào năm học mới, bố mua cho em một chiếc cặp sách ở quầy đồ dùng
thiếu nhi. Từ buổi đầu khai giảng, chiếc cặp đã là người bạn nhỏ đáng yêu của
em.
Chiếc cặp của em hình chữ nhật, chiều dài của cặp khoảng hai gang tay người
lớn, chiều ngang của cặp khoảng một gang rưỡi, đáy cặp rộng đến gần một gang
tay của em. Cặp của em là loại cặp học sinh làm bằng giả da màu xanh da trời.
Mỗi lần xoa tay lên mặt cặp mịn và láng bóng ấy, em cảm thấy mát và trơn,
thích thú vô cùng. Đường khâu xung quanh cặp làm bằng chỉ dù màu đỏ, mũi
khâu đều và thẳng. Các góc cặp lượn tròn có viền ni lông màu trắng tăng thêm
vẻ duyên dáng cho chiếc cặp.
3
Phía trên có một quai xách to bằng nửa cổ tay em, cong cong hình cầu vồng
được đính chặt bằng hai chiếc đinh dẹp. Quai đeo ở sau lưng được may bằng vải
ni lông to bản trơn như loại dây dù, rất chắc chắn. Em thử đeo chiếc cặp lên vai,
đứng trước gương ngắm nghía, trông em thật chững chạc và khỏe mạnh. Mặt
trước của cặp là một cái ngăn bằng tấm mê ca mỏng, phía trong là bức tranh hai
chú gấu Misa đang dắt tay nhau đi trên hè phố tấp nập người qua lại.
Em dùng tay ấn lên hai chiếc khóa bằng mạ kền sáng loáng như đôi mắt
long lanh đang chăm chú nhìn em. "Tách! Tách!" Âm thanh phát ra từ ổ khóa
nghe thật vui tai. Nắp cặp được mở, lộ ra hai ngăn được lót bằng những mảnh
vải nỉ mềm, mỏng với những đường sọc vằn như những nét hoa văn trang nhã.
Ngăn cặp thứ nhất, em đựng sách vở. Ngăn thứ hai, em đựng các đồ dùng học
tập như: hộp bút, thước kẻ, ê ke, đo độ, bảng con, bông bảng, tập giấy kiểm tra
in sẵn...
Hàng ngày, cặp theo bước chân em tung tăng đến trường, đến lớp và ngồi
yên lặng trong ngăn bàn theo dõi em học tập. Về đến nhà, em nâng niu chiếc cặp
một lúc rồi mới để vào chỗ quy định. Em coi chiếc cặp như người bạn thân thiết
của mình. Em giữ gìn chiếc cặp rất cẩn thận, không để bụi bẩn bám vào và
thường xuyên lau chùi bằng một chiếc khăn mùi xoa mềm để giữ cặp được bền.
Chiếc cặp của em hình chữ nhật, chiều dài của cặp khoảng hai gang tay
người lớn, chiều ngang của cặp khoảng một gang rưỡi, đáy cặp rộng đến gần
một gang tay của em.
Hàng ngày, cặp theo bước chân em tung tăng đến trường, đến lớp và ngồi
yên lặng trong ngăn bàn theo dõi em học tập. Về đến nhà, em nâng niu chiếc cặp
một lúc rồi mới để vào chỗ quy định.
4. Món đồ chơi tuyệt vời
Các bạn ạ, tuổi thơ chúng ta ai cũng gắn liền với những đồ chơi quen
thuộc như búp bê, gấu bông, lật đật,... Mỗi người đều có sở thích riêng về đồ
chơi. Với tôi, món đồ chơi mà tôi thích nhất đó là chú gấu bông.
Lần ấy, bố đi công tác về tặng tôi một món quà trong chiếc hộp kín. Tôi rất hồi
hộp không biết đó là gì. Khi mở hộp ra tôi reo lên vì sung sướng: ”Ôi, chú gấu
bông dễ thương quá!” Đó là một chú gấu nhồi bông mà tôi ước mơ bấy lâu. Chú
ta có bộ lông trắng mịn và mượt như nhung, khi sờ tay vào ta có cảm giác như
đang sờ vào tấm vải lụa mềm và mát rượi.
4
Gấu ta khoác một chiếc áo màu đỏ tươi có điểm vài hạt cườm lấp la lấp lánh.
Cái đầu chú tròn tròn như trái bưởi, đôi tai cũng tròn tròn vểnh lên trông thật là
ngộ nghĩnh! Đôi mắt chú đen láy, tròn xoe như hạt nhãn. Thân hình chú ôm rất
vừa tay nên tôi thường ôm chú ta mỗi khi đi ngủ. Những lúc ấy, bốn cái chân
mập ú na ú nu của chú cứ dang ra như thể muốn tôi âu yếm vậy.
Miệng chú nhỏ nhắn và đỏ hồng trông thật đáng yêu. Trên cổ chú là chiếc nơ
màu đỏ được thắt hình con bướm trông yêu ơi là yêu. Mỗi tối học bài xong tôi
lại dành thời gian để chơi với gấu bông. Tôi đặt cho cái tên là Daddy. Mỗi khi
tôi ôm chú vào lòng và thơm lên đôi má mịn màng của Daddy trông chú ta có vẻ
thích thú lắm.
Bây giờ tôi đã lớn và có nhiều thứ đồ chơi khác nhưng Daddy vẫn là người bạn
thân thiết nhất của tôi. Tôi luôn giữ gìn chú cẩn thận vì đó là món quà bố tặng
tôi - người luôn muốn con mình được vui vẻ và thoải mái.
5. Chiếc đồng hồ báo thức bé nhỏ
Reng... reng... reng...! Một âm thanh vang lên và kéo dài vào đúng sáu giờ
sáng để đánh thức tôi dậy đi học. Các bạn có biết đó là âm thanh từ đâu không?
Đó chính là từ chiếc đồng hồ có nhãn hiệu “BaBy” mà ba đã tặng cho tôi đấy.
Chiếc đồng hồ của tôi đẹp lắm. Cậu ấy luôn diện bộ quần áo màu vàng, bóng
loáng làm bằng nhựa cứng, trông rất oách. Cậu chỉ to hơn bằng hộp phấn màu
một chút. Quanh vòng đồng hồ, các em số từ một đến mười hai được xếp thành
một vòng tròn xoay. Trong mặt đồng hồ lại có sự khác biệt giữa ba anh em nhà
kim. Kim giờ là anh cả, đã béo múp thế kia lại không chịu giảm cân, chạy chậm
rề rề. Kim phút cao hơn và chạy nhanh hơn anh kim giờ một chút. Nhưng luôn
đạt giải quán quân trong cuộc thi chạy ấy chính là kim giây, cũng có thể coi cậu
là em út trong nhà.
Cậu bé kim giây cao lêu nghêu khá tinh nghịch. Cũng có lẽ vì nghịch quá nên
cậu ta gầy dơ xương. Cậu ta luôn mặc bộ quần áo màu đỏ chót, nổi bật hơn hẳn
bộ quần áo màu đen của anh chị mình. Nhưng ba anh em nhà họ lúc nào cũng
thương yêu nhau lắm đấy. Đằng sau đồng hồ còn có nút hẹn giờ và nút vặn giờ.
Các bạn có biết nguồn năng lượng dồi dào đã giúp đồng hồ miệt mài làm việc là
ai không? Đó là pin đấy! Tuy cậu ta nhỏ bé nhưng lại người bạn giúp đồng hồ
chạy đúng thời gian.
5
Vào các dịp cuối tuần, tôi thường dọn dẹp căn phòng của mình và không
bao giờ quên lau chùi cho đồng hồ. Chính vì vậy, đồng hồ lúc nào cũng sạch sẽ.
Cứ cuối tháng thì bạn Pin vì say sưa công việc của mình nên sức cũng yếu dần,
tôi phải thay cậu bạn khác vào để giúp cho bạn đồng hồ biết thời gian. Tuy đồng
hồ kém tôi năm tuổi, nhưng tôi luôn coi đồng hồ như người bạn cùng trang lứa.
Tôi sẽ cố gắng là bạn của đồng hồ trong suốt những năm tháng học trò.
6.Quyển sách Tiếng Việt lớp 4 tập 1 với bao điều lý thú
“Tiếng Việt 4” là cuốn sách giáo khoa mà em yêu thích nhất. Cái cảm giác thú
vị khi em cầm nó trên đôi bàn tay nhỏ bé của mình trong giờ Tập đọc đầu tiên
khi bước vào năm học mới đã làm em nhớ mãi.
Cuốn sách (Tập 1) dày 184 trang, cỡ 16x24 cm. Bìa màu vàng nhạt sáng bóng
nổi bật tên sách Tiếng Việt 4 bằng dòng chữ màu đỏ tươi. Tranh minh họa gợi
lên hình ảnh thân mật, say mê của sáu cô cậu học trò nhỏ ngồi quanh bàn theo
dõi cô giáo chữa bài trên cuốn vở mở rộng.
Em đã bắt gặp chú Dế Mèn ngộ nghĩnh, hào hiệp và tốt bụng đáng yêu đang
ân cần an ủi chị Nhà Trò bé bỏng, yếu đuối. Dế Mèn mắt tròn xoe, trên đầu có
hai dải tóc dài uốn cong. Chân chú như đi giày, đôi càng lởm chởm những răng
cưa sắc nhọn. Chú đã làm cho mụ Nhện và lũ Nhện Gộc, Nhện Vách bạt vía
kinh hồn.
Trang 51 là bài thơ ngụ ngôn “Gà Trống và Cáo”. Cảnh bà già kẻ cắp gặp
nhau thật hóm hỉnh. Em say mê ngắm nhìn không chán một số tranh ảnh minh
họa: danh họa Lê-ô-nác-đô Đa Vin-xi trong bài “Vẽ trứng”, chú Tư và năm bạn
nhỏ trong bài “Chiếc xe đạp của chú Tư”, Yết Kiêu yết kiến vua Trần Nhân
Tông xin đi đánh giặc, v.v..Nhiều tranh đẹp, nhiều bài thơ hay, nhiều mẫu
chuyện vui và lạ: Nàng tiên Ốc, Những hạt thóc giống, Trong quán ăn Ba - cá bống,...
Những bài học về văn miêu tả đối với em rất hấp dẫn. Mỗi trang sách như
mở ra trong tâm hồn em một thế giới bao la, đầy ước mơ và hi vọng. Ông Trạng
thả diều mới đáng yêu làm sao! Em khẽ đọc bài thơ ”Nếu chúng mình có phép
lạ”, chỉ đọc một lần là em thuộc ngay. Nâng cuốn sách “Tiếng Việt 4” lên đôi
bàn tay, em ước ao sẽ trở thành một học sinh “văn hay chữ tốt”.
Phần II- Tả con vật
1.Mèo con xinh xắn
6
Vào ngày sinh nhật lần thứ 8 của em, bà ngoại có tặng em một chú mèo rất dễ
thương và đáng yêu. Vừa nhìn thấy chú là em đã vui mừng và thích thú lắm! Em
thường gọi chú với cái tên dễ thương là Mi.
“Meo, meo, meo”, hôm nào cũng vậy, mỗi khi em ngồi vào bàn học bài là chú
Mi lại đến nằm dụi đầu vào chân em. Mi thân thiết và gắn bó với em từng ngày.
Ngày bà ngoại cho, con mèo chỉ bằng chai nước khoáng nhỏ nhưng bây giờ thì
nó đã to bằng cái chai Cô-ca bự rồi. Toàn thân chú được bao phủ một màu vàng
và điểm thêm vài vệt trắng làm cho chiếc áo của chú lại càng thêm đẹp. Cái đầu
của chú to hơn quả bóng ten-nít một chút. Đôi mắt tròn như hai hòn bi ve và
sáng như đèn pha.
Cái mũi phơn phớt hồng, lúc nào cũng ươn ướt như người bị cúm sổ mũi
vậy. Cái tai của chú mới thính làm sao! Chỉ một tiếng động nhỏ, chú đều phát
hiện được đó là tiếng gì, có cần phải giải quyết hay không. Cái tai và cái mũi đó
chính là cái ra-đa của chú để phát hiện những tên chuột láu lỉnh hay phá hoại, ăn
trộm thóc gạo của người. Cổ Mi được quàng một chiếc khăn màu trắng đục. Bốn
cái chân không cao lắm so với thân hình chú nhưng lại chạy rất nhanh.
Dưới bàn chân là một lớp thịt dày, mịn, màu hồng nhạt. Bà em bảo những
miếng thịt đó giúp Mi di chuyển nhẹ nhàng, không gây một tiếng động nhỏ, làm
cho nhiều chú chuột không ngờ. Những chiếc vuốt của chú rất nhọn và sắc. Đã
có lần, những chiếc vuốt đó đã để lại dấu vết trên tay em khi em đùa vui, nghịch
ngợm với chú. Chính những chiếc vuốt đó là thứ vũ khí lợi hại của chú mà mỗi
con chuột khi nhìn thấy phải kinh hoàng. Mỗi khi muốn chơi với em, chú lại
dùng đầu dụi vào tay em rồi lấy những cái vuốt ấy cào cào nhẹ vào bàn tay em.
Chao ôi ! Cái đuôi của chú mới dẻo làm sao ! Chiếc đuôi như một cái dấu
ngã, chẳng giấu vào đâu được. Hôm nào cũng vậy, chú ta cứ ngủ khì. Thế nhưng
lũ chuột cũng chẳng dám ra quấy phá vì chú rất tinh, cũng có thể lũ chuột cảnh
giác, nghĩ là Mi đang rình chúng đấy. Ban đêm, Mi ta mới đi làm cho chủ. Chú
ta biết hết đường đi lối lại của bọn chuột. Không con chuột nào chạy thoát nếu
chú đã phát hiện được.
Có lần, em được chứng kiến nó bắt chuột ban ngày. Có lẽ, con chuột đó đói
quá phải đi ăn trộm ban ngày. Chú Mi ngụy trang rất khéo, chú nằm khuất sau
cái chổi cạnh chân hòm cáng thóc. Một con chuột nhắt rất tinh ranh, mắt lấm lét,
đi nhẹ nhàng đến định trèo lên hòm thóc để chui vào ăn thóc. Mi nằm yên như
7
đang ngủ. Bỗng “chụp” một cái, chỉ nghe thấy tiếng “chít” một cách tuyệt vọng,
Mi ta đã vồ gọn con mồi trong móng vuốt của chú. Hả hê với chiến thắng của
mình, Mi tha con chuột đó ra vườn.
Chú nhả con chuột ra, lấy cái chân trước vờn đi vờn lại con chuột đó. Con
chuột vội chạy đi nhưng chạy sao thoát. Em nghĩ con chuột đó chỉ sợ đã chết.
Thế rồi, chú ta ung dung ngồi chén hết con chuột nhắt đó. Mỗi lần chú bắt được
chuột, em đều vuốt ve động viên chú. Đến bữa, em lại thưởng cho chú những
miếng ăn ngon nhất. Mi tỏ vẻ sung sướng lắm. Mi ăn rất ít, hàng ngày chú ta ăn
không hết một bát cơm. Khi ăn, chú ta cứ nhỏ nhẻ từng tí một. Em thường nghe
mọi người nói “ăn như mèo” quả không sai.
Dù đói đến đâu thì Mi cũng ăn rất từ tốn. Khác với Vàng - chú cún tinh
nghịch nhà em, cứ ăn hùng hục. Vàng và Mi rất thân với nhau. Ngày nào, chúng
cũng chơi đùa với nhau mà không có xích mích gì cả. Buổi sáng, khi nắng vàng
trải khắp sân, Mi nằm duỗi dài bốn chân, mắt lim dim, trông thật đáng yêu.
Thỉnh thoảng, nó lại cho tay lên mặt cào cào, như là nó đang rửa mặt. Buổi tối,
khi cả nhà ăn cơm xong, bao giờ Mi cũng tranh thủ ngồi vào lòng em nũng nịu.
Em rất yêu quý Mi. Mi không chỉ là vật kỉ niệm của bà ngoại tặng cho em
mà nó còn là “dũng sĩ diệt chuột” của nhà em. Mi giúp nhà em rất nhiều trong
chiến dịch diệt chuột. Từ ngày có Mi, nhà em không còn lo lũ chuột quấy phá.
Em sẽ chăm sóc Mi cho khỏe, chơi với Mi vui vẻ để làm theo đúng lời dặn của
bà em khi bà tặng Mi cho em.
2. Chú chó thông minh
Trong nhà em nuôi rất nhiều loài vật nhưng thông minh và gắn bó với em
nhất là chú chó Lu Lu.
Lu Lu được mua về nhà em từ hồi còn bé xíu, tính đến nay cũng 2 tuổi, bằng
tuổi đứa em gái em. Lúc mới về nhà, chắc vừa phải xa mẹ nên chú cún nhút nhát
vô cùng, ai cho gì ăn nấy chỉ quanh quẩn nơi góc bếp chứ chẳng dám chạy nhảy
hay đi đâu. Sau một thời gian quen dần với mọi người trong gia đình thì Lu Lu
bắt đầu dạn dĩ hơn. Bố làm cho Lu Lu một căn nhà nhỏ trong hiên nhà rồi lót vài
mảnh vải ấm. Lu Lu có vẻ rất thích chiếc chuồng, nó cứ chui ra rồi lại tự chui
vào như một trò chơi của trẻ con.
Lu Lu có một bộ lông vàng óng, em cũng chẳng biết nó thuộc giống chó gì.
Năm nay 2 tuổi Lu Lu nhìn trông to lớn vô cùng, chẳng bù cho lúc trước bé xíu
lũn cũn. Lu Lu nặng tầm khoảng 15 kg. Đối với người trong nhà, chú rất hiền
lành nhưng đối với khách lạ thì trái lại rất dữ tợn. Hàm răng chú trắng bóng, sắc
lẻm, cái lưỡi hồng hồng suốt ngày thè ra thở. Đôi tai thính cứ có tiếng động lạ là
8
lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong cong ngoáy tít lên mỗi khi em xoa đầu hoặc chơi
đùa với nó.
Lu Lu rất thông minh, chuyện gì cũng dạy một lát là hiểu. Cậu biết đi vệ
sinh đúng chỗ, không bao giờ bước chân vào nhà, bao giờ cũng đợi người cho ăn
mới ăn chứ không khi nào ăn vụng. Không những thế Lu Lu còn biết đi bằng 2
chân như một chú chó trong rạp xiếc. Trong nhà em không khi nào có chuột bởi
Lu Lu bắt chuột rất tài, lũ chuột phá phách vậy mà không bao giờ dám bén mảng
đến gần. Lu Lu thích nhất là chơi trò đuổi bắt. Cứ mỗi lần em chạy là chú lại
đuổi theo với vẻ mặt vô cùng hào hứng.
Đêm đến, khi cả gia đình ngủ say thì Lu Lu lại âm thầm thức canh cho giấc
ngủ của mọi người. Cả nhà em ai cũng yêu quý chú. Lu Lu cũng rất gắn bó với
mọi người. Đã từ lâu Lu Lu như là một thành viên không thể thiếu của gia đình.
3. Chú gà trống oai vệ nhà em
Phương Đông vừa ửng hồng. Bỗng, một tiếng gáy vang lên giòn giã, khỏe
khoắn xua tan màn sương sớm. Đó chính là tiếng gáy của con gà trống nhà em
mà em rất yêu quý.
Bầy gà nhà em nhiều lắm, có đến vài chục con, nhưng duy nhất chỉ có mình
chú là khác giống. Chú thuộc giống gà pha, to khỏe như một đô vật ngoại hạng.
Chú khoác trên mình một tấm áo màu đỏ tía. Hai cánh và đuôi pha màu xanh
biếc. Đầu chú to bằng nắm tay em, chiếc mào đỏ chót như chiếc vương miện tí
hon. Đôi mắt tròn xoe như hai hạt nhãn. Cái mỏ khoằm khoằm vàng sậm. Đôi
chân màu vàng nghệ, cựa của chú sắc và nhọn.
Hai cái cánh to như hai cái quạt của Gia Cát Lượng thời Tam Quốc. Cái
đuôi đủ màu sắc nhưng nổi hơn cả là màu đen và xanh cong cong như hình lưỡi
liềm. Những chiếc lông có ba màu đỏ, xanh, đen quăn lại như một nét hoa văn
càng tôn thêm vẻ “hào hoa phong nhã” cho chú. Trong sinh hoạt với đàn, có lẽ
chú là người có tấm lòng độ lượng bao dung nhất. Mỗi lần em vãi thức ăn ra sân
chú cũng chạy đến nhưng không thấy chú tranh giành với ai cả. Thậm chí có
miếng mồi ngon chú cũng chia năm sẻ bảy cho những cô mái tơ.
Em rất yêu chú gà trống này. Chú không những góp phần vào việc tăng gia sản
xuất cho nhà em mà còn giống như một chiếc đồng hồ báo thức, thúc giục mọi
người dậy đúng giờ để đi làm, còn tụi nhỏ chúng em thì đến trường đi học.
4. Cô gà mái mơ chăm chỉ, cần mẫn
Nhà em có nuôi rất nhiều gà, trong đó có một cô gà mái mơ thường xuyên đẻ
trứng và ấp thành công rất nhiều những chú gà con xinh xắn. Vườn nhà em trở
nên đông đúc nhộn nhịp hơn cũng là nhờ công của cô gà mái mơ này.
9
Cô gà mái mơ nhà em có một bộ lông rất dày, màu nâu trông không rực rỡ
nhưng lại rất hài hòa, giản dị. Những chiếc lông ở cánh của cô không mềm mại
như ở thân và cổ mà nó rất cứng cáp, nhất là những lúc chú xòe to đôi cánh, vỗ
phành phạch thì đôi cánh lúc ấy giống như chiếc quạt làm bay tung đống mùn
nhỏ ở vườn. Cô gà mái không được cao lớn như những chú gà trống mà thân
hình khá nặng nề vì đã nhiều lần đẻ trứng và ấp con.
Đôi chân thon nhỏ đi lại nhẹ nhàng. Gà mái mơ cũng có mào đỏ ở trên đầu
nhưng nó nhỏ hơn rất nhiều so sới gà trống. Bố em nói đó chính là đặc điểm để
phân biệt hai loại gà. Gà mái mơ nhà em rất chăm chỉ, cần mẫn tìm kiếm thức
ăn. Ngày nào mái mơ cũng ra vườn để nhặt nhạnh những hạt thóc vương vãi,
những chú giun đất. Cũng nhờ sự chịu khó ấy của cô mà vườn nhà em trở nên
sạch sẽ hơn.
Gà mái mơ ngày nào cũng đẻ một quả trứng nhỏ ở cái ổ rơm ấm áp và an toàn
mà mẹ em làm cho cô ấy. Khi số lượng trứng vừa đủ, khoảng 15 đến 20 quả, mái
mơ bắt đầu ngày đêm dùng hơi ấm của mình để ấp trứng cho đến khi nào chúng
nở thành những chú gà con xinh xắn mới thôi. Thỉnh thoảng, mái mơ mới rời
chuồng để nhấm nháp chút thức ăn và uống nước, sau đó lại vào ấp tiếp.
Khi những quả trứng đã nở ra thành những chú gà chiếp rất dễ thương thì lúc
này gà mái mơ đã được làm mẹ. Dù đi kiếm ăn hay đi về chuồng ngủ thì lúc nào
cô cũng dẫn theo đàn con nhỏ. Khi kiếm ăn thì hướng dẫn những chú gà con biết
cách tìm mồi, khi về chuồng thì chú gà mái mơ lại dang rộng đôi cánh để đón
những đứa con vào lòng. Khi những chú gà con bị bắt nạt bởi những chú gà
trống to lớn khác thì gà mái mơ sẵn sàng dang cánh, xù lông để bảo vệ những
đứa con của mình.
Nhìn hình ảnh cô gà mái mơ bảo vệ, che chở cho đàn con, em rất cảm động.
Hình ảnh đó làm em nhớ đến mẹ em, lúc nào cũng quan tâm chăm sóc chị em
em từ miếng ăn cho đến giấc ngủ. Em rất yêu quý cô gà mái mơ nhà mình vì mái
mơ không chỉ chăm chỉ, cần mẫn kiếm ăn mà nó còn rất tốt bụng, lúc nào cũng
quan tâm, chăm sóc những đứa con nhỏ của mình.
5. Đàn gà con lon ton theo mẹ kiếm mồi
Vài tuần trước cô gà mái nhà tôi đã ấp thành công và nở ra một đàn gà
con rất xinh xắn, dễ thương. Mới ngày nào chúng là những quả trứng còn đang
10
nằm trong lòng mẹ mà bây giờ đã thành những chú gà con lon ton đi kiếm mồi.
Nhìn cảnh chúng kiếm mồi thật là thích thú biết bao.
Đàn gà có tất cả tám con. Trông chúng mới đẹp làm sao! Con nào con nấy
khoác một bộ lông vàng óng ả ngắn cũn cỡn trông giống như những cuộn len lăn
tròn trên sân thật ngộ nghĩnh. Chúng quanh quẩn bên chân gà mẹ cứ ríu rít mãi
không thôi. Thỉnh thoảng có con đang đi thì bỗng lạc được một đoạn khá xa. Nó
lại lon ton chạy theo kêu "chiếp, chiếp, mẹ ơi đợi con với".
Đàn gà đi qua sân vào bãi đất trống ngay đầu ngõ để kiếm mồi. Đã đến
được nơi, chúng dừng lại quan sát mẹ mình và bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm
thức ăn. Do chúng cũng chưa có kinh nghiệm trong việc kiếm mồi nên nhìn
chúng vẫn còn gượng gạo lắm. Một số con gà đầu đàn rất nhanh nên đã kiếm
được những con giun đầu tiên. Chúng vui vẻ ăn ngon lành, tỏm tẻm. Những con
gà nhỏ hơn chưa quen được với việc đi kiếm mồi nên nhìn chúng có vẻ hơi lúng
túng. Có lúc chúng chán qua quay sang mổ nhau.
Đôi khi con gà mẹ mớm cho những đứa con chưa kiếm được mồi một vài
con giun. Chúng thích lắm, nuốt ngấu nghiến, nhìn chúng thật là dễ thương biết
bao. Mặt trời đã lên cao. những ánh nắng đã trải xuống khu đất chói chang. Đã
đến lúc phải ra về, đàn gà con lại theo chân mẹ để đi vào chuồng. Nhìn chúng
vẫn cái dáng vẻ lẽo đẽo ấy nhưng đã có phần nhanh nhẹn hơn khi sáng rất nhiều
lần. Thế là đàn gà con đã đi kết thúc một buổi kiếm mồi của chúng.
Mai đây chúng sẽ trở thành những con gà bố gà mẹ dẫn các con của mình
đi kiếm mồi như thế. Buổi chiều tôi cho chúng ăn thêm một chút thức ăn nữa.
Trông chúng lúc này thật là thích và dường như chúng đã lớn thêm rất nhiều lần.
Tôi hứa sẽ chăm sóc chúng thật tốt để chúng lại sinh ra những con gà đẹp tuyệt
vời như thế nữa
6. Chú lợn ủn ỉn nhà bác em
Nhà bác em có nuôi một con lợn. Mỗi lần về quê em thường theo ra xem
bác cho lợn ăn. Chú lợn rất ngộ nghĩnh và đáng yêu.
Bác có ý định nuôi lâu dài nên chọn giống lợn sề. Chú lợn tính đến nay đã
được 6 tháng tuổi. Ngày mới bắt về chú chỉ nhỏ xíu nhưng giờ đã nặng tới 60
kg. Bác em thường xuyên cân chú để biết tình hình rồi chăm sóc cho tốt hơn.
Chú lợn có màu khoang đen trắng, nổi bật trên đó là những hàng lông ngắn và
cưng cứng, vuốt cảm giác hơi tê tê tay. Đầu chú nhìn như quả dưa hấu nhỏ, suốt
ngày gục gặc rất đáng yêu. Tai chú như 2 chiếc lá mít, mỗi khi cử động lại rung
rung. Em để ý tai chú còn còn thể phe phẩy một cách rất ngộ nghĩnh.
11
Đôi mắt chú nhỏ dài, màu đen nhánh như 2 hòn bi. Hai lỗ mũi nhỏ hồng
hồng suốt ngày khụt khịt, thỉnh thoảng lại hắt xì rất đáng yêu. Chiếc mõm chú
dài với hàm răng nhọn hoắt. Lúc mới mua về bác em còn phải nhổ răng nanh
cho chú lợn khiến chú kêu ầm ĩ hết cả nhà. Thân hình chú tròn trịa, cái bụng
cồng kềnh sệ xuống sát mặt đất. Mông chú căng tròn, nở nang. Bốn chân chắc
khỏe, vững chãi với bộ móng dày và cứng. Đuôi chú không dài lắm, suốt ngày
ve vẩy đuổi ruồi, cuối đuôi có một chùm lông ngắn màu đen.
Chú lợn rất ham ăn. Bác em rất mừng vì điều này, nó ham ăn thì mới
chóng lớn. Mỗi khi nghe thấy có tiếng bước chân người đến gần là chú lại vùng
dậy, nghển cổ kêu ụt ịt, cọ mõm vào thanh xà cửa chuồng lợn ra vẻ đói lắm. Khi
thức ăn đổ đầy vào máng chú vục mõm vào ăn ngon lành, vừa ăn vừa kêu ụt ịt ra
chiều thích thú. Bình thường chú chỉ ăn 2 bữa một ngày, sáng và chiều, thỉnh
thoảng bác em cho chú ăn thêm rau muống.
Chú rất thích ăn rau muống. Mỗi lần về quê em thường đi hái rau muống
rồi vứt cho chú ăn. Chú rau rau ráu một cách ngon lành làm em cũng thấy rất
vui. Ăn xong chú lại lặc lè quay vào trong một góc rồi nằm xuống lim dim.
Thỉnh thoảng có con ruồi hay muỗi nào bén mảng đến chú lại lấy đuôi phe phẩy
đuổi đi. Buồn quá thì chú dụi đầu vào góc tường ủi ủi. Ngắm nhìn chú lợn đáng
yêu trong chuồng là một điều rất thú vị.
Em rất yêu quý chú lợn vì những hành động ngộ nghĩnh của chú. Mỗi lần
về quê em đều ra ngắm nhìn chú. Nhìn chú lớn lên mỗi lần là em lại cảm thấy
rất vui. Một ngày nào đó chú lợn sẽ giúp cho kinh tế gia đình bác em khá lên.
Điều đó khiến em càng thêm yêu quý chú hơn.
7. Chú voi ở vườn bách thú
Nghỉ hè, em được mẹ thưởng cho một chuyến tham quan vườn thú. Em
háo hức ngắm nhìn từng con thú đến từ rừng xanh, nhưng có lẽ con vật làm em
thích thú nhất đó chính là con voi. Vừa ngắm, em vừa ngân nga bài hát: "Chú
voi con ở bản Đôn" và có những liên tưởng rất thú vị. Chà, chú mới to làm sao !
Mẹ nói chú phải nặng đến vài tấn chứ chẳng chơi. Nhìn chú mà em tưởng tượng
ra cả một tòa nhà lớn. Bốn cái chân to lớn như cái cột đình. Còn cái tai thì chẳng
khác gì một cái quạt lúc nào cũng phe phẩy. Thích nhất là chiếc vòi dài, càng về
đỉnh lại càng nhỏ đi và có nhiều vòng tròn rất đều nhau. Mõm nép dưới cái vòi
to tướng, nhìn sơ qua khó mà có thể thấy được.
Hai chiếc răng nanh sắc nhọn, cong cong hình con tôm, chìa ra khỏi hàm
răng, trông thật giống một con ác thú. Chú có cái đuôi dài thượt, dẻo như chiếc
roi mây của cô em. Cùng với thân hình vạm vỡ, tròn tròn, nước da nhăn nheo,
12
tựa như màu đất bùn ở những đồng ruộng xâm xấp nước đưa lên. Cái kiểu chú
ăn trông thật kì lạ. Đầu tiên, chú gắp thức ăn lên. Dùng vòi cuộn tròn lại rồi
quăng tuột vào mồm. Chiếc vòi hữa ích ấy còn giúp chú làm được nhiều việc
nữa cơ, chẳng hạn: “Bắt tay, chào người lớn,…”
Khi ra về, em lại có cảm giác nuối tiếc. Cuộc vui nào rồi cũng phải tàn,
em chia tay chú mà lòng buồn rười rượi. Mẹ nói nếu em cứ học tập tốt rồi hè nào
mẹ cũng đưa đi chơi vườn bách thú để ngắm chú voi đáng yêu đó cùng những
con vật khác.
8. Bạch Mã đáng yêu
Tuần trước, bố em có gặp lại người bạn cũ cùng chiến hữu năm xưa. Sau
một hồi trò chuyện, bố quay sang em và hỏi:
- Đây là bạn của bố, bác hiện đang là chủ nhân của một trang trại ngựa nổi tiếng.
Hôm nay, bác ngỏ lời mời chúng ta thăm trang trại của bác một chuyến. Con có
đồng ý dạo chơi cùng bố không?
Đương nhiên là em chấp nhận rồi. Vì được ngắm và cưỡi những con ngựa
thật sự, thay cho mấy chú ngựa gỗ ở công viên là điều em đã hằng mong ước
bấy lâu nay. Ở trang trại đó không biết bao nhiêu là chú ngựa khỏe mạnh, khôi
ngô. Nhưng em chỉ thích nhất là chú ngựa Bạch Mã có màu trắng tuyết mượt
mà.
Chà, bộ lông chú đẹp quá! trắng muốt như màu của những đám mây trắng
ngày thu bồng bềnh trôi. Hai cái tai vểnh lên, xinh xắn, mọc trên ngọn cái bờm
thẳng tắp, êm mượt. Đôi mắt luôn mở to, hình quả bàng, mọc lồi về phía trước
trông giống như mắt cá sấu, dữ tợn. Cái mũi dài động đậy, lúc nào cũng ươn ướt
như người bị cảm. Ngực nở vòng cung. Cặp giò khỏe mạnh cao ráo. Bốn chân
chắc nịch, đi đi, lại lại, lộp cộp nghe thật vui tai. Chùm lông đuôi thướt tha, liễu
rũ. Chú ngựa này khỏe lắm! Phi như nước đại nhanh như bay. Khi cưỡi chú thì
dù đi trên dốc cao cũng chẳng khác gì như đang đi ở giữa đồng bằng. Bây giờ,
em mới thực sự hiểu tại sao người dân miền núi lại chọn ngựa làm vật đi lại,
thay cho xe mô tô, xe hon đa,…Chú ta khỏe đến nỗi em cứ ngỡ rằng: Chú là con
Xích Thố ngày đi ngàn dặm mà Đổng Trác đã dâng tặng Lã Bố năm xưa. Em
yêu chú lắm! Vì em biết chú cũng như bao chàng ngựa khác, kéo thồ rất giỏi. Cả
gánh hàng nặng đến hàng trăm, hàng ngàn kí chất lên lưng chú, nhưng chú vẫn
đi đứng nhẹ nhàng như lướt trên mặt đất. Có hôm, Bạch Mã còn chở bố con em
lên rừng nghe tiếng chim hót, tiếng gió rì rào kể chuyện cổ tích suốt ngày đêm.
Tiếng suối róc rách chảy như đang dạo lên bản nhạc vui, cùng tiếng lá cây xào
xạc trong nắng sớm…
13
Bao nhiêu thứ đó, bấy nhiêu yêu thương, khiến người ta như đang ngây
ngất, đang say say một thứ men gì. Với em Bạch Mã là như thế đó: gần gũi, thân
quen và thật khôn ngoan!
Phần III- Tả cảnh
1. Quang cảnh trường vào buổi sớm mai
Những buổi sáng đẹp trời, em cùng các bạn thường cắp sách tới trường với
tâm trạng háo hức phấn khởi. Bởi niềm vui của tuổi thơ chúng em là những giây
phút túm năm tụm bảy trước giờ học hay giờ ra chơi, những giây phút ngắm
cảnh sân trường vào buổi sớm mai.
Bầu trời trong xanh, thoáng đãng, không khí rất trong lành. Chỉ có tiếng lá
cây xào xạc và tiếng chim hót líu lo. Lúc này, sân trường thật tĩnh mịch, yên ả.
Có rất ít học sinh đến trường. Những ánh đèn trong lớp học dần được thắp sáng,
những chiếc quạt cũng dần bật lên, để lộ những hàng ghế màu vàng.
Ba dãy nhà tầng được xếp theo hình chữ L, để lại một khoảng sân trống rỗng
với lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới, cũng chẳng có tiếng học sinh nô đùa. Mặt
trời đã nhô lên, trông giống như quả bóng khổng lồ. Những tia nắng dìu dịu
chiếu xuống sân trường làm nó sáng hẳn lên. Những giọt sương sáng sớm đọng
lại trên những chiếc lá xanh non long lanh như những hạt ngọc.
Một vài phút sau, học sinh đến nhiều hơn. Bây giờ, sân trường đã náo nhiệt
hơn lúc trước. Tiếng học sinh cười, nói vang dội khắp sân trường. Mỗi bạn chơi
một trò, bạn thì đá cầu, bạn thì nhảy dây... Chốc chốc tiếng reo hò lại rộ lên thán
phục cổ vũ cho những người thắng cuộc.
Trên cành phượng, cành xà cừ những chú chim sẻ, chim chích bông đua nhau
nhảy nhót, cất tiếng hót líu lo như muốn cổ vũ, hòa mình với những cuộc vui
phía dưới. Các thầy, cô giáo đều đã đến trường để chuẩn bị bài giảng của mình.
Bác trống nằm im nhìn chúng em. Các khu nhà sáng rực lên như được dát vàng.
Mấy phút sau, tiếng trống vào học vang lên: "Tùng! Tùng! Tùng!", thế là giờ
học bắt đầu. Bên ngoài không khí lại tĩnh mịch, yên lặng trở lại. Chỉ còn lá cờ
bay phần phật và tiếng cô giáo giảng bài vang vang.
Em rất thích quang cảnh của buổi sớm mai vì đó là một quang cảnh yên tĩnh
và thơ mộng đáng nhớ.
2. Sân trường giờ ra chơi
Cả sân trường đang im lặng, chỉ nghe thấy những tiếng chim hót ríu rít và
tiếng gió rì rào. Bỗng một hồi trống vang lên giòn giã báo hiệu giờ ra chơi đã
14
đến. Những cánh cửa lớp bật mở. Từ tất cả các lớp học, học sinh ùa ra như bầy
ong vỡ tổ. Dường như không một bạn nào ở lại trong lớp. Tất cả đều đổ xuống
sân trường. Sau hai tiết học tập trung căng thẳng, giờ ra chơi ai cũng thấy phấn
chấn vì được chạy nhảy, được nói cười ríu rít. Chẳng mấy chốc sân trường đã
ngập tràn âm thanh.
Giờ thì chẳng ai nghe thấy tiếng chim hót, tiếng gió thổi rì rào nữa. Tất cả chỉ
có tiếng hò hét, tiếng cười nói, tiếng chân chạy thình thịch vang động khắp mọi
nơi như một bản nhạc sôi động. Những trò chơi diễn ra thật sôi nổi. Giữa sân,
các bạn nam chơi đá cầu. Một tốp gồm mười bạn đứng thành vòng tròn. Quả cầu
trên chân các bạn bay qua bay lại như cánh én trắng nhảy nhót trên những đôi
chân nhịp nhàng.
Dưới gốc hoa sữa vừa đơm hoa, một nhóm đang lom khom bắn bi. Những
hòn bi đủ màu lăn tròn rồi đụng vào nhau kêu lách cách nghe thật vui tai. Ồn ào
nhất là những bạn chơi đuổi bắt. Hình như sau hơn một giờ ở trong lớp, bây giờ
lại được vui chơi, bạn nào bạn nấy chạy huỳnh huỵch như không biết mệt mỏi,
chạy cho đã. Bạn nào mặt cũng đỏ bừng như gấc, mồ hôi lấm tấm trên trán. Các
bạn vừa đuổi nhau vừa gọi nhau í ới. Có những bạn bị xô ngã chúi dụi. Thế mà
chẳng bạn nào kêu ca, chỉ thấy những chuỗi cười giòn tan không ngớt.
Ở hai góc sân là đất của các bạn nữ. Nơi đây vang lên tiếng dây quay. Sợi dây
vung lên vung xuống vun vút theo tay quay, thế mà chẳng bạn nào bị vướng cả.
Các bạn nhún nhảy, nhấc lên hạ xuống mềm mại, uyển chuyển, hết sức nhịp
nhàng. Các bạn thoăn thoắt và chỉ cần nhấc nhẹ chân một chút là sợi dây đã
chuyển từ bên nọ sang bên kia. Có lúc cả bọn xúm vào nhảy đôi, nhảy ba, bạn
nào cũng trông thật nhanh nhẹn.
Dưới cây bàng xòe rộng như chiếc ô còn có mấy bạn say sưa chơi đánh chuyền.
Một quả banh nhỏ tung lên, bàn tay nhanh nhẹn bắt lấy. Các bạn còn khéo léo
gắp theo một que chuyền nhỏ. Trong thư viện, các bạn ngồi xem báo, đọc
truyện. Thỉnh thoảng lại thấy tiếng cười khúc khích vang lên. Chắc có chi tiết gì
trong truỵện thú vị lắm.
Giờ ra chơi đầy ắp tiếng cười, tiếng nói rồi cũng qua đi. Một hồi trống dài vang
lên. Mọi người nhanh chóng xếp hàng vào lớp, trả lại cho sân trường không khí
yên lặng quen thuộc. Những giây phút thư giãn, nghỉ ngơi đã đem lại một sự
sảng khoái cho tất cả mọi người. Một tiết học mới sắp bắt đầu.Trên những tán
15
cây cao, giờ lại nghe thấy tiếng chim hót và nghe thấy tiếng gió thì thầm trong
kẽ lá.
3. Sân trường giờ ra chơi
Cả sân trường đang im lặng, chỉ nghe thấy những tiếng chim hót ríu rít và
tiếng gió rì rào. Bỗng một hồi trống vang lên giòn giã báo hiệu giờ ra chơi đã
đến.
Những cánh cửa lớp bật mở. Từ tất cả các lớp học, học sinh ùa ra như bầy
ong vỡ tổ. Dường như không một bạn nào ở lại trong lớp. Tất cả đều đổ xuống
sân trường. Sau hai tiết học tập trung căng thẳng, giờ ra chơi ai cũng thấy phấn
chấn vì được chạy nhảy, được nói cười ríu rít. Chẳng mấy chốc sân trường đã
ngập tràn âm thanh.
Giờ thì chẳng ai nghe thấy tiếng chim hót, tiếng gió thổi rì rào nữa. Tất cả
chỉ có tiếng hò hét, tiếng cười nói, tiếng chân chạy thình thịch vang động khắp
mọi nơi như một bản nhạc sôi động. Những trò chơi diễn ra thật sôi nổi. Giữa
sân, các bạn nam chơi đá cầu. Một tốp gồm mười bạn đứng thành vòng tròn.
Quả cầu trên chân các bạn bay qua bay lại như cánh én trắng nhảy nhót trên
những đôi chân nhịp nhàng.
Dưới gốc hoa sữa vừa đơm hoa, một nhóm đang lom khom bắn bi. Những
hòn bi đủ màu lăn tròn rồi đụng vào nhau kêu lách cách nghe thật vui tai. Ồn ào
nhất là những bạn chơi đuổi bắt. Hình như sau hơn một giờ ở trong lớp, bây giờ
lại được vui chơi, bạn nào bạn nấy chạy huỳnh huỵch như không biết mệt mỏi,
chạy cho đã. Bạn nào mặt cũng đỏ bừng như gấc, mồ hôi lấm tấm trên trán. Các
bạn vừa đuổi nhau vừa gọi nhau í ới. Có những bạn bị xô ngã chúi dụi. Thế mà
chẳng bạn nào kêu ca, chỉ thấy những chuỗi cười giòn tan không ngớt.
Ở hai góc sân là đất của các bạn nữ. Nơi đây vang lên tiếng dây quay. Sợi
dây vung lên vung xuống vun vút theo tay quay, thế mà chẳng bạn nào bị vướng
cả. Các bạn nhún nhảy, nhấc lên hạ xuống mềm mại, uyển chuyển, hết sức nhịp
nhàng. Các bạn thoăn thoắt và chỉ cần nhấc nhẹ chân một chút là sợi dây đã
chuyển từ bên nọ sang bên kia. Có lúc cả bọn xúm vào nhảy đôi, nhảy ba, bạn
nào cũng trông thật nhanh nhẹn.
Dưới cây bàng xòe rộng như chiếc ô còn có mấy bạn say sưa chơi đánh
chuyền. Một quả banh nhỏ tung lên, bàn tay nhanh nhẹn bắt lấy. Các bạn còn
khéo léo gắp theo một que chuyền nhỏ. Trong thư viện, các bạn ngồi xem báo,
16
đọc truyện. Thỉnh thoảng lại thấy tiếng cười khúc khích vang lên. Chắc có chi
tiết gì trong truỵện thú vị lắm.
Giờ ra chơi đầy ắp tiếng cười, tiếng nói rồi cũng qua đi. Một hồi trống dài
vang lên. Mọi người nhanh chóng xếp hàng vào lớp, trả lại cho sân trường
không khí yên lặng quen thuộc. Những giây phút thư giãn, nghỉ ngơi đã đem lại
một sự sảng khoái cho tất cả mọi người. Một tiết học mới sắp bắt đầu.Trên
những tán cây cao, giờ lại nghe thấy tiếng chim hót và nghe thấy tiếng gió thì
thầm trong kẽ lá.
4. Giờ ra chơi như một người bạn tốt
Đối với mỗi học sinh, giờ ra chơi như một người bạn giúp chúng ta thư giãn
sau những tiết học căng thẳng.
Tiếng trống giờ ra chơi đã vang lên bên tai mỗi học sinh. Từ các lớp, học
sinh ùa ra như những chú chim non, tò mò muốn bước ra ngoài không gian.
Nắng đuổi bắt chùm lộc non xanh mơn mởn, rồi đứng lại bên những cành
phượng vĩ đỏ rực đang khoe sắc.
Dưới gốc cây đa già sừng sững, các bạn gái rủ nhau chơi nhảy dây. Những
đôi chân xinh xắn ấy, cùng bạn nhảy dây từng bước uyển chuyển. Bạn nào bạn
nấy cũng cố gắng nhảy thật nhịp nhàng, để đáp lại sự cổ vũ nhiệt tình của các
bạn xung quanh. Ngỡ rằng, đây chính là những thiên thần bé nhỏ, đang chơi đùa
trong khung cảnh ngây thơ, trong sáng của tuổi học trò.
Gần đó là trò chơi đá cầu cũng lí thú không kém. Quả cầu nhiều màu sắc
như bảy màu tinh tú của cầu vồng. Nó được đôi chân khỏe khoắn, nhanh nhẹn
của các bạn nam làm cho có sức sống. Chẳng có thể nhìn thấy quả cầu xinh xinh
đâu nữa, mà chỉ thấy đôi chân nhanh nhẹn thoắt lên, thoắt xuống của các bạn.
Mấy bạn đang đứng xem, người thì chăm chú nhìn quả cầu tung lên hạ
xuống, người thì trổ tài dự đoán xem bàn chân nào khéo nhất. Cuối cùng, bạn
nam lớp tôi cũng giành chiến thắng bởi những cú đá hiểm hóc. Thật sung sướng!
Khi nhận được danh hiệu mà các bạn yêu thích tăng cho đó là: “quả cầu thần”.
Có bạn muốn tìm cho mình một sự thư giãn nhẹ nhàng, lại đến bên gốc
bàng xanh mướt kia ngồi đọc những cuốn sách lí thú. Vẻ chăm chú ấy làm cho
ai cũng tin rằng đó là những cô gái, chàng trai sẽ là những tinh hoa cho xã hội,
làm nên một cuộc sống tươi đẹp cho chính mình và cả đất nước. Với những “nhà
thơ nhí” luôn thả mình vào trong bầu không khí sôi động, hồn nhiên, để có thể
nảy ra những vần thơ chứa chan thi vị.
17
Ngược lại, các bạn trai hiếu động lại tìm thấy niềm vui riêng trong trò chơi
đuổi bắt. Mồ hôi nhễ nhại toát ra như tắm, nhưng dường như nó chẳng là gì đối
với các bạn, bởi lẽ ai cũng thấy lòng rộn lên niềm vui của trẻ thơ. Chị gió tốt
bụng dùng chiếc quạt của mình xua tan cái nắng nóng cho cả sân trường. Những
bạn gái nhút nhát, dịu dàng lại luôn quây quần lại luôn quây quần bên gốc cây
phượng vĩ tâm sự về mọi việc mà các bạn cho là lí thú nhất. Sân trường vui thật
đấy! Những chú chim sâu cũng phải ngó xuống nhìn. Những chùm hoa sữa nở
rộ tỏa hương thơm quyến rũ, dù chỉ với bông hoa li ti, trắng muốt. Trên không
trung, ông mặt trời cháy bỏng, ngó xuống nhìn nở nụ cười với đàn em thơ đang
nô đùa.
Bỗng ba hồi trống vang lên, các bạn học sinh lần lượt vào lớp, ai cũng tươi
tắn như những đóa hoa ban mai. Bởi các bạn sắp bước vào những tiết học sôi nổi
hào hứng. Giờ ra chơi ở trường em là vậy đó, nó mang lại cho chúng em biết
bao kỉ niệm thân thương, dưới mái trường mến yêu.
5. Ngôi trường gắn bó với tuổi học trò
Thấm thoát đã hơn bốn năm học trôi qua dưới mái trường thân yêu, vậy mà
giờ đây những kỉ niệm buồn vui của năm tháng học trò cũng sắp trôi đi. Ngôi
trường vẫn còn đó, vẫn lặng lẽ dõi theo từng lũ học trò chúng em học hành, đùa
giỡn và cùng em bước đi trên con đường học tập.
Nhìn từ xa, ngôi trường như được khoác lên mình một chiếc áo màu màu
vàng nhạt nhưng khi ánh nắng chiếu xuống làm cho chiếc áo ấy trở nên rực rỡ
hơn. Mái tôn màu cam hòa lẫn với màu sơn hồng đậm của những bức tường tạo
nên một phong cảnh đầy màu sắc.
Dù đã nhiều năm trôi qua, hứng chịu biết bao trận mưa rào, bao cái nắng
nóng chói chang, vậy mà ngôi trường chẳng thay đổi là bao. Chiếc cổng sắt màu
xám lúc nào cũng dang tay, mở rộng như vòng tay của một người mẹ lúc nào
cũng sẵn sàng đón chào những đứa con thân yêu vào trường.
Đối với em, ngôi trường này không nguy nga và tráng lệ như một tòa lâu đài
mà chỉ đơn sơ nhưng vẫn giữ đầy nét trang nghiêm và thân thiện lạ thường. Sân
trường được lát bằng đá hoa hình chữ nhật rất đẹp. Các bạn có biết, nơi đây
chúng mình có thể chạy thỏa thích mà không sợ trượt chân đấy. Hai hàng cây
xanh xòe tán rộng, làm bóng râm cho những bạn học sinh đứng chờ bố mẹ.
Những chú chim từ phương nào bay đến đậu trên những cành cây hót líu lo
chờ nắng sớm ban mai của ông mặt trời. Hàng ghế đá xếp dài gần các lớp học để
chúng em ngồi tâm sự với nhau sau mỗi tiết học căng thẳng, mệt mỏi. Sân
18
trường còn là nơi các bạn học sinh và thầy cô sinh hoạt với nhau trong lễ chào
cờ.
Dãy hành lang xây dựng giống hình chữ U. Dọc các dãy hành lang, các lớp
học được trang trí những hình ảnh ngộ nghĩnh và dễ thương. Các tủ sách di động
được thầy Hiệu trưởng đặt để các em được đọc những quyển truyện rất hay và
hấp dẫn. Mỗi phòng học được trang trí đẹp với nhiều sáng tạo và mang phong
cách riêng của mỗi lớp. Lớp thì treo những chậu cây lơ lửng trên cửa sổ, lớp thì
trang trí những bông hoa và những hình dáng con cá trên bức tường tạo nên một
bức tranh sắc màu rực rỡ làmcho ngôi trường thân thuộc đến lạ kì.
Em yêu ngôi trường này lắm. Mỗi ngày đến trường là một niềm vui. Những
kỉ niệm, những khoảnh khắc đáng nhớ về ngôi trường về bạn bè, thầy cô không
bao giờ em quên. Rồi một ngày em sẽ phải đến một ngôi trường mới nhưng ngôi
trường thân yêu này vẫn không phai nhòa trong tâm trí em.
6. Cảm xúc khi sắp xa ngôi trường thân yêu
Càng đến những buổi học cuối, tôi lại càng thấy yêu ngôi trường này hơn vì
mỗi góc sân, mỗi hàng cây đã gắn với tôi bao nhiêu kỉ niệm.
Sáng nay, tôi đến trường sớm hơn mọi ngày để được ngắm cảnh trường được
nhiều hơn. Ôi chao, cảnh trường lúc này mới tuyệt làm sao! Dù cho lúc này còn
khá sớm. Bác mặt trời vừa tỉnh giấc, mặt đỏ như quả cầu lửa bẽn lẽn nấp sau lũy
tre làng. Một dải sương mờ còn phảng phất trong vòm cây. Ấy thế mà bác cổng
trưởng đã dậy từ lúc nào, dang tay đón chúng tôi vào lớp.
Tôi lững thững một bước vào sân trường, trong lòng trào dâng một cảm xúc
khó tả. Bất giác một làn gió thoảng qua, mang theo hương thơm của bồn hoa
chúng như mời gọi tôi nói lời tạm biệt. Tôi bước lại gần nhìn những bông hoa
đang hồn nhiên trước gió mà muốn mình cũng được như những bông hoa đó.
Tôi ngồi xuống gốc bàng ngước nhìn bầu trời xanh mướt, trong đầu lại hiện
về bao kỉ niệm. Cũng dưới gốc bàng này chúng tôi có bao nhiêu trò chơi lí thú.
Lúc này, bác mặt trời vẫn tươi cười, ban phát những tia nắng vàng tươi làm cho
màn sương mỏng tanh vội vã chốn biệt chỉ để lại những hạt sương long lanh còn
đọng trên lá cây, ngọn cỏ.
Cảnh trường lúc này hiện ra rõ mồn một, rực rỡ sắc màu. Bác phượng già
như trở lại tuổi đôi mươi rực rỡ trong tấm áo đỏ rực cả một góc trời. Chỉ cần một
làn gió nhẹ thoảng qua thì những cánh hoa rung rinh như muôn ngàn con bướm
thắm vỗ cánh bay lên. Bên kia, bác bàng trông thật cường tráng với tấm áo màu
xanh mượt.
Những ánh nắng xuyên qua kẽ lá thật tinh nghịch như đang chơi trò trốn tìm.
Tất cả như không hề biết tôi đang sắp phải xa ngôi trường này. Tôi bước về
đứng trước cửa lớp của mình, ôi sao mà thân thương quá! Trước mắt tôi như
hiện ra hai mươi tám gương mặt trìu mến thân thương của các bạn đang nói
19
cười, đang say sưa học bài. Tôi như thấy giọng nói thân thương, ấm áp của cô.
Tất cả như đang bên cạnh tôi. Lòng tôi sao xuyến, bâng khuâng quá. Tôi chỉ
muốn tổ ấm 5B cùng người mẹ hiền yêu dấu này mãi mãi không rời xa.
Ôi quang cảnh trường lúc đó thật tươi đẹp nhưng sao lòng tôi bỗng thấy trống
trải. Tôi biết dù không muốn nhưng cũng chỉ mai đây thôi, tôi phải xa tất cả
những gì tôi đã gắn bó năm năm qua. Ước gì thời gian quay trở lại để tôi mãi là
cô bé bỡ ngỡ ngày nào. Đã từ lâu, mái trường đã trở thành ngôi nhà thứ hai của
tôi. Ở đó có thầy cô hiền như mẹ, bạn bè thân thiết như anh em. Dù biết rằng tôi
phải chia tay nó song có lẽ hình ảnh ngôi trường tiểu học thân thương cùng thầy
cô với bạn bè sẽ mãi mãi in đậm trong tâm trí tôi.
7. Giờ ra chơi ngắn ngủi nhưng sảng khoái
Bây giờ đã là cuối của tiết hai. Sân trường vẫn im lặng, tiếng gió vi vu thổi.
Ngoài sân những lá phượng như những bàn tay mềm mại vẫy gọi chúng em ra
chơi. Bỗng tùng! tùng! tùng! Ba hồi trống báo hiệu giờ ra chơi đã đến.
Học sinh đứng lên chào cô rồi ùa ra sân như một đàn ong vỡ tổ. Phút chốc,
sân trường đã rộn rã tiếng cười nói của mấy trăm học sinh đang tung tăng chạy
nhảy. Nổi bật trên sân trường là màu trắng, đỏ và đen. Màu trắng của những
chiếc áo đồng phục trông thật sạch sẽ. tinh tươm. Chiếc khăn đỏ trên vai các bạn
đội viên bay phấp phới. Màu đen của những mái đầu học trò. Tất cả cùng hòa
với nhau như một vườn hoa đầy màu sắc.
Những cành phượng, cành me như đang vui đùa với chúng em. Tiếng nói,
tiếng cười đùa, tiếng chân chạy đã phá tan cái bầu không khí yên lặng. Bây giờ
các nhóm đã ổn định chỗ chơi của mình. Mấy tốp nam đá cầu, nhanh chóng
chiếm một chỗ để chơi. Đôi chân đá cầu nhanh thoăn thoắt, còn miệng thì í ới
gọi nhau. Những quả cầu xanh, đỏ bay qua bay lại, bay lên rồi bay xuống. Quả
cầu ở chân bạn Hiệp bay lên để đá cho Dũng. Tưởng như quả cầu ấy sắp bị một
trận va chạm đau điếng rồi. Nhưng không, quả cầu vẫn nhảy nhót trên chân của
Dũng.
Quanh gốc cây phượng một số bạn chơi trò đuổi bắt thật vui. Mặt ai cũng đỏ
tưng bừng như quả gấc. Có bạn hiếu động hét toáng lên. Các bạn nữ chơi trò
nhảy dây thật nhịp nhàng và khỏe mạnh. Những vòng dây vun vút quay. Tia
nắng ấm áp mùa xuân như hôn lên mái tóc của các bạn. Bạn nào cũng nhảy khéo
léo không ai kém ai. Các bạn uyển chuyển lướt qua chiếc dây trông thật thích
mắt. Vòng dây quay đều đều phát ra một âm thanh nghe thật vui tai.
Góc bên kia các bạn nam chơi bóng đá thật là hay. Trái bóng lăn trên sân một
cách nhẹ nhàng, nhanh chóng. Đạt sút một quả, thế là một không đã được ghi.
Không những đội vui mà khán giả nhí đứng ngoài cổ vũ cũng vui lây. Tiếng hò
reo tiếng cười nói làm rộn rã cả sân trường. Mấy em ngồi say sưa đọc truyện ở
ghế đá.
Góc bên này các em lớp một đang tranh nhau ngồi lên chiếc bập bênh. Lớp
5E luôn là lớp nhanh nhất. Các bạn lúc nào cũng chơi bóng rổ giỏi hơn các lớp
khác. Bạn cao hơn luôn ghi điểm nhiều hơn. Còn mấy bạn thấp tuy không ghi
20
được bàn nào nhưng ai cũng háo hức muốn ghi một bàn thôi cũng được. Mấy
bạn lớp 5D chơi kéo co thật sôi nổi, chiếc khăn đỏ buộc ở giữa dây để phân chia
thành hai đội. Vạch đã được kẻ sẵn. Trọng tài tuýt lên một tiếng còi. Thế là, cả
hai đội cùng ra sức kéo.
Đang chơi vui thì tiếng trống báo hiệu giờ ra chơi đã hết. Các bạn nhanh
chóng xếp hàng tập thể dục. Trên gương mặt các bạn, ai nấy đều toát lên vẻ vui
tươi, rạng rỡ thật đáng yêu. Một số bạn luyến tiếc khi phải vào lớp. Giờ ra chơi
tuy ngắn ngủi nhưng thật bổ ích và sảng khoái. Nó giúp cho chúng em bước vào
những tiết học tiếp theo được tốt hơn.
8. Quang cảnh trường trước buổi học
Sáng nay em đến trường sớm hơn mọi ngày để trực nhật. Đây là dịp để em
chứng kiến khung cảnh tĩnh lặng của khu trường. Đúng là nó khác hẳn với
quang cảnh của một trường học giữa buổi mà chỉ cần đến trước nửa giờ thôi là
có thể cảm nhận được sự khác nhau ấy. Em có cảm giác như lạc vào một chốn
nào đó lạ lẫm, mặc dù nơi đây đã quá đỗi thân quen.
Khi em đến, tất cả như còn đang chìm trong giấc ngủ. Bác bảo vệ vẫn chưa
mở cổng trường. Đứng bên ngoài, em ngắm nhìn và lắng nghe. Tất cả đều im
lìm, cảnh vật như còn đang mơ màng, thấp thoáng ẩn hiện trong màn sương lãng
đãng. Hàng cây im phăng phắc. Nhưng em có biết đâu rằng tất cả đều đang cựa
mình chuyển động. Và lúc này chính là khoảnh khắc giao thời của ngày và đêm.
Bắt đầu là mặt trời, là ánh sáng. Tuy chưa le lói rõ, nhưng hừng đông đã nhanh
chóng chiếm lĩnh mặt đất, tỏa sáng cảnh vật. Rồi là gió, chỉ trong phút chốc,
những làn gió nhẹ như có vẻ uể oải nhưng đã xua tan dần những đám sương cuối
cùng còn chập chờn trong các lùm cây và khẽ làm xao động lá cành. Chẳng biết
từ lúc nào, những chú chim non tỉnh giấc sôi nổi cất tiếng hót líu lo, chào đón
một ngày mới bắt đầu.
Toàn bộ khu trường hiện ra rõ mồn một với tất cả dáng vẻ thường ngày của
nó. Và cũng chỉ một lát nữa thôi, không khí náo nhiệt của buổi học như mọi
ngày lại sắp diễn ra. Đã có thêm mấy bạn lớp khác cũng làm trực nhật như em.
Bác bảo vệ cũng đã mở cổng và tắt điện bảo vệ. Chúng em chào bác rồi đi vào
sân trường. Khu trường hình chữ U này, em đã đến đây từ hơn bốn năm trước
nhưng vào cái buổi sớm tinh sương như thế này, em mới lại thấy được một
quang cảnh khác và cái cảm giác lâng lâng, ngỡ ngàng thật khó tả.
Có lẽ, do ngày nào cũng đến trường vào cái lúc ồn ã nhất, náo nhiệt nhất, cứ
lặp đi lặp lại cái cảnh nườm nượp những xe đạp, xe máy, những bước chân,
những câu chuyện... nên không có được những cảm giác mới lạ ấy. Ngay cả cái
biển đề ngoài cổng tên của trường mà hôm nay cũng gợi lên cảm giác lung linh,
sâu lắng lạ thường.
Thẳng cổng vào đi qua sân là phòng Ban giám hiệu, nằm giữa hai dãy lớp
học, cửa vẫn khép. Cái trống bên hè chưa được đánh thức nên còn chưa biết đến
trời đã sáng, vẫn nằm vo tròn trên giá gỗ. Em lướt nhìn dãy lớp Một, Hai, Ba ở
tầng một. Tất cả mọi cửa sổ, cửa ra vào đều sơn xanh giống nhau và đều còn
đóng kín. Có vài chú dơi đang chấp chới những vòng lượn cuối cùng trước khi
21
chui vào tổ để tránh ánh sáng mặt trời. Vài cánh cửa đã mở và đã có tiếng người.
Trên lan can của phòng cuối dãy có chú chim chích đang hót líu ríu. Chợt thấy
bóng người, nó vụt bay ra lùm cây ngoài sân trường mà vẫn không ngừng hót.
Thế rồi toàn bộ khu trường như rực sáng khi ánh nắng ban mai phản chiếu vào
những bức tường vôi trắng toát. Thêm vào đó, một hồi trống gióng giả vang lên
báo hiệu một ngày học mới bắt đầu.
Cái không khí tấp nập ồn ào náo nhiệt cứ dần dần rộ lên bao trùm khu
trường. Gió như cũng thổi mạnh lên trên những đám lá bàng, những cây xà cừ,
phượng vĩ. Những khóm hoa tươi tốt dường như cũng phấn khởi chào đón các
bạn nhỏ mà đung đưa khe khẽ, làm những giọt sương mai còn đọng lại dưới ánh
nắng mặt trời trở nên lung linh huyền ảo. Lá quốc kì cũng đã cảm thấy đủ gió
bắt đầu phấp phới.
Rồi mọi người đến cũng đã đông đủ. Lớp nào đã vào lớp đấy. Cũng nhờ buổi
trực nhật này em mới có dịp quan sát kĩ được quang cảnh trường em. Em rất yêu
trường em vì “tới lớp tới trường nơi ấy có tình thương, bạn bè, thầy cô giáo, nơi
ấy sao mà vui thế... ” và chắc hẳn không ai là không cảm thấy yêu thương mái
trường của mình.
9. Quang cảnh trường lúc tan học
Khi ông mặt trời chuẩn bị đi nghỉ ngơi, lấp ló sau chân núi cũng là lúc trống
tan trường đã điểm. Chúng em sắp lại sách vở ngay ngắn rồi cho vào cặp sau khi
kết thúc một buổi học căng thẳng.
Trước của lớp, các bạn học sinh xếp thành hai hàng ngay ngắn, quay đầu rồi
cùng nhau hướng về phía cổng trường. Các bạn cười nói vui vẻ, kể về những
vấn đề trong buổi học. Người bàn về bài toán khó, người lại lo lắng về đề văn cô
giao về nhà. Mấy bạn nam tinh nghịch ý ới nhau ra về ở lại đá bóng.
Trước khi về, cô giáo chủ nhiệm không quên nhắc các lớp về lịch trực tuần
ngày mai. Cô tươi cười vẫy tay chào tạm biệt học sinh. Các bạn cũng khoanh tay
chào cô rất lễ phép. Bác bảo vệ đã mở cổng trường từ trước, các bạn chạy ào về
phía bố mẹ đang đứng ở cổng chờ sẵn.
Trong phút chốc, sân trường náo động như một đàn ong vỡ tổ. Bố mẹ các
bạn phải chăm chú nhìn về phía con mình, liên tục vẫy tay ra hiệu để các bạn
nhìn thấy. Tiếng còi xe, tiếng nổ máy vang vọng khắp cổng trường. Tất cả hòa
với nhau thành một bản giao hưởng sôi động.
Làn gió chiều thổi bay cái nắng nóng, mệt mỏi của tất cả mọi người. Vạn
vật được bao trùm một màu vàng cam mờ ảo thật nên thơ. Khi chúng em về đã
vãn, bác bảo vệ đóng cánh cổng trường lại. Chỉ còn thấp thoáng bóng dáng bác
lao công đang cần mẫn dọn dẹp lại bàn học, quét những chiếc lá cây vương trên
sân trường.
Sân trường lại trở về vẻ im lặng, trầm ngâm như buồn buồn chờ đón chúng
em vào ngày mai. Buổi tan học diễn ra náo nhiệt mà thật nhanh chóng. Chúng
em lại trở về với ngôi nhà thân thương cùng bố mẹ sau một ngày học tập vất vả.
Sau bữa tối, em ngồi vào bàn học để chuẩn bị thật tốt bài học ngày mai. Sân
trường ơi, lớp học ơi, ngày mai gặp lại!
22
10.Quang cảnh trường trong ngày khai giảng
Mùa thu - mùa tựu trường đã đến. Ngôi trường thân yêu của chúng em đẹp
hẳn lên trong ngày khai giảng năm học mới.
Ông mặt trời tỉnh giấc rồi từ từ vén bức màn mây gửi nắng ấm xuống sân
trường. Cảnh vật trường em vui mừng đón nhận món quà đầu năm học mà thiên
nhiên ban tặng trong buổi sáng đầu thu. Tất cả đều hân hoan, rạo rực đón chào.
Cổng trường rộng mở, mọi vật ở trường như sáng sủa hơn. Trên cổng chính, tấm
biển ghi tên trường được sơn mới, hàng chữ trắng nổi bật lên nền xanh đậm, tất
cả đều mới tinh.
Đi vào bên trong cổng ngôi trường hiện ra thật đẹp. Giữa sân là cột cờ cao
chót vót, lá cờ tung bay trong gió sớm. Hàng cây bóng mát trong sân trường như
xanh hơn. Những tia nắng vàng rải nhẹ trên cành cây, kẽ lá. Dọc theo các phòng
học ở tầng trệt là những khóm hoa cúc vàng đang rập rờn trong vòm lá xanh
non. Các phòng học thật đẹp, bàn ghế thẳng tắp và không một tí bụi mờ. Trên
tường có những lẵng hoa tươi thắm, có ảnh Bác Hồ đang mỉm cười hiền hậu.
Cảnh vật ở lớp đã thể hiện một vẻ trang nghiêm, thân thiện.
Sân trường mỗi lúc một đông. Tất cả học sinh chúng em đều mặc đồng phục
quần xanh, áo trắng, khăn quàng đỏ tươi trên vai các bạn đội viên. Nhìn các em
nhỏ chạy nhảy tung tăng trên sân trường với những chiếc áo mới tinh trông thật
giống đàn bướm trắng rập rờn, rập rờn trong buổi sáng mùa thu thật nhộn nhịp
với các âm thanh sôi động không ngừng.
Tiếng cười, tiếng nói, tiếng gọi nhau cùng với tiếng còi píp... píp... ở cổng
trường càng làm âm thanh thêm náo nhiệt. Những trò chơi trên sân trường nhanh
chóng xuất hiện. Các trò chơi ví bắt, đá cầu, bắn bi làm nhộn nhịp cả một góc
sân trường. Những quả cầu bay lên, bay xuống tựa những cánh hoa so đũa lả tả
bay trong gió sớm.
Học sinh đến trường mỗi lúc một đông, âm thanh càng thêm sôi động. Thêm
vào đó, tiếng chim non ríu rít trên mấy cây cao, tiếng thì thầm trò chuyện của
hàng cây bàng trước sân trường khi có làn gió thổi qua. Tất cả như muốn nói với
em rằng: Năm học mới đến rồi đấy bạn nhỏ ạ! Lúc ấy, lòng em vui sướng biết
bao.
Rồi hiệu lệnh tập trung vang lên, mọi trò chơi nhanh chóng khép lại. Trước
lễ đài, chúng em xếp hàng ngay ngắn để chuẩn bị làm lễ khai, giảng năm học.
Ôi! Lễ đài thật trang nghiêm, tượng Bác uy nghi trên bàn thờ Tổ quốc. Bình hoa
huệ trắng ngần đặt cạnh đấy đang tỏa ngát hương thơm.
Buổi lễ bắt đầu. Các đại biểu và thầy cô giáo đã có mặt đông đủ trước lễ
đài. Thầy hiệu phó điều khiển nghi lễ, cảnh tượng thật trang nghiêm: Lá cờ đỏ
sao vàng được từ từ kéo lên và bay phần phật trong không gian. Bài hát Quốc ca
và Đội ca vang lên hùng tráng. Sau phần nghi lễ ấy là phần cô hiệu trưởng đọc
diễn văn khai mạc. Bóng cô trải ra cùng với tà áo dài duyên dáng.
Lời cô dõng dạc đi sâu vào lòng mỗi chúng em. Ai cũng lắng nghe, tin
tưởng và phấn khởi vào năm học mới. Diễn văn khai mạc vừa xong là hồi trống
khai trường vang lên. Tùng!... Tùng!... Tùng!... Tùng!... Nghe tiếng trống, em
23
cảm thấy hồi hộp và vui náo nức. Tiếng trống như nhắn gọi chúng em hãy bắt
tay vào nhiệm vụ đang chờ.
Mái trường mến yêu của em vào ngày khai giảng năm học thật vui. thật đẹp.
thật ý nghĩa. Em thầm mong mái trường này luôn luôn tươi đẹp, ngày một khang
trang và chắc chắn rằng em sẽ không quên nơi ấy.
Bài văn mẫu 1: tả cảnh đồng lúa quê em vào buổi sáng sớm
Sáng nào em cũng đi trên con đường quen thuộc để đến trường. Hai bên
đường có nhiều cảnh đẹp nhưng em thích nhất là được ngắm cánh đồng lúa quê
em vào buổi sáng.
Cánh đồng quê em rộng mênh mông. Mãi tít phía xa mới nhìn thấy màu
xanh rì của những luỹ tre làng viền quanh cánh đồng. Sáng sớm, trên cánh đồng,
không gian thật thoáng đãng, mát mẻ. Mọi cảnh vật im lìm như còn chìm trong
giấc ngủ. Thỉnh thoảng mới nghe thấy tiếng kêu thảng thốt của một chú vạc đi
ăn đêm, lạc đàn gọi bạn. Tiếng kêu như xé rách khoảng không yên tĩnh. Một làn
gió nhẹ thoảng qua , cả cánh đồng xào xạc một âm thanh dịu nhẹ. Hương lúa
thoang thoảng lan theo trong gió.
Những tia nắng đầu tiên phớt nhẹ đây đó trên các thửa ruộng còn chìm
trong màn sương bàng bạc làm cả biển lúa xao động tạo thành những làn sóng
nhẹ xô đuổi nhau chạy mãi ra xa. Lác đác đã có bóng người đi thăm đồng, thỉnh
thoảng họ lại cúi xuống xem xét. Thời kì này lúa đang vào mẩy. Từng khóm lúa
trĩu xuống vì bông lúa vừa dài lại vừa to. Em bước xuống bờ ruộng, nâng trong
tay bông lúa nặng hạt, em thầm nghĩ: năm nay chắc được mùa to.
Nắng đã lên cao, cánh đồng lúa bây giờ ánh lên màu xanh pha vàng tươi
sáng. Xa xa, đàn cò trắng bay rập rờn càng làm tăng thêm vẻ đẹp của đồng quê.
Ngắm nhìn đồng lúa quê mình hứa hẹn một vụ mùa bội thu lòng em lâng
lâng một niềm vui khó tả.
Bài văn mẫu 2: tả cảnh đồng lúa quê em vào buổi sáng sớm
Buổi sáng trên cánh đồng quê em thật là đẹp.
Nhìn từ xa, cả cánh đồng vẫn còn chìm trong màn sương đêm yên tĩnh.
Không khí trong lành mát rượi. Những giọt sương long lanh đọng trên lá lúa như
những viên ngọc nhỏ bé tuyệt đẹp. Đằng đông, ông mặt trời thức dậy từ từ nhô
lên sau luỹ tre làng. Vạn vật đều bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Trên ngọn cây
cao gần đó, mấy chú chim hoạ mi hót líu lo, đón chào một ngày mới bắt đầu.
Từ xa, men theo con đường làng, lác đác một vài bác nông dân đi thăm
đồng, vừa đi vừa trò chuyện . Thỉnh thoảng, các bác lại cúi xuống xem xét có vẻ
24
rất vui. Nhìn những bông lúa trĩu nặng, đung đưa theo gió, em nghĩ chắc là mùa
này lại được bội thu.
Nắng đã lên cao. Sương bắt đầu tan. Bầu trời mùa thu xanh trong và cao
vút. Những đám mây trắng xoá tựa như bông, lặng lẽ trôi trên bầu trời rộng
mênh mông. Toàn bộ cánh đồng được bao phủ bởi một màu vàng xuộm của lúa
chín, lác đác một vài ruộng lúa cấy muộn vẫn còn màu xanh. Những bông lúa
trĩu nặng hạt đều tăm tắp, chắc và mẩy uốn cong mềm mại, ngả vào nhau thì
thầm trò chuyện. Mỗi khi có gió, những sóng lúa lại nhấp nhô, xô đuổi nhau
chạy mãi vào bờ. Một mùi hương thơm dịu dàng, thoang thoảng bay xa, hoà lẫn
trong không khí làm người ta có cảm giác mát mẻ, dễ chịu lạ thường.
Ông mặt trời đã lên cao. Nắng cũng đậm dần. Người trong làng bắt đầu đi
chợ nhộn nhịp trên con đường xuyên qua cánh đồng. Các bà, các chị gánh ra chợ
những mớ rau thơm, những bẹ cải sớm hay những bó huệ trắng muốt… Một
không khí tươi vui hoà quyện lại tạo thành một bức tranh làng quê thanh bình,
yên ả, sống động và đầy màu sắc.
Ngắm nhìn tất cả cảnh vật trên cánh đồng lúa quê mình, em thấy những hình ảnh
ấy thân thương làm sao. Một tình yêu quê hương tha thiết dấy lên trong lòng em.
Em sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này lớn lên xây dựng quê hương thêm giàu
đẹp.
Bài làm: Con đường quen thuộc
Quê hương em có rất nhiều cảnh đẹp nhưng cảnh đẹp gắn bó với em nhất
vẫn là con đường quen thuộc đã in dấu chân em mỗi buổi đến trường.
Ra khỏi ngõ nhà em là gặp ngay con đường làng thân thuộc. Con
đường xuyên qua làng được lát gạch phẳng lì, bao năm nay đã quen bước chân
em tới trường. Ngay cạnh con đường ở đầu làng một cây gạo đã khá già, sừng
sững đứng bên vệ đường. Cứ mỗi mùa xuân đến, cây gạo lại trổ hoa đỏ rực cả
góc trời. Mỗi ngày em từ trường trở về nhà, cây gạo già như cây tiêu chỉ đường
cho em.
Sáng sáng, khi ông mặt trời từ từ nhô lên khỏi rặng tre, con đường làng
lại sáng bừng lên và nhộn nhịp bước chân. Hình như tất cả lũ học trò trong xóm
em đều đổ ra đường. Chúng em đi thành từng nhóm, tiếng nói cười vui vẻ làm
con đường càng thêm nhộn nhịp.
Hai bên đường, những hàng cây nối đuôi nhau san sát, toả bóng mát rợp
cả con đường. Những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi, lấp ló sau những hàng cây
xanh tốt.Đi hết con đường làng là đến con đường liên thôn của xã. Con đường
này được rải đá răm, chạy xuyên qua cánh đồng lúa quê em. Mỗi buổi sáng đi
25