Tải bản đầy đủ (.doc) (4 trang)

KỂ CHUYỆN ĐỒNG PHỤC NGÀY KHAI TRƯỜNG

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (51.86 KB, 4 trang )

Trường Tiểu học Tân Phú Tây
Tiết mục :
ĐỒNG PHỤC NGÀY KHAI TRƯỜNG
Tác giả :Trònh Thuỳ Dung
Chuyển thể kòch ngắn :
Với các nhân vật như sau :
1- Lê Thò Trúc Giang Vai Mẹ Phương Trinh
2- Lê Thò Kim Hiền Vai Phương Trinh
3-Lê Thò Huỳnh Như Vai Cô giáo
4-Mai Hồng Duy Vai Diệp
5-Mai Thò Thảo Vai Dung
6-Huỳnh Hữu Duy Vai Bố
CẢNH I
Chuyện đồng phục ngày khai giảng xảy ra tại nhà Phương Trinh và lúc này ………………
Mẹ của Trinh :Phương Trinh ơi ,Phương Trinh xuống ăn sáng rồi đi học nè con .
Phương Trinh : Dạ con xuống liền !(Phương Trinh đi xuống )
Mẹ Phương Trinh : Hôm nay là ngày khai giảng sao con dậy trể .
Phương Trinh : (Cướp lời) Dậy trể hả mẹ ? con thức dậy thật sớm ,nhưng ….. nhưng ……..
Mẹ Phương Trinh : Nhưng cái gì vậy con ?
Phương Trinh : Sao chỉ có mình con ăn sáng ,còn phần của ba mẹ đâu ? vã lại ba đi đâu rồi
mẹ ?
Mẹ Phương Trinh : À Thì ra là vậy ,bữa nay ba con bận đi công tác xa ,nên ba đi sớm ,còn mẹ
đã ăn rồi với ba khi nãy .
Phương Trinh : À! Mẹ ,mẹ thấy con gái của mẹ dẹp không ?
Mẹ Phương Trinh : Con ngồi xuống đây ăn bánh ,uống sữa để mẹ kết bím ,cài nơ thêm thì con
gái của mẹ sẽ đẹp thêm .
Phương Trinh : Mẹ nầy,(Ngồi xuống) ,mẹ trong số hàng tá chiếc váy ,con tich nhất chiếc váy
trắng phớt hồng này ,mẹ biết lý do nào không ?
Mẹ Phương Trinh : Bởi chiếc váy đó là do ba của con mua tặng con đúng không .
Phương Trinh : Dạ đúng rồi ,con thương ba quá ,đi công tác tận ở nước Pháp xa xôi mà vẫn
mua quà cho con .


Mẹ Phương Trinh : Con biết tại sao không ?
Phương Trinh : Dạ …tại vì ba rất thương con …
Mẹ Phương Trinh : Đúng rồi ,nhưng mà năm nay con không còn là một con bé nhóc con tiểu
học nữa mà là một nữ sinh trung học rồi con biết chưa ?
Phương Trinh : Dạ con biết ,nhưng con thấy lo lo hồi hộp lắm mẹ ơi ?
Mẹ Phương Trinh : Con lo lắng ra sao có thể con cho mẹ biết để mẹ được chia sẽ cùng con ?
Phương Trinh : Dạ con không biết lớp 6 học có khó không ?còn được làm lớp trưởng ,còn là
học sinh giỏi nhất khối không ?
Mẹ Phương Trinh : Mẹ rất mừng ,khi con có suy nghó vậy ,mẹ có ý kiến này không biết con
có đồng ý không ?
Phương Trinh : Đồng ý quá đi chứ ,vì mẹ là người mẹ yêu dấu của con mà .
Mẹ Phương Trinh : Nầy ,ở lớp thì con chăm chú nghe thầy cô giảng bài ,khi nào chưa hiểu bài
thì phải mạnh dạn xin thầy cô giảng lại cho hiểu ,lúc ở nhà phải học thuộc và làm bài tập đầy đủ
,con làm được như lời mẹ dạy thì con khỏi phải lo gì hết .
Phương Trinh : Dạ con xin nghe theo lời dạy của mẹ
Mẹ Phương Trinh : Con ngoan của mẹ ,bây giờ con giúp mẹ đem ly và dóa xuống nhà bếp ,mẹ
dắt xe ra cổng đợi con
Phương Trinh : Mẹ sẽ đưa con đến trường ?
Mẹ Phương Trinh : Đúng rồi ( Hết cảnh 1)
CẢNH II
(Chuyện xảy ra tại Trường THCS ,trong hậu trừơng có tiếng nói vọng ra: Con
vào lớp đi ,mẹ đi làm nghen con ; Dạ con xin cám ơn mẹ )
Trong sân trường có một nhóm học sinh đang đùa giỡn ,chỉ có một mình diệp đứng ở một góc
sân trường và ………….
Phương Trinh : Chà ,hôm nay Diệp đến trường sớm thế …
Diệp ( giựt mình quay lại ) : À Trinh ! mình cũng đến chừng năm ,mười phút thôi ,hôm nay
Trinh đẹp quá ,chiếc váy này Trinh mới sắm à ?
Phương Trinh : Ừ ,Ba mình mua cho đó .
Diệp : Đắt tiền lắm nhỉ ? Này Trinh phải khao đấy nhé
Phương Trinh : Ừ ( Lấy sữa đưa Diệp) Diệp uống sữa đi Diệp (ngập ngừng ) mình …………..mình

chưa bao giờ uống sữa ……..
Phương Trinh : Thì hôm nay diệp uống thử coi (Diệp cầm lấy và làm theo Trinh )
Diệp : Ồ sữa ngon quá
Phương Trinh : Vậy chứ sao ?
Diệp : À mình quên cho Trinh hay là lớp mình năm nay có thêm một bạn mới .
Phương Trinh : a ! ai vậy gái hay … hay trai
Diệp : Là bạn gái để mình kêu lại đây để Trinh làm quen nhé ( quay lại nhóm bạn đang vui
đùa và gọi lớn ) Dung ơi dung ,dung lại đây mình nói cái này nè (Dung đi lại và . . . )
Phương Trinh (cười) : Chò Ba ,chào chò
Dung cười : Chào em
Diệp (ngạc nhiên) : Hai bạn là . . . là . . . .
Phương Trinh ( cắt lời Diệp ) : Là chò em cô cậu ruột Diệp không biết sao ?
Diệp ( bẻn lẻn) Mình có biết đâu ,thôi hai chò em tâm sự nhé ,mình đi đây ( Diệp bỏ chạy vào
lớp)
Dung (kêu lớn) : Diệp ơi Diệp . . . .ở lại cùng trò chuyện nè
Phương Trinh ( kéo tay Dung ) Thôi nó đi thì để nó đi ,em cho chò biết chuyện này nè
Dung : Chuyện chi vậy em ?
Phương Trinh : Mai mốt chò không được chơi với nó nữa nghen .
Dung (ngạn nhiên): a ,bạn cùng lớp ,cùng trường saop không được chơi chung vậy hả em
của Chò .
Phương Trinh : Nhà nghèo lắm anh biết không ?
Dung : Nghèo không phải là cái tội . . .
Phương Trinh (cướp lờiDung) :Chò không biết nóù mặc bộ quần áo mà nếu em không nhầm thì
đó là bộ đồ mà nhà trường tặng cho học sinh đạt giải nhất toàn tỉnh từ năm học lớp một đó .
Dung : Chò thấy bộ quần áo của Diệp tuy cũ kỷ nhung còn sạch sẽ .
Phương Trinh : em biết ,em cũng được tặng một bộ nhưng có mặt đâu ,bây giờ không biết nó
nằm ở xó xỉn nào nữa .
Dung : Nhà nghèo ,nhưng Diệp biết quý trọng ,giữ gìn cẩn thận tới ngày nay còn mặc được
,còn em ,em lại bỏ đi thật là quá đáng .
Phương Trinh : Nhiều lúc em cũng thương đó ,nhưng nghó lại thấy ghét nó gì đâu .

Dung : Sao em ghét Diệp hả ? tạo sao vậy ? …
Phương Trinh : Vì nó là đối thủ số 1 của em .trong học tập ,cho chò biết danh hiệu học sinh
xuất sắc chưa bao giờ tuột khỏi tay em đó nha !
Dung : Nhưng . . . . nhưng . . . thưa cô . . . (Cô Uyên) đi từ su lưng Trinh và )
Cô Uyên : Xin lỗi 2 em ,em nào là Hà Phương Trinh
Phương Trinh : Dạ thưa cô ,em là Hà Phương Trinh .dạ có chuyện chi không cô ?
Cô Uyên : Cô tên là Thuý Uyên là Tổng Phụ Trách đội của nhà trường mình ,cô được biết em
là chi đội trưởng lớp 6 A 1 em có vui không ?
Phương Trinh : Dạ thưa cô . . . em rất vui ạ !
Cô Uyên : Vậy cô mời em vào phòng Truyền thống nhận đồ đồng phục cho cả lớp nhé .
Phương Trinh : Thưa cô ,em rũ bạn Diệp đi cùng được không cô .
Cô Uyên : Được ,được hay là em rũ bạn này cùng đi luôn .
Dung ( gãi đầu) : Thưa cô để . . . 2 bạn đi được rồi ( Dung chào cô và đi vào lớp )
Cô Uyên : Thôi vậy Trinh rũ bạn nhanh lên nhé cô đi trước ( ô Uyên bỏ đi )
Phương Trinh : dạ cô đi trước (Trinh đi vào gọi ) Diệp ơi Diệp ,ra đây mình nhờ bạn một tí
( Diệp đi ra )
Diệp : Nhờ mình chuyện chi vậy Trinh .
Phương Trinh : Chúng mình lên phòng truyền thống nhận đồ đồng phục cho lớp đi .
Diệp : Ừ chúng mình đi
(Trong phòng truyền thống lúc này cô Uyên đang ngồi ghi chép )
Diệp ,Trinh ( đồng thanh : Chúng em chào cô
Cô uyên : cô chào các em ,cô đã chuẩn bò xong rồi nè .
Diệp : áo trắng ,váy màu xanh hả cô ?
Cô Uyên : Ừ đúng rồi ,này 30 bộ em Trinh lý nhận nè .
Phương Trinh : Dạ ký chỗ nào vậy cô ?
Cô Uyên : Lớp 6 A 1 ký vào chổ này là đúng ,đúng rồi mỗi bộ đồ là 50.000 đ nhé .sau khi
phát xong dặn các bạn về nhà xin tiền cha mẹ đem vào nộp cho cô chủ nhiệm nhé nhớ chưa .
Phương Trinh : Dạ em, nhớ rồi ,thưa cô em về lớp .
Diệp : Thưa cô em về ( Cô Uyên : ừ ,các em về Trinh và Diệp đi ra và . . . )
Phương Trinh ( lấy ra xem và ) : Trời ơi ,sao mà nó xấu đến vậy ,Diệp biết không mình ghét

cay ,ghét đắng cái màu nhà quê này gì đâu ?
Diệp : Mỗi bộ 50.000 đ đó cô
Phương Trinh : Ừ xấu thế mà 50.000 đ Diệp nhó
Diệp : Không phải là xấu ,mình sợ mẹ của mình chưa có tiền mua ,nhà trường bắt buộc hả
Trinh ?
Phương Trinh : Chắc vậy ,nếu Diệp chưa có tiền thì để mình xin ba mình đóng luôn cho
Diệp .Nầy mình cho Diệp ,Này mình cho Diệp luôn chiếc váy của mình nè .
Diệp ( giảy nảy lên ) : Không được ,không được đâu ,mình chưa nói với mẹ ,sợ mẹ mình rầy ?
vả lại mỗi người một bộ ,Trinh không mặc sao ? ( Hai người đia vào trong chuyển cảnh )
CẢNH III
( Chuyện xảy ra trước cổng sân trường Trinh đang đợi ba đến đón về và . . . . )
Người Cha : Sao hôm nay là ngày khai giảng họ thế nào hả con .
Phương Trinh : Dạ con học cũng được ,ủa xe đâu ba ?
Người cha : Gi ờ tan trường nên ba gởi xe ngoài chợ ,chòu khó đi bộ 1 chút rồi lên xe nghen
con .ủa đồ gì đấy con ?
Phương Trinh : Dạ đồ đồng phục trường con ạ
Người cha : Sao đẹp không ? con mặc thử chưa ?
Phương Trinh : Con chưa thử nhưng xấu lắm con không mặc đâu
Người cha : ủa ,sao vậy ? nhà trường đã quy đònh thì con phải chấp hành chứ .
Phương Trinh : Con không thích !con sẽ mặc váy ba mua đi học .
Người cha : Không ,không được đâu con ! chắc là con chưa hiểu biết ý nghóa của những bộ
đồng phục .
Phương Trinh : Có gì mà không hiểu hả ba ,đồng phục là để phân biệt học sinh trường này
với trường khác chứ gì ba ?
Người cha : (cười lớn) : Trời ơi ,con gái ơi là con gái ,chỉ có vậy thôi sao ? (giọng của người
cha trầm xuống) con biết không đồng phục không chỉ phân biệt học sinh trường này với học sinh
trường kia nó còn có ý nghóa lớn hơn nhiều .Theo ba biết ,mỗi mẫu đồng phục không phải ai mặc
cũng hợp cũng đẹp mà đồng phục mang lại cho con tính hoà đồng ,nó xoá đi ngăn cách giàu nghèo
giữa mọi người ,giúp các bạn con không còn mặc cảm vì hoàn cảnh ,như vậy là những bộ đồng phục
làm cho mọi người xích lại gần nhau hơn ,đoàn kết hơn ,gắn bó hơn phải không con ,con còn nhớ chú

vòt cả có bộ lông đẹp như công mà không có bạn trong câu chuyện chú vòt cả và đàn em xu xí chưa ?
Phương Trinh : (tỏ vẻ hối hận) Dạ con đã nhớ ,con đã hiểu rồi .Ngày mai đi học con sẽ mặc
đồng phục của nhà trường .à Ba ơi bạn Diệp lớp con không đủ tiền mua đồ đồng phục đó ba ,hay
là . . .
Người cha: Ừ ,ba biết ý con rồi ,con đònh bảo là ba mua cho cả cho bạn nữa đúng không ?
Phương Trinh : Dạ đúng rồi ,mai mốt ba đua con đi học xin cho bạn Diệp quá giang để mẹ
bạn ấy đỡ mất thời gian bán hàng nghen ba .
Người cha : (xoa đầu ) : con gái rượu của ba đã lớn rồi đây .
HẾT

×