Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (67.92 KB, 1 trang )
Kính thưa quí vị đại biểu!
Kính thưa quí thầy cô giáo
Các bạn học sinh thân mến!
Có một lần bất chợt em được nghe bài hát “người thầy” của nhạc sỹ Nhất Huy. Bài
hát với giai điệu và ca từ tha thiết, chân tình, giàu hình ảnh như một câu chuyện kể về Người
thầy. Trong bài hát có câu: “Vẫn nhớ những khi trời mưa, vẫn chiếc áo vá sờn đôi vai, thầy
vẫn đi buồn vui lặng lẽ”. Hình ảnh người thầy trong câu hát ấy thật giản dị và thầm lặng như
chính công việc truyền thụ kiến thức, như chính công việc “đưa đò” của Thầy. Lúc ấy nghe
câu hát, vì suy nghĩ còn non nớt nên đó chỉ là cảm xúcc thoáng qua trong bài hát, em chưa có
những suy nghĩ sâu sắc về ca từ và ý nghĩa trong câu hát ấy. Đến giờ đây khi mà:
“Ban thấy không tất cả đã xa rồi
Trong tiếng thở dài của thời gian rất khẽ
Tuổi học trò ra đi cao ngạo thế
Chùm phượng hồng yêu dấu ấy rời tay
Tiếng ve trong veo xé tan hồ nước
Thôi hết thời bím tóc trắng ngủ quên”
Thì em mới thật sự xúc động trước sự bình dị nhưng đầy cao khiết của người thầy.
Thầy cô ơi! Đối diện với khoảnh khắc thời gian này, suy nghĩ về thầy cô qua hình ảnh người thầy
trong bài hát chúng em bất chợt giật mình khi nghe tiếng ve kêu, chợt lo lắng khi nhìn thấy màu tím
bằng lăng hé nở, màu đỏ của hoa phượng trên sân trường. Hè về, mùa thi đã đến chúng em đã phải
chia tay với thầy cô ư? Chúng em phải lựa chọn cho mình một tương lai trước ngưởng cửa cuộc đời
ư? Bối rối lắm phải không thầy cô?
Thầy, cô kính mến!
Thế là 12 năm làm cuộc đời của người học sinh đã đến lúc phải dừng lại, một chặng đường
mới trong hành trình tìm kiếm tri thức và danh vọng được mở ra, đứng trước con đường mới ấy có lẻ
trong suy nghĩa của mỗi một chúng em ai cũng cảm thấy khó khăn , nhiều thử thách khi hoà mình
vào dòng đời bươn chải và đầy bộn bề của những lo toan, tính toán chuyện cơm áo, lợi danh, chuyện
mua bán cả tình cảm, trí tuệ. Nhũng lúc như vậy mới cảm thấy sự dìu dắt của thày cô quan trọng với
chúng em biết bao. Có lẻ viên gạch vững chắc nhất trong tương lai của chúng em đó là sự nghiêm
khắc và rất đổi dịu hiền của thầy cô, đó là giọt mồ hôi rơi đầy trang giáo án của thầy cô, những tình
cảm lớn lao ấy sẽ nâng bước cho chúng em đến với bầu trời ước mơ của chính mình.