Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Phê phán thái độ thờ ơ ghẻ lạnh đối với con người cũng cần như ngợi ca tình yêu thương lòng vị tha sự đoàn kết thái độ của anh chị về điều này

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (37.39 KB, 2 trang )

Phê phán thái độ thờ ơ ghẻ lạnh đối với con người cũng cần như ngợi ca tình yêu thương lòng vị tha






sự đoàn kết Thái độ của anh chị về điều này?
Anh (chị) suy nghĩ gì về bốn chữ: Lễ, Nghĩa, Liêm, Sỉ đối với người và đất nước - Ngữ...
"Lao động là một trong những quá trình hình thành và hoàn thiện nhân cách con người"...
Suy nghĩ gì vể bệnh thiếu trung thực trong thi cử và cuộc sống - Ngữ Văn 12
"Nơi lạnh lẽo nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi không có tình thương". Suy nghĩ về...

Xem thêm: Nghị luận xã hội lớp 12 Học trực tuyến Môn Văn học
Bài Làm
“Bạn có cười với ai đó hôm nay chưa?".
Đó là câu trả lời cúa một nhà tâm lí học, khi nhiều người hỏi ông rằng, “Làm thế nào để tâm hồn bớt chai sạn
trong thế giới hiện nay?”.
Lí do nhà tâm lí học đó hỏi ngược lại những người khác để chúng ta đoán được.
Đó không chỉ là một câu hỏi mà đó là cả một lời khuyên, sự vật, sự việc đều có hai mặt của nó.
Hai mặt, đó hoàn toàn đối lập với nhau nhưng lại cùng tồn tại song song với nhau, không thể tách rời. Bởi thế
“Phê phán thái độ thờ ơ, ghẻ lạnh đối với con người cân thiết như ngợi ca tình yêu thương, lòng vị tha, sự
đoàn kết”.
Kinh tế ngày càng phát triển, khoa học kĩ thuật ngày càng nâng cao, cuộc sống con người cũng trở nên hiện
đại và tiện nghi hơn. Thế nhưng, song song với điều đó, khi giá trị của vật chất tầng lên cũng là lúc con người
mất dần giá trị tinh thần. Nhịp điệu nhanh, gấp của cuộc sống khiến con người quên cả những gì bản thân
mình thật sự cần, họ chỉ mải mê chạy theo miếng cơm manh áo. Phải vậy thôi, đê tồn tại. Và việc đó đồng
nghĩa với việc ít quan tâm đến những mốì quan hệ xã hội hoặc thậm chí là những quan hệ trong gia đình. Họ
dần nhận ra tâm hồn họ bắt đầu trở nên chai sạn nặng nề hơn, họ trở nên thờ ơ, ghẻ lạnh với mọi người xunh
quanh, hình là tình huống rất nhiều con người trong thế giới hiện đại, mà đặc là ở biệt phương Tây gặp phải, bị
mắc một căn bệnh, một căn bệnh không dễ gì phát hiện, và khi đã phát hiện được thì không thể dễ dàng chữa


khỏi, đó là bệnh "vô cảm", hay nói cách khác, là thái độ thờ ơ, ghẻ lạnh trước nỗi đau của người khác. Ở mức
độ nhẹ chỉ lạnh lùng, ngại giao tiếp thân mật với người khác. Ở mức độ nặng hơn thì có thể thấy người khác
gặp nạn mà không giúp đỡ, xem như là chuyện thiên hạ, không phải là chuyện của mình.
Một nhà văn Châu Á được mời sang Mĩ dự hội thảo văn chương, anh đã rất ngạc nhiên khi mọi người rất lạnh
lùng, quá sòng phẳng. Anh kể lại rằng khi vào thang máy, anh hỏi một người phụ nữ đi cùng muốn lên tầng
nào để anh nhấn phím giúp, vậy mà cô ta nhìn anh như nhìn quái vật "Có lẽ ờ Mĩ người ta thích làm mọi việc
không cần tới sự giúp đỡ của người khác thì hơn ", anh chua chát kết luận.
Trong cuộc sống hằng ngày, thật không khó để chúng ta phát hiện ra những ai đang bị bệnh "vô cảm".
Một phụ nữ đang mang thai lên xe buýt, xe đã hết chỗ, chị phải đứng mười lăm phút cho đến trạm dừng mà
không ai nhường ghế cho chị.
Một bà cụ gánh hàng qua đường, bị một tay phóng nhanh quẹt phải, gánh hàng đổ hết, vậy mà không có ai
giúp bà đứng lên, đừng nói có ai dọn gánh hàng giúp bà.


Xem thêm tại: />


×