Tình yêu
Đôi ta bắt gặp nhau đây,
Như con bò gầy gặp bãi có hoang.
Tình anh như nước dâng cao,
Tình em như giải lụa đào tẩm hương.
Đôi ta như lửa mới nhen,
Như trăng mới mọc, như đèn mới khêu.
Chim truyền cành ớt líu lo,
Sầu ai nên nỗi ốm o gầy mòn.
Còn đêm nay nữa mai đi,
Lạng vàng không tiếc, tiếc khi ngồi kề.
Gió sao gió mát sau lưng,
Bụng sao bụng nhớ người dưng thế này.
Nhớ ai con mắt lim dim,
Chân đi thất thểu như chim tha mồi.
Nhớ ai hết đứng lại ngồi,
Ngày đêm tơ tưởng một người tình nhân.
Xa xôi dịch lại cho gần,
Làm thân con nhện mấy lần vương tơ.
Chuồn chuồn mắc phải tơ vương,
Nào ai quán quýt thì thương nhau cùng.
Đôi ta thương mãi nhớ lâu,
Như sông nhớ nước, như nhành dâu nhớ tằm.
Con trai ngỏ ý với con gái
Ước gì anh hoá ra hoa,
Để em nâng lấy để mà cài khăn.
Ước gì anh hoá ra chăn.
Để cho em đắp, em lăn, em nằm.
Ước gì anh hoá ra gương,
Để cho em cứ ngày thường em soi,
Ước gì anh hoá ra cơi,
Để cho em đựng cau tươi, trầu vàng.
Đường xa thì thật là xa,
Mượn mình làm mối cho ta một người.
Một người mười chín đôi mươi,
Một người vừa đẹp vừa tươi như mình.
Con gái ngỏ ý với con trai
Ước gì anh hoá ra dưa,
Để em đem tắm nước mưa chậu đồng.
Ước gì em hoá ra dơi,
Bay đi bay lại trên nơi anh nằm.
Con cuốc kêu réo rắt trên ngàn,
Gà rừng táo tác gọi con tha mồi.
Lạnh lùng thay láng giềng ơi,
Láng giềng lạnh ít, sao tôi lạnh nhiều.
Tiếc sự biết nhau quá chậm
Ngày đi, trúc chửa mọc măng,
Ngày về trúc đã cao bằng ngọn tre.
Ngày đi, lúa chửa chia vè,
Ngày về lúa đã đỏ hoe ngoài đồng,
Ngày đi, em chửa có chồng,
Ngày về, em đã con bồng, con mang.
Dế kêu cho giải cơn sầu,
Mấy lời em nói bạc đầu không quên.
Em đang dệt chiếu hồi văn,
Nghe anh có vợ, em quăng con chuồi.
Em đang bắc nước xôi xôi,
Nghe anh có vợ, quăng nồi đá vung.
Em đang vút (vo) nếp xôi xôi,
Nghe anh có vợ, thúng trôi nếp chìm.
Buổi thanh xuân thiếp chẳng gặp chàng,
Bây giờ năm con bảy cái ra đàng gặp nhau.
Bấy lâu lên ngọn sông Tần,
Muốn tìm cá nước phải lần trời mưa.
Tiếc công anh đắp đập be bờ,
Để ai quẩy đó, mang lờ đến đơm.
Trách sự sai lời nguyện-ước
Mình nói dối ta mình chửa có chồng,
Để ta mang cốm, mang hồng sang sêu,
Ta sang mình có chồng rồi,
Để cốm ta mốc, để hồng long tai.
Ngỡ là long một long hai,
Ai ngờ long cả trăm hai quả hồng.
Hai ta đang nhớ đang thương,
Ai về phân quế, rẽ hương cho đành!
Hai ta đang nối dây dài,
Ai cầm dao sắc, cắt hai dây lìa.
Chiều chiều ra đứng ngõ sau,
Hai tay rũ xuống như tàu chuối te
Tiếc công vun bón cây mè
Mè không có trái, chim mè đậu lên.
Tiếc công rày xuống, mai lên,
Mòn đàng dứt cỏ, không nên tự trời.
Tưởng rằng kèo cột ở đời,
Ai ngờ kéo rã cột rời tứ phương.
Ngày nào em nói em thương,
Như trầm mà để trong rương chắc rồi.
Bây giờ khoá rớt chìa rơi.
Rương long nắp vỡ bay hơi mùi trầm.
Nỗi ly-biệt
Khăn thương nhớ ai,
Khăn rơi xuống đất.
Khăn thương nhớ ai,
Khăn vắt trên vai.
Khăn thương nhớ ai,
Khăn chùi nước mắt.
Đèn thương nhớ ai,
Mà đèn không tắt.
Mắt thương nhớ ai,
Mắt ngủ không yên.
Chim buồn chim bay về núi,
Cá buồn cá chúi xuống sông.
Người buồn ra ngõ đứng trông.
Ngõ thì thấy ngõ người không thấy người.
Hôm qua dệt cửi thoi vàng,
Sực nhớ đến chàng, cửi lại dừng thoi.
Cửi sầu, cửi nhục chàng ơi,
Ngọn đèn sáng tỏ bóng người đằng xa.
Ai về tôi gửi thư ra,
Gửi dăm câu nhớ, gửi vài câu thương.
Gửi cho đến chiếu đến giường.
Gửi cho đến tận quê hương chàng nằm.