Tải bản đầy đủ (.docx) (5 trang)

DOC THO DIEN CAM

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (74.27 KB, 5 trang )

CÔNG TY TNHH LỜI NÓI GÓI VÀNG
46 Nguyễn Văn Thủ - Đakao - Quận 1 - TP. HCM
ĐT: (08) 62912177 – Hotline: 0989.687.013
Web: www.hoclammc.com

Đôi Dép
Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng biến thành thơ
Hai chiếc dép gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia
Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đời sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Đôi dép vô tri khắng khít song hành
Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội



Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
Không thể thiếu nhau trên những bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau vì một lối đi chung
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia

Yêu
Xuân Diệu
Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết
Phút gần gũi cũng như giờ chia biệt
Tưởng trăng tàn, hoa tạ, với hồn tiêu
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu
Yêu, là chết ở trong lòng một ít
Họ lạc lối giữa u sầu mù mịt
Những người si theo dõi dấu chân yêu
Và cảnh đời là sa mạc vô liêu
Và tình ái là sợi dây vấn vít
Yêu, là chết ở trong lòng một ít


VƠI ĐẦY
Đững nói nữa: “Anh yêu em nhiều lắm”
Em sợ rằng tình sẽ lắm chông gai

Đừng nói nữa: “Anh thương em nhiều lắm
Em sợ rằng thương quá hóa nhạt phai.
Em yêu anh không tính đến ngày mai
Không tính đến đêm dài lắm mộng
Được gần anh tim em lồng lộng
Biển dạt dào những con sóng thương yêu.
Gặp anh rồi anh cứ mỗi sớm mỗi chiều
Em mới hiểu tình yêu là thăm thẳm
Em mới hiểu thế nào là say đắm
Tình mặn nồng không tính đến thời gian.
Em chỉ biết khi vần thơ anh tặng
Đã thấy mình thuộc hẳn về anh
Khi mắt anh nhìn em đăm đắm
Hồn lạc vào đôi sóng mắt long lanh.
Em chỉ biết khi anh hôn lên mắt
Trái tim em rạo rực cả hồn ngây
Khi môi em và môi anh gắn chặt
Đã tan ra thành nước cả thân gầy.
Trích đoạn: “Vơi đầy”
Tác giả: Phan Phúc Thao


THIỆP HỒNG

Em gửi thiệp hồng anh thấy màu đông
Em gửi lời mời trắng lòng vàng ý
Em gửi lời chào có gì ý nhị
Để màu hồng anh thấy màu đông

Ôi! Màu hồng, màu đông, màu đông

Anh đâu muốn những tháng ngày xám xịt
Anh đâu muốn những cơn mưa mờ mịt
Gió bấc về tê lạnh cả tim đèn

Ở đâu rồi lời ước hẹn tình em
Những cánh thư xanh dệt thành năm tháng
Có hương thơm lan trong gió thoảng
Tình yêu ơi rực rỡ một trời hồng

Em đã từng nguyện ước một dòng sông
Làm bến đợi khi thuyền anh chở nặng
Làm sóng vỗ mạn thuyền anh âu yếm
Cho thuyền anh chợt nắng giữa dòng trôi

Cho thuyền anh chở cả mây trời
Cả tiếng chim ca buổi bình minh trong trẻo


Giọng ví đò đưa quê nhà vắt vẻo
Kết thành màu chung thủy của tình ta

Ôi! Tình ta, tình ta, tình ta
Một mối tình nhạt nhòa nước mắt
Một mối tình tím tiếng hò khoan nhặt
Để bây giờ em đã sang sông

Để bây giờ em gửi thiệp hồng
Quay lưng lại nhòa vào đêm tối
Anh đâu dám nghĩ điều gì tội lỗi
Chỉ thấy đất trời đen kịt một màu đông

Tác giả: Phan Phúc Thao



Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×