Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (19.9 KB, 2 trang )
Diễn biến tâm trạng của nhân vật tôi trong truyện ngắn Tôi đi học
Mở bài:
Tôi đi học là tác phẩm tiêu biểu nhất cho phong cách viết văn của Thamh Tịnh.
Văn ông lúc nào cũng nhẹ nhàng, bình lặng mà tha thiết. Đặc biệt, tác giả đã rất
thành công khi khắc hoạ đậm nét tâm lí nhân vật tôi trong ngày đầu tiên đi học.
Thân bài:
Với Với giọng văn vhej nhàng, kết hợp với bút pháp đồng hiện thời gian, nhà văn
đặc biệt tô đậm những hình ảnh, chi tiết chứng tỏ tâm trạng hồi hộp, cảm giác bỡ
ngỡ của nhân vật “tôi” khi cùng mẹ đi trên đường tới trường, khi nghe gọi tên và
phải rời bàn tay mẹ cùng các bạn đi vào lớp, khi ngồi trong lớp đón giờ học đầu
tiên.
Trước hết, trên đường đến trường, con đường và cảnh vật vốn rất quen thuộc
nhưng giờ đây rất lạ. Nhân vật tôi đã lí giải sự thay đổi ấy là do “chính lòng tôi
đang có sự thay đổi lớn”. Cậu thấy mình trang trọng và đẹp đẽ hơn trong bộ đồng
phục đến trường. Cậu thấy mình lớn hơn và muốn tự mình mang sách bút như các
bạn học sinh khác. Cậu cẩn thận nâng niu mấy quyển vở trên tay và dồn hết tâm
sức cho công việc kì công ấy.
Khi đứng trước sân trường: cậu vô cùng ngạc nhiên khi sân trường dày đặc cả
người, ai cũng ăn mặc sạch sẽ, gương mặt tươi vui và sáng sủa. Cậu thấy ngôi
trường trở nên xinh sắn, sạch sẽ vừa oai nghiêm khác thường như thể đã có một
phép màu nào đấy vừa mới hiển thị ở đây.
Bởi vẩn vơ suy nghĩ nên câu giật mình và lúng tứng khi nghe gọi đến tên mình.
Cậu cảm thấy sợ hãi khi sắp phải rời xa bnf tay dịu dàng của mẹ. Những tiếng khóc
của mấy cô cậu học trò mới càng làm cho cậu thấy sợ hơn, có cảm giác như sắp
bước vào một thế giới khác. Thế nhưng, vượt qua tất cả, cậu tự tin bước vào lớp