Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Suy nghĩ của em về lối sống của các bạn trẻ trong xã hội hiện nay

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (42.64 KB, 2 trang )

Suy nghĩ của em về lối sống của các bạn trẻ trong xã hội hiện nay - Ngữ Văn
12
Bình chọn:

Chúng ta lọt lòng mẹ, đón chào ánh bình minh trên cõi đời. Chúng ta được nuôi nấng, học hành, vui
chơi. Chúng ta được thương yêu, vỗ về, an ủi. Chúng ta lớn lên dần trên hình hài tổ quốc. Chúng ta
được tổ quốc che chở.



Về lí tưởng sống của thanh niên ngày nay - Ngữ Văn 12



Nghị luận xã hội ‘Lí tưởng là ngọn đèn soi sáng’ - Ngữ Văn 12



Ý nghĩa câu nói: "Hiền tài là nguyên khí của quốc gia" - Ngữ Văn 12



Nghị luận về tôn sư trọng đạo - Ngữ Văn 12

Xem thêm: Nghị luận xã hội lớp 12 Học trực tuyến Môn Văn học

Chúng ta lọt lòng mẹ, đón chào ánh bình minh trên cõi đời. Chúng ta được nuôi nấng, học
hành, vui chơi. Chúng ta được thương yêu, vỗ về, an ủi. Chúng ta lớn lên dần trên hình hài tổ
quốc. Chúng ta được tổ quốc che chở. Chúng ta được đồng bào cưu mang. Chúng ta nhận hết
những ưu ái, đặc ân của cuộc sống ban tặng. Ta có bao giờ tự hỏi: “Mình đã sống như thế
nào?”. Đã bao giờ ta tự vấn: “Người sống với người như thế nào chưa?”.


“Cuộc sống đã cho em bao ước mơ màu hồng, cho em bao khát vọng và tình yêu mênh mông”.
Khúc hát yêu cuộc sống vang lên trong một ngôi trường. Cuộc sống cho chúng ta nhiều thứ,
tưởng chừng mỗi cá nhân đều không thể có nếu cứ lấy mọi thứ trong tâm tưởng chủ quan.
Cuộc sống là một chất liệu thô và cần bàn tay họa sĩ nhào nặn nó. Cuộc sống sẽ trở thành một
tuyệt tác hay biến thành một tác phẩm thô kệch, đều là do chúng ta, con người là nghệ sĩ. Cuộc
sống cho ta yêu thương và tình yêu thương nếu chúng ta viết vẽ nên cuộc sống bằng tình yêu
nhân loại.
Một cuộc điều tra mối quan hệ giữa các sinh vật với nhau, khi hỏi đất, đất sống với đất như thế
nào, đất bảo đất tôn cao nhau. Đất tôn cao nhau để làm nên những ngọn núi, như đỉnh Phan Xi
Păng – nóc nhà Đông Dương. Kikimajaro, ngọn núi cao nhất Châu Phi, hay cả Everest, nóc nhà
thế giới. Đất tôn cao nhau để sống, để sinh tồn, và những ngọn núi trẻ ngày càng cao thêm mỗi
năm. Khi hỏi nước sống với nước như thế nào, nước bảo: “Chúng tôi lấp đầy nhau”. Nước làm
đầy nhau, lấy đi những khoảnh vực sâu thẳm, cung cấp chất khoáng cho cây trồng, và nước
làm nên bốn Đại dương, chiếm ba phần tư quả địa cầu. Khi hỏi cỏ sống với nhau như thế nào,
cỏ ôn tồn trả lời: “Chúng tôi đan vào nhau”. Những ngọn cỏ sống không chỉ một mình, những
lùm cỏ đan vào nhau. Làm nên những chân trời, những thảo nguyên bạt ngàn vùng Ca-dắcxtan, những khu vườn quốc gia, khu rừng Amazon vĩ đại. Có sống đan xen vào nhau, cỏ mới
tồn tại và sinh sôi, cỏ mới có chỗ đứng trên thế giới này, Khi hỏi người, người sống với người
như thế nào, người vẫn chưa có câu trả lời. Có chăng người không tự tin nói về lối sống của


mình? Loài người cần sống yêu thương, tương trợ lẫn nhau, nhưng vẫn chưa yêu thương,
tương trợ lẫn nhau.
“Con ong làm mật yêu hoa
Con cá bơi yêu nước, con chim ca yêu trời
Con người muốn sống con ơi
Phải yêu đồng chí yêu người anh em
Một ngôi sao chẳng sáng đêm
Một thân lúa chín chẳng nên mùa vàng
Một người đâu phải nhân gian
Sống chăng một đốm lửa tàn mà thôi.

(Tiếng ru – Tố Hữu)
Một người không thể làm nên một xã hội to lớn. Một người chỉ là một tế bào của xã hội mà thôi.
Một người nghĩ chỉ cần anh ta trên cõi đời là đủ để sống, nhưng anh ơi, anh có thể ăn được
những hạt cơm trắng ngần bao mùa lúa khổ đau, anh có được yêu thương và che chở, anh có
được chăm sóc và nâng niu hay không? Chính xã hội mới làm cho

Xem thêm tại: />


×