Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Tả về nếp sống văn minh

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (50.48 KB, 2 trang )

Đề bài: Hãy kể lại một việc làm tốt đẹp thể hiện nếp sống văn minh nơi
công cộng (có thể đối chiếu với những việc làm sai trái xảy ra ở nơi dó, lúc
đó)
Bài làm
Hôm nay, một ngày tuyệt đẹp với ánh ban mai rực rỡ bố được nghỉ làm
nên bố quyết định đưa cả gia đình về quê chơi và tất nhiên người vui sướng
nhất là tôi rồi. Khi chiếc xe lăn bánh thì bỗng có 1 bàn tay gầy guộc vẫy vẫy
và kèm theo tiếng nói mệt nhọc: “Bác tài ơi! Chờ già với”.
Bà cụ già nên đôi chân chậm chạp dần mới bước được tới và người ta để
ý rằng phải khó khăn lắm bà cụ mới nhấc được những nải chuối kĩu kịt cùng
với thân hình nhỏ bé của mình lên xe. Vì là người đến sau cùng nên trên xe
đã chật ních chỗ ngồi vì vậy bà cụ phải đứng cho dù đôi chân già nua không
chịu nổi thân hình gầy gò. Trên đường đi rất gập ghềnh nên thỉnh thoảng
những chỗ phanh gấp bà cụ lại bị bật ra sau hay ngả lên phía trước và ngã
ịch xuống sàn “Ôi! Chao mệt quá đi mất” giọng nói bà cụ cất lên cực nhọc
trông bà cụ thật tội nghiệp, mồ hôi chảy ròng ròn, làm ướt sũng chiếc áo nâu
giản dị của cụ, còn đôi chân còng ngày càng mỏi nhừ và dường như sắp
khuỵ xuống sàn, bàn tay gầy guộc cố bám vào chiếc tay vịn. Bỗng một tiếng
nói dịu dàng cất lên phá tan bầu không khí im lặng đáng sợ trên xe: “Cụ ơi!
Mời cụ ngồi đây” nghe thấy tiếng nói cụ già ngẩng đầu lên thì thấy trước
mặt mình là một cô gái trẻ, có khuôn mặt xinh xắn hiền hậu và đôi mắt đen
sáng ngời, đầy ánh nắ thanh niên nói thế bà cụ nhìn cô gái vẻ ái ngại nhưng
cô gái nói giọng ấm áp. Cụ già thở hổn hển mãi mới cất được tiếng nói
“Cám ơn cô gái nhưng già không ngồi đâu!” vừa nói bà cụ vừa xua tay tỏ ý
không muốn nhưng vì cô gái trẻ thiết tha quá nên bà cụ đành miễn cưỡng
ngồi vào chỗ cô gái. Vừa lúc đó một anh choai choai lên tiếng: “Đồ dở hơi
chỗ ngồi thích thế mà nhường cho bà cụ” nghe anh thanh niên nói thế bà cụ
liền nhìn cô gái vẻ ái ngại nhưng cô gái nói lại: “Việc tôi nhường chỗ cho bà
cụ là việc của tôi không liên quan đến anh”. Anh thanh niên cài lại ngang
bướng: “Con hâm tự nhiên lại bị đứng mà chính mình làm chủ chỗ đó!”
nghe thấy to tiếng một ông cụ đẹp lão lên tiếng: “Này cháu! Cô bé nhường


chỗ cho bà cụ là tốt mà sao cháu lại nói thế?” Anh thanh niên chẳng nói gì
chỉ đáp lại một câu cộc lốc: “Lũ dở hơi cả thảy”. Thấy anh thanh niên có thái
độ như vậy ông lão ngán ngẩm lắc đầu, sự việc càng rắc rối bố tôi liền lên
tiếng: “Này cháu ơi! Cháu cứ thử đặt mình vào bà lão xem cháu có ngồi
không? Hay là cháu cứ đứng đến cuối chặng?” Anh thanh niên định gân cổ
lên cãi lí nhưng chợt nhận ra điều gì lại thôi, cúi gằm mặt xuống chẳng nói
gì …
Về tới quê tôi liền chạy ngay vào nhà và ôm chầm lấy người ông
hiền từ. Sà vào lòng ông ấm áp tôi kể cho ông nghe về câu chuyện trên
chuyến xe khắc mãi trong đầu tôi và thủ thỉ: “Ông ơi! Cháu ông lên lớp sẽ
làm giống như chị ấy.

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×