Tải bản đầy đủ (.docx) (7 trang)

Bài thi kể chuyện bác hồ thời gian quý báu lắm

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (69.03 KB, 7 trang )

Xin trân trọng kính chào BGK cùng toàn thể hội thi
Em tên: ………Đến từ khu phố 2, lời đầu tiên em xin
được phép gửi đến BGK cùng toàn thể mọi người có mặt
tại hội trường lời chúc sức khỏe và lời chào trân trọng
nhất.
Kính thưa quí vị!
Đã có nhiều công trình nghiên cứu, nhiều bài báo, lời ca,
câu truyện đã ngợi ca vẻ đẹp con người chủ tịch Hồ Chí Minh đó là vẻ đẹp của vĩ đại mà rất đỗi gần gũi thân thương.
Bác Hồ - vị cha kính yêu của dân tộc, nhà văn hóa vĩ đại
của thế giới, và là 1 trong những danh nhân kiệt xuất của nhân
loại. suốt cả cuộc đời Bác hy sinh cho sự nghiệp dân tộc và cho
hạnh phúc của nhân dân. Bác dành tất cả tình thương yêu cho
đồng bào , đồng chí, già, trẻ, gái trai, từ miền xuôi đến miền
ngược, miền bắc cũng như miền nam. Mỗi một lời nói, 1 bài viết,
1 lời căn dặn, 1 buổi gặp gỡ đều chứa đựng những suy nghĩ, tư
tưởng, hành vi, đạo đức cách mạng sáng ngời. Bản thân Người,
cuộc đời của Người là nguồn đề tài bất tận cho tất thảy những ai
khao khát mong muốn cái đẹp “gieo mầm cho sự sống”.
Ôn lại câu chuyện về Bác là cách thiết thực nhất để mọi
người học tập tốt tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh. Đây là dịp để
mỗi chúng ta tự soi mình vào tấm gương đạo đức của Bác Hồ,
tự gột rửa mình, làm cho mình sống tốt hơn, đẹp hơn, sống có
ích hơn cho gia đình và xã hội. Và trước muôn vàn câu truyện kể
về Người, trái tim tôi lại trào lên xúc cảm trong câu chuyện
“Thời gian quý báu lắm” Theo lời kể của đồng chí Huy Vân,


Trong cuốn "Bác Hồ, con người và phong cách", NXB Lao
động, H.1993.
Chuyện kể rằng, Sinh thời, Bác Hồ có thói quen làm việc
đúng giờ. Người luôn tôn trọng, tuân thủ hết sức nghiêm túc giờ


giấc làm việc.
Năm 1945, mở đầu bài nói chuyện tại lễ tốt nghiệp khóa V
Trường huấn luyện cán bộ Việt Nam, Người thẳng thắn góp ý:
"Trong giấy mời tới đây nói 8 giờ bắt đầu, bây giờ 8 giờ 10 phút
rồi mà nhiều người chưa đến. Tôi khuyên anh em phải làm việc
cho đúng giờ, vì thời gian quý báu lắm".
Trong kháng chiến chống Pháp, có lần, một đồng chí cấp
tướng đến làm việc với Bác sai hẹn mất 15 phút, tất nhiên là có
lý do: mưa to, suối lũ, ngựa không qua được. Bác bảo:
- Chú làm tướng mà chậm đi mất 15 phút thì bộ đội của
chú sẽ hiệp đồng sai đi bao nhiêu? Hôm nay chú đã chủ quan,
không chuẩn bị đầy đủ các phương án, nên chú đã không giành
được chủ động.
Một lần khác, Bác và đồng bào phải đợi một đồng chí cán
bộ đến để bắt đầu cuộc họp. Bác hỏi:
- Chú đến chậm mấy phút?
- Thưa Bác, chậm mất 10 phút ạ!
- Chú tính thế không đúng, 10 phút của chú phải nhân với
500 người đợi ở đây.
Bác quý thời gian của mình bao nhiêu thì cũng quý thời
gian của người khác bấy nhiêu, vì vậy thường không bao giờ để
bất cứ ai phải đợi mình.


Năm 1953, Bác quyết định đến thăm lớp chỉnh huấn của
anh chị em tri thức, lúc đó đang bước vào cuộc đấu tranh tư
tưởng gay go. Tin vui đến làm náo nức cả lớp học, mọi người hồi
hộp chờ đợi.
Bỗng chuyển trời đột ngột, mây đen ùn ùn kéo tới, rồi một
cơn mưa dồn dập, xối xả, tối đất, tối trời, hai ba tiếng đồng hồ

không dứt. Ai cũng xuýt xoa, tiếc rẻ: mưa thế này, Bác đến sao
được nữa, trời hại quá.
Giữa lúc trời đang trút nước, lòng người đang thất vọng, thì
từ ngoài hiên lớp học có tiếng rì rào, rồi bật lên thành tiếng reo
át cả tiếng mưa ngàn, suối lũ:
- Bác đến rồi, anh em ơi! Bác đến rồi!
Trong chiếc áo mưa ướt sũng nước, quần sắn đến quá đầu
gối, đầu đội nón, Bác hiện ra giữa niềm ngạc nhiên, hân hoan
và sung sướng của tất cả mọi người.
Về sau, anh em được biết: giữa lúc Bác chuẩn bị đến thăm
lớp thì trời đổ mưa to. Các đồng chí làm việc bên cạnh Bác đề
nghị Bác cho báo hoãn đến một buổi khác. Có đồng chí đề nghị
tập trung lớp học ở một địa điểm gần nơi ở của Bác…
Nhưng Bác không đồng ý: "Đã hẹn thì phải đến, đến cho
đúng giờ, đợi trời tạnh thì biết đến khi nào? Thà chỉ một mình
Bác và một vài chú nữa chịu ướt còn hơn để cả lớp học phải chờ
uổng công!".
Ba năm sau, giữa thủ đô Hà Nội đang vào xuân, Vào dịp tết
cổ truyền của dân tộc, hàng trăm đại biểu các tầng lớp nhân
dân thủ đô tập trung tại Uỷ ban Hành chính thành phố để lên
chúc tết Bác Hồ. Sắp đến giờ lên đường, trời bỗng đổ mưa như


trút. Giữa lúc mọi người còn đang lúng túng thu xếp phương tiện
cho đoàn đi để Bác khỏi phải chờ lâu thì bỗng một chiếc xe xịch
đến đậu trước cửa. Bác Hồ từ trên xe bước xuống, cầm ô đi vào,
lần lượt bắt tay, chúc tết mỗi người, trong nỗi bất ngờ rưng rưng
cảm động của các đại biểu. Thì ra, thấy trời mưa to, thông cảm
với khó khăn của ban tổ chức và không muốn các đại biểu vì
mình mà vất vả, Bác chủ động, tự thân đến tại chỗ chúc tết các

đại biểu trước.
Thật đúng là mối hằng tâm của một lãnh tụ suốt đời quên
mình, chỉ nghĩ đến nhân dân, cho đến tận phút lâm chung, vẫn
không quên dặn lại: "Sau khi tôi đã qua đời, chớ nên tổ chức
điếu phúng linh đình, để khỏi lãng phí thời giờ và tiền bạc của
nhân dân".
Chỉ giản đơn như thế nhưng ta đủ hiểu được tấm lòng của
Bác như thế nào.
Bác đã từng dạy: “Ai mang vàng vứt đi là người điên
rồ. Ai mang thời giờ vứt đi là người ngu dại”. Không phải ngẫu
nhiên mà Người dạy như thế. Đó là kinh nghiệm Người đúc rút
ra từ quá trình làm việc và trong cả cuộc đời làm cách mạng
của Người. Bản thân Hồ Chủ Tịch chính là tấm gương về tiết
kiệm thời gian. Người cũng đã nói rằng: "Từ Chủ tịch Chính phủ
cho đến người chạy giấy, người quét dọn trong một cơ quan
nhỏ, đều là những người ăn lương của dân, làm việc cho dân...
làm việc phải đến đúng giờ, chớ đến trễ về sớm... Phải nhớ
rằng: Dân đã lấy tiền mồ hôi nước mắt để trả lương cho ta trong
những giờ đó. Ai lười biếng tức là lừa gạt dân”.


Kim đồng hồ không thể nào quay ngược, mỗi giây
phút trôi qua dù có bao nhiêu tiền của ta cũng không mua lại
được. Học tập Bác trong việc sử dụng hợp lý, tiết kiệm thời gian
của mỗi cá nhân sẽ giúp công việc trôi chảy, nhanh chóng và
góp phần hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao.
Qua câu chuyện này, thật thấm thía và chạnh lòng nghĩ
đến một hiện tượng khá phổ biến trong đời sống hiện nay, mọi
người đều thấy, nhưng thường bỏ qua. Đó là bệnh lề mề, mà coi
thường giờ giấc là một biểu hiện. Hiện tượng này xuất hiện

trong nhiều cơ quan, đoàn thể trở thành một bệnh khó chữa.
Những người lề mề ấy, khi ra sân bay, lên tàu hoả, đi nhà hát
chắc là không dám đến muộn , bởi đến muộn là có hại ngay đến
quyền lợi thiết thân của họ. Nhưng đi họp, hội thảo là việc
chung, có đến muộn cũng không thiệt gì. Thế là hết chậm lần
này đến chậm lần khác, và bệnh lề mề không sửa được.
Bệnh lề mề suy cho cùng là do một số người thiếu tự trọng và
chưa biết tôn trọng người khác tạo ra. Họ chỉ quý thời gian của
mình mà không tôn trọng thời gian của người khác. Họ không
coi mình là người có trách nhiệm đối với công việc chung của
mọi người .

Bệnh lề mề gây hại cho tập thể . Đi họp muộn , nhiều vấn đề
không được bàn bạc thấu đáo , hoặc khi cần lại phải kéo dài thời
gian. Bệnh lề mề gây hại cho những người biết tôn trọng giờ
giấc. Ai đến đúng giờ lại cứ phải đợi người đến muộn . Bệnh lề
mề còn tạo ra tập quán không tốt : muốn người dư đến đúng giờ
như mong muốn, giấy mời phải ghi giờ khai mạc sớm hơn
30phút hay 1 giờ.


Cuộc sống văn minh hiện đại đòi hỏi mọi người phải tôn trọng
lẫn nhau và hợp tác với nhau. Những cuộc họp không thật cần
thiết thì không nên tổ chức. Nhưng những cuộc họp cần thiết thì
mọi người cần tự giác tham dự đúng giờ . Làm việc đúng giờ là
tác phong của người có văn hoá.
Câu chuyện về thói quen đúng giờ của Bác thể hiện sự tôn
trọng của Bác với mọi người, đó cũng là sự tôn trọng chính bản
thân mình. Bác là vị nguyên thủ quốc gia, trăm công ngàn việc
mà còn sắp xếp, chủ động được thời gian dành cho người khác

như thế, ắt là trong chúng ta ai cũng làm được như Bác nếu
thực sự quyết tâm! Tuy chỉ là việc nhỏ nhưng ít ai trong chúng
ta để ý đến nó và thực hiện nó nghiêm túc.
Câu chuyện cũng để lại cho chúng ta bài học vô cùng quý
báu đó là Không nên vì mình mà mọi người phải chờ đợi, phải
lãng phí thời gian vô ích. Không nên vì mình mà làm ảnh hưởng
đến công việc của nhiều người khác. Ở mỗi cương vị công tác,
lời nói phải đi đôi với việc làm, đã nói là phải làm cho kỳ được,
phải có kế hoạch để thực hiện lời hứa, quy định do mình đã đặt
ra. Nếu nói mà không làm, hứa mà không thực hiện thì khác nào
làm mất uy tín của Đảng với dân.
Ngày nay, lời dạy của Bác đã và đang được Nhà nước ta
vận dụng đúng đắn vào công cuộc cải cách hành chính tại các
cơ quan ban ngành nhằm giảm bớt thủ tục hành chính, giảm
bớt thời gian đi lại của nhân dân. Việc áp dụng các tiêu chuẩn
quản lý chất lượng ISO vào giải quyết các công việc, cũng như
việc thực hiện tốt cơ chế một cửa, một cửa liên thông tại cơ
quan hành chính nhà nước ở địa phương đã giúp tiết kiệm thời


gian của chính quền, thời gian của doanh nghiệp, của các nhà
đầu tư, và của công dân một cách có hiệu quả.
Vâng! Kính thưa BGK,
Kính thưa bà con, cô bác có mặt trong văn phòng khu phố
ngày hôm nay!
Mỗi câu chuyện kể về bác tuy ngắn thôi nhưng đó luôn là
kim chỉ nam cho cuộc sống“Tháp mười…” Vâng! Chủ tịch HCM 1
con người sinh ra từ chân ly, con người VN đẹp nhất . Tuy bác đã
đi xa nhưng tài sản lớn nhất mà người để lại chính là bài học
cuộc đời, tất cả dường như vẫn còn lắng đọng, đơn giản mà y

nghĩa, nhẹ nhàng mà sâu sắc, Người đã trở thành bất tử, người
là kết tinh và tỏa sáng những gì ưu tú nhất, tốt đẹp nhất của trí
tuệ và đạo đức việt nam, phẩm chất đạo đức của người mãi mãi
là tấm gương sáng cho dân tộc VN noi theo..
em xin được phép dừng lời kể của mình tại đây, Và xin
chúc cho cuộc thi thành công tốt đẹp.!!
Vâng ! xin cảm ơn!

Hết.



×